Chap 27. Giành chồng!?
Tối.
Mấy đứa này nói chúng là lũ quỷ không sai mà! Tới giờ đi ngủ nó cũng giỡn cho bằng được, trong phòng đang um sùm, rần đùng, lùng xùng bùng trong ấy ấy! Ôi mấy đứa ơi, cho umma xin đi mà, có khi nào cái biệt thự này sập không mấy đứa? Haizzz, biết không cản được chúng nó Jisoo liền đi dọn mền gối cho hai đứa nhỏ tối nay ngủ ở đây. à, con phải cố gắng lên! Không được đau buồn nữa, sẽ ảnh hưởng tới cháu của umma đó! Umma nhất quyết đòi lại công bằng cho con. Fighting, Oh Yeah!
Có ai nói nhà này khùng từ lớn tới nhỏ chưa? Jisoo vừa đứng trước cửu phòng vừa lẩm bẩm còn làm động tác giựt-cùi-chỏ-cố-gắng nữa chứ! Ôi phu nhân, cho chúng tôi xin đi! Chúng tôi không giám lớn tiếng bảo người điên đâu. Nhưng mà nhìn hâm quá cơ =) . Hàng loạt người hầu trong nhà đều lắc đầu nguầy nguậy.
------------------
- Bỏ ra bỏ ra. Cái gối hình con gấu là của tớ mà! - Myungho nhăn nhó đòi sống đòi chết muốn dành cái gối vô cùng đáng yêu, siêu cấp đáng yêu về cho mình.
- Kí cho cái viêm màn não mũ giờ nha! Gối này là gối gấu đen bự của appa đem qua đây cho mượn đó. Của cậu hồi nào? - Jihoon dẩu mỏ đáp.
- Ai quan tâm? Miễn sao có gấu là của tớ! - Myungho không quan tâm tới , giơ tay giựt cái gối lại.
- Không cho! Không được động vào! Gối này của appa mà! - Ý Jihoon là gối của appa nó nên nó không cho ai đụng đó mà :))
- Đưa đây không? Chú Seokmin sợ mình không có gối nên là đem qua cho mình mượn chứ bộ. - Myungho tiếp tục cãi bướng.
- Ôi trời ơi, mệt hai cậu thật, nè lấy gối khủng long của mình nè! - Seungkwan đưa cái gối trước mặt hai đứa nhỏ như con thỏ nhưng bự bằng con beo. :))
- KHÔNG THÈM! - Thật tội cho bạn Seungkwan, có lòng tốt nhưng bị người ta chà đạp không thương tiếc. Đợi đó, ông về bảo appa cắt phăng điện nhà bây cho đời nó mù nó mịt lun :))
- Xí, gối khủng long dễ thương tôi mới không thèm cho mấy người!
- Nói cái gì hả?
- #&$'"'$##%)^£€¢π...
- &%#$&*£¥¢'π÷€™\®...
Blap...blap...bla... màn cắn xé hơn cẩu của ba con ẳng ẳng nhỏ. Nói nhỏ tí là sau khi rút gọn đã tiết kiệm được 1 ngàn chữa đủ để viết thêm một chap =))
Một tiếng sau.
- Này, cậu định như thế nào hả? - Lúc này mỗi đứa đã ôm một cái gối vì umma vừa đem trả lại cái gối con cún mới đem đi giặt hồi sáng. Myungho cũng thỏa mãn với cái mền gấu trúc thân quen đã ra rời hơn một năm trước. Seungkwan thì không mất cái gối con khủng long nên trong lòng đang nhảy múa như trúng số trong trỏng.
Hiện tại thì ba bạn nhỏ mới bắt đầu nói đàng hoàng. Jisoo thì chuyện không nên biết hay nên biết giờ cũng đã biết. Soonyoung? Soonyoung là thằng nào? Ăn dưa bỏ hột rồi không chịu nhặt hả? Thật sỉ nhục chị em đàn ông :)
- Hửm? Sao là sao? - Nằm ở giữa hai người vừa săm soi ngón chân vừa ung dung trả lời.
- Không lẽ cậu bỏ qua dễ dàng cho họ thế sao? Họ coi như là đang mượn bụng cậu cho con bọn họ đó!
- Im ngay! Dám xúc phạm đến bé con. Ai nói là con của bọn họ? Con của riêng tớ! - Nghe không vô câu nào trong lời nói của Myungho làm cậu hơi kích động.
- Sorry, sorry. Ha ha. Nhưng mà đừng bảo là cậu không có tình ý gì với cái tên đó. Hắn làm thế với cậu mà cậu thì... ai da, nói sao đây? Nói chung là trong câu chuyện của cậu mình nhận ra cậu có lẽ đối với người đó không phải như với người khác nha~ - Myungho lúc này vận dụng hết tình trường phân tích. Nhưng phải nói nhỏ với mọi người rằng tới giờ này mới có một mảnh tình vắt vai chứ tình trường đâu ra? :)
- Ờ thì... haizzz đúng là tớ hay đấu khẩu với hắn, đối xử với hắn như người dưng... nhưng mà... nhưng mà thật ra... tớ thích hắn khi nào tớ cũng không biết! - Nói ra chuyện này khiến rất xấu hổ! Cậu đang chui mặt vào gối thẹn thùng. Trong khi đó miệng thì nhăn răng, tay thì đập lên đập xuống trên đệm còn nói: ứ, không chịu đâu, ngại quá! Ứ ứ...😄
- Ố! - Tiếng Seungkwan và Myungho hú hét càng làm cho xấu hổ, động tác thẹn thùng càng mất kiểm soát. Ôi lạy anh, anh sắp thăng chức baba rồi đấy. :v
- Thôi được rồi, người ta ngại mà!
- Hố hố hố... - Nhìn mặt mắc cười quá làm Myungho và Seungkwan không thể nhịn được. Tới lúc nhìn thấy đứa bạn làm mặt quỷ hai đứa mới ráng nín cười. Nên ba người mới tiếp tục nói chuyện đàng hoàng một lần nữa.
- Vậy không lẽ cậu cứ để hắn bị người ta cướp đi vậy sao? - Jisoo nói.
- Đúng rồi đó mình cũng nghĩ như vậy. Mình thấy cậu nên quyết định cho kỹ lưỡng để mai sau không phải hối hận. Còn đứa nhỏ nữa à! - Seungkwan cũng nhanh chóng nói lên những gì cậu cho là đúng. Hơn ai hết, cậu và Jisoo luôn muốn thấy đứa bạn thân nhất của mình được hạnh phúc.
- Mình... mình... mình cũng rất mong bảo bối cũng có cha. Mình cũng muốn là anh ấy mà không phải bất kỳ ai khác. Nhưng mà... - Có vẻ như nhắc đến chuyện này đã khiến cậu rớm nước mắt.
- Không nhưng nhị gì nữa! Nếu cậu đã muốn vậy thì tớ và Seungkwan nhất định giúp tới cùng! Phải không? - Myungho hất đầu về phía Seungkwan hỏi.
- Đúng vậy đó. Cậu không cần lo, còn có chúng tớ nè! - Seungkwan cười gật đầu chắc nịch.
- Cảm ơn các cậu! Tớ xúc động quá! Huhuhu - hiện giờ rất cảm động. Hai đứa này quả là bạn tốt nhất trên đời này. Cậu cảm thấy thật may mắn!
- Ok, quyết định rồi nhé! Chúng ta khởi động chiến dịch DÀNH CHỒNG! - Myungho bật dậy đứng thẳng trên giường mà tuyên bố. Nhưng trong lúc 2 đứa nằm trên giường còn chưa kịp sững sờ thì cửa phòng đã bật mở.
"Rầm". Ôi cái bản lề cách cửa xấu số:)
- Vậy sao? Umma tham gia nữa! Umma Jeonghan chắc chắn cũng sẽ tham gia lun!
- Hả, umma nghe lén tụi con sao!
- Thì sao? Không nghe lén thì chẳng phải ta đã bỏ qua một chuyện thú vị rồi sao? Ha ha ha. Sắp có trò chơi giải sầu rồi. - Vừa nói umma Jisoo vừa quay đầu bỏ đi để lại 3 khuôn mặt đơ như cây cơ của 3 đứa nhỏ. Chưa hết, loáng thoáng ngoài cửa còn nghe được:
- Chuẩn bị chơi dành chồng thôi. Phải mau đi lập kế hoạch ha ha ha. Hẳn Jeonghan sẽ hào hứng lắm! Fighting, Yeah!
Trong phòng ba đứa chỉ còn biết kêu trời. Chịu hết nổi lăn đùng ra giường.
Mà trời cũng khuya rồi. Đi ngủ thôi, chuẩn bị mai bắt đầu chiến dịch dành chồng đấy!
TO BE CONTINUED...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro