Chap 5:

Cuối tuần, tôi với mấy bố 12B xuống nhà thằng Tín hấp. Vào nhà có mỗi bà già nó ở nhà,bà già thằng này thì không biết tôi,cứ nghĩ tôi là học 12B,tôi cũng kệ không giới thiệu,coi như tôi với bọn Long Vân là một đội. tôi mở lời trước :
– Cháu mời cô uống nước. Hôm nay chúng cháu xuống đây trước là để hỏi thăm sức khỏe cô với gia đình,sau là để bọn cháu xin lỗi Tín,thật ra mọi chuyện cũng là do anh em cháu hiểu lầm nhau thôi,sau thì bọn cháu nóng quá nên cũng mất bình tĩnh để xảy ra sự việc đáng tiếc thế này. Thôi thì cô cho bọn cháu xin lỗi. Bọn cháu xin thanh toán khoản viện phí cho em,mong cô giơ cao đánh khẽ để bọn cháu tiếp tục đi học, blab la bla ....
Văn vở một lúc thì thấy mặt bà già thằng này cũng dãn ra nhiều,sau cùng bà ấy cũng nói tha cho. Tự nhiên đằng sau tôi nghe thấy giọng Kul :
– Thế bây giờ Tín nó ở đâu,cô cho bọn cháu thăm em nó một lúc ạ ?
Tôi tròn mắt quay lại nhìn Kul,lúc trước tập ở nhà làm gì có câu này trong kịch bản,sự sáng tạo này là có ý gì đây ? hay ông này định nhận Tín hấp là đàn em rồi bảo kê cho nó rong trường không biết.
– Em nó đang nằm trên nhà,cháu lên cầu thang rẽ phải là phòng em nó đấy
– Vâng thế cháu lên thăm em nó tý cô ạ.
Vừa nói Kul vừa kéo tôi lên,tôi chả hiểu gì nhưng vẫn lên theo hắn. Vừa lên cầu thang ,mặt Kul thay đổi hẳn,trông hắn không còn hiền hòa như lúc trước nữa,thay vào đó là một bộ mặt lạnh như tiền,sau này tôi đã từng chứng kiến hắn một mình đứng bảo vệ một thằng đàn em trước khoảng hơn chục thằng cầm kiếm cùng với bộ mặt đó,nói hơi quá nhưng tôi cảm giác không có một nét con người nào phảng phất trong hắn lúc đó.
Lên nhà,hắn bảo tôi đứng ngoài ,để một mình hắn vào. Khi hắn mở cửa vào,tôi nghe thấy tiếng ấp úng của thằng Tín :
– Anh anh ... anh Kul ? sao anh vào được đây ?
– Anh lên thăm mày,bà già mày mở cửa cho anh vào. Mày lại đây tao bảo.
Thằng kia lút cút đi ra,Kul xách cổ lên tát cho 2 phát lằn vết tay trên má :
– ĐM thằng chó,tao nói cho mày biết nhé . Bà già mày lên trường làm ầm lên làm trường định đuổi học bọn tao. Tao thì đằng nào cũng làm than ,có học hay không cũng thế,nhưng tao nghĩ đến bà già tao khổ vì tao nhiều quá,muốn có cái bằng tốt nghiệp cho mẹ tao vui nên bọn tao mới phải đến đây. Nhưng cũng chỉ duy nhất một lần này thôi,từ giờ tao mà còn thấy bà già mày lên trường ý kiến này nọ thì tao nói thật là nhà mày chỉ có mỗi nước đi khỏi cái đất này,rõ chưa ???
Mặt Tín hấp cắt không còn hạt máu,lắp bắp:
– Vâng vâng em biết rồi ạ.
Trước lúc đi xuống,Kul còn cho một quại nữa vào bụng Dũng hấp rồi mặc nó lăn lộn,2 thằng đóng cửa đi xuống rồi xin phép bà già nó rồi cả lũ kéo nhau đi về . Đi khỏi nhà thằng Tín một đoạn,tôi bảo Kul 
– Thôi mấy anh đi trước nhé,em chạy đi đằng này một lát.
– Mày đi đâu? Đi uống bia với bọn anh đã
– Thôi em có uống được đâu mà. Em xuống nhà cái Trang tý
– Si tình vừa phải thôi ông em ạ,không thì sau này khổ đấy. Thế đi đi. Hôm nay cám ơn chú nhé.
– Có gì đâu anh. Chỗ anh em mà anh cứ nói cảm ơn em ngại quá. Thôi em đi đây
Vừa nói tôi vừa rẽ xuống lối đi nhà em. Xuống nhà thấy em đang ngồi học bài,em hỏi:
– Anh vừa đi đâu về à?
– Sao em biết ?
– Tại ko thấy gọi điện cho em? Em đoán anh đi đâu.
– Uh,bọn anh vừa ở nhà Tín hấp ra đây
– À thế à,mọi chuyện ổn chứ.
– Uh,nhìn chung là ổn rồi ( vừa nói tôi vừa nghĩ đến cảnh Tín hấp lăn lộn dưới nền nhà,tôi cũng chưa bao giờ thấy kiểu thăm người ốm như Kul bao giờ ).Mà em đang làm gì đấy? Ra biển chơi đi.
– Cũng được,nhưng tầm 6h về nhé,hôm nay em còn phải nấu cơm.
Tôi lai em ra biển,gió biển thổi vào mằn mặn,mát rượi. Lượn lờ chán,tôi mang xe đi gửi rồi 2 đứa lững thững nắm tay nhau ra bãi. Bọn tôi tìm một cái mỏm đá,ngồi tựa vào nhau. Cảm giác của tôi lúc đó thật bình yên. Tôi mong những phút giây thế này kéo dài mãi mãi:
– Em đang nghĩ gì thế ?
– Em đang nghĩ về tương lai của chúng mình. Người ta bảo mối tình đầu thường không thành,nhất là những mối tình học sinh thế này.
– .....
– Em lo lắm,em lo một ngày chúng mình phải chia tay,một ngày anh rời bỏ em,không biết lúc đấy em sẽ ra sao nữa ???
– Em yên tâm,cả đời này anh chỉ yêu mình em thôi,chúng mình sẽ cùng đỗ đại học,ra trường sẽ tổ chức đám cưới và sinh con. Anh hứa mà !!!
Em ngẩng lên nhìn tôi,ánh mắt ngập tràn niềm hạnh phúc. Tôi lại đặt lên môi em một nụ hôn nồng nàn,đầu lưỡi tôi lách qua mỗi em,em cũng từ từ mở miệng,chúng tôi quấn lấy nhau. Từ từ,tôi rời môi em,hôn xuống chiếc cổ trắng ngần ,em hơi ngửa ra,tôi thuận đà sờ lên ngực em,cởi những nút áo đầu tiên,bất ngờ em giữ tay tôi lại khẽ nói :
– Anh à,em không muốn,anh yêu em thì hãy giữ cho em
Tôi ngừng lại,lại khẽ đặt lên môi em một nụ hôn nhẹ rồi thì thầm :
– Đương nhiên rồi,anh yêu em nhất trên đời
Em cười mỉm,2 đứa lại ngồi bên nhau tâm sự. Lúc sau tôi lai em về vì em còn phải nấu cơm.

Cuộc sống cứ thế diễn ra,tôi và em ngày càng khăng khít. Bố mẹ em cũng biết chuyện của chúng tôi, vì em đã nói với mẹ em. Mẹ em là người khá tâm lý,bà không ủng hộ nhưng cũng không phản đối,chỉ dặn em không được đi quá giới hạn,cũng như 2 đứa yêu nhau để động viên nhau học tập,chứ không phải là để rủ nhau bỏ học đi chơi. Thời gian đầu theo như cảm nhận của tôi thì bố mẹ em khá có cảm tình với tôi. Thỉnh thoảng bố mẹ em cũng bảo em gọi tôi xuống nhà ăn cơm. Những lần như thế tôi cũng xuống đàng hoàng chứ cũng không hề trốn tránh gì cả,có lẽ qua những lần tiếp xúc bố mẹ em đều thấy tôi là một thằng lễ phép và ngoan ngoãn nên cũng ko nói gì chuyện bọn tôi yêu nhau và chỉ bảo 2 đứa cố gắng giúp nhau học tập. Thỉnh thoảng nhà em có đám giỗ gì lớn lớn,tôi vẫn xuống giúp nên dần dần,mọi người nhà em đều biết tôi.
Tôi cũng thỉnh thoảng đưa em vào vào nhà cậu út tôi chơi,cậu út nhà tôi tên Hải,là đàn anh của ông Kul. Cậu rất quý tôi,hơn nữa lại rất tâm lý,nên có chuyện gì tôi cũng hay tâm sự với cậu. Cậu chỉ có 1 thằng con trai duy nhất học cùng khóa với tôi, tên Khải,nên bọn chỗ tôi vẫn gọi nó là Khải H. Lần đầu tiên xuống nhà cậu về,em bảo tôi :
– Hóa ra Khải H lớp C đó là em họ anh à ?
– Uh,sao em ?
– À thì em thấy mấy đứa ở lớp hay nói về cậu này lắm. Bảo là Khải nó nghịch ngợm đánh nhau kinh lắm. Hóa ra lại là em anh
Thằng Khải em tôi thì họ nhà tôi vẫn bảo là ông con giời mà,nhưng được cái ở nhà nó rất ngoan. Lúc nào cũng gọi dạ bảo vâng,gặp ai cũng chào,không cãi bố mẹ bao giờ. Nói chung thì tôi nghĩ nó là thằng bố láo có giáo dục.Ở trường thì Kul cầm đầu khối 12 thì nó cầm đầu khối 11,nhưng Kul lại là đàn em của ông già nó nên coi như 2 anh em nó cầm đầu cái trường tôi học.
– Sao,em sợ à ?
– Sợ gì chứ,có anh ở đây em chẳng sợ gì cả
Nghe em nói mà tôi vui đến tê hết cả người.Bất chợt em bảo:"Cuối tuần em họ em nó hỏi,anh xuống nhà em nhé "
– Uh anh biết rồi
Lai em về xong tôi vù xuống nhà thằng An chơi,vừa đến cửa đã thấy nó với ông anh nó đang ngồi hút thuốc trước cửa,thấy mặt tôi ông anh nó đã gào ầm lên :
– Không cầm ô tô đâu anh ơi !
Mấy anh em phá ra cười,ông anh nó ném cho tôi bao thuốc với bật lửa,tôi ném trở lại:
– Em không hút đâu
– GÌ ? Lợn chê cám à ?
– Không em bỏ rồi?
– Gì?tao có nghe nhầm không ?
Thằng An quay sang ông anh nó :
– Sức mạnh tình yêu đấy
– VL,đã ăn vã chưa ?
– Em chưa,mặn lắm,đéo ăn vã được.
Ngồi chơi chán tự nhiên thằng An quay sang tôi :
– Mày đi với anh em tao tý đi
– Đi đâu?
– Đi đòi tiền cho bà già.
– Ở đâu thế ?
– Ở dưới XYZ ,nhà ABC
– Ờ ,đi thì đi,có phải mang đồ đạc gì không ? nhỡ có biến
– Mày mang cái côn rồi chứ gì ? thế được rồi,để tao gọi mấy thằng nữa đi
Nhà thằng An làm cầm đồ ở chỗ tôi cũng là dạng khá to tay,nên ông anh nó cũng có ít đàn em. Tôi,thằng An,ông anh nó với 3 thằng đàn em nó leo lên con Inova nhà nó phi xuống nhà con nợ, Nhà thằng này làm cắt tóc,ở gần nhà Trang. Xuống đến nơi,cả lũ phi vào,vừa nhìn thấy bọn tôi,thằng cắt tóc đánh rơi cả kéo,mồm lắp bắp :
– Anh... anh Quốc ( Quốc là anh thằng An )
Lão Quốc ngồi xuống ghế,hất hàm hỏi thằng kia :
– Thế sao? Khoản kia mày định thế nào?
– Anh cho em thư thư mấy ngày bây giờ nhà em chỉ có một nửa
( Khoản vay này là vay lãi,sau một thời gian thì lúc này tiền gốc đã bằng tiền lãi,thằng này bảo mới có 1 nửa ở đây tức là mới có đủ gốc)
– Thế bây giờ như này,mai tao xuống lấy một nửa đấy,còn chỗ còn lại mày viết giấy vay vàng cho tao,lãi vẫn thế,đến lúc mày trả vàng bao nhiêu mày trả bấy nhiêu.
Thằng kia nghe xong có vẻ không đồng ý,bặm môi lại,định nói gì đó,ông Quốc thấy thế liền cao giọng :
– Còn nếu không đồng ý tao đập nát cái quán này ,xem mày làm ăn kiểu gì
– Vâng vâng,thế em xin nghe anh ạ.
– Rồi,đúng 10h sáng mai bọn tao xuống lấy tiền và giấy vay. Về thôi các chú.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: