- Tên truyện : Phần mềm thẫm mỹ- Tác giả : Jin Qiu - Xuất xứ : Trung Quốc- Dịch : Đinh Công Thành- Thể lọai : manhua, ngôn tình SE, hài hước, viễn tưởng________________________________*Văn án:............Đọc đi rồi biết…
Vị Y Y ta là mỹ nhân bậc nhất kinh thành. Thế mà tại sao Hoàng thượng lại có thể nhìn bức hoạ về ta mà chê ta xấu không cho ta làm phi? Tiếng lành đồn xa, ta bị mọi người dèm pha cười cợt. Ta không phục, ta phải vào cung làm hoạ sư vẽ mỹ nhân thành xấu nữ, vẽ hoàng thượng thành xấu xí để lưu truyền ngàn năm!!! Truyện siêu siêu dễ thương ❤️___________Tác giả: Chi Trăn, Tiểu CầuNguồn: Lục Dương_TranslatorDịch: Lục Dương_Translator…
Tác giả: Thỉnh Quân Mạc TiếuNhân vật chính: Lâm Vãn Nguyệt (Lâm Phi Tinh) x Lý NhànSố chương: 183Văn án:Vì sống sót giữa thời loạn thế, vì báo thù cho những người chí thân, vì lấy lại công đạo cho toàn thôn 118 nhân khẩu uổng mạng, Lâm Vãn Nguyệt cầm hộ tịch đệ đệ long phượng thai của mình - Lâm Phi Tinh đi tòng quân, dốc lòng giết hết giặc Hung Nô.Hoàng Hậu đương triều đi về cõi tiên, để lại trưởng công chúa mười sáu tuổi cùng Thái Tử tám tuổi sống nương tựa lẫn nhau.Vài vị thân vương lớn tuổi đối với Thái Tử cùng ngôi vị hoàng đế như hổ rình mồi, địa vị hai tỷ đệ tràn ngập nguy cơ.Tướng quân nữ giả nam trang cùng trưởng công chúa bày mưu tính kế, chính kịch, chậm nhiệt, truyền kỳ, quân lữ, cung đấu, âm mưu, báo thù, HE.Kim bài biên tập đề cử:Một vị thiên chân thiếu nữ xuất thân nông hộ, Lâm Vãn Nguyệt một lần ham chơi lên núi, về nhà lại phát hiện toàn thôn đều bị người Hung Nô giết hại, trừ bỏ chính mình còn lại không một ai may mắn thoát khỏi. Khắp nơi bị máu tươi chảy thành sông nhiễm đỏ, thi thể chồng chất đến có mùi hôi thối, cảnh tượng man rợ, ám ảnh lòng người. Lâm Vãn Nguyệt cầm hộ tịch song bào thai đệ đệ của mình đi tòng quân, chỉ vì thế này mới có thể lấy lại được công đạo cho 118 mạng người! Quân doanh, Lâm Vãn Nguyệt thận trọng từng bước, thật cẩn thận giữ gìn bí mật bản thân là nữ tử, lại không nghĩ rằng không cẩn thận được coi trọng, lọt vào mắt xanh của trưởng công chúa.…
Tác giả: Nguyễn Trần Hoài Thương.Thể loại: Sủng" Tại sao khi ở cùng em thì anh lại vô sỉ đến vậy. Máu lạnh thường ngày của anh đâu."" Vì khi ở cùng em... Máu đó sợ quá chạy đi đâu mất tiêu rồi...."---------------------------" Khi nào thì anh mới chịu lớn hả"" Em cứ từ từ... Cái gì cũng có cái quá trình của nó cả."*Lưu ý: Không được đưa truyện ra ngoài khi chưa có sự đồng ý của tác giả! Chân thành cảm ơn!…
Bốn năm bên nhau, đổi lại là nước mắt. Bảy năm bạn bè, đổi lại là nỗi đau còn hằn trên khuôn mặt.Người bạn thân tưởng như mãi mãi, người thương yêu tưởng như trọn đời. Năm tháng đi qua cuộc đời để lại hai tiếng: "Tưởng như..."Cô - Chu Tử Đằng, phải chăng là quá ngu như "bạn thân" cô đã mắng, hay là đã quá khờ như "người yêu" cô đã nói?! Hai người mà cô tin yêu hết lòng, lại quay ra đâm cô một nhát thật đau. Người yêu cô - Ngũ Ngạo Quân lại sau lưng cô ngoại tình với người cô xem như chị em ruột.Ngày Chủ nhật ấy, là một ngày không nắng. Bắt gặp cảnh hai người tằng tịu với nhau ngay chính tại nơi tình yêu cô chớm nở, cô chỉ im lặng, chỉ có một giọt lệ lăn trên má cô."Hai người đã muốn bên nhau, được, tôi thành toàn cho hai người." - Một phút quẫn trí, cô đã lao đến với ý định "đồng quy vu tận" với những kẻ đó. Sau đó, cô chỉ kịp nhìn thấy con dao mình cầm trong tay bị tước lấy và cắm phập vào trái tim mình.Ngày chủ nhật hôm ấy, thật ảm đạm.Cô đã chết. Tưởng như vậy. Cho đến khi mở mắt lần nữa, cô chỉ thấy mình nằm trong một căn phòng trống trải chỉ có đúng một chiếc gương thật to ở chính giữa. Soi vào trong gương. Đó là một người khác......Cô đã xuyên không, vào một cô gái có tên giống hệt mình và là nhân vật nữ phụ có kết cục bi thương nhất trong cuốn tiểu thuyết mà ả ta đưa cô đọc...Hoa Tử đằng... đã một lần héo úa.-------------• Năm bắt đầu viết: 2019• Trạng thái: hoàn thành…
Tác giả: Tĩnh Phi TuyếtThể loại:loli x đại thúcĐộ dài: 104 chương.Nguồn:tuncoi.wordpress.comhttps://tuncoi.wordpress.com/ngay-em-den/....."Vệ Cẩm Huyên hôn lên vành tai cô, bàn tay ở bên trong quần áo quấy phá, vuốt ve chỗ này, nhào nặn chỗ kia, nhẹ nhàng xoa bóp, vô cùng mãn nguyện. Khi anh hôn lên môi cô, môi và răng đan xen vào nhau, tay anh bắt đầu không thành thật hướng xuống phía dưới, Trương Tư Ninh nhíu mày, hai chân vặn vẹo muốn tránh bàn tay của anh, Vệ Cẩm Huyên khẽ thì thầm: "Tư Ninh, anh chỉ sờ một chút thôi, trước kia cũng đã chạm qua, em yên tâm, anh không làm gì khác. Em đừng loay hoay được không, đụng vào chân trái của anh."Trương Tư Ninh:......Đợi đến lúc anh cởi bỏ đồ ngủ của cô, chuẩn bị cởi luôn cả quần lót....cho dù Trương Tư Ninh có ngốc cũng biết anh đang muốn làm gì rồi, cô đẩy cái đầu đang nằm trên ngực mình ra, nghiến răng hỏi: "Vệ Cẩm Huyên, anh muốn làm gì?!"Vệ Cẩm Huyên ngẩng đầu nhìn cô, trong bóng tối đôi mắt lấp lánh lóe tia sáng rực rỡ hơn cả ánh sao trên trời, anh nói: "Anh muốn em." Vô cùng hào hùng, quang minh chính đại."…