Chap 5. Hun

- AAAHHHHH~~~~ - Vẫn còn chưa ý thức mà nhắm mắt hét.

- IM NGAY - Vẫn không có tác dụng - Đừng trách tôi.

ĐOÀNG-------------------------

Đang hét hết công suất thì bỗng dưng bị chặn họng. Ai gan vậy không biết. Ủa mà cậu cảm thấy có cái gì nó lạ lạ. Cái này... cái này... là...

Mọi người vừa bị âm thanh lớn làm cho đau đầu thì nhìn thấy một màn này càng kinh hãi hơn.

Là Kwon Soonyoung, Kwon Tổng tương lai trong vài tuần nữa đang hôn tiểu mỹ nam Lee Jihoon. Ôi còn chuyện gì shock hơn, còn chuyện gì động trời hơn, bây giờ mà Seoul School bao gồm từ mẫu giáo đến đại học có bị đánh bom thì cũng không sốc bằng tin này a~~~

Chớp con mắt bên trái - Chuyện gì đang xảy ra?

Chớp con mắt bên phải - Sao thấy choáng váng quá vầy nè!

Chớp hai con mắt một lúc - Cảm thấy ướt, cảm thấy mềm, cảm thấy...

- A, NGƯƠI DÁMMMM ... - Lập tức đẩy hắn ra. Người nào đó chưa rút được kinh nghiệm mà tiếp tục la toáng lên @•@. Này là nhất thời bị cưỡng hun còn mụ mị đầu óc chưa nghĩ tiếp tới hậu quả đây mà.

- IM NGAY! Em còn muốn? - Nhếch mép cười gian. Cậu mà còn tiếp tục la hét hắn cũng chẳng ngại mà hưởng thụ. Hắn đâu có lỗ đâu mà sợ.

Im lặng ~

Đúng đúng! Đầu óc bị kích điện quá nơ-ron đi nhảy đầm hết rồi, bộ muốn nữa hay sao mà còn không im miệng!?
Ế khoan, hình như quên gì thì phải!!!

- Oa oa oa Nụ.. nụ... h..ôn... hôn.. đầu của tôi, tôi giết chết anh! Lưu manh này! Biến thái này! Chết đi! Chết đi! - Khuyến mãi mỗi lần chửi rủa là cào, cấu, đập, nhéo, cắn...

- Này này! Tại ai hả? Được Kwon Soonyoung này hôn là phước ba đời nhà em đấy! Bao người muốn còn không được! A! Đau... - Đúng, đúng! Bao nhiêu nữ nhân cầu hắn ôm, cầu hắn hun, cầu hắn xoa, cầu hắn chọc.. e hèm, hơi lạc đề chút... nói chung hắn là hàng hiếm, lần đâu tiên lại có người cự tuyệt hắn. Đúng là có phước mà không biết hưởng mà!

- Đồ chết bằm, đồ chết bằm... - Đánh, vận hết sức bình sinh từ nhỏ tới lớn 18 năm trời cậu đánh, cào cấu cho đồ tồi này thây người không ra người, thây ma không ra ma, cho ba má nó nhận không ra, cho nó khỏii lết về nhà!

Cào, cắn, cào cắn!

- Jihoon dừng lại, đừng đánh nữa... - Seungkwan lập tức cản Jihoon lại. Tên Soonyoung này con nhà quyền thế, địa vị của hắn cũng không phải tầm thường, nên cậu thấy thà chịu thiệt một chút rồi nhắm mắt cho qua còn hơn.

- Bỏ ra, bỏ mình ra, để mình cho hắn một trận! Đồ khốn nạn này, ôi đôi môi ngọc ngà của tôi! - Ức, ức quá! Cuộc đời Lee thiếu gia này chưa có ngày nào nóng máu hơn hôm nay! Làm sao đây, làm sao đây!

- Này em Lee! Em đánh bạn sao? Còn các em này đã vào lớp rồi sao còn tụ 5 tụ 7 họp chợ ở đây? Không xem nội quy ra gì rồi sao? - Lập tức cả sân đang kín người lập tức tản ra dù đang rất hiếu kì xem một màn kịch tính. Nhưng biết làm sao đây! để thầy bắt được sẽ ăn kiểm điểm không đáng!

- Jihoon, thầy giám thị tới, đi thôi!

- Bỏ tớ ra, để tớ cho tên chó chết đó một trận... - Cậu giẫy giụa không muốn đi. Thầy giám thị cũng muốn mặc kệ! Cứ đại khai sát giới giết chết tên khốn nạn này trước rồi tính sao!

Không còn cách nào khác, BooBoo đành gồng sức lôi cái con người này chuồn lẹ vào lớp. Cái tính của cậu ta Boo này còn lạ gì nữa. Mỗi khi nổi không kìm chế nổi là lại lồng lộn mắc kệ tất cả. Không tốt, không tốt đâu! Phải kéo cậu ta đi trước. Có gì bình tĩnh lại rồi giải quyết!

Cả buổi chiều đó không khí lớp nặng nề kinh khủng. Chính là do bộ mặt như ăn thịt người của Jihoon nhà ta. Seungkwan cũng nuốt khan chịu không nỗi đôi mắt như dao của nó. Các nam sinh thầm cảm thán: "Ghê thật, Jihoon giận thật quá đáng sợ. Sau này rước được em ấy về nhà nhất định phải cẩn thận! Nhắc lại cũng tức ói máu. Nụ hôn tuyệt vời lần đầu của Jihoon đã bị thằng Soonyoung cướp mất. Thật hận không làm gì được hắn..."- mở ngoặc - đã lượt bớt mơ tưởng - đã rút gọn câu văn cho dễ hiểu - đóng ngoặc.

---------
Tại Lee gia.

- Jisoo à! Em có thể ngừng đọc được không? Ăn trái cây với anh này! - Sau một ngày đi làm khỏe re về định yêu thương hường phấn với vợ yêu tí mà cũng không được! Ôi, appa Seokmin đáng kính chỉ muốn được ngồi ăn trái cây xem hoạt hình Bubu Chacha với vợ Jisoo xinh đẹp thôi mà!

- Uhm, để em đọc cái, còn có 269 chương nữa thôi mà! - Jisoo trả lời tỉnh bơ.

- Uhm, đọc nhanh đi... CÁI GÌ? 269 chương?! Rồi em định đọc tới khi nào xong? - Có lộn không? Một quyển dày cộm thế kia cơ mà!

- Nhanh thôi mà anh! Chờ em chút đi, Chắc tới 3 giờ sáng là xong ý mà! - Ai da! Cao thủ có khác, mấy tiếng đã luyện xong cuốn tiểu thuyết! Bái phục!

- Không đọc gì nữa! Anh nhịn ba ngày rồi! Hôm nay anh muốn! Em hứa rồi còn gì!?

- Nhưng mà hôm nay ngoại lệ, hôm nay xuất bản sách mới anh không thấy sao? - Cái này SooSoo nhà ta không có quên, nhưng đọc đam mỹ quan trọng hơn!

- Anh mặc kệ! - Không biết là như lào, Seokmin nổi hứng nhất định bế mẹ sấp nhỏ lâm trận :)))

- A, Minie, bỏ em xuống, bỏ em xuống... Không muốn đâu! - Giả bộ giãy giụa, la hét. :)

Hai người đang giỡn cười rần rần thì Jihoon bước vào, bực bội.

- Chào appa, umma con mới đi học về ~~ Ỉu xìu.

Nghe tiếng cục vàng có vẻ lạ, hai người mới ngưng giỡn, Jisoo ngoái mặt từ trên tay Seokmin nhìn xuống.

- À, con đi học về hả! Mà... con sao vậy? Không vui sao? Hay ở trường có người ăn hiếp con?

Nói đến đây, cục tức còn ghẹn ở ngay đó trào lên, cậu òa khóc.

- Oa oa oa, bực mình quá - Rồi phi thân chạy thẳng lên phòng. Khiến hai nguời dưới này nghơ ngác nhìn theo mà cũng không biết nói gì.

- Ơi! Jihoon nó thất thường thế đó! Nhiều khi em không biết là nó bị người ta ăn hiếp hay tại nó ăn hiếp người ta chưa đã nữa! - Umma Jisoo đáng kính với kinh nghiệm hiểu con trai nhất khẳng định.

.
.
.

- Này, chẳng phải anh nói anh muốn sao!? - Chọt chọt vào tảng ngực như thép, Jisoo như có như không nhìn Seokmin bằng ánh mắt câu dẫn luyện từ mấy năm qua. Bảo đảm trí mạng. :))

- Ha ha, thôi em đọc truyện tiếp đi, anh không phiền nữa! - Này là đang cố tình làm giá.

- Thôi mà ông xã! Anh dám không đáp ứng em thì em cũng không thiếu người đòi sống chết vì em đâu. Đi ra ngoài với em bộ anh không thấy sao? - Đúng vậy, thân thể tuyệt mỹ của cậu vẫn có khối người thèm muốn. Chỉ là chọc ông xã thôi, chứ không phải là ông xã thì cậu cũng không muốn!

- Được lắm! Xem anh giáo huấn em đây, đồ hồ ly chín đuôi.

*abcxyz*
----------
To be continued... 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro