bonne nuit
có đôi khi em nghĩ vì sao lại có người tham sống sợ chết đến thế. đối với em, việc ngày mai lại là một ngày mới thật nặng nề. một ngày mới tương đương những mệt mỏi mới, những áp lực mới.
khi giờ đây, trí óc em mệt nhoài, em vẫn không muốn chìm trong giấc ngủ ngắn ngủi đấy. em vẫn mãi không tìm được lý do để đón ánh bình minh rạng rỡ ấy, em căm ghét cái ánh chói lòa đấy.
em ghét cả em.
dưới triệu vì tinh tú lấp lánh, em trôi nổi, lạc lõng trong khoảng mênh mông rộng lớn. chỉ có em và vầng trăng khuyết.
đêm buông, để em biết em mệt đến nhường nào. cơn lạnh bên ngoài cho em biết bên trong em trống rỗng và hoang tàn.
em chẳng có gì.
ánh trăng kia chỉ treo mãi ngoài song cửa sổ, dương cầm kia vẫn mãi ở nơi cao vời vợi - nơi thân em bé nhỏ mãi chẳng thể chạm vào. chẳng có gì.
thứ em có là đôi mắt đỏ hoe, sóng mũi cay xè và cổ họng chẳng phát ra tiếng.
và đêm nay em vẫn thế, im lìm để tối tăm kia vây lấy, đợi chờ một ngày mệt mỏi khác, tiếp tục vòng lặp vô nghĩa.
17.10.22
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro