ai mà nhớ nữa
tình yêu của em,
là cháy bỏng như nắng ban trưa, là da diết nhung nhớ, là tất thảy điều xinh đẹp nhất
.
mà tình yêu của em,
cũng là hèn mọn, là tự ti
hèn mọn đến nỗi cảm thấy ghê tởm chính mình, tự ti đến nỗi tự phủ nhận chính cái cảm xúc còn chưa kịp nở rộ. là khi mà em tự nhắc nhở chính mình đừng nhớ nữa
nhớ làm gì cái người ấy nữa, người ta sớm đã đi mất rồi, mà vốn dĩ người ta đã không cần em rồi
24.9
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro