3
Ngày hôm đó, trời sáng trong và gió mát lành thổi qua những cánh cửa sổ, nhè nhẹ xoa dịu sự nóng bức của mùa hè. Jennie và Jisoo cùng nhau dậy sớm, tay trong tay bước ra khỏi cửa nhà, không có mục đích cụ thể, chỉ đơn giản là muốn dành cả ngày bên nhau. Không gian lúc ấy như thể chỉ tồn tại riêng cho họ
Họ đến quán cà phê nhỏ ở cuối con phố. Đó là quán yêu thích của Jennie. Cả không gian đều tràn ngập ánh sáng dịu nhẹ của buổi sáng, những chiếc bàn gỗ nhỏ xếp cạnh cửa sổ, nơi có thể nhìn thấy những hàng cây xanh mướt và những con phố vắng vẻ. Jennie ngồi xuống chiếc ghế cạnh cửa sổ, rồi quay sang nhìn Jisoo
"Chị nhớ không, lần đầu tiên em đến đây là khi nào?" Jennie hỏi, mắt sáng lên vì nhớ lại kỷ niệm xưa
Jisoo mỉm cười, nhẹ nhàng lắc đầu
"Chị không nhớ lắm, nhưng chắc là vào một buổi sáng giống thế này thôi"
Chị nói rồi đặt tay lên bàn, ánh không rời mắt khỏi Jennie. Em cười tươi
"Đúng vậy, lần đó em đến đây chỉ để thử cà phê. Em không thích lắm, nhưng chị lại khăng khăng bảo em phải thử. Thế là em đã thử và… em đã yêu nó từ đó"
"Vậy mà em còn nói là không thích"
Jisoo trêu đùa, khiến Jennie bối rối. Em nở nụ cười ngại ngùng
"Dù sao, chị đã khiến em yêu thứ đó. Một thứ mà em còn chẳng nghĩ sẽ dùng thử"
Lời nói của Jennie khiến Jisoo cảm thấy ấm áp trong lòng. Không phải vì những lời ngọt ngào, mà vì sự thật rằng Jennie đã luôn để lại dấu ấn trong những điều giản dị như thế. Họ chia sẻ những khoảnh khắc vui vẻ bên nhau, cùng nhau thưởng thức những cốc cà phê thơm lừng và trò chuyện về mọi thứ trên đời
---
Vào một ngày khác, họ quyết định sẽ đi cùng nhau đến công viên. Jennie mang theo một chiếc giỏ nhỏ với những món ăn đơn giản nhưng đầy đủ: bánh mì, trái cây, nước ép. Jisoo mang theo một chiếc chăn, và họ tìm một nơi yên tĩnh dưới gốc cây lớn, nơi có thể ngồi thư giãn và trò chuyện
Jennie cười nhẹ khi thấy Jisoo loay hoay trải chiếc chăn ra
"Chị làm gì mà giống như đang chuẩn bị cho một cuộc dã ngoại vậy?"
Jennie đùa, Kim Jisoo vẫn đang chăm chú chuẩn bị
Chị nhìn lên, ánh mắt sáng lên trong ánh nắng ấm áp. Bạch Nguyệt Quang quá rồi!!
"Chỉ là em nói rằng muốn đi picnic. Chị chỉ muốn làm cho em vui thôi mà"
Jisoo nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh Jennie, nhìn em với ánh mắt dịu dàng
Jennie cười mỉm, đưa tay kéo Jisoo đến gần hơn
"Cảm ơn chị. Nhưng thật ra, em chỉ muốn cùng chị đi chơi thôi"
Thế là họ cùng nhau ăn uống, trò chuyện, và nhìn những đứa trẻ chạy nhảy vui vẻ xung quanh. Không khí trong lành khiến mọi thứ trở nên thật nhẹ nhàng và thanh thoát. Jennie cảm thấy hạnh phúc vì đơn giản chỉ là có Jisoo bên cạnh
"Chị có nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không?" Jennie đột nhiên hỏi, đôi mắt nhìn về phía xa xăm
Jisoo nhướn mày, nhưng rồi mỉm cười
"À, là lúc chị mới chuyển đến Seoul sống. Có một cô bé mắc mưa ướt nhẹp mít ướt khóc lóc giữa đường rồi mẹ chị dắt về nhà, tắm rửa lại rồi cho uống sữa chứ gì"
Jennie gật đầu
"Phải rồi. Lúc đó em sợ bác Kim lắm. Tại mẹ em dặn không được theo người xấu. Nhưng sau khi thấy chị, em liền cảm thấy an toàn hơn"
Jisoo không nói gì, chỉ lặng lẽ cầm tay Jennie, vuốt nhẹ lên mu bàn tay em. Đôi mắt của Jennie sáng lên một cách đầy cảm động. Những lời nói này, những cử chỉ đơn giản lại khiến em cảm thấy trái tim mình ấm áp lạ thường
---
Dần dần, tình cảm giữa Jennie và Jisoo phát triển mạnh mẽ. Những lần gặp gỡ như vậy trở thành thói quen trong cuộc sống của họ. Họ cùng nhau khám phá thế giới, cùng nhau thưởng thức những khoảnh khắc đơn giản nhưng đầy ý nghĩa
Cả hai đều hiểu rằng, dù cuộc sống có thay đổi ra sao, tình yêu giữa họ luôn sẽ là thứ mà cả hai sẽ trân trọng nhất. Những cảm xúc ngọt ngào, những ký ức tuyệt vời sẽ là những điều không bao giờ phai mờ trong trái tim họ
-------
Khi ánh hoàng hôn bắt đầu buông xuống, bầu trời nhuộm màu cam đỏ rực rỡ, Jennie và Jisoo vẫn ngồi bên nhau dưới gốc cây trong công viên, nơi mà họ từng cười đùa và trò chuyện suốt buổi chiều. Không khí lúc này càng thêm lãng mạn, dịu dàng, khiến cho mọi thứ như chậm lại. Cả hai nhìn ra bầu trời, nhưng tâm trí của họ thì đã mải mê với những suy nghĩ riêng tư
Jennie nhìn sang Jisoo, em cảm nhận được sự gần gũi giữa họ, cảm giác an toàn mà chỉ có Jisoo mới có thể mang lại cho mình. Bây giờ, trái tim Jennie bắt đầu đập mạnh hơn mỗi khi gần gũi với Jisoo, nhưng em không dám thổ lộ tình cảm vì sợ rằng nếu nói ra, mọi thứ sẽ thay đổi, sẽ không còn như lúc này nữa
Jisoo nhận ra sự im lặng bất thường của Jennie, chị quay sang nhìn người bạn thân của mình
"Em đang nghĩ gì vậy?"
Jennie không thể giấu được cảm xúc trong lòng, em mỉm cười nhẹ nhàng, nhưng trong mắt lại đầy sự bất an
"Em chỉ… chỉ cảm thấy có gì đó khác biệt, chị à"
Jisoo ngạc nhiên nhìn Jennie, không hiểu lắm về câu nói đó
"Khác biệt là sao? Chị đâu thay đổi kiểu tóc, màu son vẫn vậy, quần áo vẫn bình thường. Có gì mà khác biệt chứ?"
Jennie không thể kiềm chế nữa, em hít một hơi thật sâu rồi nhìn thẳng vào mắt Jisoo. "Chị có bao giờ cảm thấy… như có một cái gì đó ở đây không?"
Em đặt tay lên ngực mình, nơi mà trái tim đang đập loạn nhịp. Dường như cố ngăn cản không cho phép nó được nhảy ra ngoài
Jisoo nhìn em, vẫn chưa hiểu hết, nhưng trong lòng cảm thấy có một cảm giác rất lạ. "Em muốn nói gì?"
Jennie hít một hơi, nhìn vào mắt Jisoo, rồi sau đó ngập ngừng nói ra lời mà suốt bao lâu nay em đã không dám thổ lộ
"Em nghĩ…em nghĩ em thích chị. Rất thích chị, Kim Jisoo. Em không biết giải thích thế nào, nhưng em cảm thấy… em cảm thấy rất khác khi ở bên chị. Không phải là bạn bè, mà là… một cái gì đó còn sâu sắc hơn thế"
Một sự im lặng bao trùm không gian. Jisoo nhìn Jennie, ánh mắt chị có chút ngỡ ngàng, rồi dần dần chuyển thành dịu dàng. Cô không nói gì, chỉ lặng lẽ nắm lấy tay Jennie, đan từng ngón tay một một cách nhuần nhuyễn
"Jennie…"
Jisoo thì thầm
"Chị cũng vậy. Chị cũng cảm thấy điều đó từ lâu rồi. Chị chỉ không dám nói ra vì sợ làm em mất thiện cảm. Nhưng trong khoảnh khắc này..chị không muốn giấu nữa"
Jennie không thể tin vào những gì mình vừa nghe. Một cảm giác lạ lẫm lan tỏa trong tim em, khiến em cảm thấy nhẹ nhõm, như thể một nỗi lo lắng khổng lồ đã được gỡ bỏ. Em mỉm cười hạnh phúc và nhẹ nhàng dựa đầu vào vai Jisoo
"Em hạnh phúc lắm, chị"
Jisoo ôm lấy Jennie, cảm nhận sự ấm áp từ cơ thể của em
"Chị cũng vậy, bạn nhỏ"
Vậy là, một bước ngoặt đã xảy ra. Tình yêu giữa họ không còn là những lời nói vô hình nữa, mà trở thành sự thật. Và cả hai đều biết rằng, dù có gì xảy ra, họ sẽ không bao giờ buông tay nhau. Họ đã tìm thấy nhau trong thế giới này, và tình yêu của họ sẽ mãi là một phần trong cuộc sống của cả hai
Khi cả hai vẫn ngồi dưới gốc cây, im lặng nhưng không còn cảm giác ngượng ngùng hay bất an, chỉ có những nụ cười nhẹ nhàng và ánh mắt đầy yêu thương, Jennie cảm thấy như thế giới này đã thu nhỏ lại chỉ còn lại em và Jisoo
Jisoo nhẹ nhàng vén một lọn tóc của Jennie ra sau tai, một hành động đơn giản nhưng lại khiến trái tim Jennie đập nhanh hơn. Em nhìn vào đôi mắt Jisoo, đôi mắt đen sâu thẳm đầy sự dịu dàng, và cảm giác như có một lực hút mạnh mẽ kéo hai người lại gần hơn
"Chị à"
Jennie thì thầm
"Em chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày mình thổ lộ với chị như thế này. Em chỉ sợ, nếu nói ra thì mọi thứ sẽ thay đổi, nhưng bây giờ em cảm thấy… em cảm thấy tốt hơn rất nhiều"
Jisoo mỉm cười, ánh mắt chị ấm áp và đầy sự hiểu biết
"Chị biết cảm giác đó. Chị đã nghĩ rằng nếu mình nói ra, có thể sẽ làm mọi thứ phức tạp hơn. Nhưng giờ, khi em đã nói rồi, chị cảm thấy rất nhẹ lòng. Chị cũng muốn nói với em rằng… chị yêu em, Jennie"
Lời thổ lộ từ Jisoo làm tim Jennie như thắt lại trong một khoảnh khắc ngỡ ngàng, rồi lại vỡ òa trong hạnh phúc. Em cảm nhận được tình yêu ấy, không chỉ qua lời nói mà còn qua những hành động, ánh mắt và cả những cảm xúc mà Jisoo đã dành cho em suốt thời gian qua
"Chị yêu em rất nhiều"
Jisoo nói, giọng chị trầm lắng nhưng cũng tràn đầy cảm xúc
"Vì thế, chị không muốn chúng ta phải giấu diếm cảm xúc này nữa"
Hai người nhìn nhau trong im lặng, nhưng không có sự ngượng ngùng hay lo lắng. Cả hai đều biết rằng mình đã sẵn sàng để cùng nhau bước vào một mối quan hệ mới, không còn là bạn bè, mà là những người yêu nhau
Bầu không khí lúc này như vỡ òa thành những cảm xúc ấm áp, ngọt ngào. Jisoo kéo Jennie vào một cái ôm chặt, vòng tay ấm áp của em khiến Jennie cảm thấy như được bao bọc trong tình yêu, như thể chẳng có gì có thể chia cách họ được
"Chị sẽ luôn ở bên em"
Jisoo thì thầm vào tai Jennie "Dù có chuyện gì xảy ra, chị sẽ luôn bảo vệ em."
Jennie cảm nhận được sự chân thành trong từng lời nói của Jisoo. Em ngẩng đầu lên, nhìn vào đôi mắt đen huyền của Jisoo, rồi khẽ nhắm mắt lại, cảm nhận những cảm xúc lạ lẫm nhưng đầy bình yên dâng lên trong lòng
"Em cũng vậy"
Jennie đáp
"Em sẽ luôn ở bên chị, dù thế nào"
Thời gian như ngừng trôi trong khoảnh khắc đó. Họ ngồi cạnh nhau dưới bầu trời đêm, ánh đèn từ xa chiếu lên những đám mây nhẹ nhàng. Jennie tựa đầu vào vai Jisoo, cảm thấy mệt mỏi dường như biến mất, thay vào đó là một niềm hạnh phúc không thể diễn tả bằng lời
---
Và rồi, trong những ngày tiếp theo, tình cảm giữa Jennie và Jisoo ngày càng gắn bó hơn. Mỗi khoảnh khắc bên nhau lại như một món quà quý giá, như một lời nhắc nhở rằng họ đã tìm thấy nhau trong thế giới rộng lớn này. Họ đi dạo trên phố, chia sẻ những câu chuyện ngọt ngào, và không còn e ngại về những gì có thể xảy ra nữa
Một buổi chiều, khi cả hai cùng nhau chuẩn bị bữa tối tại nhà, Jennie vẫn làm những món ăn quen thuộc, nhưng không quên nghịch ngợm làm rơi vãi bột mì khắp nơi. Jisoo nhìn thấy thế, không thể không bật cười
"Em có thể không phá bếp của chúng ta được không?" Jisoo trêu đùa, nhưng đôi mắt kia lại sáng lên đầy yêu thương
Jennie chỉ biết cười trừ, thì đâu ai biết gì đâu
"Chị có muốn em làm bếp cùng không?"
Jennie hỏi, tuy biết mình không giỏi, nhưng muốn cùng Jisoo chia sẻ mọi thứ.
"Được thôi, nhưng lần này để chị làm chính"
Jisoo nói, rồi nhẹ nhàng chỉnh lại chiếc tạp dề cho Jennie
"Chị sẽ dạy em từng chút một. Sau này về ra mắt cha mẹ chị cho em nấu"
Jennie cười xòa. Bên Jisoo, cô cảm thấy mọi thứ trở nên nhẹ nhàng, đơn giản, và đầy yêu thương. Mọi khoảnh khắc, dù là nấu ăn hay chỉ đơn giản là ngồi bên nhau, đều trở thành những kỷ niệm đẹp đẽ, khó quên.
---
Cứ như vậy, những ngày tháng ngọt ngào trôi qua, tình cảm giữa Jennie và Jisoo dần chín muồi. Họ đã tìm thấy một phần quan trọng trong cuộc đời của nhau, và biết rằng mối quan hệ này sẽ là điều mà họ sẽ trân trọng suốt cuộc đời
Sau khi đã chuẩn bị bữa tối và dọn dẹp xong, Jennie và Jisoo ngồi bên nhau trên sofa, thưởng thức món ăn tự tay họ làm. Không khí trong phòng tràn ngập tiếng cười và sự ấm áp. Họ vẫn hay trò chuyện về những điều bình dị, từ những bộ phim yêu thích đến những ước mơ nhỏ bé về tương lai
Jennie ngả đầu vào vai Jisoo, cảm nhận sự bình yên đến lạ thường
"Chị, em nghĩ, sau này chúng ta sẽ sống như thế này mãi, phải không?"
Jisoo nhìn Jennie, đôi mắt đầy sự dịu dàng, nhẹ nhàng vuốt tóc Jennie
"Chị cũng không chắc, như chị hy vọng vậy. Chỉ cần chúng ta ở bên nhau, mọi thứ sẽ ổn"
Jennie khẽ mỉm cười
"Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi khó khăn, chị nhỉ?"
Jisoo gật đầu, nụ cười của cô rạng rỡ hơn bao giờ hết. "Chắc chắn rồi, Jennie. Chỉ cần em bên chị, chị sẽ không sợ gì cả"
Cả hai lại im lặng một lúc, tận hưởng sự an yên trong khoảnh khắc này. Không cần nói nhiều, họ hiểu rằng tình yêu của họ đã đủ lớn để đối mặt với mọi thử thách
Ánh đèn trong phòng ấm áp chiếu lên khuôn mặt của Jennie. Em ngẩng đầu lên, đối diện với ánh mắt của Jisoo
"Cảm ơn chị, Jisoo. Em thật sự rất hạnh phúc khi có chị ở bên"
Jisoo mỉm cười, rồi khẽ cúi xuống, đặt một nụ hôn nhẹ lên trán Jennie
"Chị cũng vậy, Jennie. Em là tất cả của chị."
Bầu không khí lúc này ngọt ngào và đầy tình cảm, khiến Jennie cảm thấy như thể thời gian đã dừng lại. Em biết rằng dù mai sau có thế nào, tình yêu giữa họ sẽ mãi bền chặt, sẽ không bao giờ phai nhạt
Khi cả hai quay trở lại với nhau, nhìn nhau trong ánh sáng ấm áp của căn phòng, họ biết rằng đây mới chỉ là khởi đầu của một hành trình dài phía trước, một hành trình đầy tình yêu và những khoảnh khắc đẹp đẽ mà họ sẽ cùng nhau xây dựng
Đêm đó, cả hai chìm vào giấc ngủ trong sự bình yên tuyệt đối, trái tim nhẹ nhàng vì đã thổ lộ tình cảm và không còn phải giấu diếm nữa. Họ biết rằng dù tương lai có thể có những thử thách, tình yêu của họ sẽ luôn là điểm tựa vững chắc, sẽ vượt qua mọi trở ngại, bởi vì họ đã tìm thấy nhau giữa bao la thế giới này
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro