6
Mối quan hệ giữa Beomgyu và Taehyun có thể không ồn ào, nhưng nó lại vô cùng đặc biệt. Beomgyu luôn là người vui vẻ, hoạt bát và dễ gần, trong khi Taehyun lại trầm tĩnh và có phần ít nói. Dù vậy, từ khi cả hai gặp nhau, đã có một sự kết nối lạ kỳ mà không ai có thể phủ nhận. Dường như giữa họ luôn có sự thấu hiểu mà không cần phải nói quá nhiều.
Cả hai vẫn đi học cùng nhau mỗi ngày, nhưng dạo gần đây, Beomgyu cảm nhận được một sự thay đổi trong chính mình và trong mối quan hệ với Taehyun. Cậu bắt đầu chú ý đến những biểu cảm của Taehyun nhiều hơn, và nhận ra rằng có những điều mà Taehyun không thể dễ dàng thổ lộ. Nhưng tất cả những điều đó càng khiến Beomgyu cảm thấy trái tim mình rung động.
Một buổi chiều, khi ánh nắng đã bắt đầu nhạt dần và bóng đổ dài trên con đường về nhà, Beomgyu và Taehyun đi bên nhau, im lặng. Không khí hôm nay có phần khác biệt. Không phải vì có chuyện gì to tát xảy ra, mà là bởi vì trong lòng Beomgyu có cảm giác rất kỳ lạ. Đó là sự lo lắng mơ hồ, nhưng cũng đầy kiên quyết.
"Em không có vẻ vui lắm hôm nay, Taehyun. Mọi thứ không ổn à? Sao lại trầm tư thế này?"
Taehyun chậm rãi quay sang nhìn Beomgyu. Anh không trả lời ngay lập tức, mà chỉ cười nhẹ một cách lặng lẽ. Beomgyu có thể nhận thấy sự lo lắng trong ánh mắt của Taehyun, mặc dù anh luôn cố gắng che giấu.
"Không có gì đâu. Mình chỉ... suy nghĩ một chút thôi."
Beomgyu nhìn chằm chằm vào Taehyun một lúc lâu, cảm thấy rằng có điều gì đó không ổn. Anh ta, người luôn bình tĩnh và không dễ bị lay động, hôm nay lại có những dấu hiệu của sự bất an. Beomgyu không thể làm ngơ nữa.
"Taehyun, em không cần phải che giấu. Nếu có chuyện gì, em có thể nói với anh mà. Mình là bạn, đúng không?"
Taehyun dừng lại một chút, quay sang nhìn Beomgyu. Anh cảm nhận được sự quan tâm sâu sắc trong ánh mắt của Beomgyu, điều mà trước đây anh chưa bao giờ nhận ra rõ ràng đến thế. Không phải là sự quan tâm thông thường, mà là một điều gì đó đặc biệt hơn, một thứ tình cảm mà Taehyun không thể lý giải.
"Em... đôi khi không thể tránh được cảm giác rằng mọi thứ đang thay đổi. Và rồi em tự hỏi, liệu mình có thể giữ tất cả như trước đây được không?"
Beomgyu lặng im, không thể không cảm nhận được sự bối rối trong lời nói của Taehyun. Cậu không nói gì thêm, chỉ đứng nhìn Taehyun một lúc. Nhưng trái tim Beomgyu lúc này lại bắt đầu đập nhanh hơn. Cảm giác này quá quen thuộc, và cũng không còn có thể phớt lờ được nữa. Cậu nhận ra rằng, trong những tháng ngày gần đây, mình đã dành nhiều thời gian suy nghĩ về Taehyun hơn bao giờ hết.
"Cảm giác thay đổi không phải lúc nào cũng xấu, em biết không? Mình cũng thay đổi nhiều rồi. Nhưng nếu em cảm thấy lo lắng, thì... mình sẽ ở bên cạnh em."
Taehyun nhìn vào mắt Beomgyu, và lần này, anh không thể tránh khỏi cảm giác ấm áp trong lòng. Có điều gì đó trong ánh mắt của Beomgyu khiến anh cảm thấy an tâm. Một sự chăm sóc thật lòng mà anh không thể phớt lờ.
"Em... thực sự không muốn mất đi người quan trọng nhất với mình."
Những lời nói này của Taehyun khiến Beomgyu cảm thấy trái tim mình như nghẹn lại. Cậu không thể hiểu tại sao, nhưng lời nói ấy cứ văng vẳng trong đầu cậu suốt buổi chiều. Taehyun đã nói ra những điều mà Beomgyu không bao giờ ngờ tới. Anh ấy đang nói về mình.
"Em à, mình... mình không hiểu. Nhưng mà, em thực sự nghĩ như vậy sao?"
Taehyun nhìn Beomgyu với ánh mắt kiên quyết, không còn dấu diếm những cảm xúc trong lòng. Anh không muốn giấu diếm nữa, không muốn che giấu những suy nghĩ đã làm anh lo lắng bấy lâu. Mặc dù có một chút lo sợ khi đối diện với những cảm xúc này, nhưng anh không thể lẩn tránh nữa.
"Anh là người quan trọng với em, Beomgyu. Em không muốn mất đi người như anh."
Beomgyu lúc này cảm thấy như toàn bộ thế giới xung quanh đã ngừng lại, chỉ còn lại hai người họ. Cậu không thể thốt nên lời, chỉ đứng lặng yên, đôi mắt mở to và trái tim thì đập thình thịch. Cậu nhận ra rằng mọi thứ giữa họ không còn là tình bạn đơn thuần nữa. Nó đang dần chuyển mình thành một thứ tình cảm khác, một thứ tình yêu mà họ không thể kiểm soát.
"Em... cũng vậy, Taehyun. Anh cũng rất quan trọng đối với em. Mình không thể sống thiếu nhau, đúng không?"
Taehyun chỉ mỉm cười, nhìn vào mắt Beomgyu. Anh không cần nói thêm gì nữa, vì chính ánh mắt của anh đã đủ nói lên tất cả. Cảm giác này không thể che giấu, và cũng không cần phải làm điều đó nữa.
Sau cuộc trò chuyện ấy, mọi thứ giữa Beomgyu và Taehyun đã thay đổi. Dù cả hai không chính thức thừa nhận điều gì, nhưng họ biết rằng mối quan hệ giữa họ đã vượt ra khỏi giới hạn bạn bè. Những cảm xúc này đang dần lớn lên trong trái tim họ và không thể nào che giấu được nữa.
Ngày hôm sau, khi họ gặp nhau tại trường, mọi thứ dường như vẫn bình thường, nhưng lại không như trước. Ánh mắt của họ đã đầy ẩn ý, và mỗi lần đối diện nhau, cảm giác kỳ lạ đó lại hiện hữu. Họ không nói ra, nhưng sự thay đổi đã quá rõ ràng.
Beomgyu và Taehyun biết rằng, mối quan hệ này sẽ không thể giống như trước nữa, và cả hai đều không thể tránh khỏi tình cảm đang lớn lên trong lòng mình.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro