15. Ngồi máy dập chơi tử cung, mút con cặc bé của chồng
"A!" Chu Mục hốt hoảng khi ghế bỗng dưng nhấc bổng lên. Cơ thể ngồi phịch xuống con cu giả, nuốt trọn nó vào trong cơ thể.
Hạt châu chạm đến tử cung, cảm giác tê buốt lập tức ùa đến, đau như thể xương cụt bị chẻ đôi. Y nức nở thành tiếng. Môi lồn đỏ hồng ôm lấy cu giả, từ khe hở phun ra dòng mật ngọt trong veo.
Lê An nhìn chằm chằm vào nơi đó, liếm môi, thì thầm: "Bé yêu thật dâm đãng."
"Ưm... Mình... Đừng... Anh... khó chịu quá..." Cảm giác tê dại khiến Chu Mục run rẩy. Cổ tử cung quả thật rất khó mở. Dù dài hơn cả chiều dài của âm đạo, hạt châu đính trên dương vật giả cũng vẫn chỉ có thể đẩy tử cung lún sâu hơn mà không hề có dấu hiệu mở ra.
Lê An vuốt ve mái tóc đen của Chu Mục, khóe miệng hồng hào cong lên: "Ngoan nào bé yêu. Ăn cặc đi nào." Nói rồi, cậu không chút do dự bấm nút điều khiển.
"——!" Chu Mục thậm chí không thể thốt nên lời. Viên bi nhỏ xíu chính xác đâm vào cổ tử cung, dương vật giả cũng cùng lúc bắt đầu di chuyển nhanh chóng. Cổ tử cung co rúm lại bị ép phải chịu đựng sự xâm nhập không thương tiếc, muốn cũng không thể trốn tránh, dù cố gắng co lại cũng dần dần bị ép mềm. Viên bi nhỏ cọ xát qua cổ tử cung, cảm giác tê dại dữ dội khiến Chu Mục trong phút chốc tưởng như người y yêu đã biết hết mọi chuyện mà trừng phạt anh.
Vật dụng lạnh lẽo trong cơ thể bỗng chốc trở thành công cụ tra tấn khó chịu nhất, cứng đờ trong thành ruột của y. Hai cánh môi lồn đầy đặn bị đâm đến mức lật ngược vào trong. Mỗi lần cặc giả rút ra đẩy vào, những đường gân trên thân sẽ cọ xát vào thành ruột, vừa tê vừa ngứa ngáy, trong khi cổ tử cung lại đau âm ỉ không thôi.
Lại một lần nữa đạt đến cực khoái, nhưng dù cho lồn dâm đang bắn nước thì nó vẫn bị cặc giả xâm nhập không thương tiếc. Khóe mắt Chu Mục đỏ hoe, giọng khàn đặc, trông thật đáng thương: "Hự... Đau quá... Mình à... Anh, anh sai rồi... Ha a... Dừng lại đi... Đau quá... Tử cung, sắp ưm... hỏng mất..."
Lê An vuốt ve khuôn mặt Chu Mục như để an ủi, rồi vốc một nắm nước lồn Chu Mục vừa phun ra, bôi lên con cặc đang cương cứng của mình, sau đó ấn quy đầu vào khóe miệng Chu Mục.
Mùi tanh nồng mằn mặn khiến Chu Mục chợt hồi tưởng lại ký ức bị cấp trên ép buộc. Y vô thức quay đầu đi, rồi lại hoảng hốt ngẩng lên, quả nhiên thấy vẻ mặt u ám của người yêu.
Dương vật của Lê An chỉ đạt mức trung bình của người tộc Trần, cũng chỉ to bằng vật dụng hai ngón tay kia, thậm chí còn không bằng của Chu Mục.
Không có người đàn ông nào là không để ý điều này, ít nhất thì Lê An rất để tâm.
May mắn là âm đạo của Chu Mục vừa nông vừa chật, chuyện ân ái của hai người cũng khá hòa hợp, nhưng Chu Mục không thể tỏ ra không hài lòng hay từ chối dương vật, đó chắc chắn là điểm yếu chết người của Lê An.
Mà vừa rồi, Chu Mục lại vô tình dẫm mạnh lên điểm yếu của người yêu, chẳng sợ là y không cố ý.
Nhìn đôi mắt đen láy của người yêu mà lại không thể đoán được cảm xúc trong đó, trái tim Chu Mục thầm run rẩy. Dù bình thường Lê An rất dịu dàng, nhưng trên giường cậu lại có chút thô bạo. Chu Mục đã từng phải chịu không ít khổ sở vì điều này. Bị cưỡng chế lên đỉnh chính là tra tấn. Lúc này thấy vẻ mặt sa sầm của người yêu, y không khỏi gấp gáp: "Mình, mình à... Ha a... Anh sai rồi... Anh, anh không nhìn thấy... Ư... Anh sai rồi... An An... Ha a..."
Lê An không lên tiếng, cậu mím chặt môi, nhìn chằm chằm vào Chu Mục, nhìn vào đôi mắt đen ướt át kia, bỗng khẽ cười: "Bé yêu không ngoan rồi. Lồn dâm được thỏa mãn là không muốn ăn cặc của em nữa, phải không?" Lê An cười nói, nhưng ánh mắt lại không hề có chút ý cười. Cậu giơ tay lên, dưới ánh mắt hơi hoảng hốt của Chu Mục, bấm xuống nút màu đỏ nhỏ xíu kia.
"Anh... á!" Viên bi đen đột ngột xuyên qua cổ tử cung, không thương tiếc xâm nhập vào vòng thịt nhạy cảm đó. Vẻ mặt ngơ ngác của Chu Mục lập tức chuyển sang đau đớn: "Không... Ư á... Đau quá... Đừng... Dừng lại..."
"Đau không?" Lê An dùng đầu ngón tay chạm vào dương vật cương cứng của Chu Mục. Nhìn hai bắp đùi màu mật nhây nhớt nước lồn, cậu cười nói: "Rõ ràng là sướng đến chết mà, phải không bé yêu."
Tốc độ và lực dập của con cặc giả bên trong cơ thể vượt xa sức người thường. Trước mắt Chu Mục là một màn sương mờ. Cổ tử cung đầy dây thần kinh bị tàn nhẫn va chạm. Khoái cảm như muốn nổ tung mang đến cho y từng đợt cực khoái vô cùng đau đớn. Y không biết mình đã xuất tinh hay chưa, cũng không biết mình đã bắn nước lồn bao nhiêu lần. Ý thức lơ lửng trong cơn mê man.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro