Chương 27: Ánh Sáng Tỏa Rạng


Neko ngày càng khẳng định được vị trí của mình trong showbiz. Dù phải đối mặt với áp lực và những tin đồn trước đó, em vẫn giữ vững phong độ và để tài năng của mình lên tiếng.

Mỗi khi thấy em xuất hiện trước khán giả, tự tin và rực rỡ, Sơn Thạch không khỏi cảm thấy tự hào. Nhưng đồng thời, anh cũng không giấu được cảm giác may mắn khi có thể đứng bên cạnh một người như em.

Neko vừa hoàn thành tour diễn đầu tiên của mình – một bước ngoặt lớn trong sự nghiệp. Vé bán hết trong vòng vài giờ, và khán giả từ khắp nơi đều đổ về để chứng kiến màn biểu diễn của em.

Truyền thông gọi em là "hiện tượng mới của nền âm nhạc." Những bài hát của em liên tục đứng đầu các bảng xếp hạng, và các nhãn hàng nổi tiếng cũng không ngừng săn đón.

"Thạch, hôm nay em được hãng thời trang yêu thích mời làm đại sứ thương hiệu rồi đó!" Neko nhắn tin cho Sơn Thạch với sự háo hức.

"Anh biết em làm được mà. Nhớ đừng quên nghỉ ngơi nhé! Yêu em!" anh nhắn lại, trong lòng tràn ngập sự tự hào.

Dù thành công, Neko vẫn không quên những ngày đầu đầy khó khăn.

Một lần, trong buổi họp báo, khi được hỏi về nguồn động lực lớn nhất của mình, em đã trả lời một cách thẳng thắn:
"Động lực của tôi đến từ những người luôn tin tưởng và ủng hộ tôi, ngay cả khi tôi chưa chứng minh được gì. Họ là những người khiến tôi luôn muốn cố gắng hơn nữa."

Khi xem lại đoạn phỏng vấn ấy, Sơn Thạch không khỏi xúc động. Anh biết rằng, dù Neko không nói rõ, lời cảm ơn ấy cũng dành cho anh.

Trong một sự kiện âm nhạc lớn, Neko đứng trên sân khấu, ánh đèn chiếu sáng từng động tác và biểu cảm của em. Giữa hàng ngàn khán giả reo hò, ánh mắt em vẫn vô thức tìm kiếm một người duy nhất.

Ở hàng ghế khán giả, Sơn Thạch ngồi lặng lẽ, ánh mắt không rời khỏi em. Anh không thể không cảm thấy trái tim mình run rẩy khi nhìn thấy em tự tin biểu diễn, chinh phục mọi ánh nhìn.

Khi bài hát kết thúc, tiếng vỗ tay vang lên như sấm. Neko cúi chào khán giả, nhưng ánh mắt em lặng lẽ hướng về phía người thầy của mình, ánh lên một lời cảm ơn thầm lặng.

Sau buổi diễn, Neko bất ngờ tìm gặp Sơn Thạch trong hậu trường.

"Thạch, em làm anh tự hào chưa?" Neko hỏi, ánh mắt sáng lên như những ngôi sao lấp lánh giữa trời đêm.

"Không chỉ là tự hào." Sơn Thạch nói, khẽ mỉm cười. "Anh cảm thấy mình thật may mắn... vì được đứng bên cạnh em, dù chỉ là một phần nhỏ trong hành trình của em."

Neko lặng người, lòng tràn ngập cảm xúc.

"Thạch à, anh không biết đâu," em nói, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy chân thành. "Anh không phải một phần nhỏ. Anh là người đã khiến em tin rằng mình có thể làm được, ngay cả khi em còn chưa tin vào chính mình."

Cả hai không nói gì thêm, nhưng ánh mắt họ trao nhau chứa đựng tất cả những gì không thể nói bằng lời.

Sơn Thạch biết rằng, dù Neko ngày càng tỏa sáng, em vẫn luôn dành một vị trí đặc biệt cho anh trong trái tim mình. Và đối với Neko, anh không chỉ là người thầy, người đồng hành, mà còn là lý do để em bước tiếp, không ngừng trở nên mạnh mẽ hơn mỗi ngày.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro