Chap 22. Bé bi, ba không bỏ con!
Ai da~ hai người này cứ ôm nhau khóc hoài vậy thì giải quyết được cái gì? Nhưng mà có ai cản hai người này đâu! Ba mẹ Seungkwan đã đi ra ngoài du lịch hết rồi. Trong nhà thì chẳng có ai dám làm phiền cậu chủ của họ. Giờ sao đây? Cứ đợi hai người này khóc hoài sao mà câu chuyện chúng ta diễn ra đây? Ai nha~ Au phải ra tay thôi.
*au ló đầu ra* THÔI ĐI HAI CHA! KHÓC QUÀIIIIIIIIIIII.
- Ai da! hết hồn! - Cuối cùng hai bạn trẻ cũng chịu buông nhau ra. Cơ mà ngơ ngác nhìn nhau không biết ai mới vừa hét :)) Cơ mà tìm hoài không thấy người đâu thì cũng bị hai cái con người không bình thường này nhanh chóng quẳng sang một bên :')
Sau một hồi bình tĩnh, cộng với trùng tu nhan sắc, cả hai mới bắt đầu bàn chuyện trở lại một cách nghiêm túc.
- Jihoon, vậy giờ sao? Ý tớ là cậu quyết định với bé cưng sao đây? Giữ hay... – Seungkwan chưa nói hết đã bị Jihoon trợn mắt bịt miệng.
- Nói cái gì đó? Cấm cậu nhắc tới chữ đó nghe chưa! Cục cưng là cục cưng. Cục cưng sẽ luôn được umma yêu thương... - Vừa nói Jihoon nhà ta vừa làm động tác yêu thương ôm ôm bụng thon như cái lon mà đỡ đỡ đưa đưa. Nghĩ tới cục cưng bé bé tròn tròn sinh ra làm thiên tính làm mẹ trỗi dậy. Bây giờ cậu chỉ cảm thấy bé bi là thứ đáng yêu và dễ thương nhất trên đời. Bỏ là như lào?
- Ôi trời đất ơi, nhìn kìa. Cậu làm tớ nổi cả da gà! Ok, mà mình cũng thấy giữ lại cục cưng là t...
- Á CHẾT RỒI! - Lại nữa, Seungkwan chưa kịp nói hết đã bị Jihoon đá hết từ giật mình hay sang hoảng hồn khác :)
- Cái gì nữa dzậy? Đẻ hả thằng kia? - Thật bực quá đi mà. Người thì nhỏ mà hét to muốn bể nhà luôn vậy đó. May mà đây không phải Nhật Bổn, bên bển đất yếu, hét vầy động đất sao!
- Vậy phải nói với umma và appa sao giờ? Tớ không biết đâu! - Chuyện này đúng là nhức đầu!
- Uhm thì cuối cùng gì cũng sẽ không giấu được đâu! Hơn nữa chú Jisoo lợi hại như vậy tớ chỉ sợ có giấu cũng chẳng được lâu! Nhưng mà chắc hiện tại cũng không cần gấp. Cứ từ từ rồi hẵng nói!
Nghe Seungkwan nói cậu cũng thấy không còn cách nào khác! Tuy giấu không được lâu nhưng mà không thể cho umma và appa biết ngay được! Vì bây giờ mọi thứ còn mờ mịt quá.
- Jihoonie, cậu nói cho mình biết ba của cục cưng là ai được không?
- Ơ...cái này...có cần thiết không vậy?
- Có chứ sao! - Nhìn Seungkwan với ánh mắt lấp lánh, chúa tò mò là đây! Quan trọng cái con khỉ! Quan trọng với cậu ta thì có!
- Cái này...hê hê...tớ...
Thấy Jihoon còn ngập ngừng thì tiến sĩ suy luận vô cùng lô gic Seungkwan liền như lên đồng cướp lời.
- Sao sao? Cậu không biết luôn à? Trời đất quỷ thần ơi.Đừng nói với tớ nhiều quá cậu cũng không xác định ba đứa nhỏ nhá! Sao mà giống truyện ngôn tình cẩu huyết vậy? Hay là cậu cũng không biết mặt người đàn ông đó? Ôi sao mà cẩu huyết thế? Bé bi dễ thương không lẽ không có ap.. - Nhìn con người này luyên thuyên mà toàn thấy trù ẻo cục cưng không có appa liền khiến cậu nổi nóng!
- Cậu đọc tiểu thuyết nhiều quá rồi đó. Ai nói cục cưng của tớ không có appa hả! Còn nữa, chỉ có một người thôi. Tớ cũng chẳng có lầm. Hơn nữa cái bản mặt tên Kwon Soonyoung có chết tớ cũng không có quên đừng nói tới...- Đột nhiên phát hiện ra mình vừa hố hàng làm Jihoon co rúm chẳng muốn nói gì nữa. Ôi sao mình lại ngu đến như thế? Chưa đánh mà đã khai rồi!
Nhưng đáp lại cậu là một sự im cmn lặng tới đáng sợ. Seungkwan mắt chữ a mồm chữ o... ủa, ngược lại chứ! Mồm chữ A mắt chữ O mà kinh ngạc. Hồi hoảng loạng hét như lên cơn. Làm Jihoon không biết cái vấn đề gì đang xảy ra nữa. Rốt cuộc như vậy là tốt hay không tốt?
- OAAAAAAAA... KHÔNG PHẢI CHỨ???
- Hết hồn bảo bối! Cái thằng này! -Vừa nghe vậy Seungkwan liền trấn tỉnh. Không được, làm ảnh hưởng tới bé bi thì không tốt. Nên Seungkwan nhà ta vừa vuốt bụng Jihoon vừa kìm nén kích động nói.
- Là KwonSoonyoung sao? Ôi trời ơi, Kwon tổng mới nhận chức hồi sáng đây mà! Oa cậu giỏi quá Jihoon, hiện đã mang con của Kwon tổng tỷ tỷ tỷ triệu triệu triệu đô. Giàu rồi, giàu rồi. Ha ha ha
Nhìn cái đứa khùng điên này cậu tự hỏi sao mình lại có đứa bạn như vầy vậy trời? May là ở đây không có người nhá! Nếu không chắc đào hố chui xuống mà trốn quá!
- Quá khích cái gì vậy đồ tham lam? Nội cái Wonderland trụ sở nhà tớ thôi kiến tiền ăn không hết rồi, chưa kể mấy ngàn cái chi nhánh khắp nơi nữa! Nhà tớ thua nhà hắn hay sao! - Cái này nói thiệt, cậu đúng là không có giỡn à nha!
-Ờ há! Cậu không nói tớ cũng quên mất! Hí hí. Mà nhà tớ chỉ có quản lí điện thôi, tiền lời cũng không kiếm được nhiều như vậy! Sao mà lúc trước appa Mingyu lại chọn cái nghề này không biết. Kinh doanh hay công viên như nhà cậu thì có phải giờ cũng giàu rồi không! - Nghe đứa bạn thân nói cậu chỉ hận không thể bóp cổ cho nó chết cho rồi! Trời ơi vậy mà nó cũng so sánh được.
- Ủa nhà cậu làm như không giàu sao? Nhưng mà đổi lại chẳng phải không ai dám ăn hiếp cậu sao? Đâu có đứa nào muốn nhà nó quanh năm sống nhờ nến!
- Ờ há há! Đúng là uy thiệt. Nhà tổng thống cũng chẳng dám làm gì tớ! Độc quyền điện mà!
- Ờ ờ ít có ác lắm. Độc quyền phát điện nên còn tự đặt luật cấm xài máy phát điện, cấm tàng trữ phương tiện biến hóa điện nữa chứ! - Phải rồi đó. Cũng may mà quen với nó, không chắc cúp điện trường kỳ rồi quá. Cậu chọc nó hoài mà :)
- Ha ha, độc quyền mà lị.
- Thôi dẹp đi. Mà tối rồi, tớ về đây. A hay cậu qua ngủ với tớ nha! Nhà cậu cũng đâu có ai!
Thấy đề nghị của Jihoon không tệ nên Seungkwan một hai không từ chối. Ha đứa lại kéo nhau về nhà Jihoon ngủ sẵn tiện tám tiếp.
Hai~~~ bầu bì thì không lo :)
---------------------------------
To be continued....
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro