Tập 3 - Chương kết : The One who link with Hero

-Tomoya-nii...

-Hửm, gì thế?

-Anh là lolicon à?

-......Anh cũng đang tự hỏi chuyện đó đấy.

Không phủ nhận thì sẽ tốt hơn, đó chính là câu trả lời cậu rút ra sau khi đã kinh qua rất nhiều bộ anime có thể loại tương tự. Trong trường hợp này, ta mà càng chối thì chỉ càng đào hố tự chôn thôi, nên là thành thật được cái nào thì cứ việc nói ra hết.

Cơ mà... bản thân cậu cũng bắt đầu thấy hối hận vì đã trả lời kiểu đó rồi đấy.

-Tomoya, có đồ ăn chưa~?

-Chủ nhân ơi, Inarikari có vẻ đau lắm! Em phải làm gì bây giờ!?

...Quả đúng là một quang cảnh hỗn loạn.

Tại vùng thảo nguyên ngay bên ngoài Đại Mê cung Phinix, nơi mà nhóm Tomoya đã đụng phải Phoenix ở trên trời và rơi xuống, đang diễn ra một quang cảnh rất chi là hỗn loạn. Vâng, tôi phải lặp lại đến hai lần là bạn đủ hiểu nó tồi tệ đến mức nào rồi đấy.

Dưới bầu trời tối đen như mực được thắp sáng bởi những ngôi sao, có một cỗ xe ngựa đang thắp lửa tại một khoảnh đất trống để cắm trại qua đêm. Và tiếng ồn phát ra từ chỗ đó lớn đến nỗi lũ quái vật sống gần đây còn không dám bén mảng lại gần. Đúng hơn là, chúng vẫn còn yêu đời, nên mới không dám tới, bởi vì nơi đó tập hợp rất nhiều nguồn ma lực khổng lồ.

Một cái bàn gỗ dài, cùng với vài chiếc ghế thấp chính là bàn ăn của nhóm Tomoya. Và hiện tại thì đang có một người luôn miệng đòi ăn, nhõng nhẽo hệt như một đứa con nít. Đó không phải ai khác ngoài Iris cả.

-Nhanh lên Tomoya~! Em đói bụng lắm rồi~!

-Muốn mau có đồ ăn thì nhấc mông lên phụ anh một tay đi, con bé succubus lười biếng này!

-Ây dà, nhưng mà vác anh với cả cô nàng tóc xanh kia ra khỏi Đại Mê cung đã làm em mất rất nhiều sức rồi. Giờ ngoài việc ăn ra, em không thể làm được gì nữa cả.

-Vậy mà vẫn còn sức để lải nhải là sao hả!?

Nhưng vì Iris nói quá đúng nên cậu cũng không thể nào cãi lại được. Ban nãy, sau khi trận chiến với Honoka kết thúc, cả cậu và cô nàng đều kiệt sức đến nỗi không thể cục cựa được. Thành thử ra Iris và Phoenix đã tốn khá nhiều công sức để đưa mọi người ra ngoài này. Có cánh đúng là tiện thật ha.

Về phần Honoka thì... hiện tại cô nàng không có mục tiêu gì cụ thể cả. Việc cô muốn xuống tầng thứ 80 chỉ đơn thuần là để giết thời gian mà thôi. Nhưng mà, vì nơi đó giờ đây đã bị hủy hoại khá nhiều, rồi cả việc Tomoya muốn cô trả mấy món nợ của mình, nên cô đành phải đi theo nhóm cậu.

Và xin nói thêm một điều là Tomoya hoàn toàn không có chút hối hận gì khi bắt ép cô nàng đi theo cả. Bởi với cậu mà nói, đã là người thân trong gia đình, thì phải luôn ở bên nhau và che chở, đùm bọc lẫn nhau. Dùng mấy món nợ để ra uy thế thôi chứ, mục đích của cậu vẫn là muốn Honoka ở bên mình.

Vì Honoka đã chính thức là một thành viên trong nhóm, nên 'Cửa sổ trạng thái' của cô nàng cũng được cập nhập thêm vào kế bên cái tên của Tina. Khi nhìn lướt sơ qua nó, cậu đã rất ngạc nhiên, vì có ai ngờ rằng Honoka lại là một trong các 'Anh hùng' đâu cơ chứ?

Thật sự thì cậu còn rất nhiều điều muốn hỏi Honoka, kiểu như vì nguyên nhân gì mà em ấy bị đưa đến đây, rồi thời gian qua em ấy sống như thế nào... Nhưng vì bây giờ ai cũng kiệt sức cả rồi nên cậu đành dời lại ngày mai. Bây giờ thì nên ăn ngủ nghỉ cho lại sức đã. Thiệt tình, đúng là một ngày đầy mệt mỏi...

......Nhắc mới nhớ, từ đầu truyện đến giờ còn chưa hết một ngày nữa thì phải? Sao, tôi đã từng nói câu này rồi à? Nhưng tôi vẫn phải nói lại lần nữa!! Cha tác giả kia, câu kéo kiểu gì mà ghê quá vậy hả!?

Buổi sáng thì mới mở mắt ra đã phải xử lý đám quái vật hung tợn mà con ngựa Inarikari của cậu lỡ chọc giận, chỉ vì cái bản tính hung hăng muốn kiểm nghiệm sức mạnh sau khi đã tiến hóa của nó.

Đến gần trưa thì gặp náo loạn tại thị trấn Nerwer, nơi nhóm cậu làm quen với cha con Oguro và Alme. Cái đám du hành giả hám tiền đó... đến bây giờ cậu vẫn còn cảm thấy ức chế vì cái độ lỳ lợm của chúng.

Vào đầu buổi chiều thì tới được thủ đô Granados, và lập tức đột nhập vào biệt thự của tên hầu tước Jelk, kết thúc luôn mạng sống của hắn chỉ trong vòng một nốt nhạc. Để rồi sau đó khoảng vài phút, nhóm cậu đụng đầu với Phoenix và biết được khá nhiều thông tin quan trọng.

Từ chiều cho đến tối mịt... chính là thời gian diễn ra trận chiến giữa Tomoya với Honoka/Hanako. À, cũng phải nhắc đến công lao của các cô gái vì đã áp chế lũ quái vật từ các tầng trên nữa nhỉ? Cảm ơn mọi người lắm lắm.

Tóm gọn lại cả ngày hôm nay là như thế đấy. Đúng thiệt tình, vì cớ gì mà cậu phải gặp đủ thứ chuyện như vậy chỉ trong một ngày chứ. Cậu thậm chí còn có cảm giác rằng cái ngày mà mình tấn công căn biệt thự của Lãnh chúa Grafl là từ rất lâu rồi, mặc dù là nó chỉ mới diễn ra vào hai ngày trước.

Trận chiến kết thúc, và tâm trạng của ai nấy đều thấy mệt mỏi cả. Tuy là không có một ai lên tiếng, nhưng tất cả đều nhất trí là buổi tối nay sẽ dùng để nghỉ ngơi, chỉ có thế thôi.

Chỉ trừ mỗi con Inarikari là đang nằm tỏ vẻ đau đớn trên mặt đất, còn lại thì không có ai bị thương nghiêm trọng cả. Còn về lý do vì sao nó lại bị như thế thì ắt hẳn là do độc tính của cây nấm nó đã ăn vào hồi chiều đây. Thảo nào mà lúc mấy cô gái giao chiến với lũ quái vật, nó không hề tham gia gì cả, vì nó nằm bẹp dí trên mặt đất bởi cơn đau. Cho đáng lắm. Cũng may là độc tính không mạnh nên nó không bị nguy hiểm đến tính mạng, chỉ cần nghỉ ngơi là sẽ khỏe thôi.

Nói tóm lại, mọi thứ đều đã kết thúc một cách tốt đẹp—

-Tốt cái búa!! Còn chuyện của ta thì mấy người tính sao đây hả!?

-Ủa, cô còn ở đây à?

-'Cô còn ở đây' là ý gì hả!? Chẳng phải cậu đã hứa là sẽ giúp đỡ ta sau khi kết thúc chuyện này hay sao!?

-Rõ phiền phức, lượn đi cho nước nó trong.

-Lượn là lượn đi đâu chứ! Bây giờ nhà ta đã tan hoang cả rồi bộ không thấy sao hả!

Còn nhớ lúc nãy tôi nói là Đại Mê cung Phinix đã bị hủy hoại khá nhiều chứ? Thật ra thì cũng có nguyên nhân của nó thôi. Bởi <Niflheim> của Honoka quá mạnh, nên băng đá ở tầng 80 đã từ từ lan rộng lên các tầng phía trên, và đến bây giờ đã hơn một nửa Đại Mê cung là bị băng hóa hoàn toàn rồi. Sức của Phoenix hiện tại không thể phá đống băng này được, nên cô phải tạm lánh một thời gian.

Và dĩ nhiên, trong thời gian đó cô sẽ đi cùng nhóm Tomoya.

-Rõ ràng là cậu đã hứa rồi kia mà! Hay là cậu thuộc dạng 'hứa trước quên sau' hả? Không chịu đâu~!!

-Này này, đừng có nhõng nhẽo như con nít thế chứ! Và cũng đừng có khóc! Tôi bắt đầu thấy mặc cảm tội lỗi rồi này! Tôi chỉ đùa thôi mà! Tôi vẫn còn nhớ lời hứa của chúng ta mà! Yên tâm, tôi sẽ giúp cô chữa trị, nên là đừng khóc nữa!

-......Thiệt hông?

-Thiệt mà! Nên là đừng khóc nữa, nha!

-Chủ nhân ơi, Inarikari có vẻ đau lắm! Phải làm gì đây~?

-Cứ kệ nó đi Tina! Nó chỉ cần nghỉ ngơi một tí là khỏe lại thôi! Đừng có hoảng loạn như thế nữa mà!

-Tomoya, đồ ăn~!

-Muốn ăn thì đừng có chây lười nữa đi Iris!!

......

......Thế quái nào mà bây giờ trông cậu giống người giữ trẻ quá vậy trời?

-......Anh là lolicon à, Tomoya-nii?

-Đủ rồi Honoka-chan, ít nhất bây giờ hãy để anh được bình tĩnh nấu ăn đi.

Nếu không thì sẽ có đại nạn xảy ra mất... Cậu nghĩ thầm trong đầu như thế, rồi sau đó tiếp tục công việc nấu nướng của mình. Dù vậy, vẫn có một cảm giác chán nản và tuyệt vọng trỗi dậy trong lòng cậu, dẫn đến việc cậu cất ra một tiếng thở dài hơi bị sâu.

Khoảng một lúc sau, bữa tối đã được chuẩn bị xong cả. Thực đơn thì cũng tương tự như hồi sáng thôi, ramen phiên bản thế giới Elneath. Thật ra thì ăn ramen hai lần trong cùng một ngày có hơi bị ngấy, nhưng vì Iris và Tina có vẻ ghiền món này rồi, và cũng sẵn việc còn thừa khá nhiều nguyên liệu, nên là cậu lại nấu nó thêm một lần nữa.

Bữa ăn trôi qua rất nhanh trong yên bình, chủ yếu là do mọi người đã quá đói và kiệt sức, nên mạnh ai nấy ăn, không nói một lời nào cả.

-Rồi, no nê rồi thì tôi có chuyện muốn thông báo với mọi người đây...

Lời nói của Tomoya đã thu hút sự chú ý của cả bốn cô gái. Trừ Honoka ra, ai nấy đều có một vẻ ngơ ngác trên khuôn mặt, thắc mắc không biết cậu định nói gì.

-Giờ tranh thủ có đủ mặt mọi người nên tôi muốn bàn chuyện này... Thật ra cũng không có gì to tát cả, chỉ là— tôi muốn nói rõ về mục tiêu của mình sắp tới.

Giờ ngẫm lại thì cậu chưa nói rõ cho Iris và Tina biết mục tiêu đi du hành của mình là gì cả nhỉ. Vì bây giờ đã có thêm Honoka và Phoenix nữa, nên nói thẳng cho mọi người biết có lẽ sẽ tốt hơn.

-Chắc ai cũng biết rồi, nhưng thực chất tôi có một người em gái vẫn còn đang lưu lạc tại lục địa Solluth. Tìm đường quay trở về đó và hội ngộ với em ấy chính là mục tiêu lớn nhất của tôi hiện tại.

Mà, nói là mục tiêu lớn nhất thế thôi chứ, Tomoya có cảm giác dạo này mình chả có làm gì để thực hiện nó cả. Ban đầu cậu tính kết thân với tên Lãnh chúa Grafl để từ đó làm quen với hoàng gia Ade, nhằm kiếm một tấm vé thông hành đến các lục địa khác. Nhưng, kế hoạch đó đã hoàn toàn phá sản.

Đáng ra sau đó cậu phải lên một kế hoạch khác để thay thế, nhưng vụ của Honoka bất ngờ ập đến khiến cậu chẳng còn thời gian để suy nghĩ nữa. Vào lúc đó, cậu đã ưu tiên chuyện của Honoka hơn mọi thứ, nhưng cậu hoàn toàn không hối hận về quyết định đó. Nhờ vậy mà em ấy mới có thể ngồi cùng cậu thế này.

Và bây giờ, sau khi chuyện của em ấy đã kết thúc, bình thường là cậu phải bắt tay tìm cách quay về lục địa Solluth, nhưng—

-Này này! Thế còn chuyện của ta thì sao!?

-Biết rồi, tôi không có quên đâu Phoenix. Tôi sẽ bàn chuyện đó ngay đây.

Cất một tiếng thở dài khác trong khi giúp Phoenix bớt nóng, cậu nói tiếp:

-Nhưng mà, vì đã lỡ lập giao kèo với cô nàng Phoenix đây rồi, nên là chúng ta đã có một mục tiêu mới: giúp cô ấy chữa trị, cũng như khôi phục lại sức mạnh.

-Đúng thiệt tình. Em không có ý kiến gì về mục tiêu của Tomoya cả, nhưng phải giúp cô ta khôi phục sức mạnh á? Tự dưng thấy phiền phức hà. – Iris than thở

-Này này, tôi không thể làm ngơ trước cái câu đó được. Phiền là phiền thế nào chứ! Tôi còn chưa hỏi tội cái người đã khiến tôi ra nông nỗi này là may lắm rồi đấy!

Nhắc mới nhớ, Honoka vẫn chưa hề xin lỗi, hay có bất kỳ hành động nào nhằm xin lỗi Phoenix vì đã gây ra một vết thương lớn trên hạt nhân của cổ. Mà, cậu thừa biết là cô em họ mình hầu như chẳng quan tâm mấy đến sự đời, nên bắt cô nàng xin lỗi gần như là chuyện bất khả thi.

-Nói chung tình hình là như thế đấy. Và cũng sẵn đây tôi hỏi cô luôn nhé Phoenix. Cô định làm gì để chữa trị cho bản thân vậy?

-Lúc trước ta có nói rồi nhỉ, rằng trong các Great Exotic cũng có người sở hữu sức mạnh trị thương. Ta định sẽ tới đó nhờ vả người đó một chuyến, và mấy người có nghĩa vụ tháp tùng ta đến đó!

-Great Exotic...... Vậy là phải đặt chân vô một cái Đại Mê cung khác á?

Iris lại than, và điều đó khiến Tina cũng thở dài. Bản thân Tomoya cũng thấy ngán ngẩm khi phải tới một Đại Mê cung khác. Honoka thì dĩ nhiên không để tâm mấy tới vụ này, mà chỉ giữ yên lặng.

-Vậy, cái Đại Mê cung đó ở đâu?

-Giờ mới chịu vô vấn đề chính à? Ta chỉ nói một lần thôi nhé, liệu mà nhớ cho kỹ. Nhà của người đó, chính là Đại Mê cung Plantia, nằm ở phía nam của lục địa này.

Ờ đó, nói chung là nhóm cậu đã có một đích đến mới, Đại Mê cung Plantia. Và trong lúc suy nghĩ vẩn vơ, Tomoya vô tình mở 'Cửa sổ trạng thái' của mình:

Akutagawa Tomoya

Giới tính: Nam

HP: 530/530

Lv: 33

Thuộc tính: Hỏa, Phong, Ám

MP: 610/610

Exp: 657/1700

Chỉ số

ATK: 125

INT: 119

DEF: 108

ACC: 105

AGI: 120

LUK: 93

Kỹ Năng

Dark Sphere Solar Bullet

Black Spear Endless Cyclone

Black Whip Nightmare Pain

Black Pendulum

Shadow Slicer

Shadow Slash

Shadow Tracking

Shadow Chain

Shadow Step

Pressure

Treasure Box

Danh hiệu

Người đến từ thế giới khác

Ripper

Ma Đạo Sư

Người liên kết với Exotic

Người liên kết với Anh hùng

S####E##N##( Edit: sắn đây ad có cái này nói luôn. cái danh hiệu này cứ tới 1 khoảng khắc nào đó thì nó sẽ mở ra thêm 1 chữ cái ( suy đoán) và nế ad ko lầm thì nó khớp với tựa đề là Sovereignty nên ad nghĩ là khi mà Akutagawa Tomoya mở ra hết các chữ cái main sẽ có sức mạnh bá đạo như chủ quyền tức là làm Vua ấy!! cộng với dàn harem nữa nên là sau này main chắc bá lắm đây ? thui bây giờ thì coi đi típ ha. cảm ơn mn vì đã lắng nghe tên ad vô dụng này :V)

-......Được rồi, giờ mình hết có ý kiến gì với các chỉ số của chính mình luôn rồi.

Do được hưởng ké một chút kinh nghiệm khi nhóm các cô gái diệt quái vật, mà cậu đã lên thẳng Lv33 chỉ trong vòng chưa đầy nửa ngày.

Sẵn nói luôn, cậu không tài nào kiểm tra được 'Cửa sổ trạng thái' của Phoenix. Có phải là do cô nàng là Exotic chứ không phải người chăng? Hay là vì cậu vẫn chưa thật sự xem Phoenix là một người đồng đội? Hừm, dù sao thì chuyện đó bây giờ cũng không quan trọng lắm nên là đành cho qua vậy.

Nhưng cái phần Danh hiệu mới là thứ cậu để tâm nhất. Không chỉ 'Người liên kết với Exotic', giờ tự dưng lòi ra thêm 'Người liên kết với Anh hùng' nữa. Có phải là bởi Honoka đã gia nhập đội cậu không nhỉ? Mà, dù cho có nghĩ thế nào đi nữa thì cậu cũng khó lòng xem đó là lý do thật sự được.

Dù sao thì, một ngày đầy sự kiện đã gần kết thúc. Khi ngước qua mấy cô gái, cậu thấy họ cũng đang gật lên gật xuống tương tự như cậu. Rồi, hiểu luôn, bữa nay giờ ngủ sẽ tới sớm hơn thường lệ vậy. Tomoya tính là sẽ đọc sách một lúc trước đã, nhưng với tình cảnh này thì có vẻ không được rồi.

Không còn cách nào khác, Tomoya bảo các cô gái vào trong cỗ xe ngựa nằm ngủ trước. Riêng cậu thì sẽ cố thức thêm tí nữa để canh gác. Thật ra thì với Kỹ năng <Shadow Tracking>, cậu không cần bỏ công sức chi cho mệt. Chỉ là, cậu muốn có thêm thời gian để suy nghĩ vài chuyện.

Tomoya nhìn xuống bàn tay phải của mình, nơi có chiếc nhẫn màu vàng kim ngự trị trên ngón tay giữa. Viên ngọc được đính trên nó tuy vẫn còn giữ phần lớn màu đen, nhưng sắc lục và đỏ có thể thấy ở một phần của nó, biểu thị cho việc cậu đã hấp thụ Thuộc tính của cả Griffin và Phoenix.

-Bahamut... Rốt cuộc thì, mày có liên quan đến chuyện này như thế nào vậy?

Tổng kết hôm nay: Tomoya – Lv33, Iris – Lv39, Tina – Lv20, Honoka – Lv32.

***

(Edit: lúc này (ở dưới) đang ở tộc Devilia tức là qủy ấy)

-Ngay bây giờ, ta có điều này muốn thông báo đến toàn thể thần dân đang sinh sống tại thủ đô Granados!

-Ngay bây giờ, ta có điều này muốn thông báo đến toàn thể thần dân đang sinh sống tại thị trấn Nerwer!

Không chỉ ở hai nơi trên, mà hầu như tất cả thành phố, thị trấn, làng mạc trên toàn thể lục địa Norenth đều vang lên những âm thanh tương tự như thế. Mọi người đều bồn chồn không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ biết hồi hộp chờ đợi những lời tiếp theo của vị sứ giả, người đang cầm trên tay một tở giấy.

-Vào ngày hôm qua, hầu tước Jelk đã bị sát hại ngay tại chính biệt thự của mình. Thủ phạm chính là tên tội phạm đang bị truy nã, Akutagawa Tomoya.

Dĩ nhiên, phản ứng của mọi người đều rất bàng hoàng, nhưng cũng không đến nỗi to tát lắm. Bởi lẽ lệnh truy nã đã có từ hôm qua rồi, họ chỉ ngạc nhiên trước việc hắn dám ra tay ngay giữa chốn đông người thôi.

-Sau khi suy xét cẩn thận, tên tội phạm Akutagawa Tomoya dường như sở hữu một sức mạnh rất lớn, có thể chống trả lại cả một đạo quân nếu hắn nghiêm túc. Đó phải nói là một việc gần như bất khả thi, vì người thường không thể đạt được một sức mạnh như thế.

-Thế cho nên, Ngũ Đại thần quan phục vụ cho Ma Vương, đã đưa ra kết luận như sau! Akutagawa Tomoya, là một trong các 'Anh hùng' được Nhân tộc "Humanity" triệu hồi tới thế giới này, nhằm diệt trừ Quỷ tộc "Devilia" chúng ta!

-Xét thấy mức độ nguy hiểm của sự việc đã lên mức báo động, Ngũ Đại thần quan ra quyết định......

-Tuyên bố chiến tranh, với Nhân tộc "Humanity"!!

(Edit: bái chỉ vì 1 người mà gây ra chiến tranh toàn nhân loại với quỷ... tomoya bá quá đi i i i ?!?!?!?!?!?)

(em gái edit: anh à)

eDIT: J em

*tát*

thui bai các bạn (edit VỚI CÁI MẶT ĐỎ )

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro