Chương 38: Hoàn Quyển 1
【 ( Này mí người có để ý không, nếu Thiên Đạo có thực thể, lại cùng Lão tổ tông một đôi, Tiện bảo ba người còn là do Thiên Đạo dựng dục đắp nặn nên. Vậy có được xem Tiện Tiện là con ruột của Thiên Đạo cùng lão tổ tông không nha? )
( Có đạo lý! )
( Tiện bảo thật giỏi, chỉ cần nhìn thôi mà đã có ý tưởng rồi. )
( Bớ người ta Lam đại cùng Lam nhị chơi trò ấu dâmmmmm )
( Lầu trên, nhỏ tiếng thui. )
( Hahah, A Tiện mới có 15 tuổi thui đã bị hai anh em nhà họ Lam ăn sạch sẽ rồi. Báo chánh quyền đeeeeee !!!! )
( Mèn đét ơi, ai dám bắt Lam đại cùng Lam nhị trời! )
( Tui nè tui nè, bắt về ngắm. )
( Lầu trên, cô thật quá có tiền đồ! ) 】
Lam Khải Nhân chết lặng nhìn mặt kính. Ai nói cho ông biết kia có thật là hai đứa cháu của ông không? Quy phạm đoan chính thế nhưng qua từng ngày liền bị hai đứa vứt bỏ chỉ vì phu nhân của mình. Thậm chí người còn mới mười lăm đã đem đi làm lễ chu công. Chẳng phải nam nhân hai mươi liền phải làm lễ cập quan sao? Ba người này, một người thì thập hữu ngũ, một người thì nhị bát người còn lại là vị quán kém nhị, thế nhưng bỏ qua lễ tiết mà quậy cùng một chỗ như vậy?
Khoan từ từ, hình như Gia Lạc từng nói Ngụy Vô Tiện kia mười lăn liền mang thai, thành thân động phòng mới biết đã có mang bốn tháng. Chẳng lẽ, là lần này?
Ông căm tức trừng mắt nhìn Lam Hi Thần cùng Lam Vong Cơ, các ngươi thế nhưng làm hư đứa nhỏ!
【 Lam Gia Lạc che miệng cười cười: " Sau lần này, daddy liền mang thai. Chính là không ai biết hết. Sắc trời lại tối, Tỳ Hưu nằm bên giường canh Ngụy Vô Tiện ngủ. Mà hai người Lam Hi Thần lại đi đến biệt viện của Mộ Dung Trường Bạch tông chủ. Trải qua một hồi bị y giáo huấn, hai anh em cuối cùng cũng vui vẻ vì được sư phó chấp thuận thành thân. Bốn tháng lại trôi qua, đại hôn của Ngụy Vô Tiện cuối cùng cũng diễn ra. Nơi đây không có bằng hữu hay thân nhân cùng huyết thống, chủ có linh hồn của các sư phụ và đệ tử trong Tiêu Dao tông chứng kiến chúc phúc cho ba người. "
" Ngụy Vô Tiện biết, đáng lẽ ra hai người này nên có cuộc sống tốt hơn, làm Lam đại công tử cùng Lam nhị công tử của Cô Tô Lam thị, một trong ngũ đại gia tộc. Thế nhưng vì hắn, mà hai người này mới phải bị nhốt trong Tiêu Dao tông này, không thể nhìn thế giới bên ngoài. Bặt vô âm tín, không có bất cứ thông tin nào về gia đình. Hắn vẫn có thể thấy hai người này vẫn luôn mong chờ có thể ra ngoài, ít nhất là chỉ là mong chờ. Dù sao những chuyện xảy ra kiếp trước, bọn họ cũng ngán rồi. Không muốn lặp lại quá khứ ấy. Có lẽ ở Tiêu Dao tông này chính là gia đình, gia đình mà cả ba đều mong ước. Cho dù không phải người thân ruột thịt, cũng không phải con người bình thường nhưng ít nhất bọn họ được yêu thương, được thấu hiểu. Được cảm nhận hơi ấm tình thân thực sự. " Gióng Gia Lạc có chút nghẹn ngào nhưng cô vẫn cười nói: " Ở Tiêu Dao tông không có gia quy trói buộc, không cần phải nhìn sắc mặt người khác, thứ bọn họ muốn chính là sự thấu hiểu, quan tâm và tự do. Mà Tiêu Dao tông chính là một nơi như vậy. Càng khiến ba người quý trọng hơi này. "
" Sau khi thành thân, Ngụy Vô Tiện vì thai còn yếu, sức khỏe lại không tốt, cũng là lần đầu uống rượu cho nên dẫn tới động thai ngay sau đó. Lam Hi Thần hai người hốt hoảng đi tìm Liễu Kỳ Huyên cô cô. Sau khi kiểm tra phát hiện Ngụy Vô Tiện có thai, hai người liền bị cô cô phạt. Chính là sau đó toàn bộ Tiêu Dao tông đều trong trạng thái khẩn trương. Ngụy Vô Tiện thân thể mỏng manh, lại mang thai cho nên chỉ sợ sơ sót một chút liền không thể vãn hồi.
Đến tháng thứ bảy, bụng Ngụy Vô Tiện đã lộ rõ ràng, Tỳ Hưu nay lại mỗi ngày đều tới. Ngụy Vô Tiện lại càng mê ngủ hơn.
Tháng thứ tám, Lam Hi Thần, Lam Vong Cơ lịch luyện hai ngày, đem về một tiểu chỉ lục vĩ hồ màu xám đỏ. Ngụy Vô Tiện mỗi ngày đều ôm lục vĩ hồ vuốt ve. Đặt tên Tiểu Hà.
Tháng thứ chín, Ngụy Vô Tiện sinh non. Chỉ tiếc thân thể hắn không tốt, thai khí lại quá lớn, còn lệch vị. Giày vò Ngụy Vô Tiện suốt mấy canh giờ vẫn không thể sinh nở, suýt chút nữa băng huyết một thi hai mạng, sau đó Tỳ Hưu lại khóc. Vì cứu Ngụy Vô Tiện, nó liền hóa thành một loàng tàn quang bay vào trong đầu nhập vào bụng hắn, chính là chuyển thế rồi. Cuối cùng hai canh giờ trôi qua, đứa nhỏ cũng lọt lòng. "
( Ai nha, quả nhiên đại pháp sư chính là Tỳ Hưu chuyển thế! )
( Tỳ Hưu kia thật tốt, còn cứu cứu A Tiện nữa. )
( Chắc anh em nhà họ Lam này không ngờ, làm một lần liền trúng thưởng đi? Hahahaha, nên không dùng thuốc tránh thai. Cười chết tui. )
( Liễu cô cô đánh hay lắm! )
( Không sao, không dùng thuốc nên mới có đại pháp sư. Quả nhiên đại pháp sư đẹp trai! )
( Lầu trên, ngậm miệng lại đi, nước miếng của bồ chảy hết lên mặt tui rồi!!!! )
( Liêm sỉ mấy cô ơi! )
( Muốn bắt Diệu Huyền pháp sư về nuôi, có Tỳ Hưu, nhà liền giàu a! )
( Mơ đi cô, trong mơ cái gì cũng có á! ) 】
" Không sinh. " Lam Vong Cơ đau lòng nhìn Ngụy Vô Tiện.
Ngụy Vô Tiện nhìn y, lắc đầu: " Ta..ta vẫn muốn sinh. "
" Kia, A Tiện cũng phải chăm sóc chính mình, mạnh khỏe mới có thể sinh, được chứ? " Lam Hi Thần vuốt lưng hắn. Ngụy Vô Tiện gật đầu: " Ta đã biết. "
" Ngụy huynh, nếu huynh sinh đứa nhỏ, ta muốn làm nghĩa phụ chúng...kia, được chứ? "
Ôn Tình : " Ta muốn làm nghĩa mẫu ! "
Ôn Nhược Hàn : " Nằm mơ, đứa nhỏ phải nhận ta làm nghĩa phụ! "
"......" Đám người ánh mắt nghi ngờ nhìn Ôn Nhược Hàn.
Lam Khải Nhân : " Ngươi nhận đứa nhỏ làm nghĩa phụ, vậy chẳng phải Ngụy Anh cùng ngươi ngang hàng? Hi Thần Vong Cơ cũng như thế sao? Há lại có cái lí đó! "
" Làm sao? Ngươi còn không chịu! "
Ngụy Vô Tiện run rẩy khóe miệng, giơ tay: " Nhưng là...ta...ta còn chưa sinh đâu. "
" Đợi sinh rồi tính, tỷ thí ai thắng sẽ được làm nghĩa phụ tụi nhỏ! " Ôn Nhược Hàn hất cằm kiêu ngạo. Hừ, quả nhiên ta thông minh!
" Được thôi a ~ " Nhiếp Hoài Tang nghĩ nghĩ sau đó lại cười gian xảo sau lớp quạt xếp. Hừ, muốn thắng ư? Không có cửa đâu!
【 Lam Gia Lạc nhìn nhìn thời gian : " Ngụy Vô Tiện hôn mê nửa tháng mới tỉnh, sau khi tỉnh liền lập tức mở gia phả, ghi tên hài tử vào.
Tên con là do Ngụy Vô Tiện đặt, gọi Chân. Chân trong chân thiện mỹ.
Thời gian lại dần trôi, ba năm lại qua. Lam Chân đã trở thành một cậu bé biết đi, biết chạy. Lại thích bám chân Ngụy Vô Tiện. Lam Chân thừa hưởng thiên phú của ba người cha, lại là Tỳ Hưu chuyển thế, cho nên rất nhanh đã học tập bản lĩnh. Lại rất thích tích trữ tài sản.
Cũng trong ba năm này, pháp trận cũng hoàn thành. Ngụy Vô Tiện ba người cùng các linh hồn Tiêu Dao tông lần lướt đem linh lực truyền vào mắt trận, đem kết giới phá vỡ. Kết giới vỡ, áp lực nè nặng trong linh hồn Mộ Dung Trường Bạch mấy người tiêu tan. Bầu trời Loạn Táng Cương đã mất đi vẻ âm u đáng sợ ấy. Oán khí nơi đây cũng bị mắt trận hút vào đồng thời chuyển hóa thành linh lực thay thế bọn họ.
Từ đây Tiêu Dao tông môn chính thức hiện thế !
Đây chính là thời gian Huyền Chính năm thứ 24. "
Gia Lạc nhìn màn hình: " Huyền Chính thời kỳ tui đã giảng xong, thời gian các mốc sau này đều đã nói rõ cũng như trong sách sử đều có ghi chép lại. "
( Ui, hóa ra Lam Chân là từ đây, Chân Thiện Mỹ Đức a!)
( A Tiện đặt tên con thật dễ nghe. )
( Người xưa thường đặt tên con theo hệ thống, quả nhiên tên đều hay.)
( Nhưng tui nghe bảo Tiện Tiện đật tên phế a? )
( Lầu trên, cô đã mở ra kiến thức mới. Tiện Tiện xác thực đật tên rất phế đâu! Tui nghe bảo năm xưa cái tên khúc Vong Tiện kia bị Tiện Tiện đặt đủ tên, kết quả Lam nhị không chịu nổi nữa mới bảo khúc danh < Vong Tiện > đó. )
Lam Gia Lạc rũ mắt, ôm lấy cổ tiểu hồ ly nói với mọi người : " Huyền Chính thời kỳ đã giảng xong rồi, cũng đã đến lúc tui phải offline gòi. Tạm biệt mọi người nghen ~ tầm ít bữa nữa tui sẽ livestream tiếp cho mọi người nha ~ ừm hứm. Sẽ giảng cho mọi người chuyện tình của mấy trưởng bối trong nhà. " Nói rồi cô cười lớn đến mất nhã chính, nhìn mấy dòng bình luận của đám người Ôn Nhược Hàn liền không nhịn được nữa ôm bụng. 】
Mặt kính liền biến đen, quy huấn thạch trở lại như cũ.
Mấy người hai mặt nhìn nhau thở dài.
Lam Khải Nhân cầm theo sổ sách cùng Thanh Hành Quân và Ôn Nhược Hàn, Nhiếp Minh Quyết cùng mấy trường lão ba nhà đi về Nhã thất bàn chuyện. Các công thử học sinh cũng đều tan đi chỉ còn lại Lam thị song bích, Nhiếp Hoài Tang, Ngụy Vô Tiện, Ôn Tình tỷ đệ cùng Ôn Húc.
Ngụy Vô Tiện nhìn Ôn Ninh: " Ngươi là Ôn Ninh, Ôn Quỳnh Lâm? "
Ôn Ninh ngượng ngùng gật gật đầu: " Ngụy...Ngụy công tử, đúng vậy. "
Ôn Tình bất mãn vỗ lưng đệ đệ: " Nói lớn lên, lắp bắp cái gì? "
" Tỷ...tỷ..."
Ngụy Vô Tiện xua tay: " Không vấn đề gì. Ôn Ninh, ta là Ngụy Vô Tiện, làm quen nhé? "
Ôn Ninh mắt sáng lên, nắm lấy tay Ngụy Vô Tiện gật đầu như trống bỏi: " Ngụy...Ngụy công tử! Tốt lắm. "
" Ta đâu ta đâu? " Nhiếp Hoài Tang tiến lên.
Lam Hi Thần cười tươi: " Đã vậy, hay là ba người các đệ kết nghĩa kim lan đi? Dù sao cũng là hoạn nạn có nhau. "
" Hi Thần ca nói chính là. "
Ngụy Vô Tiện nhìn y: " Ân."
Ôn Tình : " Xét theo tình hình hiện tại, Ôn Lam Nhiếp có khả năng liên thủ lại, có ba người các ngươi làm cầu nối cũng tốt. Ít nhất sẽ không còn chiến tranh, dân chúng lầm than nữa. "
" Ta sẽ bảo thúc phụ xem ngày lành cho ba người. "
Lam Vong Cơ liếc nhìn Lam Hi Thần. Y nhìn lại đệ đệ: " Vong Có cũng muốn sao? Cũng tốt. "
"...."
" Ân, chính là hôm nay cũng muộn, chuẩn bị sẽ không kịp. Liền phải chọn ngày lành, huynh trưởng nhất định sẽ cho các đệ một buổi điển lễ thật long trọng. "
"...."
" Vong Cơ thích là được rồi. "
"...."
" A Tiện hôm nay liền ở với ta, ủy khuất Vong Cơ. "
"....." Lam Vong Cơ ánh mắt ai oán.
Mấy người trợn mắt há mồn nhìn Lam Hi Thần cùng Lam Vong Cơ. Ngụy Vô Tiện kéo kéo tay áo Lam đại: " Lam Hoán, các ngươi...? "
" Vong Cơ nói muốn đệ đêm nay ở cùng đệ ấy. " Lam Hi Thần mỉm cười: " Chính là A Tiện còn phải ở với ta. "
Ngụy Vô Tiện nghe thế, mặt đỏ bừng lên xấu hổ: " Nói cái gì đâu."
Nói rồi hắn bỏ chạy, Lam Hi Thần cùng Lam Vong Cơ nhìn mấy người Ôn Tình xin lỗi rồi đuổi theo.
Nhiếp Hoài Tang phe phẩy quạt: " Tuổi trẻ thật tốt. Lịch sử thay đổi, chính ta nhất định sẽ có một tương lai sáng lạn hơn. "
" Đúng vậy. "
Sẽ không để bất cứ ai phải uổng mạng nữa.
_________ Hoàn Quyển 1 _________
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro