Chương 39
Chương 39: tô tình nhiệt khó nhịn, sấn sở ngủ dùng âm đế cọ dương vật tự an ủi, bị hung hăng thấu loạn tiểu bức h
Tóc dài như mực tản ra, trên mặt Tô Dục Giác đỏ ửng, nóng lên đến lợi hại, nữ huyệt đã cuồn cuộn chảy ra nước, ướt dầm dề.
Sau khi thân thể hắn trần trụi, ngồi quỳ ở hai sườn đùi Sở Minh Kỳ, cúi đầu nhìn dương vật, di chuyển nữ huyệt cọ vào.
Nữ huyệt ướt mềm, đụng tới vật cứng trong nháy mắt đã bị phỏng, bụng nhỏ không ngăn được run rẩy, trào ra dâm thủy, sợ nhưng lại nhịn không được dính sát vào cự vật dữ tợn này, bên trên nổi gân xanh cọ qua âm đế, một trận ê ẩm đánh úp lại, Tô Dục Giác hết sức muốn ngồi xuống, chỉ là tới chổ miệng huyệt liền dừng lại.
Quá lớn, căn bản không có biện pháp một lần ăn vào, chỉ có thể không ngừng mà cọ tiếp.
Trên thân gân xanh dày đặc, chỉ đụng một chút liền sẽ phát ngứa, hai chân đều dốc hết sức.
Tô Dục Giác đong đưa eo mảnh khảnh, môi âm hộ mềm mại không ngừng cọ qua mã mắt, thoáng ngồi xuống một chút, chỉ vào được phần đầu, đem miệng huyệt căng lớn một tí.
"Ha a...." Tô Dục Giác chú ý Sở Minh Kỳ, phát hiện vẫn chưa tỉnh lại tiếp tục xuống thêm chút nữa, vách thịt mềm bên trong hút chặt dương vật, cự vật cực đại đem miệng huyệt căng rộng.
Tuy rằng Sở Minh Kỳ chưa tỉnh, nhưng dưới thân cảm giác được ý ngứa, trướng to hơn, cảm giác hư không cũng yếu xuống, Tô Dục Giác thoải mái, thở dốc vài tiếng, đỡ bụng lại ăn một đoạn, gần như đã ăn vào nửa cây, bên trong huyệt nổi lên một trận ngứa.
Sở Minh Kỳ mặc áo đơn, mỏng như cánh ve, có thể sờ được bụng phồng lên, giờ phút này thả lỏng, dùng tay chống cũng thấy rắn chắc, như là một cục đá, đủ để Tô Dục Giác chống đỡ.
Hắn trước sau loạng choạng eo, cũng phập phồng thân mình lên trên xuống dưới, nhũ thịt trước ngực phiếm hồng, ngón tay nhéo đầu vú sưng lớn kéo ra bên ngoài, không ngừng xoa bóp, bên dưới càng ngứa trầm trọng hơn, rất nhanh tràn ra nước, đem dương vật vẽ đến lấp lánh, thuận lợi tiến vào chỗ sâu hơn.
Tiếng thở dốc không ngừng, nhưng mà trong chốc lát bắn tinh ra liền không có sức lực, lúc này hắn ngây người, hơi không chú ý liền ngồi xuống tận đáy, đỉnh tới chổ tử cung.
Quá lớn, trướng quá......
Tô Dục Giác khóc ngâm một tiếng, đang muốn đứng dậy, lại nhìn thấy Sở Minh Kỳ mở mắt ra.
Sở Minh Kỳ còn đang buồn ngủ, nhìn thấy bộ dáng Tô Dục Giác trần truồng ngồi ở trên người lay động tức khắc lên tinh thần, hắn cảm giác được khoái ý dưới thân nhíu mi lên, giương mắt nhìn Tô Dục Giác, "Ngươi làm cái gì?"
Tô Dục Giác hơi hơi nâng eo nhưng không có sức lực, huyệt ngứa không ngừng, nhẹ nhàng lung lay vòng eo, cúi người xuống ngậm lấy môi Sở Minh Kỳ liếm mút, thở dốc nói, "Ngươi di chuyển một chút, ngứa quá..."
Sở Minh Kỳ còn chưa có phản ứng, bên dưới đã hướng lên trên đâm mở tầng tầng lớp thịt mềm, phần đầu nháy mắt bị thịt mềm siết chặt thiếu chút nữa đã bắn ra tinh dịch, vội vàng đè eo Tô Dục Giác lại, "Chổ này thật chặt."
Thịt mỏng tinh tế bên hông hắn thích cực kỳ, sờ loạn niết đỏ mới vừa lòng, hạ thân cũng kích thích, đem Tô Dục Giác đâm phập phồng, hai luồng nhũ thịt trước ngực lóa mắt, hắn nhìn tâm liền ngứa, dứt khoát ngồi dậy nắm lấy xoa bóp hai thịt mềm kia.
"Hừ ưm....bên này....." Này là lần đầu tiên của Sở Minh Kỳ, tuy dùng sức đâm vào nhưng trước sau không bắt được trọng điểm, không hề có kết cấu, thậm chí còn không làm cho bản thân thoải mái, Tô Dục Giác lắc mông dấn đường cho dương vật đâm vào địa phương thoải mái, phát ra tiếng than thở thõa mãn.
Thịt nóng gắt gao hút, Sở Minh Kỳ theo bản năng hướng bên trong đâm, theo tính tình của mình, căn bản không nghe ý tứ của Tô Dục Giác, nhũ thịt từ đầu ngón tay lấy ra, đầu vú phía trên sưng đỏ quá mức chói mắt, cúi đầu hút một cái, cư nhiên chảy ra một chút sữa, không khỏi cả kinh nói, "Ngươi tại sao lại có sữa,"
"Ai biết.....ưm....muốn chỗ này....ngứa quá..
.." Tô Dục Giác chổ nào chịu nghe, toàn bộ đều là sướng như thế nào, vị trí dương vật không đúng, hắn có một thân tình dục không thể phóng thích, khó chịu muốn chết, vì thế thử nâng mông, eo lại bị Sở Minh Kỳ đè chặt lại, không hành động được, ủy khuất mà khóc lên, "Ngươi, ngươi làm không thoải mái...hu hu hu...."
"Không thoải mái?" Sở Minh Kỳ tức, này như là quở trách Sở Minh Kỳ kỹ thuật của hắn không được, như thế nào có thể nhịn, lập tức đen Tô Dục Giác ấn dưới thân, nắm chân hung hăng hướng vào trong cắm lộng, cơ hồ toàn tiến toàn ra, "Xem ta đem ngươi chịch nát!"
Tô Dục Giác bị đâm không ngừng dịch về sau, quá nhanh, lực độ cực mạnh, hận không thể đem hắn đụng vào ván giường mới bỏ qua, tình dục ban đầu tiêu tán, dần dần tỉnh táo lại, hắn cảm thấy Sở Minh Kỳ làm còn không thoải mái bằng dây đằng đâu, dứt khoát xoay người muốn chạy, "Không, dừng lại, không thoải mái...."
Chỉ thấy hắn nằm bò dẩu mông, vòng eo tinh tế trắng nõn sụp xuống, lộ ra đầu vai phiếm hồng, trong huyệt lầy lội không chịu được, dương vật sở minh kỳ trướng lớn hơn nữa, lại hung hăn mà thao vào, vội vàng rút ra, hoàn toàn mặc kệ dối phương cảm thụ ra sao.
Quá nặng, cũng không hiểu biết đến trấn an, này không phải làm tình, là đang chịu hình.
Tô Dục Giác tham hoan, nghĩ trước đến nay bản thân thoải mái mới quan trọng, giờ phút này bị Sở Minh Kỳ đè nặng tra tấn như thế nào có thể chịu, chính là hai tay của hắn lại bị ấn không thể trốn, khóc đến nước mắt ròng ròng, đành phải mắng, "Sở Minh Kỳ đồ ngu nhà ngươi, căn bản là sẽ không, đau quá.....hu hu hu hu....không cần ngươi, biến mau......"
Sở Minh Kỳ ngay từ đầu không để trong lòng, nhưng người dưới thân lại khóc, cũng không đón ý nói hùa hắn, rất nhanh liền không có ý tứ, vì thế đè hắn lại bẻ cằm qua đây hôn trong chốc lát, mắng, "Thật khí hầu hạ, vậy ngươi muốn như thế nào?"
"Hừ!"
Tô Dục Giác khẽ hừ một tiếng, đưa mông trắng mềm đi xuống một chút, "Chịch bên này."
Quá dâm!
Sở Minh Kỳ đánh lên nửa bên mông, thịt lãng cuồn cuộn, kéo đến cúi đầu ngậm lấy mút ra dấu hôn, tiếp theo mới đáp lời Tô Dục Giác hướng vào trong thao, cảm giác được nhục huyệt co chặt, thoải mái đến da đầu tê dại, vội vàng bóp chặt eo nhỏ giảm lại, nhịn xuống bạo ý trong lòng.
"Muốn chậm một chút...." đầu vú Tô Dục Giác bị đè trên giường, bị chăn đệm thô ráp cọ lộng ngứa đến lợi hại, hạ ý tứ mà lắc lư thân thê phối hợp với phía sau thọc vào rút ra.
"Như vậy?" Tốc độ Sở Minh Kỳ chậm lại, cảm thấy nhạt nhẽo, đôi tay lại khoanh lại ngực đem người nâng lên tới nhéo đầu vú, "Ngươi nơi này cũng thật lớn, không giống nam tử tầm thường."
"Không phải, muốn nhanh một chút...." Tiếng thở dốc của Tô Dục Giác vừa mềm lại dính, cả người thấm mồ hôi.
"Như thế nào lại muốn nhanh?" Sở Minh Kỳ nổi lên oán khí, tạm thời phối hợp một chút.
"Quá nhanh, chậm môt chút." Tô Dục Giác khóc lóc kêu to, lúc này trong mắt nhiễm tình dục, không phải mới vừa rồi còn kháng cự như vậy.
"Một hồi nhanh, một hồi chậm, ngươi có phiền hay không!" Sở Minh Kỳ đem Tô Dục Giác lật qua, đen đôi tay hắn chế trụ không thể động, lấp kín môi, tùy tâm sở dục mà ra vào, đại khai đại hợp mà thao lộng, không muốn lại làm theo ý hắn
"Ưm...." Tô Dục Giác đưa eo xuống đón nhận, được hôn, nhẹ nhàng cắn môi Sở Minh Kỳ, buông ra một ít liền nói, "Muốn nhanh một chút, một hồi lại chậm, ưm....gọi là cái gì chín nông một sâu...."
Cái gì chín nông một sâu, Sở Minh Kỳ cũng không biết, hắn bỗng nhiên có chút tức giận, bởi vì Tô Dục Giác ở việc làm tình so với hắn am hiểu hơn, dứt khoát đem hắn nâng eo lên, nghiêng xuống cắm lộng, mắng, "Dâm đãng! Thừa dịp ta ngủ cởi quần, đem ta trở thành cái gì?"
Tô Dục Giác nóng tai, xác thật là hắn thèm muốn, lúc này bị nói đúng không khỏi thẹn thùng, nhẹ giọng đáp, "Ngọc thế sẽ nóng lên."
Ngọc thế là cái gì, vì cái gì Tô Dục Giác biết nhiều đồ kỳ quái như vậy?
Sở Minh Kỳ ngốc, hắn chưa từng nghe qua từ này, "Ngọc thế là cái gì?"
Tô Dục Giác thoải mái mà thở dốc, còn lắc mông hưởng thụ, chổ nào lo lắng đáp lời. Giống như trước mặt không phải người sống, chỉ là vật chết thỏa mãn tình dục, không cần phải phản ứng.
Sở Minh Kỳ đen mặt, hắn dừng động tác lại, ngậm đầu vú hung hăng liếm mút.
Huyệt ngứa đến lợi hại, Tô Dục Giác siết chặt thịt huyệt lại thúc giục hắn, "Động một chút."
Sở Minh Kỳ dùng hàm răng ma sát nhũ thịt, dùng sức kéo ra bên ngoài, "Ngươi nói cho ta, ta liền động."
"Chính là, chính là ngọc làm dương cụ, có thể nhét vào...." Tô Dục Giác nghi hoặc nói, "Ngươi không biết sao?"
Đáng giận, cư nhiên dám đem hắn so sánh với loại đồ vật này!
Sở Minh Kỳ tức giận, ở chỗ quầng vú cắn một ngụm, ấn eo Tô Dục Giác thao mạnh. Lúc này vô luận nói cái gì đều sẽ không dừng, hận không thể đem người này thao hỏng mới tốt.
"Ha a...ưm...Sở, Sở...." Tô Dục Giác còn muốn xin tha, lại không thể nói ra, chỉ có thể thừa nhận.
Qua hồi lâu, Sở Minh Kỳ mới đưa tinh trùng rót vào huyệt, cắn hôn Tô Dục Giác, không chờ người nghỉ ngơi lại cương cứng, theo tinh dịch tiếp tục thọc vào rút ra.
Bắn qua hai lần, hắn mới dần dần hiểu được cái gì gọi là "Chính nông một sâu", đem Tô Dục Giác thao đến dục tiên dục tử, chỉ có thể nằm thở dốc, không có sức để phản kháng.
Ngoài cửa sổ ánh trăng lên cao, chiếu đến mặt đất giống như tích tuyết, bỗng nhiê xuất hiện vô số cái tế ảnh đang từ từ tiến gần nhà ở.
Trong phòng triều nhiệt, mùi xạ hương nồng đậm, trên giường có bóng người giao điệp.
Sở Minh Kỳ đem Tô Dục Giác đè ở dưới thân, cầm tóc của hắn thưởng thức trong tay, nhận thấy được yêu khí ngoài phòng, lập tức rút dương vật ra, xuống giường lấy thương.
Miệng huyệt hồng diễm đã bị thọc mềm, ướt dầm dề, tinh dịch trắng đục từ bên trong tràn ra, theo bắp đùi chậm rãi chảy xuống, phi thường bí ẩn.
Tô Dục Giác cả người nhũn ra, đã không còn sức, ôm đồ Sở Minh Kỳ cởi ra một bên đã ngủ, không nghe được bất kì tiếng vang gì.
Dây đằng kia sợ lửa, đụng tới trường thương trong nháy mắt liền lui xuống, biến mất ở nới tối tăm.
Sở Minh Kỳ là Hỏa linh căn, tu hành phương pháp thuần dương. Cũng không sợ hãi yêu vật đó, giờ phút này mặc thêm xiêm y, liền dùng thương thiết lập một cái pháp trận ở bên ngoài nhà, một khi day đằng tới gần sẽ bị thiêu hủy.
Trở lại trong phòng, hắn đi đến mép giường liền nghe được giọng Tô Dục Giác lẩm bẩm, tựa hồ đang xin tha, đã bất tỉnh nhân sự ngủ đi.
Chỉ lad miệng huyệt kia còn lộ ở bên ngoài, nhìn mê người. Sở Minh Kỳ vốn định cắm vào, đem hắn thao tỉnh, lại nhìn đến hắn ôm quần áo của mình, ngủ đến nồng say, thật ra có chút ngoan ngoãn.
Bỏ đi, đêm đã khuya.
Sở Minh Kỳ giúp hắn đắp chăn, thủ đến bình minh mới nằm xuống nghỉ ngơi.
Khi tỉnh lại mặt trời buổi chiều đã lên cao, trong phòng tràn ngập mùi gỗ cùng mùi tanh tinh dịch, như là một chén nước đục đặt nhiều ngày, ngửi khó chịu.
Sở Minh Kỳ đem cửa sổ mở ra thông khí, đang muốn đấm lên Tô Dục Giác, lại nhìn đến sắc mặt của hắn hồng nhuận, ngủ đến hôn mê, duỗi tay sờ quả nhiên thật nóng.
Chăngt lẽ là cảm lạnh?
Than thể tu sĩ Trúc Cơ kỳ rất tốt, rát khó sinh bệnh, nhưng Tô Dục Giác quá lười tu hành, hẳn là không giống nhau.
Sở Minh Kỳ đem hắn bế lên bỏ vào bồn nước ấm, thay đổi chăn đệm sạch sẽ trải lên. Việc vặt vãnh này thường đều có người hầu hạ, hiện tại là hắn tự mình làm, khó tránh khỏi không tiện tay, sử dụng chút công pháp mới tốt được.
Tắm lâu rồi, Tô Dục Giác bị nóng tỉnh, hắn cả người nhức mỏi, nữ huyệt sưng đỏ thực trướng, có chút khó chịu, vì thế thử duỗi tay vào đem tinh dịch móc ra.
Bên trong bị nhét đầy tinh dịch, đường đi lại mẫn cản, ngón chỉ chỉ tiến vào sờ vài cái, lại nóng không có sức lực.
Bình thường làm cùng người khác, nơi nào sẽ tự mình làm.
Đều do Sở Minh Kỳ, cái gì cũng không hiểu!
Tô Dục Giác lòng có bất mãn, nhìn về phía Sở Minh Kỳ đang thu thập giường đệm, "Sở Minh Kỳ, ngươi lại đây giúp ta lấy ra."
"Lắm chuyện!" Sở Minh Kỳ ngoài miệng mắng, lại đi đến đứng kế bên bể tắm, nhìn thấy vệt đỏ trên người hắn, lỗ tai phiếm hồng, hô hấp đều rối loạn, "Ngươi tỉnh lại muốn làm cái gì?"
Tô Dục Giác phiền muốn chết, hắn chỉ muốn thoải mái, giờ phút này đâu thèm được cái gì cảm thấy thẹn tâm, bắt lấy tay Sở Minh Kỳ sờ đến miệng huyệt, "Đem đồ vật của ngươi lấy ra, ở bên trong thật khó chịu. Thứ này hại ta sốt cao đột ngột, đều tại ngươi!"
"Dựa vào cái gì trách ta!" Sở Minh Kỳ sờ đến tinh dịch nhớp nháp, thử móc ra, chạm vào thịt mềm trong huyệt lại tâm sinh nhộn nhạo, dương vật dưới thân ẩn ẩn đứng lên, "Ai biết ngươi sẽ nhiễm bệnh!"
"Ngươi không biết sao!" Tô Dục Giác thở dài một tiếng, hắn lúc trước cảm thấy Sở Minh Kỳ đáng sợ, hiện tại lại cảm thấy đây là một tên ngốc, "Ta cho rằng nam tử đều biết, quá nhiều tinh dịch lưu lại trong cỡ thể liền sẽ làm người không thoải mái, sẽ sốt cao đột ngột."
Hắn biết như thế nào, không ai nói cho hắn! Nói nữa, những cái việc giường chiếu hồ bằng cẩu hữu đó, hắn nghe đều không vui.
Hiện tại nghĩ đến, xác thật có có chút hối hận, sớm biết nghe nhiều hơn một chút.
"Ngươi nói ta không phải nam tử?" Sở Minh Kỳ theo ký ức sờ đến một chổ nhô lên, Tô Dục Giác tức khắc thay đổi sắc mặt rên rỉ một tiếng, bắt lấy tay áo xin tha, "Đêm qua ngươi kêu giống như mèo nhỏ."
"Ta...." Tô Dục Giác lại ngứa, hắn dựa qua làm ngón tay cắm vào càng sâu, "Ngươi tiến vào, ngứa quá...."
Thau tắm cũng đủ lớn, người này vui mừng ở lại, xử nam trai trai nơi nào dễ dàng dừng lại.
Sở Minh Kỳ cởi xiêm y tiến vào bể tắm đem Tô Dục Giác ôm lấy thao lộng, ngón tay sờ đến hai viên nhũ viên kéo ra bên ngoài, đem nhười đâm tới phập phồng, nước ấm đều ùa vào trong huyệt, phát ra tiếng nước phụt phụt.
Thời điểm bắn tinh, da thịt hai người đều dán vào nhau, phát ra than thở thỏa mãn.
Tô Dục Giác ngát đi, lúc này Sở Minh Kỳ biết thay một thùng nước ấm giúp hắn rửa rạch sẽ, không vho tinh dịch lưu lại trong thân thể.
"Việc giường chiếu thật phiền toái, dương sinh bọn họ còn nói thích với vui sướng thật là bậy bạ!" Sở Minh Kỳ một bên oán giận, một bên đấp chăn tốt cho Tô Dục Giác, vì hắn đưa linh khí vào.
"Ngươi đừng chết ngất, ta còn muốn chơi thêm một chút." Sở Minh Kỳ nhắc mãi, bỗng nhiên nảy lòng tham, cúi đầu hôn Tô Dục Giác một chút, lần này trừ cảm giác thoải mái còn có cảm giác dị dạng khác.
Một màn này dừng ở một mặt gương màu bạc, mà đang đứng phía trước mặt gương chính là Thẩm Khiêm Hoài.
Hắn nhìn hai người trong gương hoan hảo dựa sát vào nhau, lập tức chưởng ra gió phá hư cái gương, gương kia liền biến thành một đoàn hắc khí.
"Thẩm Khiêm Hoài, đồ nhi tốt của ngươi đang cùng nam nhân bên trong hoan hảo. Ngươi không giết ta, sợ là bọn họ vĩnh viễn không ra được."
"Không cần, bắt ngươi là đủ!"
"Thẩm Khiêm Hoài ngươi không khỏi đánh giá cao chính mình, ta tuy còn yếu, nhưng cũng có biện pháp đối phó ngươi."
Thẩm Khiêm Hoài ngưng thần biến hóa thành vô số thân ảnh, làm hắc khí tránh bên trong trận pháp, đang muốn thi triển pháp, trước mắt lại xuất hiện hóng người quen thuộc.
"Biểu ca, ngươi muốn giết ta?" Thiếu niên khoanh tay mà đứng, chứa đựng phong lưu, đúng là tráng niên tài tuấn.
"Câm Câm.....không phải....." Mặt mày cùng thần thái cực giống Tô Trạch, Thẩm Khiêm Hoài chớp mắt thất thần một cái, nhẹ giọng gọi nhũ danh hắn.
Bốn phía không phải là Hòe Ngọc trấn, mà là Thiên Kiếm Tông ngàn năm trước, một bên là sơn môn cao lớn.
Tô Trạch dọc theo đường núi chạy về phía trước, hướng Thẩm Khiêm Hoài phía sau nói, "Biểu ca ngươi đuổi theo mau một chút, bằng không ta liền đi làm bạn đời Lý Phong."
Lý Phong danh hào đúng là rộng lớn, là bạn tốt của hắn, hai người kết bạn du ngoạn, sáng tạo một cộng đồng bảo hộ người dân bá tánh, giúp đỡ chính đạo Thiên Kiếm Tông.
Chưa từng nghĩ, Lý Phong thế nhưng mơ ước Câm Câm của hắn, còn mặt dày kêu hắn làm chủ trì hôn lễ của bọn họ.
"Câm Câm!"
Nhớ lại chuyện cũ, Thẩm Khiêm Hoài đau đầu muốn nứt, trong nháy mắt này, hắn bất chấp cái gì, vội vàng đuổi theo.
Tô Trạch là con của vợ lẽ Thẩm gia lưu lạc bên ngoài, không được dùng họ Thẩm, theo họ mẹ, tuyên bố với người ngoài là biểu đệ của hắn, từ nhỏ đi theo hắn bên người giáo dưỡng.
Hắn cũng không dám vượt qua lễ chế đi theo đệ đệ cùng cha khác mẹ bày tỏ tình yêu, chỉ là yên lặng bảo vệ, làm một huynh trưởng đầy đủ tư cách, nguyện làm cho đệ đệ một đời an khang.
Chính là khi Lý Phong cùng Câm Câm trở thành bạn đời, hắn mới ý thức được bản thân không thể chịu đựng được chỉ làm huynh trưởng.
Câm Câm........
Thẩm Khiêm Hoài gọi, tới núi Thiên Ngưng rồi lại không thấy thân ảnh Tô Trạch, bỗng nhiên ý thức được bản thân chính là tới bắt hắc khí trở về, vội vàng chém ra một nhát kiếm.
Nhát kiếm kia xé rách bầu trời, nhanh chóng biến mất trước mắt, biến trở về bộ dáng Hòe Ngọc trấn, hắc khí hiện ra thân ảnh.
Lại thêm một nhát kiếm, đủ để chặt đứt tất cả.
Hắc khí trốn không được nhạt kiếm kia, từ không trung rơi xuống, biến thành một bãi nước bùn đen như mực, vội nói, "Thẩm Khiêm Hoài, ngươi không nghĩ Tô Trạch sống lại sao!"
Thẩm Khiêm Hoài đem kiểm chỉ về vũng bùn trên mặt đất, "Tuy ta không giết được ngươi, nhưng có một vạn loại biện pháp tra tấn ngươi, mau đem người thả ra!"
Nước bùn chậm rqix mấp máy, tựa dưa một con trùng mềm xấu xí, "Thẩm Khiêm Hoải, ngươi để ý Tô Trạch, vì cái gì không thừa nhận! Trên thế giới này chỉ có ta mới chó thể làm hắn sống lại, ngươi hẳn phải cùng ta liên thủ!"
"Túy Quỷ, Tô Trạch tại ngươi mà chết, chớ nên mê hoặc nhân tâm!"
"Tô Trạch vì ta mà chết? Thẩm Khiêm Hoài ngươi đừng lừa mình dối người, hắn rõ ràng vì Lý Phong mà chết!"
Nghe thấy cái tên này, Thẩn Khiêm Hoài nắm trường kiếm trong tay hơi hoie phát run, ánh mắt tan rã, đã chịu ảnh hưởng, vội vàng đỡ lấy cái trán.
Bùn đen kia không biết khi nào đã hóa thành hình người, xung quanh không phải là Hòe Ngọc trấn, biến thành một sơn cốc trồng đầy cây.
Nơi xa là Tô Trạch đang luyện kiếm, cuốn bay vô số lá phong, dáng người hắn uyển chuyển nhẹ nhàng, kiếm pháp tự nhiên, dường như giống một bức thủy mặc được đan thành.
Gần chỗ đó là Lý Phong đang ôm kiếm, "Thẩm huynh, ta thật may mắn khi ngươi không thích Câm Câm, chỉ muốn làm huynh trưởng của hắn. Ngươi không biết, Câm Câm thích ngươi từ trước, mỗi ngày muốn làm bạn đời cùng ta có bao nhiêu khó, ta nhưng sợ hãi. Cũng may, trải qua nhiều chuyện như vậy, hắn cuối cùng cũng khuynh tâm với ta. Ngày sau chúng ta thành hôn, muốn thỉnh ngươi ghế trên."
"Lý Phong!"
Thẩm Khiêm Hoài khí huyết dâng lên, thần chí không rõ, giờ phút này chỉ nghĩ huy kiếm đem người trước mắt giết chết.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro