Chương 26: Dấu Vết Còn Lại - Tàn Quân Và Lời Thề Máu


Hai ngày sau vụ nổ lõi Zeta.
Truyền thông bị bịt miệng, không một dòng tin nào lọt ra. Nhưng... giới ngầm đã sục sôi.

"Kẻ truy cập lõi Zeta – mã hiệu R-0.
Phần thưởng: 300 triệu unit, sống hoặc chết."

Tin tức được rò rỉ từ một tập đoàn tư nhân tên là SIRE – cái tên từng bị khai tử sau chiến tranh sinh học năm 94. Giờ, nó trở lại.

[Địa điểm: Thành phố Nhân tạo Oriel – nơi tạm trú của nhóm Rein]

Kael: "Bọn chúng sẽ đến. Vấn đề là khi nào, và bao nhiêu đứa."
Rein: "Tốt. Ta cũng không muốn mất thời gian đi tìm."
Lya: "Cậu định ở lại đây, giữa khu dân cư?"
Rein: "Ta không muốn gây tổn thất, nhưng nếu chúng lao vào... chúng tự chọn chết."

Ban đêm. Thành phố chìm trong ánh sáng nhân tạo nhấp nháy.
Một cơn mưa nhẹ rơi – đủ để làm loãng tầm nhìn. Hoàn hảo cho ám sát.

Bóng đen đầu tiên xuất hiện – gã đeo mặt nạ, tay cầm song đao cong như răng sói.
Theo sau là 3 kẻ khác, mỗi tên có tốc độ tăng cường sinh học cấp độ 3, có thể chạy nhanh hơn cả đạn âm thanh.

Chúng không nói. Không thách thức. Không tuyên bố.
Chúng tấn công – như những cỗ máy giết chóc.

[Cuộc chiến giữa phố – tốc độ, phản xạ, và máu đổ]

Rein không chờ đợi.
Anh lao vào trước, đao rút ra khỏi vỏ với âm thanh lạnh buốt như kim loại va chạm kính.
Anh không né. Không phòng thủ. Chỉ có một đường chém duy nhất – dứt khoát.

Pặc! – Một đầu rơi xuống.
Bụp! – Cả cơ thể bị cắt đôi.

Lya hỗ trợ từ xa bằng súng xung kích, nhưng Rein... không cần bảo vệ.
Kael bắt đầu hack camera, đánh lạc hướng hệ thống giám sát.

30 giây. 4 xác chết. Nhưng Rein không thở gấp.
Mắt anh vẫn lạnh tanh – như thể đây không phải lần đầu, cũng chẳng phải lần cuối.

"Tôi từng tưởng bản thân là cỗ máy.
Nhưng hóa ra... chính bọn chúng mới là sản phẩm lỗi."

[Một kẻ cuối cùng vẫn chưa xuất hiện – gã chỉ huy thật sự]

Tên là Vayne – biệt danh "Quạ Đen". Một sát thủ từng hạ 15 mục tiêu cấp A chỉ trong 3 phút.
Giờ, hắn đứng trước Rein. Không vũ khí. Chỉ có đôi tay trần được phủ bằng lớp phủ nano.

Vayne: "Ngươi không phải người. Ngươi là công cụ."
Rein: "Còn ngươi là phế phẩm."

Vayne lao tới. Không cần kỹ xảo. Chỉ là bản năng.
Hắn xoay người, tung cú đấm từ dưới lên – Rein nghiêng đầu, tay trái khóa cổ tay hắn, tay phải... rút đao.

Một nhát. Không cần hai.

Máu văng lên bảng đèn quảng cáo phía sau. Dòng chữ "Hòa Bình Cho Mọi Người" giờ nhuộm đỏ.

[Lya tiến tới, nhìn xác Vayne rồi nhìn Rein]

"Cậu thực sự... không cảm thấy gì sao?"
"Không hối hận, không giận dữ. Chỉ là... giết rồi đi."

Rein nhìn trời – nơi không còn trăng cũng chẳng có sao.

"Nếu có cảm xúc, ta đã chết từ lúc sinh ra rồi."
"Ta không giết để hận.
Ta giết để kết thúc vòng lặp này."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #steel