Chap 1.35
Khởi Đầu
Tại cổng cô nhi viện, một đám loi choi khoảng 19 tuổi đang coi bói cho nhau trên chiếc ghế đá đã mòn vẹt. Cả lũ đều là trẻ mồ côi, chơi với nhau rồi đặt tên nhóm là L4 . Nhóm nhỏ này bao gồm Vy, Quyên , Khang và Thịnh.
Vy ngồi trước mặt lũ bạn, bày ra bộ bài UNO cũ kỹ, những lá bài cong queo . Cô liếc mắt sang ba đứa bạn, giọng bỡn cợt vang lên:
Vy: " bốc đi mấy em yêu, nay anh mở sạp coi bói free cho mí em"
Khang , Thịnh : "???"
Quyên nhướng mày, cười phá lên:
Quyên: "Đùa, coi bói bằng bài UNO là kiểu gì vậy má!?"
Vy nhún vai, đáp tỉnh bơ:
Vy: "Nghèo bỏ mom ra móc đâu ra Tarot, lẹ đe."
Tiếng xì xào lẫn tiếng cười vang rộn. Cả nhóm lần lượt bốc mỗi người ba lá.
Thịnh : " 178"
Vy: " một đời thất bát"
Khang : " 114"
Vy: " đùa , chắc sau này lm lính cứu hỏa "
Quyên : " 114"
Vy: " vl , chúng m chung nghề à?"
*Tiếng cười nổ giòn, Quyên hất nhẹ tay Vy như trả đũa.*
Quyên: " bốc đe, còn mỗi mày thôi đấy"
*Vy miễn cưỡng bốc bài*
Vy: " 104 , gì vậy? Không hiểu, skip đi"
Ngay khoảnh khắc ấy, một giọng nữ bất chợt vang lên, cắt ngang tiếng cười:
???: "Ồ, sáng tạo nhỉ. Mấy đứa bói bài à?"
Cả nhóm giật thót, quay phắt lại. Trước mặt họ, một người phụ nữ lạ mặt đang đứng, mái tóc dài phủ nửa gương mặt, đôi mắt sáng đến khó đoán. Bà cúi xuống, thong thả nhặt ba lá từ bộ bài UNO.
???: "Có nhận kèo trải nghiệm trường học ma ám không mấy đứa? Cô bao trọn chuyến ."
Không khí lập tức trùng xuống. Tiếng ve chiều bỗng xa dần.
*Vy ngập ngừng, nuốt khan một cái*
Vy: "Dạ..?"
???: "à, quên giới thiệu. Cô là Trương Quý Phi, chủ tịch điều hành mảng du lịch trải dài cả nước "
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro