05.
---------
______________
người ta đồn rằng, đầu làng gai có một cái gốc đa cổ, từ bao đời chưa ai dám chặt.
đêm nào sương xuống đậm, sẽ có một người con trai mặc áo dài tím, ngồi đung đưa trên cành cao, tay cầm cái chuông gió cũ kỹ, ánh mắt nhìn về phía cuối làng, nơi có một người từng hẹn ước.
chỉ có người ấy mới nghe được tiếng chuông. chỉ có người ấy mới thấy cây đa vẫn còn.
người ta bảo, nếu ai đó nghe thấy tiếng chuông gió giữa đêm, nghĩa là có một đoạn tình chưa dứt, vẫn đang chờ mình nơi gốc đa nguyệt lão.
thạch cho đến tận cuối đời, cũng chẳng một lần muốn rời khỏi làng gai
bởi gã sợ, nếu gã đi rồi...em của gã dưới cây đa sẽ cô đơn biết bao? lỡ ngày em quay về lại không thấy gãm
vậy là bây giờ người ta lại nhắc nhau về lời đồn năm xưa, rằng mỗi đêm sương xuống, có một bóng người ngồi ở gốc đã đã chặt.
người ấy khoác áo mỏng, mái tóc rối bời, trong tay đung đưa một cái chuông gió cũ kỹ, lâu lâu lại ngẩng mặt nhìn lên bầu trời tối đen.
không ai dám đến gần.
họ chỉ biết, tiếng chuông gió ấy nghe não nề lắm. lúc tỏ lúc lòa, lúc như ngay bên tai, lúc lại mơ hồ tận cuối đường làng.
thật kì lạ, cây đa đã chặt, chuông gió treo vào đâu mà tiếng cứ vang?
người già trong làng kể
"là thằng thạch. nó ngồi gọi người nó thương."
người ta hỏi
"gọi ai?"
nhưng sẽ chỉ nhận lại cái lắc đầu, chẳng ai biết.
họ chỉ biết, cái bóng ấy ngồi đó suốt đêm, đung đưa cái chuông gió cũ, và thỉnh thoảng khẽ thì thầm hai chữ "huyền sơn" não nề.
rồi đến một hôm, bóng dáng ấy biến mất. trên khoảng đất trống, người ta chỉ tìm thấy hai viên ngọc bội, viên hình tròn trắng đục, viên hình oval vỡ đôi, và cái chuông gió hoen rỉ, thủy tinh ố màu, sợi chỉ đỏ đã mục.
từ đó, chẳng ai còn nghe tiếng chuông gió ban đêm nữa.
nhưng những người già làng gai vẫn kể cho bọn trẻ một câu truyện cũ, một lời dặn dò rằng
"đêm nào mơ thấy tiếng chuông gió giữa sương, nghĩa là có người đang đợi mình ở một nơi chẳng ai tới được."
bọn trẻ lập một cái miếu nhỏ ở gò đất cạnh gốc đa, chúng nó cắm một cái cọc, quấn quanh nó bằng sợi chỉ đỏ sờn màu, treo lên trên cái chuông gió cũ, dưới miếu đặt hai viên ngọc.
chúng nó cầu cho họ tìm được nhau, ở một nơi nào đó.
cũng cầu cho người đợi mình ở kiếp khác sẽ đến, bằng xương bằng thịt.
chứ không phải qua dáng hình của một giấc mơ gãy vụn, đẫm sương.
-end-
---------
_______________
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro