Chương 26
Ngụy Vô Tiện nặng nề mở mắt, hắn không biết bây giờ là lúc nào, xung quanh hắn chỉ toàn là bóng tối vô tận. Hắn cảm thấy có chút sợ hãi, lê lết chống đỡ mà đi.
" Lam Hoán? Lam Trạm? Các ngươi ở đâu? "
Không có tiếng trả lời.
Ngụy Vô Tiện đã kêu rất lâu, rất lâu, lâu đến mức giọng hắn khàn đặc, lâu đến mức cổ họng đau rát.
Bất lực run rẩy, hắn ngã xuống, nước mắt như hạt châu mà không ngừng tuôn rơi.
" Hoán...Trạm, các ngươi ở đâu...ta không tìm thấy các ngươi...không tìm thấy các ngươi. "
" Ngụy Anh! "
" A Tiện!
Ngụy Vô Tiện ngơ ngác ngẩng đầu. Trong bóng tối vô tận lại xuất hiện một đoàn ánh sáng, Ngụy Vô Tiện run rẩy đi theo nó, đi mãi đi mãi cuối cùng được ánh sáng bao phủ lấy. Thật ấm áp và dịu dàng.
" A Tiện! "
Là Lam Hoán.
Ngụy Vô Tiện run rẩy, ánh mắt có chút tan rã nhìn vào khoảng không. Xác định bản thân có thể nhìn thấy sự vật liền sửng sốt. Hóa ra là mơ. Hắn ngồi dậy, cơ thể đau nhức khiến hắn nhíu mày. Nhưng nhìn thấy Lam Hi Thần cùng Lam Vong Cơ đang lo lắng nhìn hắn, nước mắt không tự chủ được mà trào ra, ôm lấy Lam Hoán mà khóc: " Hoán...Trạm...t.ta tìm không thấy các ngươi..."
Lam Vong Cơ đau lòng vuốt ve lưng hắn:" Ngụy Anh, chúng ta ở đây. "
" Ta gọi các ngươi...thật lâu, đều không thấy..."
" Đừng rời xa ta...được không? "
" Được. " Lam Vong Cơ và Lam Hi Thần ôm chặt lấy hắn. Bọn họ là đau lòng, đây là tâm can của hai người, là bảo bối mà hai huynh đệ muốn bảo hộ. Ở một nơi không ai nhìn thấy, thiếu niên ấy phải chịu đựng những nỗi đau xé tâm can không ai có thể chịu đựng nổi.
Ngụy Vô Tiện níu chặt lấy y phục của hai người, khẽ nhăn mày:" Đói. "
Lam Hi Thần phì cười, hôn lấy trán hắn: " Ngoan, A Tiện buông ta ra, để ta đi lấy dược thiện. "
Hắn bướng bỉnh phịu môi lắc đầu:" Không muốn. "
" Kia, vậy A Tiện muốn thế nào a? "
Ngụy Vô Tiện đỏ mặt, nhìn y rồi nhìn Lam Vong Cơ :" Muốn...đi cùng."
Lam Vong Cơ bất đắc dĩ đứng lên rồi lại cúi người xuống bế thốc hắn lên, đật lên trán hắn một nụ hôn:" Được. "
Ngụy Vô Tiện giật mình vội ôm chặt lấy cổ Lam Vong Cơ :" Lam Trạm! "
" Đi thôi. " Lam Hi Thần dẫn đầu, Lam Vong Cơ theo sau.
Dọc cả đường đi luôn có những ánh mắt nghi ngờ cùng ngưỡng mộ đều nhìn bọn họ, Ngụy Vô Tiện ngượng chín cả mặt vùi mặt vào lồng ngực Lam Vong Cơ.
Sau khi đến thiện phòng lấy dược thiện, cả ba lại cùng quay về Hàn thất. Bây giờ Hàn thất cùng Tĩnh thất được xem như nhà của Ngụy Vô Tiện rồi. Mấy người cùng nhau tán gẫu chuyện xảy ra mấy ngày qua. Ngụy Vô Tiện hôn mê ba ngày, ba ngày này xảy ra khá nhiều chuyện, nhưng tiêu biểu nhất vẫn là chuyện Kim Giang hai nhà. Sau khi rời Vân Thâm Bất Tri Xứ, Kim phu nhân cùng Kim Quang Thiện liền đi đến Vân Mộng Giang thị hủy hôn.
Vốn hủy hôn không có dễ như vậy, căn bản Giang Phong Miên còn muốn từ Kim Quang Thiện tìm chỗ dựa để tránh đầu mâu của Ôn Lam hai nhà, nhưng từ sự việc trong tương lai của Giang Yếm Ly khiến Kim phu nhân cực kỳ chán ghét cho nên ngày đó hai bên đều quyết liệt. Kim phu nhân đánh bị thương Ngu Tử Diên, khiến tay nàng ta bị phế hoàn toàn. Vốn Ngu Tử Diên tay đã bị thương do Ôn Nhược Hàn đảo ngược Tử Điện, còn chưa chữa trị tốt, liền bị Kim phu nhân một kiếm chặt đứt. Hôn sự cũng từ đó hủy bỏ. Giang Phong Miên cũng bị thương nhưng không đáng ngại. Giang Yếm Ly lấy nước mắt rửa mặt, Giang Vãn Ngâm cũng chẳng khá hơn là bao.
Ngụy Vô Tiện rũ mi mắt, đem nước thuốc Lam Hi Thần đút uống hết, lại nhăn mày: " Đắng. "
" Ngoan, uống xong liền có mứt. " Lam Hi Thần bất đắc dĩ nhéo má hắn. Khuôn mặt Ngụy Vô Tiện khá bầu bĩnh, cho dù có ốm đau bệnh tật nhưng vẫn không ảnh hưởng tới mặt hắn, vẫn có chút thịt như vậy. Thật là đáng yêu.
Ngụy Vô Tiện bĩu môi, đem cả chén thuốc đều uống hết trong một lần.
Đắng quá!
Nhìn biểu cảm của hắn, Lam Vong Cơ nhanh chóng nhét một miếng mứt hồng vào miệng hắn. Ngụy Vô Tiện sáng mắt, lập tức ăn. Vị ngọt của mứt làm dịu đi vị đắng chát của thuốc khiến mặt hắn giãn ra.
" Cảm thấy thế nào rồi? "
" Còn chút đắng, nhưng không sao. " Nói rồi hắn nhìn hai người, ý nghĩ xấu xa lóe lên trong đầu. Hắn kéo cổ áo Lam Vong Cơ tới áp lên môi y một nụ hôn khiến hai huynh đệ Lam gia ngớ người. Lam Vong Cơ phản ứng nhanh, đem nụ hôn kéo sâu, Lam Hi Thần muốn tách hai người ra nhưng nhanh chóng bị Lam Vong Cơ lấy tay che miệng y lại.
Ây da, chua chết rồi!
Ngụy Vô Tiện thở dốc buông Lam Vong Cơ ra, còn chưa kịp ổn định đã bị Lam Hi Thần cường hôn.
Hừ, phải công bằng.
Qua một lúc, Ngụy Vô Tiện xụi lơ trong lòng Lam đại công tử.
" A Tiện, đệ thật thơm. "
Ngụy Vô Tiện run rẩy nắm chặt tay y:" Bậy! "
Lam Vong Cơ xoa má hắn:" Không bậy. "
Hắn lại nghĩ nghĩ:" Hai người cũng rất thơm...t.ta...ta rất thích."
" A Tiện thích thì tốt rồi. "
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa từ bên ngoài truyền vào.
" Đại công tử, tông chủ cho gọi. Bảo rằng quy huấn thạch lại dị động. "
Lam Hi Thần ừ một tiếng:" Đa tạ, ta tới ngay."
Môn sinh đi rồi, Lam Hi Thần thở dài.
Lam Vong Cơ giúp Ngụy Vô Tiện chỉnh lại y phục, còn không quên lấy một cái áo choàng trong tủ quần áo của Lam Hi Thần choàng lên người hắn. Hiện bên ngoài mang chút se lạnh, sắp trở gió rồi, thời gian này Vân Thâm Bất Tri Xứ sẽ khá lạnh.
Mang theo Ngụy Vô Tiện cùng đi ra ngoài, Lam Hi Thần thật cẩn thật mà cầm thêm một cái thực hạp, bên trong là điểm tâm cho hắn, Lam Vong Cơ thì dìu hắn cùng đi. Trước quy huấn thạch hiện tại không có nhiều người như trước. Sau khi Lam Gia Lạc ngừng phát sóng thì các gia chủ đều nghĩ mọi chuyện đã xong nên đều trở về nhà mình, hiện chỉ còn Ôn gia, Nhiếp gia, Lam gia cùng các học sinh.
Lam Hi Thần và Lam Vong Cơ đi tới đối với các trưởng bối hành lễ:" Phụ thân, thúc phụ, Ôn tông chủ, Minh Quyết huynh/ Nhiếp tông chủ. "
Ngụy Vô Tiện cũng hành lễ:" Thanh Hành Quân, Lam tiên sinh, Ôn thúc thúc, Nhiếp tổng chủ. "
Ôn Nhược Hàn đỡ lấy Ngụy Vô Tiện :" Thân thể bất tiện không cần làm lễ. "
" Ân. " Hắn mỉm cười, được Lam Vong Cơ dìu ngồi xuống, vẫn đội hình cũ. Ngụy Vô Tiện ngồi giữa song bích, Nhiếp Hoài Tang bên cạnh Lam Hi Thần.
Khi tất cả mọi người đã ngồi ổn định, quy huấn thạch quả nhiên lại dị động. Lần này khung cảnh chính là Vân Thâm Bất Tri Xứ Tĩnh thất.
【 " Hello mọi người, lại là Lạc Lạc đây ~ " Lam Gia Lạc đột ngột xuất hiện, cô nở một nụ cười tươi vẫy tay về phía màn hình.
Hôm nay Lam Gia Lạc mặc một kiểu dáng lolita cổ truyền màu tím kết hợp cùng màu vàng cực kỳ xinh xắn.
( Aaaaa Lạc bảooooo nhớ cô chết mất! )
( Ô, Lạc Lạc nay xinh quá. )
( * liếm màn hình * Mỗi lần Lạc Lạc xuất hiện là một kiểu mới. Yêu quá. )
( Ai nha, nay Lạc Lạc livestream ở đâu thế? )
( Lầu trên, cô nhìn không thấy quen sao? )
( Nha, giống với gian tiếp khách của Tĩnh thất ở Vân Thâm Bất Tri Xứ a? )
( A! Lạc bảo nay Livestream ở Vân Thâm Bất Tri Xứ nha! Mặc dù phong cảnh không đẹp bằng Tiêu Doa tông nhưng cũng thuộc dạng người trần mắt thịt có thể nhìn thấy. )
( Lam Vũ Hạo √ : Cẩn thận baba nhỏ về đánh mông em. )
( Nhiếp Hoài Tang √ : @LamVuHao√ Vong Cơ là một người rất có ý thức lãnh địa, kiểu này A Lạc phải nằm sấp. )
( Lam Hi Thần √ : Lạc Nhi, đừng vào gian trong * cười ôn hòa , cười ôn hòa * )
Lam Gia Lạc bĩu môi:" Hông có đâu, Lạc bảo giờ đi nơi khác livestream cơ, không muốn bị baba nhỏ đánh mông. Ba ngày trước bị baba nhỏ đánh mông đến giờ vẫn còn đau đâu. "
( A !! Lạc Lạc thế nhưng bị Lam nhị tổng đánh mông a! Cầu lý do! )
( Có phải vì cái video Tiện bảo cùng Lam đại ca cái kia không? Hahaha, Lam nhị ca thế nhưng ghen tị a! )
( Cười chết, thương Lạc Lạc quá. )
( Nhiếp Hoài Tang √ : Tội quá, tội nghiệt chồng chất.)
( Nhiếp lão bản cứ thích chọc Lạc bảo thôi. )】
" Vong Cơ a, nữ nhi là để yêu thương. " Thanh Hành Quân cười nói.
Lam Vong Cơ âm thầm bĩu môi, chắp tay :" Vong Cơ đã biết. "
" A Lạc cũng thật giống ta. " Ngụy Vô Tiện cảm thán.
" Giống A Tiện mới tốt. " Lam Hi Thần vuốt ve lòng bàn tay hắn.
【 Lam Gia Lạc mang theo vật dụng livestream cùng rời khỏi Tĩnh thất. 】
Lam Vong Cơ cùng mấy người Lam gia có mặt đều hít sâu một hơi.
Bởi vì khung cảnh Tĩnh thất bên ngoài khác xa so với hiện tại rất nhiều. Giữa sân là một hồ sen đỏ rộng lớn, giữa hồ là một cái đình viện nhỏ với những dây leo hoa hồng mà tím lộng lẫy. Xung quanh sân trồng rất nhiều hoa lưu ly xanh cùng thược dược, lại có hai cây ngọc lan lớn ở cuối sân treo một cái xích đu màu bạc tinh xảo. Bên cạnh sân là hồ cá nhỏ cùng với một hòn giả sơn với thác nước nhỏ nghịch chuyển trong hồ. Có vài con vật bốn chân màu trắng nằm ngủ.
" Vong Cơ, Tĩnh thất trong tương lai cũng quá....đẹp đi. " Lam Hi Thần cảm thán.
Ngụy Vô Tiện lại mắt sáng lên:" Đẹp quá. "
Lam Vong Cơ nhìn hắn:" Thích sao? "
" Ân, thích. "
Y gật đầu: " Được. "
Ngụy Vô Tiện không hiểu y muốn nói gì nhưng sự chú ý của hắn hiện tại chính là Lam Gia Lạc.
【 ( Này, cũng quá đẹp đi! )
( Vân Thâm Bất Tri Xứ mặc dù được chụp ảnh ghi lại, trên mạng đều có nhưng riêng Tĩnh thất là không được phép lưu truyền a! )
( Đương nhiên rồi, đây là khuê phòng của Song bích Tiện đâu. Từ khi trở về ba người đều trụ ở Tĩnh thất a. )
( Ấm cúng quá đi. )
( Tui cũng muốn có một ngôi nhà của riêng mình thế này. )
( Alpaca nhà Tiện Tiện ngoan quá, tui nuôi một con Alpaca nâu, mỗi ngày nó đều phun nước miếng khiến tui một ngày tắm mấy lần lận.)
( Tui để ý bên hồ sen kia có bóng dáng của Capybara kìa. )
( Trên xích đu có khổng tước trắng đó! )
( Ngôi nhà mơ ước của tuiiii )
Lam Gia Lạc dang hai tay ra cười vui vẻ:" Xinh đẹp đi? Đây là baba Lam Vong Cơ cùng baba Lam Hi Thần tự thiết kế đó. Mặc dù các cha không ở đây thường xuyên nhưng cũng sẽ một tháng về một hai lần nên ở đây vẫn luôn được chăm sóc rất kỹ. " Nói rồi cô chỉ tay về mấy con Alpaca trắng đang ngủ:" Mấy con Alpaca kia là ba mươi năm trước daddy thấy chính đẹp nên mua về. " Rồi lại chỉ vào mấy com Capybara :" Hôm trước daddy đi sở thú, thấy chúng hài quá nên baba Vong Cơ mua về cho daddy nhìn. "
( Nhị vị Lam tổng quả nhiên đủ sủng ái Tiện Tiện! )
( Tui cũng muốn có người sủng tui nhue thế. Không thì ném tiền vào mặt tui cùng được . )
( Liêm sỉ cô ơi! )
Lam Gia Lạc chạy vào đình viện giữa hồ sen kia. Hương sen đỏ thơm ngát giống như daddy đang ôm lấy cô vậy, cô mỉm cười ngồi xuống ghế, vẫy vẫy tay :" Lần trước chúng ta đã nói tới kiếp thứ nhất của daddy bọn họ tương đương với giai đoạn Huyền Chính thứ nhất rồi đúng chứ? Lần mày tui sẽ tiếp tục nói về thời kỳ Huyền Chính giai đoạn thứ hai tương đương với kiếp thứ hai cũng là kiếp này của các cha. " 】
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro