Chap 6. Ấn tượng


Sau một đêm khó ngủ, Jihoon mệt mỏi lê thân đi làm vệ sinh. Chó chết người hầu trong nhà đêm hôm khuya khoắt không biết làm gì mà om sòm, thiếu gia ta làm sao cũng không ngủ được, đáng lý ra đã định bước ra giáo huấn họ một trận nhưng lại sợ làm appa và umma đang ngon giấc (ừ, thì đang ngon giấc :))) ) thức dậy nên thôi. Nhưng tí nữa nhất định cho họ một bài học! Làm khuôn mặt triệu người theo đuổi này vì mất ngủ mà nhìn không khác gì con gấu trúc (gấu trúc đáng yêu mà anh).

Đánh răng xong xuôi thì thay đồng phục trường rồi xuống lầu, đã thấy appa và umma chờ sẵn.

- Ai, em biết không? Tháng này báo số tiếp theo sẽ lại xếp hạng độ giàu có của các tỷ phú khu vực, em đoán xem là tên Seungcheol đứng nhất hay ông xã của em đứng nhất? - Appa thật là, lúc nào cũng đòi đứng nhất, lúc nào cũng đòi đấu với bác Seungcheol nhà bên. Vì thế mà cho dù là hàng xóm biệt thự cách hàng rào mà vẫn không thân nổi.

A, nhắc tới mới nhớ, nhà bên không phải nhà tên khốn Soonyoung sao? Bác Seungcheol chính là appa của hắn! Ôi đồ khốn nạn.

- Tất nhiên là anh rồi! Ông xã! - Umma của cậu híp mắt cười.

- Ôi, còn biết nịnh anh nữa... - Appa cũng rất vui vẻ dùng tay véo má umma.

- Chứ không phải cứ theo chu kỳ sao? Em để ý lâu rồi, tháng trước là chú Seungcheol, sau tới anh, rồi mới tháng trước thì quay lại chú Seungcheol, vậy không phải tháng này lại là anh sao?

- Em đừng nghi ngờ năng lực ông xã em thế chứ! Anh nhất định sẽ đứng nhất 2 tháng liên tiếp cho em coi!

- Đúng đó appa, nhà mình nhất định sẽ đứng nhất liên tiếp, đánh ngục nhà tên  đó! - Từ nãy giờ cậu đã ngồi vào bàn, nghe appa nói thế cũng rất muốn hơn thua đủ cả với tên khốn đó!

- Được lắm con trai! Vì con, ba sẽ đứng nhất liên tiếp. Con là động lực của appa - Có con trai cưng ủng hộ, tất nhiên phải là cho đáng mặt appa rồi!

- Appa fighting!

- Uhm, ngoan! Tí appa cho thêm tiền mua kẹo! - Cưng cưng, vuốt tóc con trai. Appa Seokmin đang rất vui vẻ.

- Thôi cả nhà ăng sáng đi nào! - Jisoo lên tiếng 2 cha con đang mải mê tám chuyện này. Thuận tay sắp xếp lại nĩa muốn cho cả 2.

- A! Quản gia Jung, cháu có vài chuyện cần nói! - Chợt nhớ ra chuyện gì, cậu quay lại nói với quản gia Jung đáng đứng gần đó.

Quản gia Jung  là quản gia được tuyển khi còn trẻ của ông nội. Lúc ấy Appa Seokmin vẫn còn nhỏ. Ông quản lí căn siêu biệt thự này rất hoàn hảo, luôn sạch, luôn ngọn gàng, mà vẫn không làm phiền chủ nhà. Thế nên gia đình ba người cậu rất quý mếm vị quản gia này! Tiền lương thì cứ thế tăng đều mỗi năm! Nhưng lâu lâu tối tối cậu cảm thấy có phải ông ta ngủ mất rồi mà để người hầu làm ăn tắc trách.

Cậu chủ có gì căn dặn! - Tác phong nhanh nhẹn, liền vài giây quản gia đã đứng trước Jihoon.

- Tối qua bác để cho người hầu làm gì mà ồn quá đi! Cháu không ngủ được.

Vậy là có hai người ngồi bên kia bàn người thì xanh mặt, người thì đỏ mặt. Nhưng cậu đang quay ngược mặt qua nói chuyện với bác quản gia nên không để ý.

- À! Chuyện này... - Thấy Seokmin nháy mắt, chậc, lại đành phải nhận lỗi rồi đổ lên đầu người hầu thôi! - À, xin lỗi cậu chủ, sắp tới là tết đoan ngọ nên gia nhân trong nhà đang chuẩn bị ạ! Tối qua chắc là họ đang... đập nước đá ạ, đúng rồi, chính là đập nước đá!

- Ồ! vậy lần sau ông bảo việc gì ồn ào thì làm ban ngày đi, ban đêm còn để cháu và ba mẹ nghỉ ngơi nữa! - Vậy là có ai con người phía sau phục hồi vẻ cao sang quý phái dù mới đổ mồ hôi hột!

- Vâng, xin lỗi cậu, lần sau tôi sẽ để ý hơn.

- Rồi, bác có thể đi - Dù gì thì không ai cũng có thể pơ-phẹc 100% nên cậu cũng đành cho qua.
Trong lúc ăn sáng không ai để ý chứ có 2 người vừa ăn vừa liếc, một người thì cười! Kiểu như: Em cấm anh hoạt động lúc có Hoonie ở nhà, nhất là ban đêm. Rồi, anh biết rồi, nhưng mà anh nhớ em cũng phối hợp lắm mà vợ! Liếc, cười!

-------------------------------

Hiện tại Jeonghan đang đứng trước quầy gia vị trong siêu thị. Umma master chef của chúng ta đang muốn nấu món mới, nhưng đang phân vân không biết chọn loại gia vị nào!

Chả là mỗi tết đoan ngọ cả khu Gangnam sẽ tụ họp các gia đình lại ở công viên riêng! Ăn uống, ca hát. Mà tất nhiên không thể thiếu master chef tương lai này rồi. Tại cậu chỉ không có thời gian đi thi thôi đó mà.

- Ai, tên chết tiệt nhà anh, kêu chở em đi mà không chịu, bây giờ hàng gia vị bị người ta mua sắp hết rồi! Bộ anh có thù với món mới sao? - Jeonghan umma mắt lướt ngang lướt dọc kệ gia vị thế là quyết định lấy lọ dầu oliu duy nhất còn sót lại.

Lại nói về phía bên kia kệ hàng mà Jeonghan đang đứng, Park Minhee cũng đang định mua dầu oliu về để mà làm đẹp. Da càng láng mịn thì mới khiến Soonyoung càng yêu mình! May quá, vẫn còn một chai trên kệ.

1s
2s
3s
...

- A, Cháu gái à, nhường cho chú nhé!

- Chú nhường cho cháu đi!

Khỏi nói nhiều, 2 người mỗi người một tay cầm chai dầu, 4 mắt té lửa nhìn nhau.

"Không được, nhất định phải mua được chai dầu này còn làm thử cho Seungcheol và Soonyoung ăn trước"

"Nhất định phải đoạt được, da mặt đã khô lắm rồi, nội trong hôm nay phải có"

Sở dĩ họ không biết nhau là vì hôn ước này do ông nội của Soonyoung, ba của Seungcheol đứng ra đồng ý từ khi Soonyoung còn nhỏ. Mà cái cô gái này từ nhỏ đã sống bên Tây, mới chỉ trở về có vài năm gần đây. Từ đầu cậu nghĩ ông đã định như vậy có lẽ đó là người tốt, lại thấy Soonyoung không kêu ca gì có lẽ đúng tốt thật nên Jeonghan cũng không để ý. Ai biết được hôm nay trời xui cho hai người gặp nhau trong tình huống này.

Cả hai người thế là hườm hè nhau giành lấy! Nhân lúc Jeonghan sơ ý, cô ta đã hất tay giành lấy lọ oliu. Còn Jeonghan đứng không vững bị hất té oạch xuống dưới nền nhà. Cô ta thì vẫn không để ý gì lắm, đang nhìn chai oliu cướp về được mà đắc thắng.

- UMMA!

Tiếng kêu quen thuộc lôi đầu cả hai con người về một hướng. Một mếu máo một đang tươi cười,hướng về bóng dáng cao lớn gọi:

-Soonyoung! - Cả hai người đều đồng thanh - Soonyoung a~! - Rồi quay sang bất ngờ nhìn nhau.

"Con nhỏ này biết con trai mình sao?!"

"Người này cũng biết anh Soonyoung sao?!"

To be continued...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro