Chương 44: Phân Tích và Chuẩn Bị
Chương 44: Phân Tích và Chuẩn Bị
Gabrielle chăm chú quan sát nhóm Sabata từ khoảng cách an toàn. Trong cuốn sổ của cô, mỗi nhóm được đánh số và phân tích như một mẫu vật nghiên cứu.
"Cách một nhóm sử dụng thời gian nghỉ ngơi nói lên rất nhiều về cấu trúc xã hội của chúng," - cô ghi vào sổ - "Giống như cách những con tinh tinh thể hiện thứ bậc thông qua việc nghỉ ngơi."
Chủ thể A ngồi ở vị trí trung tâm, lưng tựa vào thân cây. "Một vị trí hoàn hảo để quan sát toàn bộ khu vực," - Gabrielle nghĩ khi thấy các thành viên khác vô thức xếp thành nửa vòng tròn xung quanh - "Đặc trưng của một alpha điển hình."
Nhưng điều thực sự khiến cô chú ý là cách họ chia sẻ đồ ăn. "Kỳ lạ," - cô ghi chú - "Không có dấu hiệu của hệ thống phân cấp trong việc tiêu thụ thức ăn. Chủ thể B chuẩn bị và phân phát đồ ăn đều cho cả nhóm."
"Có lẽ đó là lý do tại sao nhóm này lại... hoạt động được," - cô thầm nghĩ - "Chúng không tuân theo quy luật thông thường của tự nhiên về sự thống trị và phục tùng."
- Cần nghiên cứu thêm về mô hình tổ chức này. - Cô viết vào sổ - Có thể áp dụng cho cải cách quân đội?
"Lại nữa rồi," - cô thở dài khi nhận ra mình vừa viết gì - "Đây chính xác là lý do tại sao cha luôn nói phụ nữ không nên tham gia quân đội. Chúng ta có xu hướng đặt câu hỏi về những điều hiển nhiên như tại sao cần một hệ thống thứ bậc cứng nhắc."
- Này Sabata, ông bạn cây này có vẻ khó chịu vì anh đang dựa vào thân nó đấy. - Dave nói khi vuốt ve vỏ cây xù xì.
"Ồ nhỉ," - Sabata nghĩ - "Mình nên thử xem Dave nói chuyện với cây cối như thế nào."
- Talk! - Cậu dùng power word lên thân cây.
Ngay lập tức, một giọng nói trầm đục vang lên từ thân cây, nghe như tiếng gỗ cọ xát:
- Ôi đau quá... phải dùng thanh quản bằng gỗ này để nói tiếng người thật là...
Máu bắt đầu rỉ ra từ mũi Sabata. Việc bắt một sinh vật không có cấu trúc thanh quản phải nói tiếng người là một gánh nặng lớn với năng lực của cậu.
- Dave này, - Sabata vừa lau máu vừa hỏi - Khi cậu nói chuyện với cây cối, giọng của chúng có giống thế này không?
- Không đâu. - Dave lắc đầu - Chúng nói bằng ngôn ngữ riêng của mình, kiểu như... tiếng lá xào xạc và nhựa cây chảy ấy. Anh đang ép nó phải dùng thanh quản giả để nói tiếng người, tội nghiệp quá.
- Thôi được rồi. - Sabata ngừng power word, thở phào nhẹ nhõm khi dòng máu cũng ngừng chảy - Xin lỗi nhé, bạn cây.
- "Thật thú vị," - Gabrielle vội vàng ghi chép vào sổ khi nghe được cuộc đối thoại qua thiết bị nghe lén - "Chủ thể A thể hiện khả năng tương tác với thực vật, nhưng theo cách hoàn toàn khác so với chủ thể C."
"Chủ thể A sử dụng một dạng năng lực cưỡng chế," - cô phân tích - "Buộc đối tượng phải giao tiếp theo cách của con người. Trong khi chủ thể C thể hiện khả năng thấu hiểu ngôn ngữ tự nhiên của thực vật."
- Thêm một ví dụ điển hình về xu hướng áp đặt của nam giới. - Cô lẩm bẩm khi ghi chú - Ngay cả khi giao tiếp với tự nhiên, họ vẫn muốn mọi thứ phải theo quy tắc của mình.
"Mặt khác," - cô thêm vào - "Chủ thể A đã nhận ra sai lầm và dừng lại khi thấy đối tượng khó chịu. Điều này cho thấy một mức độ thấu hiểu nhất định, mặc dù vẫn còn hạn chế."
Gabrielle đóng sổ lại khi thấy Valeria liếc nhìn về phía mình. Đôi khi, việc nghiên cứu hành vi nam giới một cách quá công khai có thể khiến đồng đội cảm thấy... không thoải mái.
Leonard Tea tiến đến cùng năm đồng đội - tất cả đều mặc trang phục đơn giản nhưng sang trọng, với chiếc huy hiệu lá trà lấp lánh trên cổ áo.
- Ôi chao, vị nào đây nhỉ? - Leonard nghiêng đầu với vẻ phấn khích giả tạo - Chẳng phải đây là ngài... à không, tôi xin lỗi. Thật khó để nhớ tên của một người có chỉ số Anomaly chỉ đáng để làm người hầu cho gia tộc chúng tôi.
"Hắn đang tạo áp lực bằng số đông," - Gabrielle ghi chép từ xa - "Hành vi đặc trưng của linh trưởng khi muốn thể hiện quyền lực."
- Thực sự thì... - Leonard nhìn Sabata từ trên xuống - Tôi nghe nói ngài là một... thợ điện? Hay là thợ sửa ống nước nhỉ? Những công việc cao quý đó khiến tôi luôn nhầm lẫn.
Năm người còn lại cười khúc khích một cách... quý tộc. Kiểu cười mà bạn phải tốn cả năm học ở trường quý tộc mới có thể thực hiện được - vừa đủ to để tỏ ra khinh thường, nhưng vừa đủ nhẹ để không bị coi là thô lỗ.
- Tôi cứ tưởng The Sun là nơi dành cho những người xuất chúng. - Leonard tiếp tục, giọng ngọt như mía - Nhưng có lẽ họ cũng cần người để... lau dọn nhà vệ sinh?
"Roast kiểu quý tộc," - Gabrielle viết - "Không dùng từ ngữ thô tục, thay vào đó dùng sự so sánh tinh tế để hạ thấp đối phương. Một dạng bạo lực ngôn từ được... văn minh hóa."
- Xin lỗi, anh bạn là ai? - Sabata nghiêng đầu hỏi với vẻ thực sự tò mò.
Leonard Tea đứng chết trân vài giây, những luồng gió quanh người đột nhiên ngưng lại. "Khốn kiếp," - mặt cậu ta dần chuyển sang màu đỏ không mấy quý tộc - "Hắn dám giả vờ không nhớ cuộc gặp hai ngày trước."
- Ta là Leonard Tea! - Cậu ta gằn giọng - Của gia tộc Tea danh giá! Chúng ta mới gặp nhau hai ngày trước trong phòng tập!
- À à... - Sabata gật gù - Tea... Tea... có phải người gội đầu ở tiệm massage không?
"Giết người mà không cần power word," - Layla thầm nghĩ khi thấy Leonard càng lúc càng đỏ mặt - "Không thể tin được là có người lại dùng chiêu 'tôi nhớ nhầm anh với người khác' kinh điển này."
Năm quý tộc còn lại đứng yên như tượng. Họ được dạy cách xử lý mọi tình huống trong xã hội thượng lưu, từ scandal cho đến âm mưu chính trị. Nhưng không ai dạy họ phải làm gì khi thủ lĩnh của mình bị... "nhầm" là nhân viên gội đầu.
- Ngươi... - Leonard nghiến răng - Ta là người đã nói chuyện với ngươi về power word! Về chỉ số Anomaly!
- Không, không phải tiệm massage. - Sabata vẫn duy trì vẻ mặt ngây thơ - Vậy là tiệm spa?
"Emotional damage cấp độ nghiêm trọng" - Gabrielle ghi vào sổ - "Chủ thể A thể hiện khả năng vận dụng kỹ thuật gaslighting có chủ đích. Một phương pháp phản công tâm lý hiệu quả trước đối thủ tự phụ. Đặc biệt là việc liên tục nhắc đến những nghề dịch vụ để hạ thấp địa vị xã hội của đối phương."
- Nhắc đến Tea... - Sabata mỉm cười hiền hậu - Ai muốn đi uống trà sữa không?
- Đồ khốn! - Leonard Tea gầm lên, khuôn mặt quý tộc méo mó vì giận dữ. Không khí xung quanh hắn bắt đầu xoáy mạnh thành những lưỡi dao vô hình.
"Có vẻ như hắn không thích trà sữa." - Sabata thầm nghĩ khi thấy năng lượng gió tích tụ quanh Leonard.
Mọi chuyện diễn ra trong tích tắc. Một lưỡi dao gió lao về phía Sabata nhanh như tia chớp. Cậu thậm chí còn chưa kịp mở miệng để dùng power word.
"Chết rồi." - Sabata nghĩ khi thấy ánh sáng lạnh lẽo phản chiếu trên lưỡi dao vô hình.
Một bóng người lao tới. Layla, với bản năng thú nhân, đã kịp đẩy Sabata sang một bên. Lưỡi dao gió cứa sâu vào vai cô, máu bắn tung tóe.
Ngay lập tức, đội quân drone xuất hiện, vây quanh Leonard Tea.
- Phát hiện hành vi tấn công trái phép. Thí sinh Leonard Tea, vui lòng theo chúng tôi đến phòng giám sát.
"Thật nực cười," - Leonard nghĩ khi bị dẫn đi - "Ta chỉ định dạy cho tên khốn đó một bài học về cách cư xử với quý tộc..."
Nhưng dù có là quý tộc đi nữa, The Sun cũng có những quy tắc riêng của nó. Và tấn công thí sinh khác ngoài khu vực thi đấu là một trong những điều cấm kỵ nhất.
- Layla! - Sabata vội vàng chạy lại phía cô gái thú nhân đang quỳ gối trên mặt đất, máu vẫn rỉ ra từ vết thương trên vai - Cậu không sao chứ?
"Vết thương sâu quá," - cậu nghĩ khi nhìn máu chảy - "Phải ngăn nó lại."
- Close! - Sabata ra lệnh với vết thương.
Da thịt bắt đầu khép lại như có bàn tay vô hình kéo chúng về phía nhau. Dòng máu chảy chậm dần rồi ngừng hẳn, để lại một vết sẹo hồng nhạt.
- Chỉ là vết thương ngoài da thôi. - Layla nhe răng cười, nhưng có thể thấy cô vẫn hơi nhăn mặt khi cử động vai - Bản năng thú nhân mà, phản xạ nhanh hơn não một chút.
- Cậu không nên liều lĩnh thế. - Aria lo lắng tiến lại gần - Để tôi xem vết thương...
- Thật tốt khi thấy tinh thần đồng đội của mọi người. - Hazel nói trong khi lấy từ trong túi ra một lọ thuốc nhỏ - Nhưng có lẽ nên để tôi băng bó cho cô ấy một chút.
Dave thì đang trò chuyện với đám cỏ xung quanh:
- Các bạn có thấy vết thương trông nghiêm trọng không? Ồ, thảo dược có thể giúp được à?
- Không ngờ một tên quý tộc lại... mất bình tĩnh dễ dàng như vậy. - Aria lắc đầu - Cha tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho một hành vi thiếu kiểm soát như thế.
- Tôi nghĩ... - Sabata mỉm cười - Có lẽ trà sữa không phải là thức uống ưa thích của các quý tộc.
Năm quý tộc còn lại đứng đó như những con gà mắc mưa. Toàn bộ đào tạo về phép tắc xã giao của họ dường như vô dụng trong tình huống này - không có chương nào trong sách "Nghi thức Quý tộc" dạy về việc phải làm gì khi thủ lĩnh của mình vừa bị bắt vì... tấn công người khác sau khi bị gọi là nhân viên trà sữa.
Vex trừng mắt nhìn họ, đôi mắt đỏ rực của cậu ta còn đáng sợ hơn cả vết thương của Layla. Máu từ những người xung quanh bắt đầu... rung động nhẹ, như thể đang phản ứng với cơn giận của cậu.
"Đây không phải là lúc để thử xem máu quý tộc có màu xanh không," - một trong số họ nghĩ khi thấy những tia máu nhỏ bắt đầu tách ra khỏi da tay mình.
- Chúng tôi... còn hẹn đi mua sắm. - Một người lên tiếng, giọng run run.
- Phải phải, buổi bán đấu giá trang sức. - Người khác vội vàng phụ họa.
- Không thể bỏ lỡ được.
- Rất quan trọng...
- Vô cùng quan trọng...
Họ lùi dần, dần, và dần, cố gắng giữ vẻ mặt quý tộc trong khi tốc độ di chuyển thì... không mấy quý tộc. Một người thậm chí còn vấp phải chân mình - điều mà anh ta chắc chắn sẽ phủ nhận đến chết nếu ai đó nhắc lại sau này.
"Chưa bao giờ thấy những người quý tộc lại... chạy nhanh đến thế," - Sabata thầm nghĩ khi nhìn theo bóng họ khuất dần - "Có lẽ đây nên được thêm vào chương trình đào tạo thể thao của giới thượng lưu."
- Dao gió của hắn ta... - Gabrielle lên tiếng khi đám quý tộc đã khuất dạng - Anomaly tối thiểu phải ở mức 30.
- Cao gấp 3 lần người có siêu năng lực bình thường. - Valeria gật đầu - Chẳng trách hắn kiêu căng đến thế.
"Nhưng điều đáng chú ý là," - Gabrielle nghĩ khi nhìn sang Sabata - "Một người với chỉ số thấp hơn lại có thể khiến hắn mất bình tĩnh chỉ bằng vài câu nói."
- Hắn đã phạm một sai lầm cơ bản. - Valeria tiếp tục - Để cảm xúc chi phối năng lực. Trong quân đội Wrymfrey, đó là điều tối kỵ.
- Nhưng năng lực của hắn không phải dạng vừa. - Gabrielle mở sổ tay ra - Những tên có Anomaly cao thường rất nguy hiểm khi... mất kiểm soát.
"Có lẽ đây sẽ là một case study thú vị," - cô ghi chép - "Về mối quan hệ giữa chỉ số Anomaly và khả năng kiểm soát cảm xúc trong môi trường áp lực cao."
- Thằng này có vẻ mạnh đấy. - Vex nói với Sabata, đôi mắt đỏ rực vẫn còn ánh lên sự phẫn nộ - Power word của cậu có chặn được dao gió của hắn không?
- Không kịp. - Sabata lắc đầu - Lưỡi dao gió của hắn nhanh quá. Power word của tôi cần thời gian để kích hoạt, dù chỉ là một phần giây.
"Và nếu không có Layla," - cậu thầm nghĩ - "có lẽ mình đã phải thử xem có thể nói heal đủ nhanh trong khi máu phun ra từ cổ họng không."
- Nhưng cậu đã khiến hắn mất bình tĩnh. - Vex nhếch mép cười - Khả năng kiểm soát cảm xúc kém như thế, dù có Anomaly cao đến mấy cũng chẳng ích gì.
- Có lẽ tôi nên viết sẵn power word lên quần áo. - Sabata lẩm bẩm - Để đề phòng những trường hợp không kịp nói.
"Hoặc trường hợp bị cắt đứt cổ họng." - Cậu thầm nghĩ.
- À, nếu vậy thì... - Hazel lên tiếng, đôi mắt sáng lên - Hay cậu thử dùng chỉ bạc Divinelandia đi.
- Chỉ bạc? - Sabata nhướn mày.
- Phải, loại chỉ này có thể ghi nhớ năng lượng. Chúng được dệt từ tơ của những con tằm được nuôi bằng lá của cây thiêng. Chúng rất nhạy với anomaly. - Hazel giải thích - Nếu thêu power word bằng chỉ bạc, nó sẽ phản ứng với anomaly nhanh hơn so với những nguyên liệu khác.
"Thú vị đấy," - Sabata nghĩ - "Và có thể cứu mạng mình trong những tình huống như vừa rồi."
- Nhưng có một vấn đề nhỏ. - Hazel nhăn mặt - Chỉ bạc Divinelandia khá... đắt. Và hiếm. Phải đặt trước vài tháng.
- Tôi có thể giúp được việc đó. - Aria mỉm cười - Gia đình tôi có một số... mối quan hệ với các thương nhân Divinelandia.
"Đúng rồi," - Sabata nghĩ - "Quên mất rằng Aria là một quý tộc. Một quý tộc... không có thói quen đâm người khác bằng dao gió."
- Aria này, cậu có thể... hỏi giá giúp tôi được không? - Sabata hỏi - Cứ thương lượng trước đi, để tôi gọi điện hỏi chú Bill của tôi xem sao.
- Được thôi. - Aria gật đầu, rút điện thoại ra và bấm số.
Trong lúc Aria trao đổi với ai đó bằng thứ ngôn ngữ nghe như tiếng chim hót của Divinelandia, Sabata cũng gọi cho chú Bill.
- Chào chú Bill.
- Sabata à! - Giọng chú Bill vang lên vui vẻ qua điện thoại - Dạo này con thế nào?
- Dạ vâng con ổn ạ... - Sabata gãi đầu - À chú này, con đang cần mua chỉ bạc Divinelandia...
- À, thứ đó à? - Chú Bill cười - Đừng lo, chú có quen vài người. Con cần bao nhiêu?
- Mỗi power word cần khoảng... - Sabata nhẩm tính - Chắc khoảng 1 mét.
- Chú cho con miễn phí. - Chú Bill nói - Nhưng mà... chắc phải mất khoảng một tuần. Dạo này hàng hơi khan.
Đúng lúc đó, Aria cũng vừa cúp máy:
- Một mét chỉ bạc là 10.000 p. Đã là giá thấp nhất rồi đấy.
- Một ngày thôi. - Aria nói - Tôi có thể gọi cho cha tôi nhờ ông ấy can thiệp. Với mối quan hệ giữa nhà tôi và những thương nhân Divinelandia...
- Vậy... - Sabata nhìn qua nhìn lại giữa điện thoại và Aria - Có lẽ tôi nên chọn đề nghị của cậu. Một ngày tốt hơn một tuần, nhất là khi không biết còn bao nhiêu tên quý tộc muốn... dạy tôi một bài học.
- Để tôi gọi cho cha ngay. - Aria nói, rút điện thoại ra lần nữa.
- Vậy để con nhờ bên Aria trước ạ. - Sabata nói qua điện thoại - Nhưng chỉ bạc của chú nếu được thì cứ gửi ạ, để con có thêm phương án dự phòng. À mà chú này... tại sao phải mất tới một tuần ạ? Con thấy khá lâu, trong khi bên gia đình Aria chỉ cần một ngày.
- Ồ... - Giọng chú Bill trầm xuống - Con có biết chỉ bạc được làm thế nào không?
- Dạ không ạ.
- Đầu tiên phải tìm được tằm thánh. - Chú Bill giải thích - Những con tằm này chỉ ăn lá của cây thiêng, mà cây thiêng thì chỉ mọc ở những nơi đã từng có đại thần của Divinelandia hạ giới. Và tất nhiên, các đại thần thì không phải lúc nào cũng... có hứng thú ghé thăm trần gian.
"Nghe có vẻ phức tạp," - Sabata nghĩ.
- Sau đó là công đoạn chọn tơ. - Chú Bill tiếp tục - Phải chọn đúng sợi tơ được nhả ra trong đêm trăng tròn, vì chỉ có ánh trăng mới đủ tinh khiết để không làm ô nhiễm năng lượng của tơ tằm thánh. Và đương nhiên, trăng tròn thì mỗi tháng chỉ có một lần.
- Rồi phải nhuộm tơ bằng nước mắt trinh nữ. - Chú Bill nói thêm - Không phải nước mắt thường đâu, mà phải là nước mắt khi họ vừa khóc vừa cười. Nhóc có biết khó khăn thế nào khi phải làm cho một cô gái vừa khóc vừa cười không?
"Không," - Sabata nghĩ - "Và có lẽ con không muốn biết..."
- Cuối cùng là công đoạn dệt. Phải dệt dưới ánh sáng của sao Bunny, trong tiếng hát của các tiên nữ xứ Divinelandia. Mà dạo này các tiên nữ hay đình công đòi tăng lương, nên việc thuê họ hát cũng không dễ...
- Một tuần là nhanh rồi, con ạ. - Chú Bill kết luận - Còn nếu gia đình Aria chỉ cần một ngày... À, chắc họ quen với những người có sẵn chỉ bạc trong kho. Hoặc có lẽ họ biết cách thuyết phục các tiên nữ làm thêm giờ mà không phải trả lương gấp ba.
"Giờ thì mình hiểu tại sao nó đắt thế," - Sabata thầm nghĩ - "Và tại sao ngành dệt may của Divinelandia lại... không phát triển lắm."
- Chú ơi, con sẽ kiếm gì đó ở The Sun gửi cho chú làm quà lưu niệm. - Sabata nói - Con định mua rượu, nghe nói rượu ở đây khá đặc biệt. À mà nếu chú gửi chỉ bạc tới kịp, con sẽ thêu một cái ruy băng với power word "return" và gửi lại cho chú làm bùa hộ thân.
- Ồ, cái đó thì không cần đâu con... - Chú Bill cười ấm áp qua điện thoại - Nhưng mà... nếu con tìm được chai rượu ngon thì chú cũng không từ chối đâu.
- Con sẽ cố gắng tìm chai rượu xứng đáng với công sức làm ra chỉ bạc của các tiên nữ đình công. - Sabata đùa - Có khi chú nên gửi cho họ một chai, biết đâu họ sẽ... bớt đòi tăng lương.
- Thôi chú phải đi đây, có vài việc cần xử lý. - Chú Bill nói - Con cứ cố gắng lên nhé.
"Một người đàn ông bận rộn," - Sabata nghĩ khi cúp máy - "Nhưng luôn dành thời gian cho những chuyện nhỏ nhặt của mình."
Sabata nhìn sang Aria vẫn đang nói chuyện qua điện thoại. Giờ thì cậu hiểu tại sao chỉ bạc lại khó kiếm đến thế - một quy trình phức tạp từ việc tìm tằm thánh cho đến việc thuyết phục các tiên nữ làm thêm giờ. Nhưng có vẻ như với quý tộc thì mọi thứ đều có thể được rút ngắn, miễn là bạn có đủ tiền và quan hệ.
Những màn hình khổng lồ trong khuôn viên sáng lên. Trên đó, Leonard Tea - người vừa mới kiêu hãnh với năng lực Anomaly cấp cao của mình - giờ đang bị mặc một bộ áo bó sát màu trắng, trông như một con thiên nga bị quấn trong áo của Người Dơi. Một chiếc rọ mõm bằng kim loại được đeo trên mặt hắn, khiến vẻ mặt quý tộc trở nên... kém quý tộc hơn rất nhiều.
- Thí sinh Leonard Tea, vi phạm quy định về tấn công ngoài khu vực thi đấu. - Giọng nói máy móc của drone vang lên - Hình phạt: Bị hạn chế năng lực và cô lập cho đến vòng thi tiếp theo.
Tiếng xì xào bắt đầu lan rộng trong đám thí sinh:
- Trông như một con chó quý tộc bị phạt vì... cắn người.
- Không ngờ The Sun nghiêm khắc đến thế...
- Nghe nói năm ngoái cũng có một người bị phạt tương tự...
- Nhưng mà... trông hơi buồn cười nhỉ?
- Suỵt! Cẩn thận kẻo bị phạt...
Hình ảnh Tea trong bộ đồ trắng và rọ mõm được chiếu đi chiếu lại trên màn hình, như một lời cảnh báo sống động cho những ai định vi phạm nội quy. Đặc biệt là phần hắn cố gắng giữ vẻ mặt quý tộc trong khi đang bị trói vào cột như một con chó nghịch ngợm.
- Các cậu muốn đi tập luyện không? - Sabata hỏi cả nhóm - Tôi nghĩ chúng ta nên chuẩn bị cho vòng tiếp theo.
Gabrielle quan sát từ xa khi nhóm Sabata rời đi, ghi chép vào cuốn sổ của mình:
"Chủ thể A dẫn dắt nhóm đi tập luyện ngay sau một cuộc đụng độ. Điều này cho thấy khả năng thích nghi và tư duy chiến lược - không để cảm xúc chi phối sau xung đột, mà tập trung vào việc cải thiện khả năng chiến đấu."
"Một phản ứng thú vị," - cô viết tiếp - "Hoàn toàn khác với phản ứng thông thường của nam giới sau xung đột, thường là tìm cách trả thù hoặc khẳng định lại vị thế."
***
Sau khi kiếm được phòng tập, Aria bắt đầu xem con drone hướng dẫn.
- Nhìn này. - Aria chỉ vào bảng thông báo của drone - Họ có golem luyện tập từ mức 1 đến mức 5. Có vẻ như mỗi con golem sẽ tốn một khoản p để kích hoạt.
Cô bấm chọn golem mức 1, con drone bay đi và quay lại với một viên pha lê trong suốt. Nó đặt viên pha lê xuống sàn, và từ đó, một thân hình bằng đá từ từ hình thành.
Golem mức 1 cao khoảng 1m8, được tạo từ những mảnh đá xám nhạt gắn kết với nhau bằng năng lượng màu xanh lơ. Nó không có khuôn mặt, chỉ có một viên pha lê nhỏ phát sáng ở vị trí đáng lẽ là đầu. Các khớp nối của nó được làm từ kim loại bạc, cho phép chuyển động linh hoạt như người thật.
"Trông không đến nỗi đáng sợ," - Aria nghĩ khi nhìn con golem đứng bất động - "Nhưng có gì đó cho thấy nó... không đơn giản như vẻ ngoài."
- Golem mức 1, chế độ phòng thủ. - Cô ra lệnh - Bắt đầu.
- Ai muốn thử trước? - Aria quay sang nhóm, tay vẫn giữ vòng điều khiển golem.
Con golem đứng đó bất động, viên pha lê trên đầu nó tỏa ánh sáng xanh nhạt đều đặn như nhịp thở. Mặc dù ở chế độ phòng thủ, tư thế của nó vẫn toát lên vẻ... sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào.
Vex nhìn con golem với ánh mắt hoài nghi:
- Tôi không biết máu của thứ này có... điều khiển được không. Có lẽ để người khác thử trước.
"Hoặc có lẽ nó không có máu," - Cậu ta thầm nghĩ - "Chỉ có đá và năng lượng."
- Tôi thử chút vậy. - Sabata nói trong khi viết chữ lên hai tay - Lần trước có dịp thử nghiệm power word trên năng lượng rồi, giờ thử lên một thứ... không hoàn toàn sống xem sao.
Trên tay phải cậu viết "PARRY", tay trái là "BREAK". Và ở ngực áo, cậu cẩn thận viết "RETURN".
"Không biết power word có tác dụng thế nào lên một sinh vật được tạo từ đá và ma thuật," - cậu thầm nghĩ - "Nhưng ít ra nó sẽ không... chảy máu nếu mình làm nó giận."
- Chuyển sang chế độ tấn công đi. - Sabata nói với Aria.
Ngay khi Aria chuyển chế độ, con golem đột ngột đổi tư thế. Nó đấm mạnh vào ngực như một con gorilla, viên pha lê trên đầu chuyển sang màu đỏ rực. Rồi không một lời cảnh báo, nó lao về phía Sabata với tốc độ đáng kinh ngạc cho một sinh vật được làm từ đá.
"Nhanh đấy," - Sabata nghĩ khi thấy nắm đấm đá lao tới - "Nhưng không nhanh bằng Tea."
Nắm đấm đá bay tới như một quả tạ, nhưng Sabata đã sẵn sàng. Power word "PARRY" trên tay phải cậu sáng lên khi cậu dùng nó chặn cú đấm của golem. Năng lượng từ power word va chạm với đá, tạo ra một tiếng rít chói tai.
Con golem không dừng lại. Nó xoay người với tốc độ không thể tin được cho một khối đá, chân phải quét ngang như một cây gậy khổng lồ. Sabata nhảy lùi, nhưng quá chậm - cạnh chân golem cào qua ngực cậu, để lại một vệt rách trên áo.
"BREAK!" - Power word trên tay trái Sabata sáng rực. Cậu đấm vào đầu gối golem, nơi những mảnh đá được nối với nhau bằng năng lượng màu xanh. Đá vỡ vụn, nhưng ngay lập tức những dòng năng lượng xanh lơ cuộn lại, kéo những mảnh vỡ về vị trí cũ.
"Ây da," - Sabata nghĩ khi thấy đầu gối golem tự phục hồi - "Nó không chỉ cứng, mà còn có khả năng tự sửa chữa."
Viên pha lê đỏ rực trên đầu golem như một con mắt độc nhất, theo dõi từng cử động của Sabata. Nó không có biểu cảm, không có cảm xúc, chỉ có những đòn tấn công được tính toán chính xác đến từng li.
Lần này con golem không dùng chiêu gì phức tạp. Nó đơn giản tung một cú đấm thẳng vào ngực Sabata, nơi chữ "RETURN" đang phát sáng yếu ớt.
"Đây rồi," - Sabata nghĩ khi thấy nắm đấm lao tới - "Lực càng mạnh càng tốt."
Power word "RETURN" bùng sáng khi nắm đấm chạm vào ngực Sabata. Năng lượng của cú đấm như gặp phải một tấm gương vô hình, bật ngược lại với cường độ gấp đôi. Con golem đập vỡ nát viên pha lê trên đầu nó.
Ánh sáng trong viên pha lê tắt ngấm. Những dòng năng lượng xanh lơ giữa các khớp nối cũng biến mất. Con golem đứng đó một giây, rồi đổ sụp xuống thành một đống đá vô hồn.
- Một nghìn p cho một con golem mức 1... - Aria nhìn đống đá vụn với vẻ tiếc rẻ - Tôi không ngờ Sabata đánh bại nó nhanh như vậy.
"Và cũng không ngờ con golem sẽ... tự đập vỡ đầu mình," - cô thầm nghĩ - "Power word của cậu ta quả thực không đơn giản."
- Xin lỗi về điều đó. - Sabata nói khi nhìn đống đổ nát - Tôi cứ tưởng nó sẽ... cứng cáp hơn.
"Hoặc ít nhất là không dễ bị phá hỏng bởi chính cú đấm của nó," - cậu nghĩ - "The Sun có vẻ tiết kiệm trong việc làm golem tập luyện."
- Coi như là bài học đắt giá về cách hoạt động của power word. - Aria mỉm cười - Nhưng có lẽ chúng ta nên thử một cách luyện tập... ít tốn kém hơn.
"Một nghìn point cho mỗi lần thử nghiệm," - cô nghĩ - "Ngân sách của mình sẽ không đủ nếu Sabata cứ phá hỏng từng con golem một như thế này."
- Đắt thật. - Aria lắc đầu - Tôi chỉ mang theo 10 triệu p trong tài khoản thôi.
- Có lẽ... - Aria tiếp tục với giọng của một người đang cố không nghĩ về việc vừa ném một nghìn p vào... một đống đá vụn - Lần sau chúng ta nên tránh phá hủy phần lõi điều khiển trên đầu nó. Như thế có thể tập được lâu hơn.
"Và rẻ hơn," - cô thầm nghĩ - "Một nghìn p là đủ để mua một bữa tối sang trọng cho cả nhóm. Hoặc thuê một con golem trong khoảng 15 phút, nếu bạn không làm nó tự đập vỡ đầu."
Nhìn đống đá và mảnh pha lê vỡ nát trên sàn, Sabata không khỏi tự hỏi liệu The Sun có phòng tập nào dành cho những người... nghèo hơn không. Kiểu như một phiên bản golem bình dân, được làm từ đất sét thay vì đá quý, và có lẽ dùng một viên bi ve làm lõi điều khiển thay vì pha lê.
- Có khi chúng ta nên tập đối kháng với nhau thì hơn. - Sabata đề xuất - Như thế sẽ rẻ hơn, và cũng thực tế hơn khi đối thủ là người thật.
"Và quan trọng nhất là..." - cậu thầm nghĩ - "Không phải trả tiền cho mỗi lần... làm hỏng đối thủ."
- Hoặc... - Sabata mỉm cười với một ý tưởng mới - Tôi có thể thử làm một con golem từ nước biển đông đá. Có thể không bền bằng golem đá, nhưng ít nhất khi nó vỡ, chúng ta có thể tạo lại.
"Freeze!" - Sabata lấy nước biển từ vòi cấp nước, rồi ra lệnh cho nó.
Nước biển dâng lên, đông cứng thành hình dáng một golem thô sơ. Nhưng ngay khi nó vừa thành hình, mồ hôi đã bắt đầu rịn ra trên trán Sabata.
"Tốn sức hơn mình nghĩ," - cậu thở dốc - "Việc duy trì power word 'Freeze' liên tục để giữ cho nó đông cứng không phải chuyện đơn giản."
Con golem nước đá lung lay không vững, rồi đổ sụp xuống thành một vũng nước khi Sabata không còn đủ sức để duy trì power word.
- Có lẽ... - Sabata lau mồ hôi - Chúng ta nên quay lại với phương án tập đối kháng với nhau.
"Một nghìn p cho một con golem thật," - cậu nghĩ - "Vẫn còn rẻ hơn cái giá phải trả cho việc kiệt sức vì cố gắng làm một con golem handmade."
- Cái này thì tôi giúp được.
Dave mỉm cười, lấy từ trong túi ra một nắm hạt giống trông như những viên bi thủy tinh đủ màu. Cậu thả chúng vào những chậu cây xếp dọc theo tường phòng tập.
- Các bạn nhỏ, hãy mọc lên nào.
Mặt đất trong chậu bắt đầu rung nhẹ. Những mầm xanh trồi lên nhanh như tua nhanh, cuốn lấy nhau thành những hình dạng người. Chúng cao khoảng một mét tám, thân hình được tạo từ những dây leo đan xen chặt chẽ. Những chiếc lá dày tạo thành lớp giáp tự nhiên, trong khi rễ cây cuộn thành những bắp thịt rắn chắc.
Khuôn mặt chúng được tạo từ những bông hoa - hoa hồng đỏ thẫm làm mắt, dây leo xanh uốn thành nụ cười. Tay chân của chúng là những nhánh cây dẻo dai, có thể duỗi ra và co lại như cao su.
"Như một đội quân thu nhỏ của Groot," - Sabata nghĩ khi nhìn những chiến binh thực vật - "Nhưng thân thiện hơn nhiều."
- Chúng không mạnh bằng golem đá. - Dave giải thích - Nhưng sẽ không làm các bạn bị thương nặng. Và quan trọng nhất là... miễn phí.
Một trong những chiến binh thực vật vẫy tay chào nhóm, những cánh hoa trên mặt nó rung rinh như đang cười.
- Tổng cộng mười chiến binh thực vật. - Dave nói, nhìn đội quân nhỏ của mình với vẻ tự hào - Đủ để mỗi người có một đối thủ tập luyện, và còn thừa vài người để thực hành đánh nhóm.
Mười chiến binh xanh xếp thành hàng ngay ngắn, mỗi người có những đặc điểm riêng biệt. Người thì được tạo từ dây leo mảnh mai và nhanh nhẹn, người lại được ghép từ những thân cây chắc nịch hơn. Có cả những kẻ được trang bị "vũ khí" tự nhiên - những nhánh gai nhọn hoặc dây mây có thể vụt như roi.
- Mà này Dave, - Sabata hỏi nhỏ - Những hạt giống này... cậu thu hoạch ở đâu vậy? Có đủ nhanh để kịp cho vòng bốn không?
Dave nhìn quanh như thể đang kiểm tra xem có ai nghe lén không, rồi ghé sát tai Sabata thì thầm:
- Thấy mấy con chim nó ị ra, tôi có giữ lại một ít.
"À." - Sabata nghĩ, cố không để lộ ra mặt việc mình vừa biết được nguồn gốc của đội quân thực vật.
Dave vẫn đang mỉm cười tự hào với đội quân "tái chế" của mình, trong khi Sabata bắt đầu thấy biết ơn vì những chiến binh thực vật này chỉ dùng để... tập luyện.
"Ít ra," - cậu tự an ủi - "Chúng ta không phải trả một nghìn p cho mỗi cục phân chim."
- Này Dave, cho tôi mượn một chiến binh thử nghiệm chút. - Sabata nói khi bắt đầu viết power word lên mặt đất.
"STICK!" - Một vòng tròn phát sáng xuất hiện trên sàn khi con người cây tiến đến gần. Ngay lập tức, chân nó dính chặt xuống đất, những dây leo vặn vẹo cố gắng thoát ra nhưng không thành công.
"Hoạt động tốt," - Sabata ghi nhớ - "Có thể dùng làm bẫy."
- Tired! - Cậu thử tiếp.
Những dây leo trên người chiến binh thực vật bắt đầu chùng xuống, cử động chậm chạp như đang kiệt sức. Nhưng chỉ một lúc sau, chúng lại bật dậy, tràn đầy sinh lực.
"Có tác dụng," - Sabata nghĩ - "Nhưng không kéo dài. Có lẽ vì nó không thực sự... mệt."
- Dizzy!
Con người cây lảo đảo như say rượu một lúc rồi cũng nhanh chóng hồi phục.
- Suffocate...
Không có phản ứng. Có lẽ vì là thực vật.
- Trip!
Chiến binh thực vật vấp ngã, nhưng nhanh chóng đứng dậy nhờ khả năng uốn dẻo của dây leo.
"Được rồi mệt quá," - Sabata ghi nhận - "Những power word tác động đến sinh lý có hiệu quả hạn chế với thực vật. Nhưng những từ về chuyển động thì hoạt động khá tốt."
Layla thì đang cố gắng phóng thần chú sét trong lúc né những cú đấm của chiến binh thực vật. Điều này khó hơn cô tưởng nhiều - mỗi lần cô tập trung để tạo tia sét là y như rằng bị một nhánh cây quật vào đầu.
"Không dễ như trong phim," - cô lẩm bẩm sau khi bị đập lần thứ năm - "Mấy nhân vật trong phim chưa bao giờ bị cây đánh vào mặt khi đang niệm chú."
Aria thì đang... chạy vòng vòng. Không có ánh trăng, không có mục tiêu đang ngủ, năng lực của cô gần như vô dụng trong tập luyện. Nhưng ít ra cô đang trở nên giỏi hơn trong việc... tránh né.
"Có lẽ đây cũng là một dạng rèn luyện," - cô tự an ủi khi nhảy qua một cú đá của chiến binh thực vật - "Không phải lúc nào cũng có trăng để dùng."
Dave nằm sấp xuống đất, bắt đầu tập chống đẩy. Bên cạnh cậu, một chiến binh thực vật đứng như một huấn luyện viên nghiêm khắc, thỉnh thoảng dùng dây leo vụt nhẹ vào lưng khi cậu chống đẩy không đúng tư thế.
"Xuống thấp hơn nữa!" - Chiến binh thực vật ra hiệu bằng cách vẫy vẫy những chiếc lá - "Lưng thẳng! Đầu ngẩng lên!"
Vex và Pixie tập trung vào việc né tránh. Với Vex, điều này rất cần thiết - năng lực điều khiển máu của cậu cần thời gian để kích hoạt, và trong khoảng thời gian đó, cậu cần phải... còn sống. Còn Pixie, với kích thước nhỏ bé của mình, né tránh là kỹ năng sinh tồn cơ bản.
***
- Đây là những gì tôi thu thập được. - Gabrielle nói khi hiển thị hình ảnh từ con muỗi máy lên màn hình - Nhóm của Sabata đang luyện tập với... người cây.
- Layla gặp khó khăn khi vừa di chuyển vừa thi triển phép thuật. - Cô chỉ vào hình ảnh cô gái đang bị đập vào đầu - Thời gian niệm chú là khoảng trống trong phòng thủ của cô ta.
- Aria thì... gần như vô hại khi không có trăng hoặc mục tiêu đang ngủ. - Gabrielle tiếp tục - Cô ta đang tập né tránh, điều này cho thấy năng lực thực sự của cô ta khá... hạn chế.
- Power word của Sabata cần thời gian để kích hoạt. - Cô chỉ ra - Không nhiều, nhưng đủ để tạo ra một khoảng trống nếu tấn công đủ nhanh. Tea đã chứng minh điều đó.
- Vex cần thời gian để điều khiển máu. Dave thì... đang tập thể dục. - Cô nhìn hình ảnh Dave chống đẩy - Có vẻ như cậu ta đang cố gắng cải thiện thể lực, điều này gợi ý rằng năng lực của cậu ta tiêu tốn nhiều sức.
- Và điều quan trọng nhất... - Gabrielle kết luận - Họ đang tập luyện như một đội. Không phải từng cá nhân riêng lẻ, mà là một tập thể có thể bù đắp điểm yếu cho nhau.
- Đây là những thông tin từ các con muỗi sống sót... - Gabrielle nói khi hình ảnh bắt đầu xuất hiện trên màn hình - 72 con muỗi máy, 100 phòng tập. 28 con bị phá hủy, một tỷ lệ... chấp nhận được.
"Và mỗi con muỗi bị phá hủy cũng là một thông tin," - cô thầm nghĩ - "Cho biết ai đủ nhạy bén để phát hiện ra chúng."
Ming Li thì thào:
- Nhóm phòng 27 có một kẻ có thể khiến kim loại tan chảy. Nhóm phòng 45 có người điều khiển được âm thanh. Và nhóm phòng 89...
Gabrielle lắc đầu:
- Quá nhiều thông tin. Chúng ta cần phân loại họ thành từng nhóm. Những kẻ nguy hiểm nhất, những kẻ có thể gây rắc rối, và những kẻ... không đáng lo ngại.
"Như một bản phân loại động vật học," - cô ghi chép - "Nhưng thay vì răng nanh và móng vuốt, chúng ta phân loại theo mức độ nguy hiểm của năng lực."
Valeria chỉ vào một hình ảnh:
- Nhóm này đáng chú ý. Họ có một kẻ có thể làm đóng băng thời gian trong phạm vi nhỏ. Không đủ để gây chết người, nhưng đủ để tạo ra những khoảnh khắc... quyết định.
- Nhóm số 34 thì sao. - Valeria chỉ vào một màn tiếp theo - Một cô gái có thể biến làn da của mình thành gương, phản chiếu mọi loại năng lượng. Nguy hiểm vì năng lực phản đòn tự nhiên.
"Không cần tốc độ, không cần kỹ thuật," - Gabrielle ghi chú - "Chỉ cần đứng đó và... để đối thủ tự làm hại mình."
- Phòng 56 có một nhóm thú vị. - Ming Li nói - Một tên có thể biến đổi trọng lượng của vật thể. Làm cho chúng nhẹ như lông hoặc nặng như núi. Đang phối hợp với một cô gái có thể điều khiển từ trường.
"Một combo chết người," - Gabrielle nghĩ - "Làm cho vũ khí của đối thủ trở nên quá nặng để cầm, trong khi dùng từ trường để ném những mảnh kim loại nhẹ như lông vũ với tốc độ kinh người."
- Phòng 82... - Valeria ngừng lại, thận trọng xem xét hình ảnh - Một kẻ có thể mượn năng lực của người khác. Không phải sao chép hay đánh cắp, mà là... mượn tạm thời. Như thể năng lực là một món đồ có thể cho mượn vậy.
Cứ như vậy nhóm họ bắt đầu bàn luận về kế hoạch khắc chế từng người.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro