Chương 2: Triền miên
" Ah~ ưm... Đừng-! Đừng liếm! Dơ... Lắm~ "
Tịch Dương trần truồng nhìn nam tử phía dưới mình không ngừng dùng lưỡi hắn đâm rút vào trong lồn của em. Vách lồn nhạy cảm bị liếm đến sưng đỏ, nước chảy lênh láng. Nhưng thủy dâm cứ chảy ra bao nhiêu thì lại bị người kia uống hết, không cho phép giọt nào chảy ra ngoài.
" Không dơ, rất ngọt " – Giọng của hắn khàn đặc, ánh mắt chứa đầy dục vọng nhìn tiểu yêu tinh phía trước đang dạng háng, rên rỉ. Tiếng của em vừa trong lại vừa ngọt, như chất kích dục tiêm vào trong người hắn, càng nghe nhiều càng hưng phấn.
Hạ bộ hắn sớm đã cứng đến mức đau nhức. Nhưng vẫn là phải chuẩn bị kĩ cho em. Khi nãy dùng ngón tay kiểm tra đã thấy màn trinh vẫn còn, nhìn đĩ thoả như vậy mà lại là xử nam, thật khiến người ta hốt ra tiếng kinh ngạc.
" Hic... Agh... An-...Anh còn...~ muốn liếm tới bao giờ? "
Tịch Dương giờ không chịu nổi nữa, dù bị liếm có sướng thật nhưng vẫn thấy quá trống vắng, em cần thứ gì đó to hơn lấp đầy.
" Lúc nãy còn cầu xin ta dừng lại, sao bây giờ lại gấp gáp như vậy? Nói cho ta nghe em muốn gì nào?"
Người đàn ông lùi lại, gương mặt tuấn lãng của hắn dính đầy thủy dâm của em, hắn liếm môi nhìn em đang rên rỉ chảy nước trên giường.
" Ưm... Muốn... Muốn thứ đó của anh " – Tịch Dương xấu hổ đáp, em không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, đôi tai hồ ly cũng e thẹn mà cụp xuống, đuôi thì cuộn lại như quả bóng.
" Thứ đó là thứ gì? Em không nói rõ làm sao ta biết mà chiều em? "
Hắn bò lên giường, đè em phía dưới. Dùng con cặc sớm đã cứng như đá trêu chọc miệng lồn đang mấp máy đòi ăn của em. Cái miệng huyệt thiếu ăn cảm nhận được cặc bự liền thèm đến mức chảy nhiều nước hơn, làm ướt luôn cả quần của hắn.
" Hic... Ưm... Cặc bự... Thích cặc bự... Á-!! "
Chưa để Tịch Dương nói hết câu. Hắn đã thở một hơi lạnh rồi phập một phát lúc cán vào. Phải nói bên trong động huyệt vô cùng ấm áp, vách lồn thèm thuồng mút mát cặc hắn, ôm chặt hạ thân. Bị siết chặt như vậy làm sao mà di chuyển được, hắn dơ tay tát mạnh vào mông em một phát khiến em run bần bật. Đuôi hồ ly của em quấn quanh cánh tay hắn như đang làm nũng.
" Ha... Thả lỏng ra, em định cắn gãy thằng nhỏ của tôi à? " – mỗi lần nói hắn đều đung đưa eo. Thú thật hắn không dám động mạnh, sợ em không quen, lại sợ hãi mà bỏ trốn mất.
Máu trinh chảy ra pha lẫn với nước dâm chảy giữa nơi giao hợp của hai người. Cảnh tượng tục tĩu này khiến mắt hắn đỏ ngầu, nghiến răng cố không dập nát cái lồn dâm đãng này. Nhưng Tịch Dương phía dưới là bị cơn nứng che mờ lý trí, em chủ động đung đưa eo. Vòng tay ôm cổ nam nhân phía trên.
" Chó má, em đúng là đồ lẳng lơ "
Hắn siết eo Tịch Dương, ra sức hung hăng nắc mạnh vào lồn em. Con cáo nhỏ phía dưới thè lưỡi rên lớn, mắt trợn ngược lên vì sướng.
Con cặc thô to vào tận gốc, đầu nấm đâm thẳng vào tử cung, muốn địt rộng tử cung.
" Sau này chỉ được phục vụ tôi thôi nhớ chưa? "
Mỗi lần nói hắn liền dùng sức thút vào. Lồn bị địt rộng nhưng vẫn ôm khít con cặc to lớn, vách lồn cũng sưng tấy.
Tịch Dương bị đàn ông nắc vào lồn sướng đến mức dục tiên dục tử, nước dâm phun trào, lên đỉnh không biết bao nhiêu lần. Bụng nhỏ của em cũng nhô lên mỗi lần cự vật đâm vào, nhìn như mang thai mấy tháng.
" Tên tôi là Dạ Trạch Hán, nhớ cho kĩ "
Dạ Trạch Hán cúi người xuống ngặm đôi môi đỏ mộng của Tịch Dương, nuốt hết tiếng rên yêu thanh của em vào trong miệng. Bàn tay thô ráp của hắn chen vào giữa đùi em, xoa nắn hột le đang sưng của em trong khi hông vẫn thúc không ngừng
" ứm~ ưm... Em... Em nhớ rồi~ "
Hai người lăn lộn triền miên, những thứ âm thanh ám muội cứ văng vẳng trong phòng. Dù thời gian sử dụng phòng chỉ có 2 tiếng, nhưng Dạ Trạch Hán đã thao Tịch Dương đến gần tờ mờ sáng. Khi phát ra hiện có ánh nắng nhẹ của bình minh len lỏi vào cửa sổ thì hắn mới chịu bắn tinh đợt cuối, làm sưng bụng Tịch Dương rồi rút ra.
Tinh trùng nhiều đến mức bụng em chứa không hết. Khi cặc bự vừa rút ra thì chúng cũng theo phía sau chảy xuống đùi em.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro