bốn

Khi giờ học bắt đầu, không khí trong lớp học đã trở nên ồn ào với tiếng cười nói của các học sinh. Sohyun ngồi vào chỗ của mình, ánh mắt liên tục liếc về phía cửa ra vào, chờ đợi sự xuất hiện của Xinyu. Cảm giác hồi hộp dâng tràn trong lòng cô như một làn sóng nhẹ nhàng lướt qua

Cuối cùng, cánh cửa lớp mở ra và Xinyu bước vào. Ánh sáng mặt trời qua cửa sổ chiếu rọi vào lớp học, tạo ra một ánh sáng vàng nhạt trên tóc Xinyu, làm nổi bật vẻ đẹp tựa như trong tranh của nàng. Xinyu bước vào với sự tự tin nhẹ nhàng, đôi mắt sáng rực và nụ cười dễ chịu. Sohyun cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn khi nhìn thấy nàng

Xinyu đi về phía chỗ ngồi mới của mình, ngay cạnh Sohyun. Khi nàng đặt túi xuống bàn và ngồi xuống, Sohyun cảm nhận được sự gần gũi và ấm áp từ Xinyu. Cô cố gắng không để lộ sự phấn khích quá mức của mình, nhưng ánh mắt của Sohyun không thể rời khỏi Xinyu

Giáo viên bước vào lớp và bắt đầu buổi học. Sohyun tập trung vào bài giảng, nhưng phần lớn tâm trí cô vẫn quay cuồng với những suy nghĩ về Xinyu. Những khoảnh khắc nhỏ, như khi Xinyu quay sang nhìn cô với ánh mắt ngơ ngác hay khi nàng lén cười nhẹ trong giờ học, làm cho tim Sohyun cảm thấy ấm áp và vui vẻ

Giờ nghỉ giải lao đến, lớp học trở nên náo nhiệt với sự giao lưu của các học sinh. Sohyun nhanh chóng rời khỏi bàn và tiến về phía Xinyu, hy vọng có thể trò chuyện một chút. Xinyu đang đứng cùng nhóm bạn mới, trò chuyện vui vẻ. Sohyun hít một hơi sâu, cố gắng giữ vẻ tự nhiên, rồi tiếp cận

"Chào Xinyu" Sohyun mở đầu, nở một nụ cười nhẹ nhàng. "Cậu có muốn ra ngoài sân trường một chút không? Mình nghĩ không khí ngoài đó sẽ giúp chúng ta thư giãn hơn"

Xinyu quay sang nhìn Sohyun, ánh mắt lấp lánh. "Tuyệt vời! Mình cũng đang định ra ngoài. Chúng ta đi cùng nhau nhé"

Hai người cùng nhau ra khỏi lớp học và bước ra sân trường, nơi ánh nắng mặt trời chiếu rọi vào những cây xanh và sân cỏ. Họ tìm một góc yên tĩnh dưới một cây sồi lớn, nơi những chiếc lá xanh mướt tạo ra một bóng râm dễ chịu. Sohyun và Xinyu ngồi xuống, và Sohyun cảm thấy sự căng thẳng trong cơ thể mình dần tan biến

"Mình muốn cảm ơn cậu vì hôm qua" Xinyu bắt đầu, nụ cười nhẹ trên môi. "Hôm qua thật sự rất vui. Mình cảm thấy như mình đã tìm thấy một người bạn mới mà mình có thể chia sẻ mọi thứ"

Sohyun cảm thấy trái tim mình ấm áp khi nghe những lời đó. "Mình cũng cảm thấy vậy. Cậu là người rất đặc biệt, và mình rất vui vì chúng ta đã có cơ hội trò chuyện và làm quen"

Hai người tiếp tục trò chuyện về những sở thích cá nhân, những kỷ niệm trong quá khứ và những ước mơ trong tương lai. Những câu chuyện của Xinyu không chỉ thú vị mà còn mang lại cho Sohyun cảm giác thân thiết và gần gũi. Mỗi lần Xinyu cười, Sohyun cảm thấy như mình đang chìm đắm trong một không gian của sự vui vẻ và sự kết nối sâu sắc

Khi giờ nghỉ giải lao kết thúc, Sohyun và Xinyu trở lại lớp học với tâm trạng vui vẻ và hào hứng. Họ đã tạo ra một mối liên kết đặc biệt trong thời gian ngắn ngủi, và Sohyun cảm thấy như ngày hôm nay đã mở ra một chương mới trong cuộc sống của mình

Cả hai cùng bước vào lớp học với sự tự tin mới mẻ. Sohyun cảm nhận được sự kết nối với Xinyu ngày càng sâu sắc và chân thật, như một món quà quý giá mà cuộc sống đã ban tặng cho cô. Cô không thể chờ đợi để khám phá thêm những điều tuyệt vời mà họ có thể chia sẻ cùng nhau trong những ngày sắp tới

Sohyun và Xinyu vừa bước vào, vẫn đang trò chuyện rôm rả thì bị tiếng cười khúc khích của Nakyoung cắt ngang. Nakyoung vừa nói vừa nửa đùa nửa thật "Xem kìa xem kìa, vừa có bạn mới đã quên bạn cũ, chúng ta rồi cũng thành đồ thừa thôi" Nó huých nhẹ vai Nien và Yubin, làm cho cả hai cũng không thể nhịn cười. Ánh mắt của Nakyoung rõ ràng không hề có sự giận dỗi thật sự, chỉ đơn thuần là sự trêu chọc

Sohyun hơi ngượng, nhưng cô nhanh chóng quay lại nhìn nhóm bạn, nở một nụ cười nhỏ. Xinyu bên cạnh cũng mỉm cười dịu dàng, có vẻ vẫn chưa hiểu lắm những lời trêu đùa đó

Yooyeon đứng ngay sau, cũng không chịu bỏ qua cơ hội để thêm vào "Đúng rồi đấy, rồi thì người ta cũng có tình yêu, có cuộc đời của người ta thôi, ai đâu mà đi với mình hoài đâu ha, Seoyeon?" Lời của Yooyeon vừa ngọt ngào, vừa có chút gì đó như chọc ghẹo khi cô nhìn sang Seoyeon với ánh mắt đầy tình cảm, rồi quay lại liếc Sohyun với ánh mắt đầy vẻ khinh khỉnh

Seoyeon chỉ mỉm cười nhẹ nhàng, không đáp lời, nhưng cái nhìn của cô thì nói lên tất cả. Trong khi đó, Sohyun cảm thấy có chút lúng túng trước sự chú ý của cả nhóm, đặc biệt là ánh mắt của Nakyoung. Cô cười ngượng, cố gắng phá tan bầu không khí "Mấy cậu lại bày trò trêu nữa rồi. Xinyu mới đến, mình chỉ đang dẫn bạn ấy làm quen với mọi người thôi mà"

Xinyu vẫn giữ nụ cười nhẹ trên môi, cảm giác lạ lẫm nhưng không hề xa cách. Nàng lặng lẽ quan sát nhóm bạn của Sohyun, đôi mắt sáng lên chút tò mò

Sohyun quay người về phía nhóm bạn, nét mặt vẫn giữ nụ cười nhẹ nhàng nhưng đôi má đã hơi ửng hồng vì sự trêu chọc bất ngờ. Cô biết rõ tính cách của từng người trong nhóm, ai cũng thích trêu chọc, nhưng hôm nay dường như tất cả đều hướng về mối quan hệ giữa cô và Xinyu. Có lẽ sự xuất hiện của bạn mới đã tạo nên một điểm nhấn thú vị trong những cuộc trò chuyện hàng ngày, nhưng điều này cũng làm Sohyun cảm thấy có chút ngại ngùng

Xinyu, dù không nói gì nhiều, vẫn theo sát bước chân của Sohyun, từng chút một. Nàng hơi cúi đầu, đôi mắt long lanh thoáng nhìn qua từng người trong nhóm bạn. Những lời đùa của Nakyoung và Yooyeon không phải khó hiểu, nhưng cách họ nhìn Sohyun khi nói khiến Xinyu không khỏi băn khoăn. Trong ánh mắt của họ có một chút thân mật, một chút gì đó như đang kiểm tra nàng, như muốn biết mối quan hệ giữa nàng và Sohyun thực sự là gì

Nakyoung lại tiếp tục, không để không khí ngừng trôi "Sohyun à, đừng có mà cắt đứt bọn tớ đấy nhé! Xinyu à, chắc cậu biết rồi đấy, Sohyun là người của bọn tớ. Không dễ gì mà để cậu chiếm lấy đâu nhá" Nó nháy mắt tinh nghịch, giọng nói tuy có vẻ đùa cợt nhưng rõ ràng có chút nào đó là thật

Nien, vẫn im lặng từ đầu, nhếch môi cười nhẹ, nhưng ánh mắt của cậu lại không rời khỏi Sohyun và Xinyu. Yubin, vốn ít khi lên tiếng, chỉ khoanh tay đứng một bên, ánh mắt lơ đãng nhưng có vẻ cũng đang nghe từng lời Nakyoung nói. Không khí tuy tràn ngập tiếng cười đùa, nhưng dường như vẫn có một sự tò mò ngầm về mối quan hệ giữa hai cô gái

Yooyeon, thấy không khí bắt đầu chùng xuống một chút, lập tức chen vào với giọng điệu trêu ghẹo "Thôi nào, Nakyoung, đừng làm khó Xinyu thế chứ. Bạn ấy mới đến còn chưa quen hết bọn mình đâu" Yooyeon nói, nhưng đôi mắt đầy vẻ gian xảo "Xinyu này" Yooyeon tiếp tục, giọng ngọt ngào một cách không bình thường "Cậu có biết Sohyun thích gì nhất không?"

Sohyun lập tức quay đầu lại nhìn Yooyeon, mắt cô mở to, không hiểu Yooyeon định hỏi gì, nhưng trong lòng cô có chút lo lắng "Yooyeon, đừng..." Sohyun chưa kịp nói hết câu, Yooyeon đã nhướn mày, nhấn mạnh từng từ "Sohyun thích làm những việc dễ thương, đặc biệt là với người mà cậu ấy thực sự thích. Phải không, Seoyeon?" Yooyeon quay sang Seoyeon, kéo Seoyeon vào cuộc trò chuyện một cách tự nhiên

Seoyeon cười nhẹ, cái cười vừa thân thiết, vừa có phần bảo vệ "Yooyeon này, đừng làm khó bạn ấy nữa" Nhưng ánh mắt lại không rời khỏi Sohyun, như thể cũng đang chờ đợi phản ứng của bạn mình

Xinyu cảm thấy có chút bối rối, nhưng nàng vẫn giữ vẻ bình tĩnh. Ánh mắt nàng dịu dàng lướt qua Sohyun, sau đó nàng cười nhẹ, đôi mắt cong lên như hình trăng khuyết "Mình nghĩ Sohyun là một người rất chu đáo. Và chắc chắn cậu ấy sẽ không bỏ rơi bạn bè đâu" Giọng nàng nhẹ nhàng, nhưng đầy tự tin, như thể khẳng định với tất cả mọi người rằng, dù mới đến, nhưng nàng đã cảm nhận được phần nào tính cách của Sohyun

Lời nói của Xinyu như cắt ngang tất cả những lời trêu đùa. Sohyun bất giác quay sang nhìn Xinyu, đôi mắt cô hiện lên sự ngạc nhiên và xúc động. Lời nói của Xinyu không chỉ đơn thuần là bảo vệ, mà còn là một lời khẳng định, như thể cô đã hiểu và tin tưởng vào con người của Sohyun sau một khoảng thời gian ngắn ngủi

Nakyoung cười khì khì, rõ ràng cảm thấy lời nói của Xinyu có chút thâm sâu "Thôi thôi, Xinyu cũng biết đùa ghê ha! Vậy là được rồi. Chúng ta không đùa nữa, được chứ?" Nó bước tới gần, khoác vai Sohyun, nụ cười tươi tắn nhưng ánh mắt vẫn lấp lánh sự tinh nghịch

Sohyun thở phào nhẹ nhõm, nở một nụ cười rạng rỡ nhìn nhóm bạn. "Mình biết các cậu đang trêu mình mà, nhưng thật đấy, Xinyu là bạn tốt, các cậu cũng nên làm quen với bạn ấy nhiều hơn. Đừng làm Xinyu sợ nhé"

Yubin, vốn dĩ im lặng từ đầu, giờ mới nhún vai, bước tới gần và vỗ nhẹ vai Xinyu "Chào mừng cậu đến với nhóm. Không cần lo lắng, bọn tớ chỉ đùa thôi" Ánh mắt Yubin không thể hiện quá nhiều cảm xúc, nhưng sự chào đón ấm áp của cậu là một dấu hiệu tốt lành cho Xinyu

Cả nhóm lại rộn rã với tiếng cười đùa, nhưng lần này, bầu không khí trở nên dễ chịu hơn, thoải mái hơn. Xinyu vẫn đứng bên cạnh Sohyun, mỉm cười, nhưng trong lòng cô cảm thấy ấm áp hơn bao giờ hết. Cô biết, mặc dù những người bạn của Sohyun có vẻ thích trêu chọc, nhưng sâu thẳm bên trong, họ là những người tốt bụng và chân thành. Và quan trọng hơn cả, cô cảm thấy một sự gắn kết vô hình với Sohyun, người đã đối xử với cô thật dịu dàng và chu đáo

Sohyun nhìn Xinyu, trái tim cô chợt đập nhanh hơn một chút. Khoảnh khắc Xinyu bảo vệ cô trước sự trêu chọc của bạn bè không hề lớn lao, nhưng lại khiến cô cảm thấy một sự ấm áp lạ kỳ. Có lẽ, chính từ giây phút này, cô nhận ra rằng Xinyu không chỉ là một cô bạn mới chuyển đến mà còn là một người có thể sẽ quan trọng hơn cô từng nghĩ

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro