3
Duy mốc từ trong túi ra một bao thuốc lá rồi lấy ra một điếu thuốc nhưng cậu không hút, cậu chỉ đơn thuần
quyến luyến mùi thơm của thứ thuốc gây
nghiện ấy, đầu thuốc lá lướt qua đầu mũi,
khiến Duy bé nhỏ cảm thấy dễ chịu hơn.
Duy :" lâu ngày không gặp công nhận anh ngày càng bỉ ổi đó "
Duy yêu thích công việc của mình rất nhiều đối với cậu đó không chỉ là công việc mà còn là đam mê của cậu ngay
trước cả khi yêu Quang Anh , sau này
khi yêu anh, tình yêu của Duy với
Sự nghiệp diễn xuất cũng tăng thêm
một bậc, vì anh nói muốn thấy cậu trên tivi vì có xa nhau anh cũng sẽ thấy cậu .
Khi đó cả hai hẹn ước sẽ cưới nhau khi sự nghiệp đạt được đỉnh vinh quang nhưng chắc không có ngày đó đâu
Quang Anh vẫn đứng yên đó, dưới ánh
đèn hơi mờ của phòng ngủ, trông anh có
chút gì đó lạc lõng. Anh nhìn
vào điếu thuốc trên tay Duy có
thể thấy được hai hàng chân mày trên
gương mặt điển trai ấy hơi cau lại với
nhau. Và rồi không biết qua bao lâu, Quang Anh đã tiến lại gần Duy ,
anh vươn tay lấy đi điếu thuốc trong tay
cậu. Dù chỉ là chút đụng chạm thoáng
qua, Duy vẫn có cảm giác như bị điện
giật ở nơi đầu ngón tay Quang Anh
chạm vào.
Quang Anh :"Không được hút thuốc "
Duy bình thãn đáp :" anh lấy tư cách gì mà yêu cầu tôi new york city hả ? "
Quang Anh :" Duy chúng ta nói chuyện được không em " thái độ anh ôn nhu và dịu dàng hơn bao giờ hết , lúc này giống như anh sợ làm em giận .
Duy :" không muốn tôi mệt rồi "
Quang Anh :" thế em nghỉ ngơi đi đồ đại anh đã nhờ người để vào phòng rồi em "
(Ý là phòng ngày trước của cả hai)
Duy :" không cần tôi là khách nên ở phòng của khách "
Quang Anh :" Duy à không cần đâu em cứ ngủ trong phòng đi , ở đó rộng rãi thoải mái , anh sẽ ngủ ở phòng của khách nha "
Duy :" thế tùy anh "
/////////////////////////////////////////////////////////////
Hôm sau khi Duy thức dậy, Quang Anh đã đi ra ngoài từ lúc nào. Duy mơ mơ màng màng theo thói quen muốn với lấy điện thoại trên tủ đầu giường, thì lại thấy có gì đó lạ kỳ. Trên điện thoại của cậu, có một tờ giấy note, nét chữ trên đó vô cùng quen thuộc với Wangho
> "Hôm nay anh không có lịch trình , anh sẽ ở studio."
Duy :" thần kinh ai thèm quan tâm anh"
Duy vo tờ giấy note lại, vứt lại trên tủ đầu giường, rồi cầm lấy điện thoại đi vào nhà vệ sinh, hiện tại mới chín giờ sáng. Duy hất nước lên mặt mình cho tỉnh táo hơn, tỉnh táo khỏi cơn buồn ngủ và cả những ký ức xưa cũ.
Khi cả hai còn sống chung, Quang Anh và Duy lúc đó cũng chỉ đang trong giai đoạn bắt đầu sự nghiệp của mình. Lịch trình của cả hai trái ngược nhau nên dù sống chung một nhà cũng chẳng mấy khi gặp được đối phương. Khi đó, những mẫu giấy note được dán quanh nhà trở thành phương tiện liên lạc của hai người. Trên tủ lạnh, bên bàn máy tính, trên đầu giường, khắp nơi trong nhà đều có sự hiện diện của những tờ giấy nhớ nhiều màu. Đôi khi là những lời dặn dò, đôi khi là những lời hỏi thăm, hay đôi khi là những lời bày tỏ yêu thương giữa hai người. Mỗi lần nhìn thấy những tờ giấy
Sau khi vệ sinh cá nhâm và thay đồ xong Duy mở cửa bước ra ngoài đã thấy ngay ngoài bàn cái phần đồ ăn sáng đã được chuẩn bị tươm tất cũng với tới giấy note
> " Em ăn sáng ngoan nha chút anh về "
Duy :" Mẹo đin hả chời
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro