Chương 161: Vứt người chịu tội thay nàng(2)
Khóe miệng Khúc Đàn Nhi giật một cái, có chút gượng gạo cười cười.
Quả nhiên...chuyện tốt không có nửa cái, chuyện xấu thì thật sự không ít.
"Làm sao? Không dám trả lời?" Mặc Phượng Dương chu cái miệng nhỏ nhắn hỏi.
Khúc Đàn Nhi bất đắc dĩ nhìn lên, kỳ thật Thập Cửu Công Chúa chỉ là sốt ruột dùm Mặc Liên Thành mà thôi, bản tính nàng chắc cũng không xấu.
Một chữ tình này, thật là quá hại người rồi.
Khúc Đàn Nhi nghiêm mặt nói: "Chúng ta từ từ tâm sự. Công chúa ngươi còn nhỏ, có một số việc vẫn chưa rõ. Gả cho Mặc Liên Thành. . . ách, là gả cho Bát Vương Gia, cũng không phải là Khúc Đàn Nhi ta mong muốn, đó là Hoàng Thượng tứ hôn, ta chỉ là một nữ nhân, muốn phản kháng cũng không được, đúng không? Huống chi, ta căn bản thật sự không có nghĩ tới chuyện muốn so đo cùng ngươi."
Người tên Mặc Liên Thành kia, không có khả năng ở một chỗ cùng nàng.
Nên những món nợ đào hoa thối này, dĩ nhiên nàng không có trách nhiệm cản dùm hắn.
Không ngờ, Khúc Đàn Nhi lời hay ý đẹp nói một hồi, Mặc Phượng Dương lại càng không quen nhìn một mặc không quan tâm kia của nàng.
Editor:Lily073
Có được lại không biết quý trọng, là đạo lý gì?!
"Khúc Đàn Nhi, chẳng lẽ ngươi không muốn xác định sao?"
"Không muốn." Khúc Đàn Nhi cười nhạt.
Mặc Liên Thành không phải là nơi dừng chân cuối cùng của nàng, một điểm này, nàng đã sớm nhìn rõ, không cần người khác tới nhắc nhở dùm.
"Nhưng bản cung nhất định muốn ngươi thử."
"Ép buộc cũng không tốt." Khúc Đàn Nhi nhíu mày, biết từ nãy đến giờ mình đã làm chuyện vô ích.mình vừa mới cũng là vô ích một phen. Tượng đất cũng có 3 phần oán khí nha, nàng vốn định nói với chính mình, không nên chán ghét nữ nhân bước ra từ cung cấm, bất quá mà nói, thật sự là rất đáng bị chán ghét. Nữ nhân trong từ trong cung đi ra, không có một ai làm nàng thoải mái, nhìn cũng không thấy thuận mắt.
"Bản cung chỉ là muốn nói cho ngươi biết, hắn không phải thuộc về ngươi."
"Ừm?" Chỉ tiếc, Mặc Liên Thành cũng không phải thuộc về nàng ta.
Ánh mắt Khúc Đàn Nhi nhìn về phía chuồng ngựa, lông mày chau lại càng sâu. Những con ngựa này xem trên TV cũng thấy bình thường, nhưng tận mắt nhìn thấy thật là có chút dọa người... Súc vật chính là súc vật, không nhất định sẽ thông hiểu tính người.
"Liên Thành ca ca, Bát Vương Tẩu nói muốn cùng Phượng Dương so tài cưỡi ngựa, Bát Vương Tẩu còn nói thấy xem trọng con ngựa kia." Mặc Phượng Dương nói xong, cũng không quản Khúc Đàn Nhi có đồng ý hay không, trực tiếp lôi kéo nàng đi về phía bên trong đàn ngựa.
Mà Mặc Liên Thành cùng Mặc Tĩnh Hiên cũng vừa từ trên lưng ngựa leo xuống, đối với Mặc Phượng Dương mà nói, chỉ nhíu nhíu mày, cũng không nói gì.
"Bát tẩu sẽ cưỡi ngựa?" Mặc Tĩnh Hiên nghi ngờ hỏi.
Khúc Đàn Nhi chỉ cười cười, không trả lời.
"Con ngựa kia quá hung hăng, không thích hợp với nàng, cưỡi con ngựa này của Bản Vương." Mặc Liên Thành quét mắt một vòng Khúc Đàn Nhi, không nhìn con ngựa Mặc Phượng Dương chỉ, đem dây cương đang nắm trong tay nắm đưa cho thị vệ đang đứng chờ ở một bên.
"Liên Thành ca ca, ta muốn cưỡi con ngựa này của huynh." Mặc Phượng Dương nghe xong, sắc mặt biến hóa.
"Muội tìm con khác." Mặc Liên Thành cự tuyệt đến trực tiếp, không chừa nửa điểm cho ai thương lượng.
Khúc Đàn Nhi thủy chung đều chỉ duy trì trầm mặc, bên trong ánh mắt quét về phía Mặc Liên Thành như mang một điểm nghi hoặc cùng không hiểu, nhưng vẫn là không hỏi ra. Chỉ là, bây giờ nàng nên cảm tạ lòng tốt của hắn, hay là. . . Chỉ vì con ngựa mà Mặc Phượng Dương chỉ, cùng con ngựa Mặc Liên Thành hắn cưỡi nhìn cũng không có khác biệt gì lớn, đều cao lớn đến nỗi hù chết người như nhau.
"Nếu như ngươi nói muốn vậy thì cho ngươi. . . " Lời nói Khúc Đàn Nhi vẫn chưa xong. Mặc Tĩnh Hiên lập tức chen vào nói tiếp, nói: "Bát tẩu, hay là tẩu cưỡi con ngựa này đi." Nói xong, còn tự mình lấy cương ngựa trong tay thị vệ đưa đến trên tay Khúc Đàn Nhi, nhẹ nói một câu: "Đây là tọa kỵ của Bát ca, nghe theo lời Bát ca nhất, sẽ không đả thương Bát tẩu."
Khúc Đàn Nhi hơi có chút sững sờ, lập tức hiểu được.
P/s: Cuối tuần vui vẻ nha cả nhà. Ta đi ngụ đây 😂😂
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro