19

"Miệng ngọt như vậy, xác định chưa từng lừa gạt những nữ sinh khác sao?" Quỳnh Châu cười hỏi, nàng không nghĩ tới mình lại bị nữ hài tử nhỏ hơn mình nhiều tuổi như vậy dỗ đến vui vẻ.

"Thời điểm ở bên A Đông, đa phần là chơi đùa đi, nếu như nghiêm túc mà xem xét, chị mới là người đầu tiên em thích." Trước kia nàng cũng không biết mình là cong, cũng chưa từng thích bất kì nữ sinh nào, Quỳnh Châu là người đầu tiên trong lòng nàng canh cánh nhớ thương.

Quỳnh Châu nhìn Quỳnh Hoa gửi những lời này, trong lòng căng thẳng, mình được coi như là mối tình đầu của Quỳnh Hoa sao? Nếu là mối tình đầu, hẳn là càng phải thận trọng một chút.

" Hoa, em thật sự đã suy nghĩ kĩ sao?" Quỳnh Châu không xác định hỏi, trong lòng có chút do dự, nàng cảm thấy Quỳnh Hoa tựa hồ như càng thích hợp với tiểu cô nương trẻ tuổi, nữ hài trẻ tuổi càng có cảm tình mãnh liệt đầy tràn hơn. Quỳnh Châu cứ cảm thấy mình đã đi vào thời kì dưỡng lão, sợ đến lúc sau sẽ uỷ khuất Quỳnh Hoa.

"Em đã nghĩ kĩ, em rất thích chị, không muốn bỏ lỡ chị. Hay là chị cảm thấy em không được?" Quỳnh Hoa khẩn trương hỏi.

"Chị sợ uỷ khuất em, em có thể có nhiều sự lựa chọn hơn." Mười tuổi, so với Quỳnh Hoa mà nói mình thật sự có điểm quá già rồi, trâu già gặm cỏ non, Quỳnh Châu ít nhiều vẫn có chút chột dạ.

"Chị không thấy uỷ khuất, em liền không uỷ khuất. Em đã thích chị , cho dù có thêm nhiều lựa chọn thích hợp, cũng đã không còn kịp nữa rồi, chị.. chúng ta cứ thử xem được không?" Quỳnh Hoa cảm thấy trong lòng mình tràn đầy đều là Quỳnh Châu, bây giờ mà Quỳnh Châu nói không thích hợp, mình phỏng chừng sẽ khóc chết, khi gõ ra một câu cuối cùng, trong lòng Quỳnh Hoa cũng đã chua xót.

Tuy rằng chỉ là gõ chữ, nhưng Quỳnh Châu vẫn mơ hồ cảm nhận được cảm xúc dao động trong câu chữ của Quỳnh Hoa, nàng đương nhiên không phải cố ý trêu chọc chơi đùa Quỳnh Hoa, nàng chỉ là cho Quỳnh Hoa một cơ hội cuối cùng để hối hận, bằng không nàng luôn có cảm giác chột dạ vì bản thân thừa dịp nàng còn niên thiếu, dụ dỗ nàng.

"Sau này em không hối hận là tốt rồi." Quỳnh Châu trả lời nói, có thể cùng Quỳnh Hoa đi đến đâu, nàng cũng không biết, mặc kệ kết quả là gì, nàng chỉ cầu Quỳnh Hoa một câu không hối hận là được.

"Sẽ không hối hận, em biết bản thân mình đang làm gì." Quỳnh Hoa lập tức trả lời nói, Quỳnh Châu trả lời làm nàng thoáng an tâm.

"Đã ăn chưa?" Quỳnh Châu nhìn thời gian một chút, sắp 11 giờ, quan tâm hỏi.

"Ăn một ít." Vừa rồi nàng gọi cơm hộp, bất quá nàng không dám nói cho Quỳnh Châu , miễn cho Quỳnh Châu cảm thấy sinh hoạt của nàng thật không khoẻ mạnh.

"Sau này chơi game tốt nhất là không cần chơi đến quá muộn." Quỳnh Châu làm bạn gái của cô bạn nhỏ, có loại cảm giác phải làm một nửa mẹ, chỉ hy vọng đến lúc đo Quỳnh Hoa sẽ không làm phiền mình quá.

"Được, sau này đều nghe chị." Quỳnh Hoa cảm thấy game so với Quỳnh Châu, khẳng định là không so được, đương nhiên là Quỳnh Châu quan trọng.

Quỳnh Châu thấy Quỳnh Hoa ngoan ngoãn sảng khoái đáp như vậy, nàng cũng không biết Quỳnh Hoa là nghe lời thật, hay là chỉ vì làm mình cao hứng thôi? Mặc kệ là loại nào, ít nhất có nghe lời.

"Chị, chị có thể gửi giọng nói không?" Quỳnh Hoa lấy hết cam đảm hỏi, so với Quỳnh Châu gõ chữ, nàng càng thích nghe giọng Quỳnh Châu, mỗi một tin nhắn voice của Quỳnh Châu, nàng đều lưu lại, sau đó nhân lúc nhàn rỗi, thường xuyên lén phát lại, giống như một người biến thái vậy.

"Thanh khống*?" Quỳnh Châu như mong muốn của Quỳnh Hoa, gửi giọng nói hỏi.

( * Thích nghe âm thanh hay ví dụ như giọng nói, hát)

Quỳnh Hoa trước kia cũng không cảm thấy mình là thanh khống, chính là nàng xác thật có chút mê muội thanh âm của Quỳnh Châu, nghe liền cảm thấy trong lòng như bị lông chim vuốt qua, ngứa.

"Nghe được giọng chị, sẽ cảm thấy khoảng cách càng thêm gần một chút, muốn cách chị càng gần một chút." Quỳnh Hoa trả lời, nghĩ thầm, đâu chỉ là muốn gần một chút, quả thực là rất muốn, đương nhiên nàng sẽ không ở trước mặt Quỳnh Châu biểu lộ ra ý niệm tà ác của mình.

Quỳnh Châu nhìn Quỳnh Hoa trả lời, khoé miệng cong lên trên, nghĩ thầm Quỳnh Hoa thật là quá biết nói chuyện.

Sau khi xác định quan hệ, hai người liền ngọt ngào yêu đương. Bất tri bất giác, hai nàng đã kết giao được hơn ba tháng, ba tháng này, Quỳnh Hoa cảm giác cả người mình cứ như say rượu, mãi không tỉnh.

"Ký túc xá chỉ còn một mình em." Quỳnh Hoa gửi tin nhắn cho Quỳnh Châu, kỳ thật nàng muốn đi nhà Quỳnh Châu qua đêm, nói cũng kỳ quái, lúc trước chưa ở bên nhau, Quỳnh Châu còn mời mình qua nhà nàng, ba tháng kết giao này, lại không có mời lần nào nữa. Trình Đông còn kỳ quái mình sao còn chưa đem cải trắng tỷ tỷ của hắn ăn đi. Bản thân mình đương nhiên là muốn ăn, nề hà là Quỳnh Châu giống như đặc biệt thanh tâm quả dục, cùng với mình đều là luyến ái thuần khiết. Quỳnh Hoa đã một lần hoài nghi bản thân, mình đối với Quỳnh Châu có phải không có lực hấp dẫn hay không, chính là Quỳnh Châu đối với mình mà nói, lại có lực hấp dẫn rất mạnh, mình nằm mơ cũng đều muốn được cùng Quỳnh Châu  phát sinh chút gì đấy. Quỳnh Hoa đã thản nhiên tiếp thu việc bản thân mình vừa sắc vừa cong.

"Đêm nay bão lớn đổ bộ, em muốn tới nhà chị qua đêm hay không?" Quỳnh Châu hỏi, hình như bão đổ bộ cũng không lớn, nhưng tóm lại là có một cái cớ, mặc kệ là với Quỳnh Hoa hay với mình. Quỳnh Châu cảm thấy mình là mối tình đầu của Quỳnh Hoa, mối tình đầu đại khái đều tương đối thuần khiết một chút, bản thân mình phối hợp với Quỳnh Hoa nói một đoạn mối tình đầu thuần khiết trước. Ba tháng đầu là giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt, dễ dàng phát sinh quan hệ, khó chính là có thể đi qua giai đoạn nhàm chán sau, Quỳnh Châu vẫn hy vọng Quỳnh Hoa tương đối lý trí, ít nhất hẳn là sẽ phát sinh dưới tình huống có hiểu biết nhất định về đối phương. Làm người trưởng thành, Quỳnh Châu đã độc thân thật lâu, bây giờ thật vất vả mới yêu đương một lần nữa, giống như cây khô gặp mùa xuân, dục vọng đang ngủ đông trong cơ thể, tự nhiên cũng thức tỉnh theo, lúc trước không dám giữ Quỳnh Hoa lại qua đêm, chỉ sợ lau súng cướp cò. Nhịn lâu như vậy, nội tâm vẫn là nhịn không được có chút niệm tưởng.

"Có thể chứ?" Quỳnh Hoa nhịn xuống kích động trong lòng hỏi, ba tháng này, lý thuyết nàng đã học được phi thường phong phú, chỉ thiếu thực hành.

"Lỡ như cúp điện, em một mình ở ký túc xá, chị cũng không yên tâm, chị đi đón em." Sau khi Quỳnh Châu nói ra những lời này, ngực cũng có chút rung động. Mời Quỳnh Hoa đến nhà qua đêm, tựa hồ sẽ có vô vàn khả năng.

>>>>

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro