Thư

Gửi Khoa thân mến

Nếu bạn đọc được bức thư này thì tôi đã hy sinh rồi. Mong bạn đừng buồn. Vì tôi chỉ là một trong số ít những chiến sĩ đã ngã xuống nơi chiến trường mà thôi. Nơi khói bụi mù mịt kèm theo những tiếng bom đạn và la hét từ khắp phía lại là nơi an nghỉ của hàng nghìn con người.
Có lẽ bạn sẽ thắc mắc tại sao tôi lại viết bức thư này cho bạn ha? Đơn giản thôi, là vì thương. Tôi thương bạn lắm. Tôi thương bạn từ khi ta còn ngồi xổm trước cửa nhà để bắn bi cho tới khi cầm súng bắn địch. Chữ "thương" này không phải thương kiểu anh em, mà thương theo kiểu vợ chồng ấy. Có lẽ bạn nghĩ tôi đang bị điên khi nói điều này vì dù gì tôi và bạn đều là đàn ông mà còn chơi với nhau từ nhỏ, bỗng dưng một ngày quay ra thích nhau nghe tởm vãi. Nhưng nó lại là sự thật, tôi chẳng tài nào ngăn được cảm xúc của mình cả.
Tôi chẳng mong bạn đáp lại tình cảm của tôi, tôi chỉ mong bạn sống tốt. Sau này thương ai thì lấy người đó. Nhớ đẻ một thằng cu để có đứa nối dõi tông đường nhá. Được thì thêm một bình rượu mơ cho đủ nếp đủ tẻ. Nói thật với bạn, nếu tôi còn sống tôi cũng thích có con gái với bạn lắm, nghe hoang đường nhờ? Nhưng tui thích là được rồi, ảo tưởng cũng có sao đâu.
Trong chiến trường khói lửa, trong tiếng bom đạn nổ, tôi chỉ là một số ít những chiến sĩ đã ở lại cùng Tổ Quốc. Chúng tôi chẳng đi đâu cả, máu chúng tôi hoà với sông, thịt chúng tôi hoà với đất. Từng tấc da, tấc thịt đều nằm trọn trên núi non, hoà vào hồn sông biển. Được hy sinh nơi đây, tôi thấy mình tuyệt lắm vì mình đã hy sinh vì Tổ Quốc mà. Bạn nên nhớ lí do chúng ta bước ra chiến trường và cầm súng là gì? Là vì đất nước, là vì đồng bào và cũng chính là vì gia đình của mình. Vậy nên hãy kiên cường tiến lên phía trước vì tương lai của đất nước! Tôi đi trước coi như trả nợ cho quê nhà. Về nói với mẹ tôi rằng "vui lên mẹ ơi, mẹ có đứa con là anh hùng đấy!".

Thương bạn nhiều, Khoa

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: