Chương 6: Hẹn hò
Trước cửa trường đại học D, một người đàn ông với thân hình thon dài đang ôm một bó hoa đứng trong đám người, đôi lúc lại cùng bảo vệ nói chuyện phiếm với nhau, vẻ ngoài điển trai liên tục thu hút ánh nhìn của người khác.
“Alo? Anh đang ở trước cổng trường của em đây, em cứ đi ra là sẽ nhìn thấy anh liền."
Hôm nay là ngày cuối cùng Tề Nhuy thi cuối kỳ, Cao Thành dành thời gian ra để đến cổng trường đón em.
Vừa cúp điện thoại xong, chú bảo vệ đã trêu đùa nói: "Người yêu hả? Thằng nhóc này, học bốn năm đại học cũng không có lấy một mối tình nào, thế mà vừa tốt nghiệp xong lại tìm được người yêu rồi, cháu đúng là có tiền đồ nha."
Cao Thành nhếch miệng, cười đến nỗi không thấy mắt đâu nói: “Ha ha, duyên phận tới cũng không ngăn được ạ.”
Mới vừa nói xong liền nghe thấy một tiếng “A Thành” từ xa truyền đến.
Tề Nhuy chạy chậm tới, khuôn mặt phơi nắng đến ửng hồng lên: “Anh chờ lâu lắm rồi hả?”
“Anh cùng chú ấy nói chuyện với nhau, không sao đâu.” Cao Thành đưa bó hoa trong tay mình cho em, “Có thích không? Anh vừa mới đi ngang qua một cửa hàng bán hoa thấy bó hoa này đẹp nên mua luôn. "
Tề Nhuy nhận hoa cẩn thận ôm vào trong ngực, cười tít mắt. “Cảm ơn anh, đây là lần đầu tiên em được nhận hoa đấy."
“Em yên tâm, về sau vẫn sẽ còn nhận được rất nhiều lần. Thôi đừng đứng ở đây nữa, nóng quá đi mất. Mau vào trong xe thôi, anh chở em đi ăn cơm." Cao Thành nắm lấy tay của Tề Nhuy dắt em đi về hướng chiếc xe của mình đang đậu ở bên kia.
"Chú à, lần sau cháu lại đến thăm chú nhé!" Cao Thành quay đầu lại nói lời tạm biệt với chú bảo vệ.
Chú bảo vệ vẫy tay, bên trong trường đại học có rất nhiều hai người con trai ở bên nhau, chú bảo vệ đã thấy nhiều nên cũng quen rồi.
"Sao anh lại quen với chú ấy quá vậy?" Tề Nhuy vừa đi vừa hỏi.
"Hầy, quen nhau cũng được bốn năm rồi đấy. Trước đây anh thường hay tới chỗ chú ấy hưởng ké điều hòa, chờ khi nào cảm thấy mát mẻ mới quay trở về phòng ngủ."
Tề Nhuy mất một lúc mới phản ứng lại được: "Anh cũng tốt nghiệp trường đại học D sao?!"
Cao Thành quay đầu lại nhướng mày với em: “Sao thế? Trông anh không giống hửm."
Tề Nhuy không ngờ bạn trai của mình thế mà lại là đàn anh nên có chút bất ngờ. "Thật đúng là không nhìn ra nha, nhìn bộ dáng cà lơ phất phơ của anh như này thế mà lại là học sinh giỏi."
Cao Thành không vui nói, "Hửm! Anh chưa từng thấy qua cách nói hạ thấp người khác để nâng mình lên của em đấy, anh trai em cũng từng rất phấn đấu để trở nên tốt hơn đấy nhá, có được không hả."
Tề Nhuy gian tà mà cười khúc khích “ Được được được ạ, bạn trai của em là lợi hại nhất.”
Tề Nhuy ngồi trên xe, thắt chặt dây an toàn, “Chúng ta đi chỗ nào ăn cơm vậy ạ?”
“Đi nhà anh ăn đi, trời nóng như vậy chúng ta cũng đừng nên ra ngoài chịu khổ làm gì. Sáng sớm anh đã ra chợ mua đồ ăn rồi, hôm nay anh trai sẽ trổ tài cho em xem." Cao Thành khởi động xe rồi nói tiếp: "Cơm nước xong buổi chiều chúng ta có thể xem phim, trong nhà anh có phòng chiếu phim riêng. Buổi tối ăn cơm xong chúng ta lại đi dạo, sau đó anh sẽ đưa em trở về trường học, em thấy sao?"
Tề Nhuy rất vừa ý với sự sắp xếp này, “Dạ được ạ, em đều nghe theo anh.”
Khu nhà của Cao Thành có vị trí rất tốt, giá nhà của tiểu khu này cao nhất nhì thành phố D. Căn hộ của Cao Thành còn đối diện với con sông, ngoài phòng khách có một cái ban công rộng trồng một ít cây cỏ hoa lá, còn bày một số thiết bị tập thể hình và một bộ ghế dài. Có thể nhìn ra được chủ nhân của ngôi nhà rất biết cách tận hưởng cuộc sống.
"Em cứ tùy ý ngồi đi, anh chỉ sống có một mình thôi, đừng câu nệ." Cao Thành lấy một đôi dép lê từ trong tủ giày ra đặt bên chân Tề Nhuy, sau khi đóng cửa kỹ rồi mới đi về phía phòng bếp.
Tề Nhuy đi ở phía sau chậm rãi đánh giá bố cục bày biện trong nhà. Đồ đạc đều rất đơn giản điệu thấp nhưng bên trong lại lộ ra sự xa hoa. Trên ghế sô pha có một cái đệm mềm mại ngồi lên vô cùng thoải mái.
Tề Nhuy mới vừa ngồi xuống liền nghe thấy một tiếng chó sủa phát ra từ bên trong phòng ngủ. Tề Nhuy đã sớm biết Cao Thành có nuôi một chú Golden, em vui sướng nhìn về nơi mà âm thanh phát ra.
Vượng Tài ngồi xổm ở cửa phòng ngủ chính nhìn vị khách xa lạ đột nhiên đến này mà kêu hai tiếng "Gâu gâu".
Cao Thành cầm cái sạn bước ra từ phòng bếp, “Vượng Tài, không được bắt nạt em ấy, sau này em ấy sẽ là chủ nhân thứ hai của mày đấy.”
Tề Nhuy nhìn ra chú chó có vẻ đề phòng em, nhịn xuống dục vọng muốn vuốt lông, nghi ngờ hỏi: " Sao anh lại gọi nó là Vượng Tài vậy?"
“À, anh cảm thấy tên xấu dễ nuôi, còn ba anh thì lại thấy cái tên này có thể chiêu tài cho nhà anh."
Tề Nhuy cạn lời cứng họng, chó à, vất vả cho mày rồi.
“Ài, không phải em vẫn luôn muốn đến nhà anh để sờ chó sao, em mau lại đây nào, Vượng Tài rất ngoan." Cao Thành kéo Tề Nhuy lại.
Tề Nhuy thử sờ sờ đầu của Vượng Tài, thấy Vượng Tài không kháng cự mới lớn gan mà hồ hởi sờ chó. Lông của Vượng Tài mượt mà sáng bóng, có thể thấy được Cao Thành nuôi nó rất tốt.
“Anh nhớ rõ trước đây nhà em cũng có nuôi một chú Golden nhỉ?”
Tề Nhuy gật gật đầu, “Là người khác đưa đến nhà em, nó rất giống với chú chó này. Năm trước nó mất, cũng coi như là trường thọ đi, nó đã sống ở nhà em nhiều năm rồi.”
Tề Nhuy nhìn Vượng Tài trước mắt lại nghĩ đến chú chó Noãn Noãn lúc trước của mình. Tên này là mẹ của em đặt, bà nói nó cho người ta cảm giác ấm áp giống như ánh mặt trời vậy.
Cao Thành nhìn ra cảm xúc của Tề Nhuy thay đổi, hắn sờ sờ đầu em an ủi: “Không sao đâu, sau này em đã có anh và Vượng Tài rồi.”
Trong lúc Tề Nhuy và Vượng Tài cùng nhau chơi đùa thì Cao Thành đã nấu cơm xong rồi.
“Nhuy Nhuy, lại đây ăn đi.”
Tề Nhuy ngồi xuống bên cạnh bàn. 3 món 1 canh, dư dả cho hai người ăn rồi. Thoạt trông có vẻ không tồi, thời điểm lúc Cao Thành vừa mới xào rau em đã ngửi được mùi thơm rồi.
Cao Thành gắp cho em một đũa thịt: “Nào, em nếm thử chút thịt xào này đi, mỗi lần anh về nhà là ba anh đều bắt anh phải xào món này, ông ấy nói có món này là có thể ăn được hai chén cơm đấy."
Tề Nhuy nếm thử một ngụm, hai mắt mở to tròn xoe, “Thật sự ăn rất ngon, thịt này thật mềm.”
Cao Thành hài lòng mà nhìn Tề Nhuy ăn, “ Trước khi xào anh đã ướp với bột bắp đấy, như vậy thì thịt mới không bị dai.”
Tề Nhuy vừa ăn vừa không quên khích lệ, “Thật sự ăn rất ngon, tôm này cũng ăn ngon, A Thành anh lợi hại quá.”
Cao Thành thấy Tề Nhuy thích rồi mới yên tâm, anh vốn còn sợ Tề Nhuy ăn không quen.
“Không cần, em cứ để chén ở đó đi, chờ tí nữa anh rửa cho."
Tề Nhuy bưng chén mình vừa ăn xong, “Anh đã nấu cơm rồi, để em rửa chén đi ạ.”
Cao Thành giành lấy chén của em, đẩy người ra khỏi phòng bếp, “Anh thích rửa chén đấy, em đừng giành với anh.”
Tề Nhuy không lay chuyển được hắn, chỉ có thể ra ban công chậm rãi tiêu thực."
Lúc Cao Thành xử lý xong việc trong phòng bếp đi ra thì nhìn đến cảnh tượng như vậy. Gió sông nhẹ nhàng thổi tới làm tóc trán của Tề Nhuy tung bay, thời tiết có chút nóng làm chóp mũi của Tề Nhuy toát ra một ít mồ hôi. Tề Nhuy bị mặt trời chiếu đến híp mắt lại giống như một chú mèo bự.
"Trong phòng khách có mở điều hòa, sao em lại chạy ra chỗ này thế?”
Tề Nhuy quay đầu lại nhìn hắn, “Dùng điều hòa lâu rồi, em muốn được hít thở không khí một chút ạ.”
“Đi thôi, vào xem phim nào, chỗ này nóng quá.” Cao Thành dẫn Tề Nhuy vào bên trong.
Cao Thành cắt xong trái cây, lại cầm thêm một chút đồ ăn vặt rồi đến phòng xem phim.
“Phòng này vốn là phòng cho khách nhưng nhà anh không có ai tới nên anh liền đổi thành phòng xem phim. Còn có một cái phòng cho khách bị anh đổi thành phòng chơi game nữa."
Tề Nhuy hai mắt phát sáng nói: “Vậy chút nữa em có thể đi phòng chơi game kia không ạ?”
Cao Thành gật gật đầu, “Có thể chứ, em muốn gì cũng được.”
“Em muốn chơi quét mìn.”
“……”
“Gần đây em vừa mới thành thạo lên đấy.”
Cao Thành đỡ trán, “Đều được, quét mìn cũng được luôn.”
Hai người yên lặng xem phim một chút. Cao Thành thỉnh thoảng liếc nhìn người bên cạnh.
Hai người ở trong một cái không gian kín, Tề Nhuy có chút hồi hộp, đồng thời cũng có chút mong chờ gì đó. Sau đó em liền cảm giác được tay của mình bị người ta nắm lấy. Bàn tay to kia cùng em mười ngón đan vào nhau, nhiệt độ cơ thể ấm áp không ngừng truyền tới từ bên kia.
Cao Thành dần dần ghé sát vào, nhẹ nhàng gọi “Nhuy Nhuy” làm cho lỗ tai Tề Nhuy ngứa ngáy.
Hai người tới gần thử thăm dò lẫn nhau, Tề Nhuy hồi hộp nhắm mắt lại. Cao Thành nắm lấy cơ hội hôn tới, ngậm lấy đôi môi giống như thạch trái cây của Tề Nhuy, sau đó lại cạy hàm răng của em ra rồi quấn quýt cùng đầu lưỡi của Tề Nhuy.
Tề Nhuy cảm thấy không khí trong phòng giống bị đình trệ, nếu không thì sao em lại có chút thiếu oxi thế này.
Hai người càng hôn càng sâu, Cao Thành hận không thể vói toàn bộ đầu lưỡi của mình vào trong miệng của Tề Nhuy. Tề Nhuy bị bắt ngẩng đầu lên há to miệng tiếp nhận Cao Thành, nước miếng không kịp nuốt xuống chảy ra từ khóe miệng, em chỉ có thể phát ra âm thanh “Ưm ưm” mà phản kháng.
Không biết đã hôn bao lâu, Cao Thành mới rời khỏi miệng của Tề Nhuy. Mà Tề Nhuy đanh nhắm mắt còn chưa kịp thu đầu lưỡi của mình lại, khuôn mặt đắm chìm trong nụ hôn nồng nhiệt ửng hồng quyến rũ. Cao Thành không nhịn xuống mà an ủi hôn lên cánh môi của Tề Nhuy.
“Ưm…… Được rồi, em muốn xem phim cơ.” Tề Nhuy làm nũng mà nhéo nhéo eo của Cao Thành.
Cao Thành đành phải thả người lại trên sô pha, lấy khăn giấy lau miệng cho em rồi yên lặng cùng em xem tiếp bộ phim.
Sau đó hắn sờ đầu Tề Nhuy, âm thanh mang theo chút khàn khàn nói: “Đêm nay ngủ lại chỗ anh đi, ngày mai anh lại đưa em trở về có được không?”
Ám chỉ của Cao Thành quả thật quá rõ ràng, 3 căn phòng ngủ đã có 2 căn bị hắn sử dụng rồi, Tề Nhuy ở lại chỉ có thể ngủ trong phòng ngủ chính cùng với hắn.
Tề Nhuy do dự trong chốc lát, đỏ mặt nói “Dạ”, âm thanh nhỏ đến mức Cao Thành gần như không nghe thấy được.
Cao Thành hôn hôn đỉnh đầu của em, sau đó càng ôm người chặt hơn.
•°•°•°•°•°•°•°•°•°•°•°•°•°•°•°
Đi đâu để tìm ra một anh người yêu vừa giàu, vừa đẹp trai, vừa tâm lý, vừa nấu ăn ngon lại còn thích rửa chén như vầy đây mấy bà. ☺
•
•
•
•
•
•
Dạo này tui lười quá, sắp hết động lực edit gòi. _( :⁍ 」 )_
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro