Chương 7
Người thứ 3 p.o.v
Izuku nằm trên giường bệnh Khi đi ngủ cậu ấy dường như là một thiên thần với một khuôn mặt tự nhiên một cách đáng yêu. Mọi người điều ngạc nhiên sau khi thấy Deku la hét giận dữ lên.
- "Có vẻ như, Midoriya đã nhớ lại 1 chuyện gì đó , nhưng đừng lo, đó là chuyện bình thường.Các tư tưởng đang đấu tranh trong não cậu ấy"Bác sĩ nói. Mọi người ở đây đều gật đầu.
- "Tôi muốn cậu ấy tạm thời ở trong bệnh viện để chắc chắn không có chuyện gì xảy ra".
Sau tất cả mọi người cười nói về một số trường hợp,những điều mà họ đã từng trải qua. bác sĩ nói
- "Deku quả là một người rất thú vị..." Mọi người đều dừng nói lại.
- "Tôi chưa bao giờ có một bệnh nhân mà thức dậy vào ban đêm và thể hiện được sự giận dữ sớm như vậy."
- "Ai có thể nói cho tôi Midoriya là người như thế nào ko?"
Inko, mẹ của Midoriya đứng dậy khỏi ghế đứng dậy, nói rằng:
- "Tôi. Izuku là một đứa con tốt. Izuku là loại người tình nguyện luôn giúp đỡ người khác izuku không bao giờ có thể trở thành một người tự tin và dũng cảm, Tôi biết con tôi hay lo lắng. Nhưng izuku chưa bao giờ ngừng tin tưởng, hi vọng ! ! "Mắt của inko bắt đầu cay, và cô ấy nghĩ nước mắt trên khuôn mặt cô ấy có thể rơi bất cứ lúc nào .Nhưng cô ấy nghĩ không muốn cho bạn của izuku biết cô rất nhạy cảm.
Katsuki không có biểu hiện gì trong suốt thời gian đó, nhưng trong sâu thẳm, nó cảm thấy khủng khiếp và có tội vì nó là nguyên nhân khiến cho mẹ của Midoriya lo lắng xuốt cả một thời gian dài.
Katsuki p.o.v
Một giờ trôi qua kể từ họ chia sẽ mối quan hệ của mình với Deku.
- "Được rồi, có ai biết sức mạnh của Midoriya từ đâu xuất hiện không ? "
Mọi người đều lắc đầu.
- "Deku nói, nó được nhận từ một người khác. "Tôi buộc miệng nói ra
"Nhận? "bác sĩ trả lời gần như ngay lập tức
- "Có thật là Midoriya đã nhận được sức mạnh? ".
- "Không" Tôi nói, đưa tôi trở lại trên giường của Deku.
- "Tôi biết rõ sức mạnh của Midoriya là... Nhưng không may là tôi không thể nói với ông..."
Bỗng nhiên một y tá bước vào phòng, hết giờ thăm bệnh rồi.
Người thứ 3 p.o.v ~ ~
Vào lúc phòng Midoriya không có ai ,hay bác sĩ lẫn y tá.Vì vậy đó là một cơ hội tốt để cho hắn lẻn vào phòng của Midoriya.Bảo vệ không thấy hắn nên không thể bắt hắn.
Mặc khác Midoriya đã thức dậy , không mệt mỏi, đó là sau khi tất cả các bạn học đã ra về .
- "Tại sao tay mình lại băng bó ? "Midoriya tỏ ra bối rối khi quan sát cánh tay cậu ấy.
- Dù sao đã xảy ra chuyện..." Deku ngạc nhiên ,Miệng cậu bị che bởi một thứ gì mềm mềm và ấm áp
- "Wva vah" Midoriya cảm thấy như có thứ gì đó nhọn nhọn đâm lớp da và máu một loại thuốc đã được tiêm vào người cậu.
- "Argghhjj SHS " cố kêu cứu nhưng hắn cố gắng bịt miệng cậu, thậm chí còn nói một lời
- "Shh Succinylcholine sẽ có tác dụng sớm thôi"
( Succinylcholine là một lọai thuốc tê liệt cơ bắp bao gồm cả miệng làm cho người không thể thở được, nhưng tôi đã quyết định thay đổi nó, làm cho nó rất sẽ khó thở)
- "Suckehlexiiehhh?"Midoriya nói, nhưng trước khi có thể hoàn thành câu nói , cậu cảm thấy mình không thể nói một lời.
Những giọt nước mắt bắt đầu ứa ra khỏi đôi mắt của Deku khi cảm thấy con dao dần dần di chuyển đến kề cổ cậu, cuối cùng máu bắt đầu nhỏ giọt chảy theo đường ngực.
Midoriya cả chân tay tê cứng và đau nhói cả người đều không thể di chuyển.Nhưng mắt cậu vẫn có thể tạo ra những giọt nước mắt khi còn có thể.Trên cánh tay kia,cậu cảm thấy có một con dao đâm vào da và chậm rãi bằng con dao ấy khắc chữ lên.
- "WH" là những gì hắn đã viết lên cánh tay phải của Midoriya.
"Làm ơn dừng lại..." Midoriya nghĩ.
Thở.Midoriya cổ bắt đầu cảm thấy nghẹt thở, cậu bắt đầu thở nặng nề ngắn ngủi.
"Giúp tớ Kacchan..." Midoriya tự nhũ đó có thể chính là những suy nghĩ cuối cùng của mình .Cậu nhìn thấy máy đo nhịp tim bắt đầu giảm xuống và những giọt nước cuối cùng đã rơi xuống.
Beeeeeeeeep
"Deku!!!" Katsuki thét lên khi thấy màn hình nhịp tim đang chạy một đường thẳng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro