Chương 1.8

Cảm nhận được cái lồn nóng ướt bao bọc lấy cặc thật sự rất sướng, y âm thầm khen cái lồn này giỏi trong lòng. Lục Hiên thở dốc vùi đầu vùi cặc vào mà nắc giáo chủ không ngừng, mỗi lần địt vào đều rất sâu khiến Lục Lạc phải vừa rên vừa khóc không ngừng, hắn bỗng cảm thấy hơi hối hận vì đã chọc phải thứ đáng sợ. Dù là lần đầu nhưng định lực của Lục Hiên lại không tồi, cắm rút được lúc, khi hắn lên đỉnh liền thít lồn siết cặc y như vậy nhưng Lục Hiên cũng chỉ ngừng lại một lúc, để hắn xả hết nước lồn lên thân cặc chảy ròng ròng xuống như đái y mới tiếp tục đâm rút tiếp thêm vài cái mới bắn vào trong.

Lục Hiên rút dương vật ra, tinh dịch bên trong đều theo đó mà chảy ra ngoài không ngừng được, y buông chân hắn xuống nhìn lên đã thấy Lục Lạc đê mê mắt nhắm mắt mở ngủ thiếp đi. Bộ dạng bị chơi nát thế này khiến cặc hắn dứt khoát cương lên lần nữa, giáo chủ cái gì mà lúc nào cũng quyến rũ người khác, mới bị địt có một lần đã chết ngất.

Y chỉ đành nhịn xuống nhìn người đang nằm ngủ không biết gì, cặp vú phập phồng theo hô hấp của hắn còn có hai chân mở rộng, môi lồn mới bị địt đã sưng đỏ bất kham đang chảy tinh của nam nhân khác, nếu không có y mà cứ ngủ trông bộ dạng này chắc chắn sẽ bị nam nhân lạ cưỡng hiếp.

Lục Hiên nhìn xuống cái bụng phẳng của hắn, trên đó là đường nét cơ bụng rõ ràng, vừa đẹp đẽ vừa nam tính. Y xoa chỗ dưới bụng hắn, nhưng chỗ này lúc y địt vào đã biết giáo chủ không chỉ có lồn mà có cả tử cung, y đã bắn tất tinh dịch vào tử cung giáo chủ, biết đâu hắn còn có thể sinh con, còn thứ đồ chơi bên dưới này, y lại dịch xuống vuốt ve dương vật đã xìu của Lục Lạc. Nơi này từ đầu đến cuối không bắn tinh, nhưng vẫn cương lên bình thường.

Bởi vì Lục Lạc không có tinh hoàn nên không có tinh dịch là chuyện đương nhiên.

Vì Lục Lạc ngủ mất, Lục Hiên chỉ đành vớt lại khăn tắm lau lại khắp người cho hắn lần nữa. Nhưng không nhịn được táy máy mơn trớn xoa nắn bầu ngực cùng núm vú to tướng này, y bấu véo núm ti xong lại túm đầu ti kéo ra thả tay cho nó bật lại, núng nẩy lắc lư, ngực bị y sờ cho đỏ bừng cả một mảng.

"Ưm.."

Dù đã ngủ nhưng hắn vẫn bị nghịch vú cho rên rỉ một tiếng, cơ thể theo bản năng hơi khép chân, lồn vẫn chảy tinh giờ chảy thêm cả nước lồn.

Lục Hiên: "Ngủ rồi vẫn dâm như vậy"

Y đưa tay xuống móc hết tinh dịch của mình ra ngoài, nhưng nước lồn của Lục Lạc thì chảy không ngừng, y dùng khăn lau lồn cho hắn cũng lau không được.

Lục Hiên hiếm thấy mà nở nụ cười kỳ lạ: "Kỹ nữ."

Mặc kệ đũng quần nhô cao, quần áo đã ướt nhưng vẫn chu toàn lau người, khoác áo lên cho hắn.

Lục Lạc bình thường vốn đã ngủ không sâu, dù bị chịch mệt ngủ thiếp cũng chỉ ngủ ngắt quãng rồi dậy, hắn tỉnh giữa chừng lúc Lục Hiên bế hắn ra khỏi dục thất đặt lên giường, lúc mông hắn chạm đến nệm êm mềm mại Lục Hiên cũng đã biết hắn đã tỉnh, y hơi bất ngờ mà nhìn giáo chủ, không nghĩ lại tỉnh sớm như thế.

Lục Hiên: "Chủ nhâ-"

Hắn ngắt lời y, chưa vội nằm xuống mà từ từ cởi cái áo choàng duy nhất trên người mình xuống: "Sau này gọi giáo chủ đi, Hiên"

Lục Hiên không im lặng không đáp, ánh mắt nghi hoặc nhìn động tác của hắn. Vừa nãy bị địt ngất một lần giờ đã muốn nữa rồi?

Hắn nhìn ra ánh mắt, nhưng không nhìn ra suy nghĩ của y, chầm chậm giải thích: "Hôm nay trời nóng, bản toạ không muốn thêm một lớp vải, đắp chăn thôi được rồi."

Đây là nói dối, Lục Lạc có thói quen đi ngủ không mặc quần áo, nhưng giáo chủ thật sự không có thói quen này đương nhiên hắn phải bịa ra. Dù sao có là vải tốt nhưng so với áo choàng ngủ của hiện đại cũng không tốt bằng, cọ lên người cũng thấy hơi ngứa, đắp cái chăn len mềm mại này đỡ hơn.

Hắn cởi áo đưa cho Lục Hiên cầm lấy, trần truồng kéo chăn lên đắp lại, vừa nằm xuống chưa bao lâu, đang thiu thiu sắp ngủ lại bị tiếng cạch ở cửa làm cho tỉnh.

Lục Hiên đứng chắn trước giường hắn, tay đặt trên chuôi kiếm bên eo: "Ai?"

Đèn trong phòng lần nữa được đốt sáng lên, hắn thấy cửa bật mở, gió bên ngoài phả vào trong nhưng đang mùa hè nên không hề lạnh. Có tiếng bước chân đi vào nhưng Lục Hiên chắn trước người hắn nên không nhìn được là ai, cho đến khi tiếng nói cất lên.

Dư Thước tiêu sái đi vào, vừa đi vừa giơ hai tay lên hướng Lục Hiên cho ra cái dáng đầu hàng nhưng biểu cảm cợt nhả vô cùng: "Ngươi bình tĩnh, là ta, là ta"

Lục Lạc nằm nghiêng hướng phía cửa, lúc tiếng bước chân từ ngoài vào đã chống tay nhổm người dậy, nửa nằm nửa ngồi ngiêng người, chăn trên người trượt xuống. Bởi vì Lục Hiên đưa lưng về phía hắn nên không thấy được bộ dạng lúc này của giáo chủ, nếu thấy chắc chắn sẽ mắng hắn cái dạng lẳng lơ.

Lục Lạc nhìn Dư Thước qua eo lưng Lục Hiên, chẳng thể thấy được bóng dáng thằng nhóc nghịch tử kia: "Hữu hộ pháp à? Giờ này ngươi còn đến đây có chuyện gì?"

Dư Thước thấy Lục Hiên đã buông tay khỏi chuôi kiếm liền thả hai tay xuống, nghe thấy mới cười nói: "Chẳng phải hôm nay giáo chủ đã nói à? Ngươi nói đêm nay ta qua phòng ngươi, lúc nào ngươi cũng tiếp."

Hữu hộ pháp vốn chẳng bao giờ chịu gọi hai tiếng giáo chủ, nếu đã nói thì trong lời sẽ không có ý tứ tốt lành. Dư Thước cố tình qua vào giờ này phá đám giáo chủ một phen, hôm nay dám bắt nạt y. Nhưng tên Lục Hiên trước mặt lại chắn hết cả, không thể nhìn được biểu cảm trên mặt giáo chủ, nếu bộ mặt lạnh lùng đáng sợ của hắn xuất hiện biểu cảm gì khác chắc chắn thú vị.

Dư Thước khoanh tay, y cợt nhả ngả người sang bên phải một góc 60 độ, né đi Lục Hiên nhìn đến người nằm trên giường: "Hay là nói, ngươi quên r- ơ đệt!?"

Vừa nhìn thấy y liền trợn mắt, hai con ngươi co rút một trận, Dư Thước thấy người nằm trên giường rõ là giáo chủ, giọng nói khí chất cũng là của hắn, nhưng hai cái mềm mềm tròn vo trước ngực là cái gì vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro