Chap 34. Kwon tổng vẫn là anh, bae!
Đám cưới của MinHee chiều nay cuối cùng cũng kết thúc. Người cô ta lấy là con trai ông chủ tập đoàn Cho, đối thủ của SLC, tất nhiên, Cho group thật ra chẳng là gì mà đem so với SLC cả. Nhưng mà cũng coi như là có thứ hạn đi! MinHee này rất xảo quyệt, trong quá trình quen Soonyoung còn tìm cách giúp đỡ Cho group. Cô ta tính trước đường lui cho mình phòng hờ trường hợp cuộc hôn nhân với Kwon gia không thành công. Giờ thì đúng là cô ta tính đúng rồi! Ngay sau khi nghe tin Soonyoung mất chức, tài sản tiền tài cũng không còn, liền ngay lập tức quay qua nhanh chóng mà đám cưới vì sợ Soonyoung sẽ tìm cách gây bất lợi cho cô ta. Sợ hắn mượn danh nghĩa trong lúc khó khăn này mà đến làm phiền Park gia. Thật là xảo quyệt! Nhưng có một điều cô ta không tính ra được là chuyện này ngay từ đầu Soonyoung đã phát hiện ra, và sự thật sắp làm cho cô ta tức chết.
Chiều hôm đó, toàn thể công nhân viên của cả tập đoàn SLC vỡ òa trong hạnh phúc khi biết được Tổng giám đốc Kwon Soonyoung đã được chủ tịch cho quay về phục chức. Khỏi nói các nhân viên trong công ty vui vẻ cở nào. Tổng giám đốc rất tốt, tiền thưởng khi hoàn thành tốt nhiệm vụ cực kì nhiều, nên ai cũng ráng hết sức hoàn thành công việc. Kwon tổng của bọn họ cũng không bao giờ ra vẻ ta đây hay chảnh. Dù ai có nói thế nào thì họ cũng chỉ thấy giám đốc của bọn họ là khí chất hơn người đã là trời sinh, tổng giám đốc dù không cố ý chảnh nhưng tự thân nó cũng bật ra ngoài. Quá chất quá ngầu rồi còn đòi gì nữa? Hạnh phúc của họ chính là được làm việc dưới trướng của Kwon tổng. tự hào nhất là đi đâu cũng nói tôi là nhân viên SLC, tổng giám đốc của tôi là Kwon Soonyoung cũng đã thấy hơn người rồi!
Thật vậy, chiều đó trong khi toàn bộ nhân viên xếp hàng dài hy vọng trong phấn kích thì lúc thấy Chủ tịch bước xuống xe cùng Kwon tổng đại nhân đã làm toàn thể nhân viên vỡ òa, phấn kích lẹt đẹt đi theo họ lên hội trường. Kwon tổng sau thời gian nghĩ xả hơi, bị appa của ngài cho đi tập huấn, cho đi học tập thêm thôi, sa thải mất chức gì? Báo chí đăng tầm bậy mà cũng nghe! Người đã trở lại! Hu hu mừng đến phát khóc lên được...
--------------------
- WHATTTT? - Minhee khi nghe tin này chỉ cảm thấy dường như toàn bộ thiên đường đang sụp đổ! Hủy hôn rồi, hủy hôn rồi, đám cưới rồi, đám cưới rồi...Mấy câu nầy cứ vang vọng trong đầu cô ta như tiếng chuông vang vang, nói với cô ta rằng đã không còn đường quay lại ổ dát kim cương trước kia xém nữa được lăn vô rồi! Bây giờ chỉ có thể ngồi ngơ ngác xem truyền hình truẹc tiếp từ SLC Tower Empire.
"Kính chào quý vị, thời gian qua đã nhiều tin tức về tôi! Nhưng thật ra đó cũng chỉ là cách tôi và appa tôi bàn bạc với nhau. Để thực hiên một vài việc cá nhân quan trọng! Thật xin lỗi là chỉ vì chuyện cá nhân của tôi mà lành ảnh hưởng đến toàn bộ công ty. Nhưng mà bây giờ đã qua rồi, tôi hứa sẽ không vì những chuyện như vậy làm ảnh hưởng đến tinh thần của mọi người nữa!" - Tiếng Soonyoung rõ ràng vang lên trong không khí chờ đợi của tất cả nhân viên.
" Thưa tổng giám đốc, ngài có thể cho chúng tôi biết chuyện gì mà phải khiến ngài phải viện cớ như vậy không ạ?" - Một nhân viên hỏi, trùng hợp đó cũng là thắc mắc của mọi người trong công ty.
" Ha ha, cũng không giấu mọi người nữa, tôi là vì chuẩn bị đón bà xã đại nhân về nhà nên mới tung ra những tin tức như vậy. Chuyện này mọi người có thấy đã đủ quan trọng không?"
" Đúng đúng, tất nhiên là quan trọng rồi!"
"Tổng giám đốc yêu vợ quá a~, mà phu nhân tổng giám đốc là ai vậy nhỉ?"
" Chắc rất xinh đẹp!"
"Có ai biết không???"
...*lầm rầm*, * xì xào*, *rầm rì* tiếng bàn tán của mọi người.
"Một lần nữa xin lỗi mọi người. Tôi rất vui được trở lại, nhất là được làm việc với toàn nhân viên tinh anh trong công ty!" - Có ai thấy hắn dẻo miệng không?
"CHÀO MỪNG GIÁM ĐỐC TRỞ VỀ!!!!!!!!!!!!!!"
Kết thúc bảng tin là hình ảnh Kwon Soonyoung cười tươi rói vỗ tay cùng nhân viên trong tiếng reo hò đồng thanh của các nhân viên mê Kwon tổng soái còn hơn chữ soái.
------------------
- Là ai, là ai? Chắc chắn là vì người đó nên Soonyoung mới làm ra sự tình này để mà chuẩn bị đường đón nó về nhà. Làm cho gia đình mình tự động hủy hôn...- Giấy tờ trong tay Minhee bị cô ta giờ nát hết cả!
- Anh mau điều ra về người mà Soonyoung muốn lấy. Điều tra luôn địa chỉ nơi người đó đang ở cho tôi! - Cúp điện thoại, Minhee đã vò nát hết giấy trên bàn, nghiến răng ken két. - Cái gì tôi không có người khác cũng đừng có!
----------------
Jihoon hiện tại đang ngồi một mình trong phòng khách. Cậu đang tự trách mình nặng lời để giờ Soonyoung lại bỏ rơi cậu rồi!
- Soonyoung, về đây với em và con đi! Hu hu, em sai rồi, anh thất nghiệp cũng không sao, umma và appa không cho anh tiền cũng không sao, umma và appa em có cho em tiền mà, hic hic, em sẽ cho lại anh! Hu hu, anh về đay em làm bánh cho anh ăn, không bán nữa cũng không sao! Oa oa oa... - Nhìn cậu khóc thương tâm đến đáng thương!
Cái loa phường đúng là chết tiệc, lúc muốn nghe tin tức bên ngoài thì nó im như cây kim, lúc thì không cần nghe lại cứ lải nhải. Bực quá đi mất...
"Dinh Dong"
Đang định lại ngồi tự kỉ khóc tiếp cậu lại nghe tiếng chuông,
- Soonyoung, Soonie, Soonie của em! - Soonyoung về đó, phải ra mở cửa đón ảnh vô nhà ngay. Xong rồi cậu sẽ khóa anh ở nhà luôn! Không cho đi nữa!
Jihoon hí hửng ra ngoài mở cửa, nhưng mà rất tiếc là phải làm cho cậu thất vọng. Soonyoung không ở ngoài cửa, là một gương mặt cả đời này cậu cũng không muốn nhìn lại!
- Xin chào, Jihoon!
- Sao cô tìm được chỗ này?
...
To be continued...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro