3

Sáng thứ Ba, Yeonjun thức dậy với tâm trạng nhẹ nhàng hơn hôm qua. Sau ngày đầu vụng về tại studio, anh cảm thấy mình đã vượt qua được thử thách lớn nhất: gặp Soobin mà không ngất xỉu vì hồi hộp anh nằm trên giường vài phút, ôm chiếc gối in hình Soobin, mỉm cười nhớ lại khoảnh khắc cậu nhặt hộp phấn cho mình.

-"Em ấy không chỉ đẹp mà còn tốt tính nữa... Trời ơi, làm sao mình sống nổi mấy tháng tới đây?"

Anh lẩm bẩm, rồi bật dậy, quyết tâm hôm nay sẽ làm việc chuyên nghiệp hơn, ít nhất là không làm rơi đồ trước mặt cậu nữa.
Căn hộ nhỏ của Yeonjun vẫn như mọi ngày: poster Tình Yêu Dưới Ánh Đèn treo trên tường, laptop mở sẵn trang X với tài khoản "SoobinHyejin_Love" còn đăng nhập, và vài tấm ảnh hậu trường in vội nằm lăn lóc trên bàn. Anh liếc nhìn chúng, ngón tay khẽ chạm vào bức ảnh Soobin cười tươi trong một buổi họp báo, lòng thoáng rung động. Nhưng anh nhanh chóng lắc đầu, tự nhủ:

-"Không được, Choi Yeonjun! Mày là coordi bây giờ, không phải fan cuồng nữa. Tập trung làm việc đi!"

Anh chọn một chiếc áo thun xám, khoác áo sơ mi kẻ caro, mang giày trắng, và kiểm tra túi dụng cụ trước khi rời nhà. Hôm nay, Soobin quay một cảnh ngắn cho phim mới tại phim trường ngoại ô, và Yeonjun được giao nhiệm vụ hỗ trợ cậu suốt ngày. Phim trường nằm ở rìa Seoul, nơi những cánh đồng xanh mướt trải dài bên cạnh một con sông nhỏ lấp lánh ánh nắng. Khi Yeonjun đến, ekip đã dựng sẵn bối cảnh: một ngôi nhà gỗ mộc mạc, xung quanh là cây cối và hoa dại, tạo cảm giác như một bức tranh thôn quê. Anh bước vào, ôm túi dụng cụ, đảo mắt tìm Soobin. Cậu đang đứng gần đạo diễn, mặc áo sơ mi linen trắng và quần jeans xanh nhạt, mái tóc đen được vuốt nhẹ lên trán, để lộ vầng trán cao và đôi mắt sáng. Soobin lắng nghe đạo diễn chỉ đạo, thỉnh thoảng gật đầu, tay cầm kịch bản gấp gọn. Yeonjun đứng từ xa, tim đập nhanh, nhưng anh cố giữ vẻ mặt bình thản

-"Hôm nay phải chuyên nghiệp, không được ngẩn ngơ nữa"

Một staff nữ, chị Hana, vỗ vai anh

- "Yeonjun, chuẩn bị đồ đi, Soobin sắp quay rồi. Cậu chỉnh áo và tóc cho cậu ấy nhé, cảnh này cần tự nhiên nhất có thể."

Yeonjun gật đầu, bước tới khu vực nghỉ của Soobin, nơi cậu đang ngồi trên ghế gấp, lướt điện thoại. Khi thấy anh, Soobin ngẩng lên, mỉm cười

-"Chào anh Yeonjun. Hôm nay trông anh ổn hơn hôm qua rồi đấy."

Yeonjun đỏ mặt, lí nhí:

-cảm ơn em hôm qua anh hơi vụng, hôm nay anh sẽ cố hơn.

Soobin gật đầu, mắt lấp lánh chút thích thú

-"Tôi tin anh mà. Nào, bắt đầu thôi."

Yeonjun đặt túi xuống, lấy lược và chai xịt tóc, cẩn thận hơn hôm qua. Anh đứng sau Soobin, nhẹ nhàng vuốt tóc cậu, cố giữ tay ổn định dù tim vẫn đập thình thịch. Mùi hương từ Soobin một chút nước hoa gỗ thoang thoảng xen lẫn mùi nắng khiến anh hơi mất tập trung, nhưng anh nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, tạo kiểu tóc rối tự nhiên như yêu cầu của đạo diễn. Khi chỉnh cổ áo sơ mi, anh cẩn thận không chạm vào da cậu, sợ mình lại luống cuống như lần trước. Soobin ngồi yên, nhìn anh qua gương nhỏ đặt trên bàn, khẽ hỏi

-"Anh làm coordi lần đầu thật hả? Trông anh khéo tay lắm mà."

Yeonjun cười gượng đáp

-"lần đầu làm thật trước giờ anh chỉ chỉnh ảnh với làm mấy thứ linh tinh thôi, không quen đứng gần người thật thế này."

Soobin "Ừm" một tiếng

-"Chỉnh ảnh vui lắm hả? Anh làm gì, kiểu ảnh nghệ thuật hay sao?"

Yeonjun giật mình, suýt làm rơi lược, vội lắc đầu

-"không chỉ là ảnh phim, ảnh idol gì đó, vui thôi"

Anh không dám nhắc đến tài khoản X, sợ Soobin hỏi sâu hơn. Cậu gật nhẹ, không truy vấn, nhưng ánh mắt thoáng chút tò mò khiến Yeonjun lo lắng.

"Mình nói linh tinh gì thế này? Lỡ em ấy nghi thì sao"

Anh nghĩ, tay run run hoàn thành công việc. Cảnh quay bắt đầu ngay sau đó. Soobin đứng trước ngôi nhà gỗ, diễn một đoạn độc thoại ngắn, ánh mắt đầy cảm xúc nhìn về phía xa. Yeonjun đứng sau máy quay, ôm túi dụng cụ, mắt không rời khỏi cậu. Anh từng xem Soobin diễn qua màn hình vô số lần, nhưng trực tiếp thế này lại là một trải nghiệm hoàn toàn khác. Cách cậu nhập vai, giọng nói trầm bổng, và ánh mắt như chứa đựng cả một câu chuyện khiến anh quên mất mình là coordi, chỉ chăm chú ngắm như một fan thực thụ. Đạo diễn hô "Cắt!", Soobin quay lại cười với ekip, và ánh mắt cậu vô tình chạm phải Yeonjun. Anh giật mình, vội cúi đầu, giả vờ kiểm tra túi đồ, mặt nóng ran.

"Trời ơi, mình nhìn lâu quá rồi! Lỡ anh ấy nghĩ mình kỳ cục thì chết!"

Giờ nghỉ trưa, ekip dựng bàn ăn ngoài trời, bày biện cơm hộp và nước uống. Soobin ngồi dưới một gốc cây lớn, cầm hộp cơm, ăn chậm rãi. Yeonjun đứng gần đó, được chị Hana giao nhiệm vụ đưa nước cho cậu anh cầm chai nước lạnh, bước tới, giọng hơi run

-"Soobin em uống nước đi , đang ở nhiệt độ nóng như thế này thì chắc khát lắm"

Soobin ngẩng lên, mỉm cười cảm ơn, tay khẽ chạm vào tay anh khi nhận chai cảm giác mát lạnh từ chai nước xen lẫn hơi ấm từ ngón tay cậu khiến Yeonjun đứng hình vài giây, chỉ biết gật đầu rồi quay đi, tim đập thình thịch. Anh ngồi xuống một góc, lấy điện thoại ra, nhắn tin cho Mina

-"Mina chết tao rồi ngại quá đi mất ,em ấy chạm tay tao rồi đúng là chỉ vô tình thôi nhưng tao muốn hết lớn lên luôn đó"

Mina nhận được tin nhắn kiểm tra điện thoại thì thấy thằng bạn mình hoá thú rồi

-"Haha, mới ngày thứ hai mà đã thế này, mày xong đời rồi Jun ơi!"

Yeonjun cười khúc khích, nhưng lòng vẫn lâng lâng.Buổi chiều, Yeonjun có cơ hội trò chuyện với Soobin nhiều hơn. Trong lúc chờ quay cảnh tiếp theo, cậu ngồi trên ghế, cầm kịch bản nhưng không đọc, chỉ nhìn ra cánh đồng xa xăm.Yeonjun đứng gần, lấy hết can đảm bắt chuyện

-"Soobin, em quay cảnh này có mệt không? Anh thấy em diễn hay lắm, chắc khán giả sẽ thích."

Soobin quay sang, hơi bất ngờ, rồi cười

-"Cảm ơn anh cũng không mệt lắm, chỉ cần tập trung là được. Anh xem phim này rồi hả?"

Yeonjun gật đầu nhiệt tình

-"um anh xem hết Tình Yêu Dưới Ánh Đèn rồi! Em với chị Hyejin hợp nhau thật, chemistry đỉnh lắm!"

Anh nói mà không nghĩ, chỉ muốn kéo dài cuộc trò chuyện.Nhưng Soobin chỉ gật nhẹ, nụ cười thoáng nhạt đi

-"Ừ, mọi người hay nói vậy. Cảm ơn anh nhé."

Yeonjun không nhận ra sự thay đổi nhỏ ấy, vẫn hào hứng

-"Thật mà, anh thích cảnh em nắm tay chị Hyejin ở tập 7, nhìn ngọt ngào lắm!"

Soobin "Ừm" một tiếng, quay lại nhìn kịch bản, không đáp thêm. Yeonjun hơi hụt hẫng, nghĩ mình nói gì sai, nhưng anh nhanh chóng chuyển chủ đề

"À, em thích ăn gì? anh thấy em ăn ít trưa nay, để anh lấy thêm cơm cho em nhé?"

Soobin ngẩng lên, bật cười

-"Anh chu đáo thật đấy.Thôi, không cần đâu, tôi ăn đủ rồi. Cảm ơn anh."

Yeonjun cười toe toét, cảm giác như vừa ghi điểm, dù vẫn không hiểu vì sao Soobin bỗng im lặng khi nhắc đến Hyejin.Cuối ngày, khi ánh hoàng hôn nhuộm đỏ cánh đồng, Yeonjun được giao nhiệm vụ kiểm tra trang phục của Soobin trước khi cậu lên xe về. Anh đứng trước cậu, chỉnh lại cổ áo lần cuối, cẩn thận hơn bao giờ hết. Soobin nhìn anh, khẽ hỏi

-"Anh thích công việc này không? Làm coordi chắc không dễ đâu."

Yeonjun cười, mắt sáng lên

-"Không sao đâu,thích lắm làm với em vui mà em dễ timhs hơn anh tưởng"

Soobin bật cười lớn, lần đầu tiên hôm nay cậu cười thoải mái như thế

-"Vậy thì tốt. Mai anh nhớ mang tâm trạng này nhé, tôi thích làm việc với người vui vẻ."

Yeonjun gật đầu, lòng ấm áp lạ thường, như thể vừa nhận được một lời khen quý giá.
Trên đường về, Yeonjun ngồi trên xe buýt, nhìn ra cửa sổ, đầu óc tràn ngập hình ảnh Soobin: cách cậu cười, cách cậu diễn, và cả ánh mắt thoáng buồn khi nhắc đến Hyejin. Anh lấy điện thoại, mở tài khoản "SoobinHyejin_Love", định đăng một bài phân tích mới, nhưng ngón tay dừng lại trên bàn phím. Thay vì viết về Soobin và Hyejin, anh lưu một bức ảnh hậu trường anh chụp lén hôm nay Soobin đứng dưới ánh hoàng hôn, nụ cười nhẹ nhàng như gió. Anh lưu vào album riêng, không đăng lên, kèm một dòng chú thích:

"Em ấy ngoài đời đẹp hơn mình nghĩ."

Về đến nhà, Yeonjun nằm dài trên giường, ôm gối, mỉm cười ngẩn ngơ. Anh nhắn tin cho Mina

-"Hôm nay tao nói chuyện với anh ấy nhiều hơn rồi. Anh ấy khen tao chu đáo, mày tin nổi không?"

Mina trả lời

- "Tin chứ, mà mày coi chừng, mê quá là hết đường về đấy!"

Yeonjun cười lớn, nhưng trong lòng anh, một cảm giác mới đang nảy mầm không chỉ là sự ngưỡng mộ một ngôi sao, mà là sự tò mò về con người thật của Soobin. Trong khi đó, tại căn hộ của mình, Soobin ngồi trên sofa, lướt điện thoại, mắt dừng lại ở một bài viết trending về Tình Yêu Dưới Ánh Đèn. Caption nhắc đến anh và Hyejin, kèm hashtag quen thuộc #SoobinHyejin. Cậu thở dài, tắt máy, nghĩ về anh chàng coordi mới.

-"Anh Yeonjun... cũng thú vị đấy,"

Cậu lẩm bẩm, nụ cười thoáng qua trên môi. Cậu không biết rằng, những khoảnh khắc nhỏ hôm nay đang âm thầm kéo hai người lại gần nhau hơn, như những tia sáng đầu tiên của một ánh đèn xanh sáng rực

spoil: Khoảng khắc mà Soobin phát hiện tài khoản X "SoobinHyejin_Love" của Yeonjun sự khó chịu ban đầu trong lòng được nổi bật nhưng cũng khơi dậy ý định lừa anh với anh bằng cách bật "đèn xanh"

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #soft#soojun