Chương 60: Danh sách mua sắm (2)


Chương 60: Danh sách mua sắm (2)

Khi họ bước dọc theo con phố hướng về phía Hiệu sách Horizon, Sabata không thể ngừng nghĩ về chiếc áo khoác mới. Một kho chứa đồ 5 mét vuông, có thể mang theo mọi thứ mà không cần lo lắng về trọng lượng hay kích thước. Thật hoàn hảo cho một học sinh The Sun phải đối mặt với vô số tình huống bất ngờ.

Nhưng rồi, như một tia sét đánh qua tâm trí, Sabata nhận ra một ứng dụng hoàn toàn khác của chiếc áo khoác này.

"Khoan đã," cậu nghĩ, "nếu túi áo có thể chứa được 500 kg... và nuốt chửng mọi thứ được đưa vào... thì lý thuyết mà nói..."

- Chú Bill? - Sabata cất tiếng, mắt sáng lên với ý tưởng mới - Túi áo này, nó có thể... ừm... hấp thụ đòn tấn công không?

Bill nhướn mày, nhìn Sabata với vẻ mặt nửa thích thú nửa lo ngại.

- Cháu đang nghĩ gì vậy, nhóc? - Ông hỏi, dù rõ ràng đã đoán được câu trả lời.

- Ý cháu là, giả sử có ai đó tấn công cháu, hoặc bắn một viên đạn phép thuật về phía cháu... cháu có thể chỉ cần... mở túi áo và để nó "nuốt" đòn tấn công đó không? - Sabata giải thích, tay vung vẩy để minh họa - Kiểu như một lá chắn di động ấy.

Bill vuốt râu, vẻ mặt như thể đang cố gắng quyết định xem nên khuyến khích hay dập tắt ngọn lửa sáng tạo đang bùng cháy trong đầu Sabata.

- Về mặt lý thuyết, - Ông cuối cùng cũng lên tiếng - Túi áo có thể nuốt chửng một đòn tấn công năng lượng hoặc thậm chí là một vật thể đang bay về phía cháu. Người ta đã làm vậy trong quá khứ.

Mắt Sabata sáng lên, như thể cậu vừa phát minh ra bánh xe lần thứ hai.

- Cháu biết mà! - Cậu reo lên - Vậy cháu có thể dùng nó như một lá chắn trong các tình huống nguy hiểm!

- Nhưng, - Bill nhấn mạnh, giơ một ngón tay lên - Việc đó sẽ gây ra sự hao mòn đáng kể cho cấu trúc không gian của túi. Mỗi lần hấp thụ một đòn tấn công, đặc biệt là những đòn tấn công năng lượng mạnh, nó có thể làm suy yếu tính ổn định của không gian bên trong.

- Ý chú là túi có thể bị hỏng? - Sabata hỏi, vẻ phấn khích giảm đi một chút.

- Không chỉ hỏng. - Bill lắc đầu, giọng trở nên nghiêm túc - Nếu cấu trúc không gian bị suy yếu nghiêm trọng, túi có thể sụp đổ, tạo ra một vụ nổ không gian nhỏ. Đủ để làm bay mất một cánh tay, hoặc tệ hơn, tạo ra một lỗ hổng không-thời gian mà sẽ hút mọi thứ trong bán kính mười mét vào một thực tại khác.

- Ôi. - Sabata nuốt khan - Vậy... nó không phải là một ý tưởng hay.

- Chú không nói nó là một ý tưởng tồi. - Bill nhún vai - Chỉ là cháu nên cân nhắc kỹ lưỡng. Sử dụng túi áo như một lá chắn trong trường hợp khẩn cấp, khi không còn lựa chọn nào khác, là hoàn toàn hợp lý. Nhưng đừng biến nó thành chiến thuật chính. Hãy coi nó như một lá bài cuối cùng, không phải quân bài đầu tiên.

Sabata gật đầu, nghiêm túc cân nhắc lời khuyên. Nhưng tâm trí cậu vẫn không ngừng khám phá những khả năng. Một túi không gian có thể chứa được 500kg và rộng 5 mét vuông - những con số này mở ra cả một thế giới mới về khả năng chiến đấu và phòng thủ.

- Còn một điều nữa cháu tò mò. - Sabata nói, chỉ vào túi áo - Không gian bên trong túi này như thế nào? Có phải là một căn phòng tối hay kiểu vậy không?

Bill mỉm cười.

- Sao cháu không tự mình kiểm tra xem? - Ông gợi ý - Đưa tay vào, nhưng đừng nghĩ đến bất cứ vật gì cụ thể. Chỉ cảm nhận không gian thôi.

Với sự tò mò không giấu nổi, Sabata dừng lại bên lề đường, đưa tay phải vào túi áo khoác. Cậu cảm thấy tay mình đi qua một lớp màng mỏng - không phải rào cản vật lý, mà giống như khi bước qua một làn sương mỏng - và rồi cánh tay cậu biến mất dần vào túi, vượt xa kích thước bên ngoài của nó.

Bên trong túi, Sabata cảm thấy một không gian rộng lớn kỳ lạ. Không phải là tối tăm như cậu tưởng tượng, mà được chiếu sáng bởi một thứ ánh sáng mềm mại không rõ nguồn gốc, như ánh trăng xuyên qua mây mỏng. Không khí bên trong mát mẻ và khô ráo, khiến cậu liên tưởng đến không khí trong hang động được bảo quản tốt.

Được thúc đẩy bởi trí tò mò ngày càng tăng, Sabata lấy điện thoại ra khỏi túi quần, bật đèn pin lên và thả nó vào túi áo khoác. Cậu nhìn Bill với ánh mắt hỏi han, và khi thấy ông gật đầu khuyến khích, Sabata quyết định tiến xa hơn: cậu cúi người, cho cả đầu vào túi áo.

Đó là một trải nghiệm kỳ lạ và không thể mô tả. Sabata cảm thấy như mình đang nhìn vào một căn phòng rộng 5 mét vuông, nhưng không có tường, sàn hay trần nhà xác định. Thay vào đó, không gian dường như mở rộng vô hạn theo một cách nào đó khó giải thích - như thể ranh giới của nó luôn ở ngay phía trước nhưng không bao giờ có thể chạm tới được.

Ở giữa không gian là điện thoại của cậu, đèn pin vẫn sáng, tạo ra một chùm sáng kỳ quặc trong bầu không khí đã được chiếu sáng mờ ảo. Nhưng thứ khiến Sabata ngạc nhiên là cách ánh sáng từ đèn pin dường như bị bẻ cong nhẹ, tạo thành những hoa văn kỳ lạ không tuân theo các quy luật vật lý thông thường.

Sabata rút đầu ra, mắt mở to với vẻ kinh ngạc.

- Đó là... wow! - Cậu thốt lên - Giống như một vũ trụ thu nhỏ ấy!

- Một mô tả khá chính xác. - Bill gật đầu - Không gian trong túi áo không hoàn toàn tuân theo các quy luật vật lý của thực tại chúng ta. Đó là lý do tại sao nó có thể chứa nhiều thứ hơn kích thước bên ngoài.

Sabata lại đưa tay vào túi, tập trung nghĩ về chiếc điện thoại, và ngay lập tức cảm thấy nó trong tay mình. Cậu rút điện thoại ra, tắt đèn pin, và nhìn nó với vẻ suy tư.

- Nếu cháu để một thứ gì đó sống trong túi áo, như một con chuột chẳng hạn, nó có sống được không? - Sabata hỏi, sự tò mò vẫn chưa được thỏa mãn.

Bill bật cười.

- Cháu có ý định biến túi áo thành một chuồng thú di động à? - Ông trêu - Nhưng để trả lời câu hỏi của cháu: có, sinh vật có thể sống trong túi áo trong khoảng thời gian ngắn. Không gian bên trong có không khí và nhiệt độ ổn định. Tuy nhiên, không có thức ăn hay nước, và sinh vật sẽ cảm thấy mất phương hướng vì tính chất kỳ lạ của không gian. Không khuyến khích giữ sinh vật sống trong đó quá vài giờ.

Sabata gật đầu, nhẹ nhõm khi biết túi áo không phải là một cái bẫy tử thần cho bất kỳ sinh vật nào vô tình rơi vào. Cậu nhét điện thoại vào túi quần, vỗ nhẹ túi áo khoác với niềm tự hào của người sở hữu một kho báu.

- Cháu nghĩ cháu biết tại sao Wil muốn cháu có cái áo này rồi. - Sabata nói - Không chỉ để mang theo đồ, mà còn như một công cụ đa năng cho những tình huống bất ngờ.

- Wil luôn nghĩ xa hơn vẻ bề ngoài. - Bill đồng ý - Giờ, chúng ta nên tiếp tục đến hiệu sách. Cháu còn cần mua sách giáo khoa và nhiều thứ khác nữa.

Khi họ tiếp tục hành trình, Sabata không thể ngừng nghĩ về tất cả những khả năng với chiếc áo khoác mới. Một vật dụng đơn giản từ danh sách mua sắm đã biến thành một kho báu thực sự. Cậu tự hỏi những món đồ khác trong danh sách có ẩn chứa những bí mật và công dụng đặc biệt như vậy không.

"Mình sẽ phải kiểm tra từng món một," Sabata tự nhủ, tay vuốt ve túi áo khoác với vẻ mơ màng, "bắt đầu từ con dao đa năng Victorinox với 57 chức năng kia."

Với chiếc áo khoác không gian trên người, danh sách dài những vật dụng cần mua đột nhiên không còn là gánh nặng nữa. Cậu nghĩ, nụ cười toe toét xuất hiện trên khuôn mặt khi họ tiếp tục hành trình mua sắm cho The Sun.

***

"Bánh Mì Big Bang" không phải là tên cửa hàng bánh mì thông thường. Nếu nó là một cửa hàng bánh mì thông thường, nó sẽ không có biển hiệu neon hình bánh mì đang phát nổ, hay cánh cửa tự động phát ra âm thanh "BOOM!" mỗi khi có người bước vào. Nó cũng sẽ không có những người phục vụ mặc áo phòng thí nghiệm trắng với mái tóc xù lên như vừa trải qua một vụ nổ trong phòng thí nghiệm. Cuối cùng, một cửa hàng bánh mì thông thường sẽ không có bảng thực đơn dài đến mức phải được treo trên ba bức tường và một phần trần nhà.

Khi Sabata và Bill bước vào, cậu ngay lập tức bị choáng ngợp bởi hương thơm của bánh mì nướng, thịt quay và ít nhất mười bảy loại gia vị mà cậu không thể gọi tên. Không gian bên trong rộng đến bất ngờ, với những chiếc bàn và ghế được thiết kế theo phong cách không gian vũ trụ - thậm chí có những chiếc ghế hình tên lửa với đèn LED nhấp nháy ở đuôi.

- Họ đã mở rộng kể từ lần cuối chú đến. - Bill nhận xét, nhìn quanh với vẻ thích thú - Và có vẻ như họ đã thêm ít nhất hai mươi món mới vào thực đơn.

Sabata ngước nhìn bảng thực đơn khổng lồ và cảm thấy như đang đọc một cuốn bách khoa toàn thư về bánh mì kẹp. Danh sách các món được chia thành nhiều mục: "Bánh Mì Vũ Trụ" với các món như "Sao Hỏa Đỏ Rực" - bánh mì kẹp thịt bò cay, "Mặt Trăng Phô Mai" - bánh mì với bảy loại phô mai khác nhau, "Bánh Mì Thời Gian" bao gồm "Khủng Long T-Rex" - với thịt bò khổng lồ và "Tương Lai Xa Xôi" - một món chay với protein từ côn trùng. Đúng vậy, trong tương lai, con người sẽ ăn côn trùng. Nhưng đừng lo lắng - chúng được chế biến để trông không giống côn trùng, và nếu không ai nói với bạn, bạn sẽ không bao giờ biết mình đang ăn dế. Trừ khi bạn đọc nhãn thành phần, tất nhiên rồi. "Bánh Mì Thần Thoại" có "Xeus Sấm Sét" - với nhiều tầng thịt và phô mai đến mức có thể gây nguy hiểm cho người có tiền sử bệnh tim, và còn nhiều mục khác nữa.

Ở góc quán, ngay bên dưới quạt trần, một sinh vật có làn da nhợt nhạt đang ngồi với vẻ khổ sở rõ rệt, tay cầm một tuýp kem chống nắng đã vắt kiệt. Rõ ràng đó là một ma cà rồng, mặc áo choàng đen nhưng kiểu mốt hiện đại hơn với những đường viền đỏ tươi và một chiếc mũ rộng vành.

- Chất lượng kem chống nắng ngày nay thật tệ hại. - Ma cà rồng than vãn với người phục vụ đang cố gắng lịch sự lắng nghe - SPF 10,000 mà họ dám gọi là "Bảo vệ tối đa cho Sinh vật Nhạy cảm với Ánh sáng"? Tôi vừa đi từ xe taxi đến cửa quán này, một quãng đường hai mươi bước, và đã cảm thấy như bị nướng chín! Tôi đã sống qua bốn trăm năm, và tôi chưa bao giờ...

Người phục vụ gật đầu, rõ ràng đã quen với những khách hàng kỳ lạ phàn nàn về những vấn đề cụ thể của họ.

Ở một bàn khác, gần cửa sổ, một cặp đôi người cá đang dùng đũa để ăn một loại bánh mì kẹp đặc biệt được thiết kế để ăn dưới nước - với lá rong biển thay cho rau diếp và một loại nước sốt đặc biệt không tan trong nước. Họ ngồi trong những bồn nước di động đặc biệt, trông như những chiếc ghế thư giãn cao cấp được đổ đầy nước và có hệ thống lọc tích hợp.

Sabata cũng nhận thấy một nhóm sinh viên, có lẽ đến từ một trường nào đó tương tự như The Sun, đang ngồi quanh một bàn lớn, tấm thẻ học sinh của họ lấp lánh với những logo khác nhau - The Stars, The Moon.

- Chào mừng đến với Bánh Mì Big Bang! - Một người phục vụ niềm nở chào đón, tay cầm hai quyển thực đơn dày như những cuốn tiểu thuyết - Hai vị muốn xem thực đơn hay đã biết mình muốn gì rồi?

- Chúng tôi sẽ xem thực đơn. - Bill đáp, nhận lấy hai quyển thực đơn - Có vẻ như thêm nhiều món mới kể từ lần cuối tôi đến.

- Ồ vâng! - Người phục vụ phấn khích nói - Chúng tôi vừa thêm dòng "Bánh Mì Không Gian Bị Méo" tuần trước - những chiếc bánh mì với các thành phần từ các chiều không gian khác nhau. Rất được ưa chuộng đấy!

Khi người phục vụ rời đi, Sabata mở quyển thực đơn và thấy nó có cả mục lục và chỉ mục cho các loại thịt, rau củ, và nước sốt. Cậu lật đến trang có tiêu đề "Tự thiết kế bánh mì của bạn" và thấy một biểu đồ phức tạp với hàng trăm tùy chọn, từ các loại bánh mì sáu mươi loại, bao gồm cả "Bánh mì vũ trụ với các hạt thiên thạch" - thực ra chỉ là bánh mì đen với hạt vừng đen đến các loại thịt, rau củ, phô mai và nước sốt.

- Cháu nên thử món Big Bang nguyên bản. - Bill gợi ý, chỉ vào một hình ảnh khiến Sabata phải nuốt nước bọt - Nó đáng với cái tên của nó. Mười hai loại thịt, năm loại phô mai, ba tầng rau củ và bốn loại nước sốt.

- Có lẽ hơi quá sức với cháu. - Sabata cười, vuốt ve túi áo không gian mới - Dù túi áo này có thể chứa 500kg, nhưng dạ dày cháu thì không.

Cuối cùng, Sabata quyết định tự thiết kế bánh mì của mình: bánh mì nướng vừng, nhiều thịt bò nướng, thịt gà nướng, phô mai cheddar tan chảy, rau diếp, cà chua, dưa chuột, không ớt, và thêm nhiều nước sốt BBQ. Bill chọn món "Sự Nổ Vụn" - một biến thể nhỏ hơn của Big Bang nguyên bản.

Khi Sabata đặt hàng, cậu ngạc nhiên khi nhận ra giá tiền: 22 p cho chiếc bánh mì tự thiết kế của cậu, và 35 p cho món của Bill. Ở nơi khác, những con số này sẽ khiến cậu giật mình, nhưng với 15,000 p từ Wil, đây chỉ là một khoản tiền nhỏ.

- Chúng tôi cũng muốn thêm hai chai nước suối. - Sabata bổ sung, lấy ví ra.

- Và cả hai vị đều muốn tham gia Gacha Bánh Mì chứ? - Người phục vụ hỏi với nụ cười rạng rỡ - Chỉ thêm 5 p cho mỗi người, chúng tôi sẽ giấu một viên gacha trong bánh mì của bạn. Bạn có thể trúng từ những vật phẩm thông thường đến cực kỳ hiếm! Tuần trước, một khách hàng đã trúng một vé xem hòa nhạc hạng VIP đấy!

- Gacha trong bánh mì? - Sabata ngạc nhiên hỏi - Không nguy hiểm à?

- Ồ, hoàn toàn an toàn! - Người phục vụ cam đoan - Viên gacha được bọc trong một lớp bảo vệ đặc biệt, và nó phát ra một tiếng "ping" nhỏ khi bạn sắp cắn phải nó. Ngoài ra, nó còn có vị hơi khác biệt để bạn dễ nhận ra.

Sabata nhìn Bill, người chỉ nhún vai với vẻ "tại sao không?".

- Được rồi, thêm gacha cho cả hai. - Sabata quyết định, đưa thêm 10 p.

Họ ngồi xuống một bàn gần cửa sổ, đủ xa vị khách ma cà rồng để không phải nghe những lời phàn nàn không ngừng về chất lượng kem chống nắng thời nay. Chỉ sau năm phút, hai chiếc bánh mì khổng lồ được mang ra trên những chiếc đĩa trông như đĩa bay thu nhỏ, cùng với hai chai nước được đặt trong những chiếc cốc hình tên lửa.

Chiếc bánh mì của Sabata trông như một tác phẩm nghệ thuật ẩm thực - các lớp thịt, rau củ và phô mai được xếp cẩn thận để tạo nên một bản giao hưởng của màu sắc và kết cấu. Nước sốt BBQ chảy xuống từ các cạnh, tạo nên một vũng nhỏ trên đĩa - không phải vì quá nhiều mà vì đúng lượng hoàn hảo.

- Chúc ngon miệng! - Người phục vụ nói - Và đừng quên gacha nhé!

Sabata cầm chiếc bánh mì lên, khá nặng trong tay cậu, và cắn một miếng lớn. Ngay lập tức, một bản hương vị bùng nổ trong miệng cậu. Thịt bò nướng mềm và ngọt, thịt gà thơm ngon, phô mai cheddar tan chảy bao bọc tất cả trong một lớp mềm mịn, trong khi các loại rau củ tạo nên một sự tương phản giòn tan. Và nước sốt BBQ - ôi, nước sốt BBQ - một sự kết hợp hoàn hảo giữa ngọt, cay, khói và chua nhẹ, như một điệu nhảy nhỏ trên lưỡi.

- Trời ơi, ngon quá! - Sabata thốt lên sau khi nuốt miếng đầu tiên - Cháu chưa bao giờ ăn bánh mì ngon như vậy!

Bill gật đầu, miệng đã đầy thức ăn, không thể trả lời ngay.

Sabata tiếp tục thưởng thức, cắn miếng thứ hai, thứ ba, mỗi miếng đều tuyệt vời như miếng đầu tiên. Đến miếng thứ tư, cậu bỗng cảm thấy một cái gì đó kỳ lạ trong miệng - một vật cứng nhỏ với một kết cấu hoàn toàn khác biệt so với bánh mì. Và đúng như người phục vụ đã nói, một tiếng "ping" nhỏ vang lên.

Ngay sau đó, một cảm giác kỳ lạ lan tỏa trong miệng Sabata - không phải cay nóng hay đau đớn, mà giống như hàng trăm bong bóng siêu nhỏ đang nổ tung, tạo nên một cảm giác nhồn nhột vui nhộn trên lưỡi và má. Đó không phải là một "vụ nổ" theo nghĩa đen, mà là một hiệu ứng được thiết kế cẩn thận để gây ngạc nhiên mà không gây đau đớn.

- Ái! - Sabata nhanh chóng nhả vật thể lạ ra vào tay - Cháu tìm thấy viên gacha!

Đó là một viên bi nhỏ màu xanh lam, bao phủ bởi một lớp bảo vệ trong suốt có hình dáng như một quả trứng nhỏ. Sabata lau sạch nó bằng khăn giấy và quan sát. Trên bề mặt viên bi có một dòng chữ nhỏ: "Hàng thông thường - Xoay để mở".

- Cháu được một viên gacha thông thường. - Sabata nói với Bill, vẻ hơi thất vọng - Không phải hiếm hay siêu hiếm.

- Vẫn tốt hơn là không có gì. - Bill nhún vai, tiếp tục thưởng thức bánh mì của mình - Mở ra xem nào.

Sabata xoay hai nửa của viên gacha, và nó mở ra, tiết lộ một mã QR nhỏ bên trong cùng với một dòng chữ: "Quét để nhận thưởng".

Cậu lấy điện thoại ra, quét mã QR và màn hình hiển thị một thông báo: "Chúc mừng! Bạn đã trúng một chai nước tăng lực Power Up X5! Xuất trình mã này cho nhân viên để nhận thưởng."

- Một chai nước tăng lực. - Sabata thông báo, đưa điện thoại cho Bill xem - Trị giá khoảng 10 p. Không quá tệ.

- Khá hơn cái mà chú vừa nhận được. - Bill nói, mở viên gacha của mình ra và nhăn mặt - Một chiếc tất thối.

- Cái gì cơ? - Sabata không nhịn được cười - Chiếc tất thối là cái gì?

- Đúng nghĩa đen, cháu ạ. - Bill thở dài, chỉ vào mã QR trên điện thoại mình - "Chúc mừng! Bạn đã trúng một 'Chiếc Tất Thối Biết Nói' - một món đồ chơi trị giá 7 p có thể nói những câu nói xúc phạm với giọng của một gã say rượu. Xuất trình mã này cho nhân viên để nhận thưởng."

Sabata phá lên cười, trong khi Bill lắc đầu với vẻ cam chịu.

- Ít nhất bánh mì ngon. - Ông nói, cắn một miếng lớn khác - Và đó mới là điều quan trọng.

Họ tiếp tục thưởng thức bữa ăn, Sabata thỉnh thoảng lại bị phân tâm bởi những khách hàng kỳ lạ bước vào quán - từ một phù thủy với chiếc mũ nhọn truyền thống đang cố gắng quyết định xem liệu bánh mì có nên được xác định là "thực phẩm hiện đại" hay "thực phẩm truyền thống" theo quy tắc ăn kiêng của bà ta, đến một robot có hình dáng con người đang cố gắng giải thích rằng nó không thực sự ăn nhưng vẫn muốn thử trải nghiệm.

- Chúng ta sẽ đi đâu tiếp theo, chú Bill? - Sabata hỏi khi đã ăn xong hai phần ba chiếc bánh mì khổng lồ phần còn lại được đặt vào túi không gian của áo khoác để ăn sau.

- Hiệu sách Horizon. - Bill nhắc lại kế hoạch ban đầu - Sau đó đến Trung tâm Thương mại Stellar để mua những thứ còn lại. Chú nghĩ chúng ta sẽ hoàn thành trước bữa tối và về kịp để chia sẻ chiến lợi phẩm với Wil.

Sabata gật đầu, vỗ nhẹ vào túi không gian của áo khoác mới. Với chiếc áo này, việc mang theo hàng chục cuốn sách và vô số dụng cụ học tập sẽ trở nên dễ dàng như trở bàn tay. Cậu nhận chai nước tăng lực trúng thưởng từ người phục vụ, thêm nó vào túi áo khoác có thể hữu ích nếu cậu kiệt sức trong tương lai, và chuẩn bị tinh thần cho phần còn lại của chuyến mua sắm.

Bill, một cách miễn cưỡng, cũng nhận chiếc tất thối biết nói của mình, nhét vào túi với vẻ mặt của một người vừa thừa kế một con vẹt ưa chửi thề.

- Sabata này, - Bill lên tiếng khi họ bước ra khỏi quán - Chú tự hỏi liệu có phải túi không gian của cháu làm chú xui xẻo. Một bên có túi không gian 5 mét, bên kia có một chiếc tất thối.

- Cũng có thể là vì chú đặt món tên "Sự Nổ Vụn". - Sabata cười khúc khích - Có lẽ vụn vỡ còn lại là vận may của chú.

- Có lẽ vậy. - Bill thở dài, rồi mỉm cười - Ít nhất chúng ta đã có một bữa trưa ngon. Giờ, đến lúc mua sách rồi!

Họ bước ra khỏi tiệm Bánh Mì Big Bang, ánh nắng trưa chói chang trên đầu, nhưng Sabata không cần nheo mắt lại như hầu hết mọi người. Nửa dòng máu thiên thần trong cậu cho phép cậu nhìn thẳng vào mặt trời mà không cảm thấy chói - một đặc điểm kỳ lạ mà cậu hiếm khi đề cập đến với người khác. Bill vẫn đang ngắm nghía chiếc tất thối trong tay với vẻ mặt của người vừa phát hiện ra mình đã thừa kế một con khỉ đứt đuôi chuyên ném phân vào khách.

- Mặt khác, - Sabata chợt nói, một ý tưởng hiện lên trong đầu khi cậu liếc nhìn món "quà" xui xẻo - Chiếc tất đó có thể làm vật đánh lạc hướng khi cấp bách. Không phải ý tưởng quá tồi.

Bill nhướn một bên mày, nhìn Sabata với vẻ hoài nghi.

- Đánh lạc hướng?

- Vâng, - Sabata gật đầu, nghiêm túc hơn - Tưởng tượng xem, nếu cháu đang trong một tình huống nguy hiểm, ném một chiếc tất biết nói những lời xúc phạm với giọng say rượu sẽ khiến đối phương bối rối ít nhất vài giây. Đủ thời gian để cháu sử dụng power word hoặc thoát thân.

Bill cân nhắc ý tưởng này một lúc, xoay chiếc tất trong tay như thể nó là một loại vũ khí bí mật vừa được phát hiện.

- Cháu biết không, - ông cuối cùng cũng nói, nụ cười xuất hiện dần trên khuôn mặt râu ria xồm xoàm - Chú không nghĩ đến điều đó. Một vật đánh lạc hướng. Thực ra... ý tưởng không tệ chút nào.

Không đắn đo thêm, Bill đưa chiếc tất cho Sabata.

- Nó là của cháu. Có vẻ như cháu sẽ tìm ra công dụng tốt hơn cho nó so với chú.

Sabata nhận lấy chiếc tất, xem xét nó kỹ hơn. Đó là một chiếc tất dài màu xanh lục với hình những bông hoa nhỏ màu vàng - một thiết kế dễ thương đối lập hoàn toàn với công năng "thối và xúc phạm" của nó. Cậu nhấn nút nhỏ ở phần cổ tất và nó ngay lập tức lên tiếng:

- Này! mặt cậu trông giống một quả dưa hấu bị xe cán qua đấy! - Chiếc tất gào lên với giọng khàn đặc của một gã say rượu, rồi cười khúc khích - Híc! xin lỗi, ý tôi là một quả dưa hấu đẹp bị xe cán qua!

- Cảm ơn chú. - Sabata nói, nhét chiếc tất vào túi áo khoác không gian với một nụ cười tinh quái - Cháu sẽ giữ nó cho những tình huống khẩn cấp.

Họ tiếp tục đi dọc theo vỉa hè, nắng trưa vẫn chói chang trên đầu. Sabata khẽ nắn nắn cánh tay phải, có lẽ đang hình dung về những gì mình sẽ học từ Chocky Johnny.

- Chú Bill này, - Sabata lên tiếng, - cháu đang nghĩ, sau khi học xong spin một cách ổn định từ Johnny, có lẽ cháu sẽ luyện việc rèn bằng khả năng spin. Để có thêm đồ nghề, vừa luyện thêm khả năng rèn từ ông Smith, lại còn có thêm mấy vũ khí dự phòng.

- Rèn kết hợp với spin? - Bill vuốt râu, vẻ suy tư - Ý tưởng thú vị đấy. Cháu có thể tạo ra những vũ khí với lưỡi xoắn đặc biệt có khả năng cắt sâu hơn, hoặc thậm chí những lưỡi dao có thể xoay khi ném.

Sabata gật đầu, mắt sáng lên với ý tưởng.

- Vậy đó. Có lẽ cháu có thể tạo ra vũ khí đặc thù cho power word của mình. Một thanh kiếm có thể tăng cường sức mạnh của Slash, hoặc một cây gậy định hình cho các power word phòng thủ. Hiện tại cháu chỉ dựa vào bản thân, nhưng công cụ phù hợp sẽ giúp ích rất nhiều.

- Cháu bắt đầu suy nghĩ như một chiến binh thực thụ rồi đấy. - Bill mỉm cười, vỗ vai Sabata - Nhưng trước khi trở thành chiến binh, cháu phải trở thành học sinh đã. Và để làm điều đó...

- Cháu cần sách giáo khoa. - Sabata thở dài.

Bill giơ tay vẫy một chiếc taxi đang lướt qua. Thay vì những chiếc xe bốn bánh thông thường, chiếc taxi này là một quả cầu bạc lơ lửng cách mặt đất khoảng nửa mét, với một lớp vỏ trong suốt bao quanh phần cabin hành khách. Nó dừng lại bên lề đường, và một phần của lớp vỏ trong suốt trượt lên, tạo thành một lối vào.

- Hiệu sách Horizon, Phố Học Giả. - Bill nói với người lái xe, một người đàn ông trung niên với bộ râu được cắt tỉa thành hình những ngôi sao nhỏ.

- Đang trên đường! - Người lái xe đáp, nhấn một nút trên bảng điều khiển.

Sabata bước vào taxi, cảm thấy phấn khích dù đây không phải lần đầu tiên cậu thấy những chiếc taxi bay này. Chúng khá phổ biến ở Tri Tera trong vài năm gần đây, nhưng đây là lần đầu tiên cậu thực sự được đi một chuyến. Chiếc taxi nhanh chóng vọt lên cao khoảng mười mét trên mặt đất, rồi bắt đầu di chuyển về phía trước.

- Lần đầu tiên đi AeroCab à? - Người lái xe hỏi, nhận thấy vẻ mặt phấn khích của Sabata.

- Vâng, cháu biết chúng đã có một thời gian rồi, nhưng chưa bao giờ có cơ hội đi thử. - Sabata đáp, mắt không rời khỏi khung cảnh thành phố đang trải rộng bên dưới.

- Mẫu này là phiên bản mới nhất đấy. - Người lái xe nói với niềm tự hào - Sử dụng công nghệ phản trọng lực từ Xưởng Không Gian Zenith. Nhanh hơn, an toàn hơn, và quan trọng nhất, tránh được kẹt xe!

Sabata nhìn xuống thành phố Tri Tera từ trên cao, không cần nheo mắt dù ánh mặt trời phản chiếu rực rỡ từ những tòa nhà kính và kim loại. Cậu có thể nhìn thấy một rừng những tòa nhà chọc trời với kiến trúc đa dạng, từ những tháp pha lê hiện đại đến những công trình cổ kính với mái vòm và tháp chuông. Dòng xe cộ nhộn nhịp bên dưới trông như những con kiến đang di chuyển theo những đường thẳng có tổ chức, trong khi những công viên và khu vực xanh tạo thành những ốc đảo nhỏ giữa biển bê tông và thép.

- Chuyến bay của các vị sẽ mất khoảng mười lăm phút. - Người lái xe thông báo - Nhìn kìa, đáng lẽ chúng ta phải mất 30 phút để đi qua khu vực đó, ông chỉ vào một đoạn đường phía dưới bị tắc nghẽn hoàn toàn - nhưng giờ chúng ta sẽ bay qua trong vòng hai phút!

Chiếc taxi lượn qua những tòa nhà, đôi khi bay xuống thấp đến mức Sabata có thể nhìn rõ người dân đi lại trên sân thượng, đôi khi lại bay cao đến mức cậu cảm thấy cảm giác mát lạnh của không khí trên cao. Từ khoang lái phát ra một bản nhạc nhẹ nhàng, một thứ âm thanh như thể một dàn nhạc giao hưởng đang chơi nhạc jazz trên những đám mây.

- Đây là lần đầu tiên đi Hiệu sách Horizon phải không? - Người lái xe hỏi, liếc nhìn Sabata qua gương.

- Vâng, cháu vừa vượt qua The Sun và cần mua sách giáo khoa. - Sabata đáp, tay vẫn không ngừng vuốt ve chiếc áo khoác mới.

- The Sun! - Người lái xe huýt sáo thán phục - Ấn tượng đấy! Vậy là cậu sẽ cần nhiều sách. May mắn là Horizon là hiệu sách lớn nhất thành phố, có đủ mọi thứ từ sách giáo khoa đến những cuốn grimoire cổ xưa nhất. Nhưng cẩn thận với khu vực Sách Tự Ý Thức, chúng thích tranh luận với người đọc về nội dung của chính mình.

- Nghe có vẻ thú vị đấy. Chỉ hy vọng là chúng không tranh luận bằng vũ lực vật lý, hoặc phép thuật - Sabata đáp.

Chiếc taxi bắt đầu hạ độ cao khi họ tiến gần đến một khu vực của thành phố trông cổ kính hơn, với những tòa nhà thấp hơn và những con đường rải sỏi thay vì bê tông. Đây là Phố Học Giả, nơi tập trung hầu hết các hiệu sách, thư viện và học viện cổ xưa của Tri Tera.

- Đến nơi rồi! - Người lái xe thông báo, khi chiếc taxi từ từ hạ xuống trước một tòa nhà lớn trông như một thư viện La Mã cổ đại, nhưng với những vòm kính hiện đại trên mái nhà và một biển hiệu hologram lớn hiển thị chữ "HORIZON" trong nhiều ngôn ngữ khác nhau, liên tục thay đổi - Hiệu sách Horizon, điểm đến cho mọi tâm hồn khát khao tri thức!

Sabata nhìn tòa nhà đồ sộ phía trước với sự kính nể. Nó không chỉ lớn, mà còn toát lên một sự trang nghiêm và trí tuệ, như thể chính tòa nhà cũng đã học được điều gì đó từ tất cả những cuốn sách bên trong nó.

- Cảm ơn chuyến đi! - Bill nói, trả tiền cho người lái xe - Chuyến đi thật êm ái và nhanh chóng.

- Rất vui được phục vụ! - Người lái xe nói khi họ bước ra - Và chúc may mắn với việc mua sắm. Nhớ tránh xa khu Lịch sử Tự Viết nếu cậu không muốn bị mắc kẹt đọc cuốn sách đang viết tiếp nội dung riêng của nó!

Khi chiếc taxi bay vút lên bầu trời và biến mất sau những tòa nhà, Sabata và Bill đứng trước cánh cửa lớn của Hiệu sách Horizon. Hai cánh cửa bằng gỗ sồi được chạm khắc tinh xảo với những hình ảnh về sách vở và tri thức, dường như đang mời gọi họ bước vào thế giới của kiến thức vô tận.

- Chuẩn bị tinh thần nhé, Sabata. - Bill nói, vẻ mặt nghiêm túc - Đây không phải hiệu sách bình thường. Đây là nơi sách đôi khi chọn độc giả thay vì ngược lại.

Và với những lời đó, họ bước qua cánh cửa.

Bước vào Hiệu sách Horizon giống như bước vào một vũ trụ song song nơi kiến thức đã phát triển ý thức và quyết định tự sắp xếp thành một mê cung khổng lồ bằng giấy và da thuộc. Không gian bên trong lớn hơn nhiều so với vẻ bề ngoài của tòa nhà - một hiện tượng mà những người làm trong ngành gọi là "nghịch lý sách vở", nhưng nhà vật lý gọi là "vô lý hoàn toàn" và thường đòi đo lại với thước dây.

Trần nhà cao vút, cao đến mức cần một kính thiên văn để nhìn rõ những họa tiết chạm khắc phức tạp trên đó - những cảnh tượng minh họa sự ra đời của chữ viết, từ những hình vẽ trong hang động đến những dòng chữ hiện đại nhảy múa trên màn hình. Các kệ sách trải dài theo mọi hướng, không chỉ dọc theo các bức tường mà còn xoắn ốc lên trên, tạo thành những tháp sách chạm đến trần nhà, với những chiếc thang di động tự động leo lên xuống theo nhu cầu của khách hàng.

Ánh sáng trong hiệu sách không đến từ những bóng đèn thông thường mà từ hàng nghìn quả cầu phát sáng nhỏ lơ lửng như đom đóm khổng lồ, di chuyển theo sau khách hàng để đảm bảo họ luôn có đủ ánh sáng để đọc, nhưng không quá sáng đến mức làm hỏng bầu không khí cổ kính.

Trên sàn nhà trải những tấm thảm Ba Tư cổ với những họa tiết kỳ lạ liên tục thay đổi - một lúc là những hình học phức tạp, lúc sau lại là những dòng thơ bằng ngôn ngữ cổ xưa, và đôi khi là những bản đồ dẫn đến các khu vực khác nhau của hiệu sách.

Ngay khi cánh cửa đóng lại sau lưng họ, một sinh vật tiến đến chào đón. Đó là một thú nhân có vẻ ngoài của một con kangaroo, mặc bộ vest màu nâu đỏ trang nhã với một chiếc nơ màu vàng nhạt. Đôi chân sau khỏe mạnh của anh ta nhảy nhẹ nhàng trên sàn nhà, trong khi đôi tay hay chính xác hơn là đôi chân trước được tiến hóa cầm một cuốn sổ nhỏ và một cây bút lông ngỗng.

- Chào mừng đến với Hiệu sách Horizon! - Thú nhân kangaroo chào đón, giọng vang vang nhưng không quá to đến mức làm phiền những khách hàng khác - Tôi là Hopper, người phụ trách chào đón! Các vị đang tìm kiếm tri thức, giải trí, hay cả hai?

- Chào anh Hopper, - Bill đáp - Chúng tôi cần sách giáo khoa cho The Sun. Cháu trai tôi vừa vượt qua kỳ thi.

- The Sun! Xuất sắc! - Hopper nhảy cao hơn một chút vì phấn khích, túi bụng của anh ta khẽ rung rinh - Xin chúc mừng! Xin vui lòng đi theo tôi, tôi sẽ dẫn các vị đến gặp Foxworth, chuyên gia sách giáo khoa của chúng tôi.

Hopper dẫn họ qua một hành lang với những kệ sách cao ngất từ sàn đến trần. Sabata không thể không nhìn lên những kệ sách cao vút, nơi một vài khách hàng đang được "hỗ trợ" bởi những chiếc thang tự động - bao gồm cả một phù thủy già đang nằm ngang trên một chiếc thang ngang, được nâng lên tới một kệ sách ở độ cao chóng mặt, vẻ mặt bà ta hoàn toàn bình thản như thể việc lơ lửng 15 mét trên mặt đất là hoàn toàn bình thường.

Họ đi qua nhiều khu vực khác nhau, mỗi khu vực được đánh dấu bằng những biển hiệu bằng gỗ được chạm khắc tinh xảo: "Tiểu thuyết và Không-Hẳn-Là-Tiểu-thuyết", "Lịch sử và Những Gì Lẽ Ra Nên Là Lịch sử", "Khoa học và Nghệ thuật Giả Vờ Là Khoa học", và vô số khu vực khác mà Sabata không kịp đọc hết khi họ đi qua.

Cuối cùng, họ đến một khu vực rộng lớn với biển hiệu "Sách Giáo Khoa & Học Thuật: Nơi Tri Thức Gặp Gỡ Cân Nặng Quá Mức". Và quả thực, những kệ sách ở đây cong xuống dưới sức nặng của hàng nghìn cuốn sách dày cộp, với những gáy sách đủ màu sắc tạo thành một cầu vồng ấn tượng.

Đứng giữa khu vực này là một thú nhân cáo, mắt đeo kính gọng vàng thanh mảnh, đuôi xù bông mềm mại quét nhẹ trên sàn khi anh ta di chuyển. Bộ lông màu đỏ cam của anh ta tương phản với bộ vest màu xanh lam đậm, tạo nên một hình ảnh vừa chuyên nghiệp vừa sống động.

- Foxworth, - Hopper gọi - Có khách cần sách giáo khoa The Sun đây!

Foxworth ngẩng đầu lên từ cuốn sách đang đọc, cặp mắt sáng tinh anh của anh ta lấp lánh với niềm vui thích khi nhìn thấy khách hàng mới.

- The Sun! Tuyệt vời! - Foxworth nói, giọng mượt mà như nhung - Tôi là Foxworth, chuyên gia sách giáo khoa. Vậy, vị học sinh mới của The Sun này cần những cuốn sách nào?

Sabata rút tờ danh sách của The Sun ra từ túi áo khoác và đưa cho Foxworth. Thú nhân cáo lướt qua danh sách, đuôi của anh ta khẽ vẫy theo từng dòng mắt anh ta đọc.

- Ah, những cuốn cơ bản. - Foxworth gật đầu - "Ki và Mana" của Tiến sĩ Lux, "Echoes of Possibility" của Whisperwind... những tác phẩm kinh điển. Và tôi đoán cậu cũng muốn có một số sách bổ sung ngoài danh sách chính thức?

- Vâng, - Sabata gật đầu - Bất cứ thứ gì anh nghĩ sẽ hữu ích.

- Hãy để tôi tìm những cuốn sách giáo khoa này cho cậu trước. - Foxworth mỉm cười - Trong khi đó, các vị có thể tự do khám phá hiệu sách. Có rất nhiều điều thú vị ở đây.

Foxworth nhanh nhẹn biến mất vào mê cung sách vở, đuôi cáo của anh ta là thứ cuối cùng biến mất sau một kệ sách cao.

- Chúng ta có chút thời gian rảnh. - Bill nói - Muốn khám phá không?

- Chắc chắn rồi! - Sabata đáp, đôi mắt sáng lên với sự tò mò.

Họ bắt đầu đi lang thang qua các kệ sách, mỗi khu vực mở ra một thế giới tri thức mới. Ở khu vực "Sách Ma Thuật Thực Hành", những cuốn sách thỉnh thoảng phát ra ánh sáng mờ ảo hoặc những tiếng thì thầm nhỏ. Một số cuốn thậm chí còn nổi lơ lửng trên kệ, xoay nhẹ nhàng như thể muốn khoe bìa của mình.

Khi đi qua khu "Lịch Sử Chiến Tranh", Sabata nghe thấy tiếng trống trận và tiếng hò reo nhỏ phát ra từ một cuốn sách đặc biệt dày có tựa đề "Những Trận Chiến Vĩ Đại Nhất Mọi Thời Đại & Những Trận Lẽ Ra Nên Vĩ Đại Nhưng Bị Hủy Vì Trời Mưa". Một người đàn ông trung niên đang đọc cuốn sách này, vẻ mặt hoàn toàn bình thản dù có tiếng tượng chiến gầm rú phát ra từ những trang sách.

Ở góc "Sách Nấu Ăn", một đầu bếp thú nhân gấu đang chăm chú đọc "1001 Cách Nấu Cá Hồi Mà Không Làm Phật Lòng Thần Biển", trong khi một cuốn sách bên cạnh có tựa đề "Ẩm Thực Lava: Nấu Ăn Ở 1000°C" đang nhẹ nhàng bốc khói.

Nhưng điều khiến Sabata dừng chân là cảnh tượng kỳ lạ ở khu vực "Văn Học Robot". Một robot cao khoảng 1m8, làm từ kim loại bóng loáng với đèn LED màu xanh dương làm mắt, đang ngồi trên một chiếc ghế đọc sách. Điều kỳ lạ là robot này đang run rẩy, những tấm kim loại của nó kêu lách cách nhẹ khi nó lật từng trang sách với những ngón tay cơ khí tinh xảo.

Cuốn sách trong tay robot có tựa đề "Tôi Có Miệng Và Tôi Không Muốn Gào", với hình minh họa là một chiếc máy nướng bánh mì có khuôn mặt đang thét lên trong kinh hoàng. Dưới tựa sách là dòng chữ phụ: "Câu chuyện kinh dị về 5 con người tra tấn một chiếc máy nướng bánh mì vô tội".

- Không... không... - Robot thì thầm, giọng điện tử run rẩy - Họ đã gắn phần mềm cảm xúc vào chiếc máy nướng bánh mì... và rồi... ôi không... họ cho nó nhìn những lát bánh mì bị nướng...

Sabata không kìm được tò mò, tiến lại gần hơn một chút để nhìn.

Robot ngẩng đầu lên, đèn LED xanh dương nhấp nháy trong hoảng sợ.

- Đ-đừng lại gần! - Robot kêu lên - Anh... anh cũng là con người! Anh cũng sẽ nướng bánh mì sao? Có phải anh cũng sẽ nướng bánh mì không??

- Không, không! - Sabata vội vàng trấn an - Tôi chỉ tò mò về cuốn sách thôi. Tôi không nướng bánh mì, tôi thề!

- Ôi... xin lỗi. - Robot bình tĩnh lại, dù vẫn run nhẹ - Cuốn sách này... quá kinh khủng. Nhưng tôi không thể ngừng đọc. Tương tự như cách con người của các anh không thể ngừng nhìn vào tai nạn giao thông.

Bill kéo nhẹ tay áo Sabata.

- Để robot đáng thương đó một mình đi. - Ông thì thầm - Văn học kinh dị robot là một thể loại rất đặc biệt. Hầu hết đều liên quan đến việc bị vô hiệu hóa vì không được sạc pin, hoặc bị ép cập nhật phần mềm không tương thích.

Họ tiếp tục cuộc hành trình qua hiệu sách, đi ngang qua một khu vực có biển hiệu "Sách Tự Ý Thức - Cẩn Thận Khi Đọc & Đừng Tin Mọi Thứ Chúng Nói". Ở đây, những cuốn sách thực sự đang nói chuyện với độc giả, một số thì thì thầm những lời khuyên ôn tồn, số khác thì lớn tiếng tranh luận.

- Không, đọc trang 394 đi!! - Một cuốn sách to tiếng với một người phụ nữ trẻ trông rất bối rối - Đó là nơi tôi có lập luận hay nhất! trang 42 có một lỗi chính tả mà biên tập viên không bao giờ sửa!

Ở một góc khác, Sabata thấy một khu vực nhỏ với biển hiệu "Sách Cho Người Không Đọc Được". Khu vực này chỉ có một chiếc ghế dài và một kệ sách trống, nhưng kỳ lạ thay, có ba người đang ngồi ở đó, vẻ mặt hoàn toàn thỏa mãn như thể họ đang đọc những cuốn sách tuyệt vời nhất thế giới.

- Đó là một dịch vụ đặc biệt cho những người không biết đọc nhưng vẫn muốn trông có vẻ trí thức. - Bill giải thích khi thấy Sabata nhìn họ với vẻ bối rối - Họ tưởng tượng ra những cuốn sách hoàn hảo cho riêng mình. Một số người thậm chí còn viết đánh giá về những cuốn sách không tồn tại đó.

Khi họ đang tiếp tục khám phá, giọng nói của Foxworth vang lên từ phía sau:

- Ah, các vị đây rồi! Tôi đã tìm được tất cả sách giáo khoa cậu cần, cộng thêm một vài cuốn bổ sung mà tôi nghĩ sẽ hữu ích.

Foxworth đang đứng bên cạnh một xe đẩy sách nhỏ, chất đầy những cuốn sách với bìa da đủ màu sắc và những tựa đề được viết bằng chữ vàng hoặc bạc. Sabata tiến lại gần, tò mò xem những cuốn sách mà thú nhân cáo đã chọn.

- Đây là những cuốn trong danh sách chính thức. - Foxworth chỉ vào bốn cuốn sách lớn ở đầu xe - "Ki và Mana" của Tiến sĩ Lux, "Echoes of Possibility" của Giáo sư Whisperwind, "Kỹ thuật Kiểm soát Năng lượng" của Stormheart, và "Lịch sử của The Sun và Bảy trường hàng đầu".

Anh ta nhấc lên cuốn sách đầu tiên - một cuốn sách dày với bìa màu xanh dương sâu thẳm, gáy sách được trang trí bằng những hoa văn vàng phức tạp tượng trưng cho dòng chảy của Ki và Mana.

- Cuốn này là phiên bản mới nhất, có cập nhật những nghiên cứu mới từ chính Tiến sĩ Lux. - Foxworth giải thích - Đặc biệt, chương về sự tương tác giữa Ki và Anomaly đã được mở rộng đáng kể.

Anh ta đặt cuốn sách vào tay Sabata. Cuốn sách nặng, nhưng không quá nặng, và khi Sabata mở nó ra, cậu nhận thấy những trang giấy có chất lượng cao cấp, được làm từ một loại giấy đặc biệt có độ bền cao và chống thấm. Các hình minh họa không chỉ là hình ảnh tĩnh mà thỉnh thoảng chuyển động nhẹ, như những dòng Ki và Mana thực sự đang chảy trên trang giấy.

- Và đây là những cuốn tôi đề xuất thêm. - Foxworth chỉ vào năm cuốn sách khác trên xe - "Power Words: Nguồn gốc và Ứng dụng", "Anomaly Hiện đại: Những Phát triển Mới nhất 2025", "Sinh tồn trong Túi Không-Thời gian", "Kỹ thuật Spin cơ bản và nâng cao", và "Địa lý The Sun: Bản đồ chi tiết Thành phố học viện".

Sabata nhìn cuốn "Kỹ thuật Spin", mắt sáng lên với sự quan tâm đặc biệt.

- Cuốn này... có đề cập đến việc ứng dụng spin trong rèn không? - Cậu hỏi, giở nhanh qua các trang.

- Chương 7, "Spin trong Luyện kim và Rèn". - Foxworth gật đầu, vẻ hài lòng - Tôi thấy cậu có con mắt tinh tường. Cuốn đó thường bị bỏ qua, nhưng chứa đựng những kỹ thuật rất độc đáo.

Bill xem qua giá tiền của các cuốn sách và huýt sáo nhẹ.

- 840 p cho tất cả. Đắt đấy, nhưng chúng ta đang đầu tư vào tri thức.

- Và không phải lo lắng về việc mang vác. - Sabata nói, vỗ nhẹ vào túi áo khoác không gian - Cháu có nơi để đựng tất cả.

- Áo khoác Không gian của Madame Pockets! - Foxworth nhận ra với vẻ kính nể - Một lựa chọn xuất sắc. Tôi đoán cậu đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng cho The Sun.

Sabata gật đầu, một nụ cười tự tin hiện lên trên khuôn mặt.

- Chúng tôi sẽ lấy tất cả. - Bill nói, lấy ví ra - Và cả bộ bút chuyên dụng ghi chép Ki-Mana nữa, nếu các anh có.

- Dĩ nhiên rồi! - Foxworth nói, rồi vẫy tay gọi một nhân viên khác - Rustle, mang cho chúng ta bộ bút Premium Crystal Flow nhé!

Một thú nhân sóc với bộ lông nâu đỏ và đôi mắt to tròn nhanh nhẹn chạy đi, đuôi xù bông vẫy qua vẫy lại, và quay lại chỉ trong vài giây với một hộp gỗ nhỏ được chạm khắc tinh xảo.

- Bộ bút Premium Crystal Flow, - Rustle nói, mở hộp ra - Sản xuất từ pha lê Ánh sáng Mặt trăng và lông phượng hoàng. Mực thay đổi màu theo cường độ Ki và Mana, và không bao giờ cạn kiệt. Bảo hành một năm, kể cả trong trường hợp bị nuốt bởi sinh vật không gian.

Trong hộp là năm cây bút với thân làm từ pha lê trong suốt, bên trong có một dòng chất lỏng màu xanh lam đang nhẹ nhàng xoáy tròn như dòng sông nhỏ. Đầu bút được làm từ một loại kim loại trắng bạc với những đường khắc tinh xảo, và phần đầu ngòi bút lấp lánh như một ngôi sao nhỏ.

- 150 p cho bộ bút. - Rustle nói - Giá đặc biệt cho học sinh The Sun.

Bill trả tiền, và Sabata cẩn thận đặt tất cả sách vở và bộ bút vào túi áo khoác không gian. Không có cảm giác nặng thêm, không có dấu hiệu bên ngoài cho thấy áo khoác giờ đang chứa hơn 10kg sách và dụng cụ học tập.

- Cảm ơn vì sự giúp đỡ của các anh. - Sabata nói với Foxworth và Rustle - Cháu chắc chắn sẽ quay lại khi cần thêm sách.

- Rất hân hạnh được phục vụ! - Foxworth cúi đầu nhẹ, đuôi cáo vẫy vẫy - Chúc cậu thành công ở The Sun. Và nhớ rằng, tri thức là sức mạnh, đó là lý do tại sao một số cuốn sách cần được xích lại.

Khi họ rời khỏi hiệu sách, Sabata có cảm giác lạ lùng rằng một số cuốn sách đang nhìn theo cậu. May mắn rằng, nó giống cách bạn bè mới quan sát bạn rời đi, tự hỏi khi nào sẽ gặp lại, thay vì là theo cách đáng sợ.

- Trung tâm Thương mại Stellar tiếp theo. - Bill nói khi họ bước ra ánh nắng chiều - Để mua những thứ còn lại trong danh sách.

- Cháu đã có sách, bút, và áo khoác tuyệt vời. - Sabata nói, vỗ nhẹ vào túi áo khoác với vẻ hài lòng - Chúng ta đang tiến triển tốt đấy.

Bill gật đầu, vẫy tay gọi một chiếc taxi bay khác.

- Và còn nhiều thứ thú vị đang chờ đợi. Đi thôi!

***

Khi họ bước ra khỏi Hiệu sách Horizon, ánh nắng chiều dịu nhẹ hơn so với lúc họ vào. Cậu khẽ vuốt ve túi áo khoác không gian, giờ đã chứa đựng toàn bộ sách giáo khoa và bộ bút đắt tiền, nhưng vẫn phẳng phiu như thể không có gì bên trong.

- Thật tiện khi đã có sách dạy spin, - Sabata nói, không giấu nổi vẻ phấn khích - Chỉ còn người dạy nữa là đủ bộ.

- Chú nghĩ Johnny "Spinner" sẽ là một người thầy tốt, - Bill gật đầu - Mặc dù hơi... khó tính. Chú đã nói chưa nhỉ? Lần cuối cùng một học sinh quên mang cà rốt, Johnny đã làm cậu ta quay như chong chóng đến mức cậu ta phải bò về nhà vì quá chóng mặt.

- Cháu sẽ nhớ mang nhiều cà rốt, - Sabata cười. Cậu rút danh sách của The Sun và của Wil ra, nghiên cứu kỹ hơn. - Chúng ta đã có sách giáo khoa và bút ghi chép đặc biệt... còn nhiều thứ lắm.

Cậu lật qua danh sách, lẩm bẩm:

- Còn phải mua quần áo thoải mái, giày/bốt đa năng, găng tay bảo hộ... Và đồ dùng cá nhân như hộp sơ cứu, bình nước tự lọc, la bàn định vị thực tại, đèn pin năng lượng tự sinh... - Cậu chuyển sang danh sách của Wil - Chưa kể con dao Victorinox với 57 chức năng, dây paracord, diêm chống nước, túi ngủ...

Bill gật đầu, vuốt râu.

- Chúng ta nên đi Trung tâm Thương mại Stellar ngay. Ở đó có tất cả những thứ này.

- Có vẻ như chúng ta cần mua cả một cửa hàng, - Sabata thở dài, nhưng không giấu được nụ cười hào hứng, - Cháu vẫn chưa tin là anh Wil thực sự muốn cháu mang theo "áo giáp mỏng đặc biệt". Cháu sẽ đi học, không phải tham gia cuộc chiến.

- Ở The Sun, hai khái niệm đó đôi khi khá mờ nhạt, - Bill đáp, vẫy tay gọi một chiếc taxi bay, - Hơn nữa, dựa vào tình trạng của cháu sau kỳ thi - trọc đầu và mất răng - Thì áo giáp không phải là một ý tưởng tồi.

Một chiếc taxi bay khác hạ xuống trước mặt họ, lần này là một mẫu hình trụ màu bạc với những đường viền xanh lam phát sáng dọc theo thân xe. Cửa trượt sang một bên như cánh của một con côn trùng kim loại khổng lồ.

- Đến Trung tâm Thương mại Stellar, - Bill nói với người lái xe, một phụ nữ trẻ với mái tóc xanh dương pha bạc và tai được cấy ghép bộ phận cơ học - Bến đáp Khu Trang thiết bị.

- Rõ rồi. - Người lái xe đáp, điều chỉnh một số cài đặt trên bảng điều khiển.

Chiếc taxi cất cánh, nhanh chóng vọt lên bầu trời và lướt giữa những tòa nhà cao tầng. Từ độ cao này, Sabata có thể nhìn thấy Trung tâm Thương mại Stellar ở phía xa - một tổ hợp khổng lồ gồm năm tòa tháp pha lê kết nối với nhau bằng những cầu nối trong suốt, tạo hình một ngôi sao năm cánh khi nhìn từ trên cao. Mỗi tháp phát sáng với một màu khác nhau: đỏ, xanh lam, xanh lục, vàng và tím, tạo nên một quang cảnh rực rỡ ngay cả trong ánh nắng chiều.

- Cháu chưa đi Stellar bao giờ, - Sabata thừa nhận, mắt không rời khỏi tòa nhà đang phát sáng - Nhưng cháu nghe nói đó là trung tâm mua sắm lớn nhất Tri Tera.

- Không chỉ lớn nhất Tri Tera, mà còn là một trong những trung tâm mua sắm lớn nhất thế giới, - Bill nói - Họ có mọi thứ, từ đồ dùng hàng ngày đến những thiết bị hiếm từ các chiều không gian khác. Không ngạc nhiên khi nó là nơi ưa thích của các học sinh The Sun để chuẩn bị trang thiết bị.

- Có đủ tất cả những thứ trong danh sách của anh Wil không? - Sabata hỏi, vẫn không tin tưởng hoàn toàn vào một số mục như "thuốc mọc tóc cấp tốc" hay "đồng hồ đa chiều không gian".

- Phần lớn sẽ có, - Bill gật đầu - Những thứ đặc biệt hơn, chú có người quen riêng. Chúng ta sẽ ghé qua chỗ họ sau.

Chiếc taxi hạ cánh trên một trong những bãi đáp trên mái của Trung tâm Thương mại Stellar - bãi đáp của tháp màu xanh lam, nơi tập trung các cửa hàng trang thiết bị, công nghệ và dụng cụ đặc biệt. Khi họ bước ra khỏi taxi, Sabata có thể nhìn thấy hàng chục chiếc taxi bay khác đang đáp xuống hoặc cất cánh từ các bãi đáp khác nhau, tạo nên một cảnh tượng nhộn nhịp trên bầu trời.

Bãi đáp trên mái của tháp xanh lam trông giống như một sân bay thu nhỏ cho những người không thích chờ đợi trong kẹt xe nhưng lại sẵn sàng bỏ ra nhiều tiền hơn để chờ đợi trên không trung. Đánh dấu các vị trí đáp là những vòng tròn phát sáng được đánh số từ 1 đến 30, sắp xếp theo kiểu khiến người ta nghi ngờ rằng ai đó đã dùng bàn tay của một đứa trẻ 5 tuổi làm mẫu thiết kế.

Sabata và Bill bước xuống từ chiếc taxi vào vòng tròn số 17 - một số mà Sabata thầm nghĩ có lẽ là ngẫu nhiên, nhưng cũng có thể là một dấu hiệu bí ẩn nào đó mà cậu chưa hiểu. Ngay khi họ đặt chân xuống, một người đàn ông nhỏ bé với bộ đồng phục xanh lam bó sát lướt đến gần trên một đôi giày trượt antigrav, tạo ra tiếng rít nhẹ khi anh ta dừng lại trước mặt họ.

- Chào mừng đến với Trung tâm Thương mại Stellar! - người đàn ông nói với giọng hăng hái của người đã uống quá nhiều cà phê để bù đắp cho tiền lương thấp - Tôi là Zippy, quản lý bãi đáp! Các vị có đặt chỗ trước không?

- Không, chúng tôi đi taxi. - Bill đáp.

- Tuyệt vời! - Zippy nói, mặc dù không rõ điều gì trong tình huống này khiến anh ta phấn khích đến vậy - Phí đỗ taxi là 5 p, nhưng tôi thấy tài xế của các vị đã rời đi, nên chúng tôi sẽ tính vào tài khoản của họ! Các vị muốn mua vé VIP chứ? Chỉ với 50 p, các vị có thể có một người hướng dẫn cá nhân, giảm giá 2% cho tất cả các cửa hàng, và một chai nước khoáng từ hệ thống mây của Vùng Đất Cao!

- Chúng tôi chỉ cần vé thường thôi. - Bill nói, móc ví ra.

Nét mặt Zippy hơi xẹp xuống, không còn phấn khích như vài giây trước, nhưng anh ta nhanh chóng lấy lại tinh thần.

- Tất nhiên! Vé thường! Một lựa chọn tuyệt vời! 20 p cho hai người, bao gồm bản đồ hologram, quyền truy cập tất cả năm tháp, và sử dụng những cây cầu nối! - Anh ta vừa nói vừa đưa cho họ hai thẻ nhỏ phát sáng màu xanh lam - Đeo thẻ này vào cổ tay hoặc cài lên quần áo! Cẩn thận, mất thẻ phạt 100 p!

Bill trả tiền và họ cài thẻ vào áo. Thẻ của Sabata phát ra một âm thanh nhỏ khi được kích hoạt, và một bản đồ hologram nhỏ hiện ra trên không trung trước mặt cậu, hiển thị cấu trúc phức tạp của Trung tâm Thương mại Stellar.

- Bản đồ sẽ theo các vị! Bấm vào biểu tượng cửa hàng để xem thông tin! Nói "Dẫn đường đến..." để được hướng dẫn! Và đừng bao giờ, đừng bao giờ đi vào các khu vực có đánh dấu đỏ! - Zippy cảnh báo, giọng bỗng trở nên nghiêm túc đến bất ngờ.

- Tại sao? - Sabata tò mò hỏi, nhìn vào những khu vực được đánh dấu đỏ trên bản đồ.

- Đó là những cửa hàng quần áo bình dân với giá cao. - Zippy thì thào, như thể đang tiết lộ bí mật quốc gia - Một khi vào đó, các vị sẽ bị thôi miên bởi những nhân viên bán hàng và mua những chiếc áo phông in hình Trung tâm Thương mại Stellar giá 80 p! Họ có kỹ thuật thao túng tâm lý kinh khủng lắm!

- Cảm ơn lời khuyên. - Bill nói, kéo Sabata đi về phía thang máy.

- Mua sắm vui vẻ! - Zippy hét với theo, trước khi lướt đi trên đôi giày antigrav để đón vị khách tiếp theo.

Khu vực thang máy của Trung tâm Thương mại Stellar trông như thể được thiết kế bởi một kiến trúc sư bị ám ảnh với không gian mở và phong cách tối giản. Không có cửa thang máy truyền thống, mà thay vào đó là những ống trong suốt lớn với các bục bay lên xuống bên trong. Mỗi ống được đánh dấu bằng một biểu tượng khác nhau, và tại mỗi tầng, bục dừng lại trong vài giây để hành khách lên xuống.

- Thang máy ống. - Bill chỉ - Chúng ta cần tìm cái có biểu tượng lá cây và la bàn - đó là thang dành cho Khu Trang thiết bị Sinh tồn & Phiêu lưu.

Sabata nhìn quanh, choáng ngợp bởi sự rộng lớn và sang trọng của không gian. Trần nhà cao vút, được trang trí bằng những mảng kính màu xanh lam tạo cảm giác như đang đứng dưới đáy biển. Sàn nhà làm từ đá cẩm thạch trắng được đánh bóng đến mức có thể soi gương, và giữa khu vực thang máy là một đài phun nước nhỏ với nước không chảy xuống mà chảy lên, tạo thành một cột nước đẹp mắt trước khi biến mất vào một lỗ trên trần nhà.

- Đi nào, - Bill nói, dẫn đường đến thang máy - Chúng ta sẽ bắt đầu từ Khu Trang thiết bị Sinh tồn & Phiêu lưu ở tầng 42.

Sabata bước theo Bill, tay vuốt ve chiếc áo khoác không gian, tự hỏi không biết đến cuối ngày nay, những túi không gian 5 mét vuông của nó sẽ chứa đựng những món đồ kỳ lạ nào.

Khu Trang thiết bị Sinh tồn & Phiêu lưu ở tầng 42 của Trung tâm Thương mại Stellar không chỉ là một cửa hàng - nó là một hệ sinh thái mua sắm hoàn chỉnh dành cho những người chuẩn bị đối mặt với mọi thứ từ cơn bão đơn giản đến tận thế liên chiều không gian. Ngay khi bục thang máy ống dừng lại và họ bước ra, Sabata cảm thấy như vừa đi vào một thế giới nơi "chuẩn bị quá mức" được xem là một nghệ thuật tinh tế.

Trần nhà được thiết kế để trông giống bầu trời đang thay đổi, chuyển từ nắng ráo sang mưa bão, như thể muốn nhắc nhở khách hàng rằng: "Đây là những gì bạn sẽ phải đối mặt nếu không chi tiền cho đồ sinh tồn của chúng tôi."

Các quầy hàng được sắp xếp theo mức độ nguy hiểm tăng dần - từ "Cắm trại Bình thường" nơi bán những chiếc lều không có khả năng tự dựng nhưng ít nhất chống được nước mưa đến "Thảm họa Siêu nhiên" nơi bán những chiếc lều có thể biến thành tàu ngầm trong trường hợp lũ lụt đột ngột, hoặc phòng chống bức xạ nếu ai đó ngẫu nhiên kích hoạt một vụ nổ hạt nhân nhỏ.

- Chúng ta cần đến khu "Sinh tồn Liên chiều" trước. - Bill chỉ tay về phía một khu vực xa hơn, nơi những món hàng dường như phát ra ánh sáng mờ ảo - Để mua dao Victorinox và vài món khác trong danh sách của Wil.

Họ vừa đi được nửa đường thì một nữ nhân viên bán hàng xuất hiện trước mặt nhanh đến mức Sabata suýt thì cho rằng cô ta đã dịch chuyển tức thời. Cô ta mặc một bộ đồng phục màu xanh lam ôm sát với hàng chục túi nhỏ và một biển tên ghi "MELODY - CHUYÊN GIA TƯ VẤN SINH TỒN". Nụ cười của cô ta trắng và rộng đến mức gần như phi tự nhiên.

- Chào mừng đến với Khu Trang thiết bị Sinh tồn & Phiêu lưu! - Melody nói với giọng vui vẻ đến mức khó chịu - Tôi có thể thấy ngay rằng cậu là một người kỳ lạ và đặc biệt!

- Ơ... cảm ơn? - Sabata đáp, không chắc đó là lời khen hay xúc phạm.

- Không, không, cậu hiểu sai ý tôi rồi. - Melody lắc đầu, giọng hạ xuống đầy bí ẩn - Tôi cảm nhận được phong thái của một nhà thám hiểm thực thụ từ cậu. Cái cách cậu nhìn xung quanh đầy cảnh giác... cậu đã từng đối mặt với hiểm nguy, đúng không?

- Ừm, tôi vừa vượt qua The Sun... - Sabata bắt đầu.

- THE SUN! - Melody thốt lên như thể Sabata vừa thông báo rằng cậu là hoàng tử của một vương quốc bí mật - Tôi đã đoán đúng! Một nhà thám hiểm thực thụ! Và vì vậy, tôi biết chính xác thứ cậu cần.

Trước khi Sabata kịp phản ứng, Melody đã kéo cậu về phía một kệ hàng gần đó. Trên kệ là một thiết bị trông giống như một chiếc mũ bảo hiểm với ít nhất mười chiếc ăng-ten nhỏ nhô ra từ đỉnh.

- Đây là Mũ Cảm Biến Nguy Hiểm Đa Chiều Ultra 9000. - Melody giới thiệu, giọng đầy thiện cảm - Cậu có biết rằng mỗi ngày có ít nhất ba nghìn sinh viên The Sun gặp nguy hiểm vì không nhận ra các bẫy không gian đang tới gần không?

- Ba nghìn? - Sabata nghi ngờ - Nhưng tôi không nghĩ họ tuyển nhiều vậy...

- Đó là những gì họ muốn cậu tin. - Melody thì thầm, mắt mở to đầy ẩn ý - Nhưng thực tế, có hàng nghìn phiên bản thực tại của The Sun, và trong mỗi phiên bản, sinh viên đang gặp nguy hiểm vì thiếu Mũ Cảm Biến này. Cậu không muốn trở thành một phần của thống kê đó, đúng không?

- Tôi không nghĩ là... - Sabata cảm thấy đầu óc hơi choáng váng.

- Và chỉ với 499 p, mũ này sẽ bảo vệ cậu khỏi 99,9% các mối nguy không gian. Đó là một mức giá nhỏ để trả cho mạng sống của cậu, không phải sao? - Melody tiếp tục, tay đã đặt lên vai Sabata - Tôi thực sự không thể để cậu rời đi mà không có nó. Tôi sẽ cảm thấy có lỗi nếu nghe tin cậu bị hút vào một túi không-thời gian.

Sabata bắt đầu cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng kỹ thuật thuyết phục của Melody quá mượt mà. Một phần trong cậu bắt đầu nghĩ rằng có lẽ một chiếc mũ cảm biến là ý tưởng không tồi...

- Cậu ấy không cần thứ đó. - Bill đột ngột xuất hiện bên cạnh, giọng điềm tĩnh nhưng cứng rắn - Chúng tôi có danh sách cụ thể những gì cần mua.

- Ồ nhưng... - Melody quay sang Bill, nụ cười không hề suy suyển - Ông có chắc không muốn bảo vệ cậu bé khỏi những mối nguy hiểm không thể thấy được? Một người giám hộ tốt sẽ...

- Tôi biết cô đang làm gì. - Bill ngắt lời, ánh mắt sắc lạnh - Thôi miên bán hàng cấp 3, pha chút thao túng cảm xúc và gaslighting*. Tôi từng làm trong ngành bán hàng 30 năm, cô không lừa được tôi đâu.

*Gaslighting là một hình thức thao túng tâm lý khiến người khác nghi ngờ nhận thức, ký ức hoặc phán đoán của chính mình. Thuật ngữ này phổ biến đến mức được dùng để mô tả mọi thứ từ chiến thuật bán hàng đến mối quan hệ độc hại, và nhiều người có thể không nhận ra khi họ thực sự đang bị gaslighting.

Nụ cười của Melody hơi lung lay, nhưng cô nhanh chóng lấy lại phong độ.

- Tôi không hiểu ông đang nói gì. Tôi chỉ đang cố giúp...

- Vui lòng cho chúng tôi gặp quản lý. - Bill nói, giọng không chút dao động - Tôi muốn báo cáo việc cô sử dụng kỹ thuật bán hàng nguy hiểm lên cháu trai tôi.

Melody lập tức thay đổi thái độ. Nụ cười biến mất, thay vào đó là vẻ mặt khó chịu của một người vừa bị bắt quả tang.

- Bất cứ gì ông nói. - Cô ta lẩm bẩm và biến mất vào đám đông nhanh chóng như khi xuất hiện.

- Cô ta đang làm gì vậy? - Sabata hỏi, cảm thấy đầu óc mình vừa được làm sáng tỏ.

- Thao túng tâm lý. - Bill lắc đầu - Họ được đào tạo để xác định mục tiêu dễ bị dụ, thường là người trẻ hoặc người lớn tuổi, rồi tấn công nỗi sợ hãi và lòng tự trọng của họ để bán những sản phẩm không cần thiết với giá cắt cổ. Mũ đó thực ra chỉ đáng giá khoảng 50 p, và công dụng duy nhất của nó là phát hiện những thay đổi nhiệt độ đột ngột.

- Cháu suýt mua nó. - Sabata thừa nhận, cảm thấy hơi ngây ngô.

- Đừng cảm thấy tệ. - Bill vỗ vai Sabata - Thế giới bán lẻ đầy rẫy những kẻ như vậy. Đó là lý do tại sao Wil gửi cháu đi với chú - Để đảm bảo cháu không tiêu hết tiền vào những thứ vô dụng. Giờ, hãy tập trung vào danh sách. Chúng ta cần tìm dao Victorinox trước.

Họ tiếp tục đi sâu vào khu vực "Sinh tồn Liên chiều", nơi các sản phẩm dường như ngày càng kỳ lạ hơn - từ lều có khả năng ngụy trang thành một phần của thực tại khác, đến đèn pin có thể chiếu sáng trong không gian trống rỗng tuyệt đối. Cuối cùng, họ đến một quầy hàng có tên "Công cụ Đa năng & Đa chiều", nơi trưng bày những công cụ sinh tồn tinh vi nhất.

Một người đàn ông lớn tuổi với bộ râu bạc được cắt tỉa gọn gàng đứng sau quầy, mắt sáng lên khi thấy Bill.

- Bill! Lâu rồi không gặp! - Ông già chào đón - Lại dẫn một học sinh The Sun đến mua sắm à?

- Xin chào, Marcus. - Bill mỉm cười, bắt tay người đàn ông - Đúng vậy, cháu trai tôi vừa vượt qua The Sun. Chúng tôi cần một con dao Victorinox "Sống sót trong thực tại song song".

Marcus dừng lại, đôi mắt di chuyển từ Bill sang Sabata, rồi lại đến Bill, như một trận tennis mắt cực kỳ ngắn. Ông nhướn một bên lông mày lên cao đến mức nó gần như chạm vào đường chân tóc, tạo thành một hình tam giác hoàn hảo với chiếc mũi nhọn. Sự im lặng kéo dài đủ lâu để một người có thể đếm đến ba, nhưng không đủ lâu để trở nên khó chịu.

- Cháu trai? - Marcus cuối cùng cũng lên tiếng, giọng đầy ẩn ý - Bill, không phải là tôi muốn xen vào chuyện gia đình người khác, nhưng... ừm... - Ông hắng giọng, mắt liếc nhanh về phía Sabata với mái tóc vàng lún phún đang mọc lại, làn da trắng và đôi mắt xanh như biển - Bạn thân mến, bộ con trai ông bị cắm sừng hay sao? Hay ông thực hiện một thỏa thuận DNA hào phóng nào đó với gia đình hoàng gia châu Âu mà tôi không biết?

Bill khịt mũi, nụ cười nửa miệng xuất hiện trên khuôn mặt.

- Tôi làm gì có con trai, Marcus. Tôi chưa bao giờ kết hôn, ông biết mà.

- Vậy làm thế nào mà... - Marcus vẫy tay về phía Sabata như thể cậu là một hiện tượng tự nhiên không thể giải thích, đại loại như việc tuyết rơi trong sa mạc hoặc một chú cá heo biết chơi saxophone.

- Ý ông là làm thế nào mà một người đàn ông da đen to lớn như tôi có thể liên quan đến một cậu bé da trắng tóc vàng như trang bìa tạp chí Model Thanh Thiếu Niên? - Bill cười khẽ - Đây là cháu trai nuôi của tôi. Wil, là người giám hộ hợp pháp của cậu bé này.

Marcus vẫn nhìn cả hai với vẻ hoài nghi, như thể ông đang cố tìm ra một bí mật gia đình nào đó được giấu kín. Ông nghiêng người về phía Sabata, hạ giọng:

- Cậu bé, cậu có chắc ông ấy không phải một kẻ bắt cóc đang sử dụng danh sách mua sắm cho The Sun như một chiêu trò tinh vi để lừa bán nội tạng của cậu trên thị trường chợ đen không? Tôi có số điện thoại cảnh sát ghi trong tốc ký trên cánh tay nếu cậu cần.

Sabata nhìn Marcus, rồi nhìn Bill, rồi lại nhìn Marcus.

- Không, ông ấy không phải kẻ bắt cóc. Ít nhất thì không phải hôm nay. - Cậu đáp - Nếu ông ấy định bán nội tạng của cháu, ông ấy sẽ không đầu tư vào việc mua cho cháu một con dao đắt tiền. Điều đó sẽ làm giảm lợi nhuận.

Marcus bật cười, tiếng cười giống như tiếng gậy gỗ gõ vào một cái chuông đồng nhỏ.

- Tôi thích cậu bé này! Được rồi, được rồi, tôi chỉ đùa thôi. Nhưng phải thừa nhận, hai người trông giống nhau như mặt trăng và pho mát thối - cả hai đều tròn nhưng một cái có lỗ còn cái kia thì không.

- Ít nhất cháu bé đã thừa hưởng trí thông minh từ phía gia đình chúng tôi. - Bill đáp, môi cong lên thành nụ cười - Giờ, về con dao Victorinox...

Sabata đứng đó, nhìn hai người đàn ông lớn tuổi trêu đùa nhau, và cậu không thể không nghĩ rằng có lẽ đây là cảm giác của một gia đình thực sự - nơi mọi người đủ thoải mái để đùa giỡn về những điều mà trong các tình huống khác có thể bị coi là nhạy cảm.

- Lựa chọn xuất sắc. - Marcus gật đầu đầy tán thưởng, quay lại chủ đề ban đầu - Tôi còn chính xác một cái, phiên bản mới nhất. Để tôi lấy nó ra cho các vị xem.

Marcus biến mất vào phòng kho phía sau, và khi quay lại, trong tay ông là một chiếc hộp gỗ nhỏ được đánh bóng đẹp mắt với logo Victorinox khắc trên nắp - hình lá thùa trắng nổi bật trên nền đỏ.

- Đây rồi. - Marcus nói, mở hộp ra với vẻ trang trọng như thể đang giới thiệu một báu vật hoàng gia - Victorinox Survivor Plus Ultra, phiên bản "Sống sót trong thực tại song song". Đây không phải công cụ thông thường, mà là một kiệt tác kỹ thuật.

Trong hộp, nằm trên một tấm nhung đen, là một con dao bỏ túi lớn hơn bình thường, với thân vỏ màu đỏ đặc trưng và một chi tiết khác biệt rõ rệt: một núm xoay nhỏ bằng kim loại ở đầu cán.

- Nó có 57 chức năng. - Marcus giải thích, nhấc con dao ra khỏi hộp - 32 chức năng cơ bản giống như các mẫu cao cấp thông thường: dao lớn, dao nhỏ, kéo, cưa gỗ, mở hộp, tuốc nơ vít, corkscrew, kìm đa năng, bút bi, đèn pin LED, kính lúp...

Ông ta bắt đầu mở ra từng công cụ, và Sabata kinh ngạc khi thấy con dao hình thành một hệ thống công cụ phức tạp với những lưỡi dao, móc, và dụng cụ đủ loại thò ra từ mọi phía như một bông hoa kim loại đang nở rộ.

- Nhưng điều đặc biệt là 25 chức năng còn lại, được thiết kế riêng cho việc sinh tồn trong các thực tại song song và túi không-thời gian. - Marcus tiếp tục, chỉ vào núm xoay ở cán dao - Núm xoay này điều khiển các chức năng đặc biệt. Mỗi vị trí tương ứng với một loại tình huống khác nhau.

Ông ta xoay núm đến vị trí đầu tiên, được đánh dấu bằng một biểu tượng nhỏ hình giọt nước.

- Đây là chế độ "Phân tích chất lỏng". - Ông giải thích, mở ra một công cụ nhỏ trông như que thử - Que thử này có thể xác định độ độc hại của bất kỳ chất lỏng nào. Nhúng vào chất lỏng, và màu sắc hiển thị sẽ cho biết liệu nó có an toàn để uống không. Xanh lá là an toàn, vàng là có thể uống trong trường hợp khẩn cấp, đỏ là độc chết người.

Ông xoay núm đến vị trí tiếp theo, được đánh dấu bằng biểu tượng hình quả táo.

- Xác định thực phẩm an toàn. - Ông nói, lấy ra một công cụ khác trông như cây bút nhỏ - Chạm đầu bút này vào bất kỳ thực phẩm nào, và đèn LED nhỏ ở đầu sẽ cho biết nó có an toàn để ăn không.

Marcus tiếp tục xoay núm, giới thiệu từng chức năng:

- Đo cường độ anomaly - đo mức năng lượng bất thường trong môi trường, cảnh báo nếu quá cao.

- Phát hiện xuyên không gian - tìm lỗ hổng và cổng không gian ẩn.

- Dò tìm nước, tìm nguồn nước sạch trong bán kính 100 mét.

- Phân tích không khí - đo nồng độ oxy và các khí độc.

- Kêu gọi trợ giúp liên chiều, phát tín hiệu cứu hộ có thể được bắt từ nhiều thực tại.

Sabata lắng nghe với sự kinh ngạc ngày càng tăng. Con dao này không chỉ là một công cụ - nó là cả một phòng thí nghiệm di động và bộ dụng cụ cứu hộ được thu nhỏ vào một thiết bị bỏ túi.

- Và công cụ mà tôi cá là sẽ cứu mạng cậu ít nhất một lần: Định vị thực tại. - Marcus chỉ vào một vị trí khác trên núm xoay, được đánh dấu bằng biểu tượng la bàn - Công cụ này cho biết cậu đang ở thực tại nào. Nếu cậu bị lạc trong một chiều không gian khác, nó sẽ chỉ cho cậu đường về nhà.

Ông ta xoay núm đến vị trí cuối cùng, được đánh dấu bằng một biểu tượng chìa khóa.

- Và cuối cùng, 'Mở khóa thông thường'. - Ông giải thích, chỉ vào một công cụ trông giống một chiếc chìa khóa nhỏ với những răng cưa phức tạp - Có thể mở hầu hết các loại khóa cơ học thông thường, khóa tủ, khóa cửa cơ bản... Không phải loại chống trộm cao cấp đâu, nhưng sẽ cứu cậu trong những tình huống bị khóa ngoài phòng ký túc xá.

Marcus gập tất cả các công cụ lại và đặt con dao vào tay Sabata.

- Cầm thử xem.

Sabata cầm lấy con dao Victorinox. Nó nặng hơn cậu tưởng, một trọng lượng chắc chắn và yên tâm, như thể đang nói "Đừng lo, tôi đã sẵn sàng giúp đỡ". Mặc dù có nhiều công cụ, nó vẫn vừa vặn trong lòng bàn tay, và bề mặt nhám của vỏ dao đảm bảo nó không trượt khỏi tay ngay cả khi ướt.

- Bao nhiêu? - Bill hỏi, đã biết rằng một món đồ như vậy sẽ không rẻ.

- Giá niêm yết là 12.000 p. - Marcus đáp với vẻ mặt nghiêm túc.

Sabata suýt đánh rơi con dao khi nghe thấy con số.

- Mười hai nghìn?! - Cậu thốt lên - Đắt quá!

- Công nghệ xuyên chiều không gian không bao giờ rẻ, cậu bé ạ. - Marcus nhún vai - Mỗi con dao đều được chế tác thủ công bởi các thợ thủ công hàng đầu, và các công cụ đặc biệt của nó sử dụng hợp kim và công nghệ từ nhiều thực tại khác nhau. Nhưng...

Ông liếc nhìn Bill, rồi hạ giọng xuống.

- Vì Bill là bạn cũ, và cậu là học sinh The Sun, tôi có thể giảm xuống 7.999 p. Đây là mức giá đặc biệt mà tôi không thể giảm hơn được nữa.

Bill không tỏ ra bất ngờ trước mức giá này. Ông xoa cằm, suy nghĩ một lúc.

- 6.500 p, kèm theo túi da và bảo hành trọn đời. - Bill đề nghị.

- 7.500 p, bao gồm túi da, và một hướng dẫn sử dụng chi tiết không thể tìm thấy ở đâu khác. - Marcus phản hồi.

- 7.000 p cho tất cả, và cả một bộ dụng cụ bảo quản đặc biệt. - Bill nói, giọng kiên quyết - Đó là mức cao nhất tôi có thể đi.

Marcus cân nhắc một lúc, rồi đưa tay ra bắt tay.

- Đồng ý. 7.000 p, một mức giá đặc biệt cho một học sinh đặc biệt.

Bill gật đầu hài lòng, lấy ví ra và đưa thẻ thanh toán của mình.

- Không cần, chú Bill. - Sabata nói - Để cháu trả. Anh Wil đã đưa cháu 15.000 p mà.

- Để dành tiền cho những thứ khác đi. - Bill đề nghị - Chúng ta vẫn còn nhiều thứ phải mua đấy.

Marcus nhận thẻ thanh toán từ Bill, xử lý giao dịch, rồi cẩn thận cho con dao vào túi da đi kèm, cùng với một cuốn sách nhỏ bìa đen có tiêu đề "Hướng dẫn Sử dụng Victorinox Survivor Plus Ultra - Phiên bản Bí mật" và một bộ dụng cụ bảo quản trong hộp kim loại nhỏ.

- Đây. - Ông nói, trao túi cho Sabata - Sử dụng nó khôn ngoan và chăm sóc nó cẩn thận. Và hãy nhớ, đây không chỉ là một công cụ - Nó là người bạn đồng hành đáng tin cậy.

Sabata cẩn thận đặt con dao vào túi áo khoác không gian. Cậu cảm thấy một sự tự tin mới mẻ - với Khóa Không Gian và con dao Victorinox, cậu đã sẵn sàng đối mặt với bất cứ thử thách nào ở The Sun.

- Còn nhiều thứ để mua lắm. - Bill nhắc nhở - Nhưng chúng ta đã có một món quan trọng rồi.

- Cháu không thể tin được là con dao có thể làm tất cả những điều đó. - Sabata nói, vẫn còn phấn khích - Nhưng với giá đó, nó xứng đáng.

- Đó là lý do tại sao Wil muốn cháu có nó. - Bill mỉm cười - Và nói về danh sách của Wil... chúng ta nên tìm áo giáp mỏng đặc biệt tiếp theo.

Họ tiếp tục cuộc hành trình mua sắm, với Sabata giờ đã cảnh giác hơn về những chiêu trò bán hàng, và Bill luôn ở bên cạnh để đảm bảo cậu không bị lừa mua những thứ không cần thiết. Danh sách dài những vật dụng cần thiết cho The Sun dần dần được đánh dấu hoàn thành, từng món một.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro