Ván 1-Khai cuộc
Park Ruhan mở mắt, và cái cảm giác đầu tiên là một luồng ánh sáng chói lòa, sắc lạnh, hoàn toàn khác biệt với ánh nến ấm áp mà anh đã quen thuộc. Căn phòng xung quanh cậu là một mê cung của những vật thể bằng kim loại và nhựa, tỏa ra một mùi hương tổng hợp của chất tẩy rửa và thiết bị điện tử. Cậu nằm trên một chiếc giường lò xo êm ái, nhưng cảm giác xa lạ này khiến linh hồn cậu co rút lại. Cậu là kỳ thủ cờ vây vĩ đại nhất triều đại Joseon, người được tôn sùng là vô địch tuyệt đối, người đã chiến thắng hàng trăm ván cờ mang tính lịch sử. Vậy mà giờ đây, cậu đang ở trong một thế giới hoàn toàn mới, một thế kỷ mới, trong thân xác của một cậu sinh viên đại học bình thường tên Park Ruhan.
Việc xuyên không đã là một cú sốc, nhưng sự thật nghiệt ngã hơn là linh hồn cờ vây lỗi lạc của cậu lại bị giam cầm trong một thân xác có kỹ năng cờ vây tệ hại đến kinh khủng. Cậu cố gắng điều khiển bàn tay, muốn mô phỏng lại một *nước chèn giữa sắc bén để cắt đứt nhóm cờ đối thủ, một kỹ thuật mà cậu đã thành thạo từ năm mười tuổi, nhưng ngón tay cậu lại luống cuống, không thể kiểm soát được lực đặt quân, run rẩy và đặt chệch khỏi đường kẻ. "Không thể tin được" cậu lẩm bẩm, giọng nói trẻ trung của thân xác mới mang một sự thất vọng sâu sắc. "Tôi là người đã từng giải quyết những bài toán cờ sinh tử phức tạp nhất chỉ trong vài giây, vậy mà giờ tôi không thể cầm một viên cờ cho đúng cách."
*Nước chèn giữa (Hagane) là nước cờ chèn vào giữa hai quân đối thủ để phá nối và đe dọa cắt, tạo thế tấn công mạnh
Sự bất lực này là một cực hình đối với một người sống dựa trên sự hoàn hảo của trí tuệ. Cậu là kỳ thủ vĩ đại, nhưng cơ thể này chỉ là cấp độ nghiệp dư, không có chút cảm giác nào về sự tinh tế của việc đặt quân hay *hình vững chắc trên bàn cờ. Tuy nhiên, dù sự thất vọng có lớn đến đâu, khao khát được trở lại bàn cờ vẫn mạnh mẽ hơn tất cả. Cậu cần phải nhìn thấy cờ vây, cần phải hít thở không khí của những cuộc đối đầu trí tuệ, dù anh không thể tự mình thực hiện những nước cờ đó. Cậu nhanh chóng rời khỏi phòng, theo bản năng đi tìm nơi mà những kỳ thủ hiện đại tụ tập.
*Hình vững chắc là dạng hình quân nối chặt, không để lộ điểm yếu nên rất khó bị cắt. Tuy nhiên, nó thường chậm và kém linh hoạt hơn các hình nhẹ.
Cậu tìm đường đến câu lạc bộ Cờ Vây của trường. Không gian này, dù hiện đại hơn thư phòng cũ của anh, vẫn toát lên một bầu không khí quen thuộc: sự tập trung, mùi gỗ và quân cờ. Khi Ruhan bước vào, cậu lập tức thấy người tên Uhm Sunghyun trong ký ức của thân xác này.Sunghyun ngồi giữa một nhóm sinh viên, bàn bạc về một ván cờ. Anh ta là thiên tài cờ vây chuyên nghiệp trẻ tuổi, một ngôi sao đang lên trong thế giới cờ vây hiện đại, nổi tiếng với lối chơi thực dụng, tính toán điểm số chính xác,nơi giá trị của đất và quân bị bắt đều quan trọng. Phong thái của Sunghyun rất tự tin nhưng cũng rất thân thiện, hoàn toàn khác với hình dung của Ruhan về một thiên tài lạnh lùng, xa cách.
Sunghyun đang chỉ vào bàn cờ, giải thích: "Các cậu thấy *nước đánh lỏng này không? Nó hiền quá. Trong cờ vây,mỗi điểm đất đều quý, nên chúng ta cần *ép biên mạnh mẽ hơn. Nếu cậu đánh hở như thế này, đối thủ sẽ đi *nước nhảy xiên ngay, vừa lấy được thế vừa phá vỡ liên kết của cậu. Phải đi *đính vào để tạo ra thế *vòng ngoài ngay lập tức! Đó mới là cách giành được lợi thế."
*Nước đánh lỏng (hira-uchi) là nước đi không chặt chẽ, tạo khoảng trống giữa các quân để giữ thế linh hoạt.Tuy thoáng, nó dễ bị đối thủ tấn công hoặc chia cắt nếu không được bảo vệ.
* Ép biên là dồn quân đối phương về sát cạnh bàn cờ để hạn chế di chuyển và tấn công.
* Nước nhảy xiên là nước đi nhảy chéo từ một quân sang vị trí cách một ô theo đường chéo, tạo thế linh hoạt nhưng không nối trực tiếp.
* Tsuke (đính vào) là nước đi gắn trực tiếp vào quân đối phương để tạo áp lực.
* Hane (vòng ngoài) là nước đi bẻ ra ngoài quanh quân đối phương để tấn công hoặc tạo thế linh hoạt.
Ruhan đứng lặng lẽ ở cửa, theo dõi. Cậu kinh ngạc trước sự hiểu biết sâu sắc và khả năng giải thích rõ ràng của Sunghyun. Mặc dù luật chơi đã thay đổi và chiến lược đã tiến hóa, nhưng bản chất của cờ vây – sự tính toán chính xác và cảm nhận về hình vẫn không đổi. Ruhan cảm thấy một sự rung động mạnh mẽ: đây là một đối thủ xứng tầm, một người có đủ tài năng để hiểu được những ý đồ cờ vây mà linh hồn cậu muốn truyền tải.
Cảm giác khao khát cờ vây dâng lên không thể kìm nén. Ruhan tiến đến một bàn cờ trống, cố gắng thực hành một bài toán cờ đơn giản. Cậu cố gắng đặt một quân cờ ở vị trí chiến lược để cứu một nhóm cờ đang bị vây hãm, nhưng tay cậu lại run lên, và quân cờ lại được đặt ở vị trí sai, khiến nhóm cờ đó chết thảm hại. "Cái này là đang muốn tra tấn tôi đến chết hả!!" anh rên rỉ.
Sunghyun, vừa kết thúc cuộc thảo luận với nhóm bạn, nghe thấy tiếng than vãn. Anh quay lại, nhìn xuống bàn cờ của Ruhan. "Này cậu bạn, cậu đang làm gì thế? Tự sát cờ à?" Sunghyun cười thân thiện, giọng nói mang chút trêu chọc. "Cậu đặt quân như thế thì nhóm cờ này chết hết rồi. Cậu phải đi *nước nối chắc chắn vào điểm này mới sống được chứ! Cậu nhìn kỹ hình này xem."
* Tsugi (nước nối) là nước đi kết nối các quân với nhau để giữ liên kết vững chắc và tránh bị cắt.
Ruhan ngẩng đầu lên, nhìn Sunghyun. Cậu cố gắng giấu đi sự cay đắng trong lòng. "À... tôi biết mà" cậu đáp. "Tôi chỉ là đang thử nghiệm một lối đánh mới thôi . Lối đánh này là cố ý để chết một nhóm nhỏ, để tôi có thể giành lợi thế lớn hơn ở *bốn góc . Chiến lược cấp cao đấy."
*Bốn góc (fuseki) là chiến lược khai cuộc đặt quân vào bốn góc bàn cờ để kiểm soát lãnh thổ từ sớm.
Sunghyun bật cười lớn, rồi kéo ghế ngồi đối diện Ruhan, tay cầm một viên cờ Trắng. "Hahaha, lối đánh cố ý để chết à? Nghe thú vị đấy. Tôi là Sunghyun, rất vui được gặp cậu. Vậy tại sao chúng ta không chơi một ván thử nghiệm nhỉ?" Sunghyun hớn hở. "Cứ dùng cái lối độc đáo đó của cậu đi. Còn tôi..."-Sunghyun nháy mắt-"tôi sẽ cố gắng đỡ cái lối độc đáo đó của cậu bằng lối chơi chắc chắn và tính điểm lớn của tôi."
Song,Sunghyun đặt hai hộp cờ lên bàn và đề xuất nghi thức chọn quân để quyết định tiên thủ. Anh nắm một nắm quân Trắng từ hộp và úp tay xuống giữa bàn.
Ngay sau đó,Ruhan bốc ra một viên cờ Đen duy nhất từ hộp và cẩn thận đặt nó bên cạnh tay Sunghyun, đưa ra dự đoán của mình.
Sunghyun từ từ mở tay, đồng thời đếm số quân Trắng: tổng cộng mười một viên. Đó là số lẻ. Ruhan đã đoán chính xác và giành được quyền đi quân Đen. Ruhan cảm thấy một niềm hân hoan khó tả. Dù thân xác vụng về, linh hồn cờ vây của cậu vẫn chiến thắng trong nghi thức đầu tiên.
* nghi thức chọn quân : một người bốc một nắm quân trắng giấu trong tay, người kia đoán chẵn(2 quân) hay lẻ(1 quân).Nếu đoán đúng thì được cầm quân đen (đi trước); nếu sai thì cầm quân trắng.
Cậu đặt viên cờ Đen đầu tiên xuống. Bàn cờ được đánh bóng hoàn hảo hiện ra trước mắt. Ruhan quyết định, để tạo ấn tượng mạnh mẽ nhất, cậu phải bắt đầu bằng một nước cờ mang tính triết lý sâu xa, một lời khẳng định về sự tồn tại của mình. Cậu đặt quân Đen vào *Thiên Nguyên nơi quân cờ nhìn ra toàn bộ vũ trụ cờ vây. Một nước đi đầy kiêu hãnh và thách thức, không phải của người chơi tệ, mà là của một vị vua cờ.
* Thiên Nguyên là điểm sao trung tâm của bàn cờ, dùng để mở cuộc với ảnh hưởng rộng khắp bàn cờ.
Sunghyun nhìn nước cờ, nụ cười trên môi anh ta biến mất, thay vào đó là ánh mắt tập trung sắc bén." Khai cuộc tại thiên nguyên à" anh lẩm bẩm. "Rất ít kỳ thủ chuyên nghiệp dám dùng nước này để khai cuộc... nhưng hôm nay cậu lại dám dùng ở đây với tôi ."
__
Cho nổ tung kì chuyển nhượng đi😭😭
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro