Tác phẩm: Ánh trăng vì người mất ngủTên khác: Nguyệt Lượng vì người mất ngủTác giả: Kim KhaThể loại truyện: Nguyên sang - Bách hợp - Cận đại hiện đại - Tình yêuThị giác tác phẩm: Chủ côngPhong cách tác phẩm: Nhẹ nhàngĐộ dài: 105 chương + 16 phiên ngoạiNhân vật chính: Lâm Ỷ Miên x Hứa Nguyệt Lượng…
- link : http://wikidich.com/truyen/mau-xuyen-nu-chu-gia-lam-nu-xung-mau-lui-WSB4pO8h7F2cednF - tác giả : Tố Thủ Triệp Chi - convert : ánh nguyệt, kỷ kỷ - văn án : Thanh Hà quận chúa Cố Thịnh Nhân đã chết.Nàng dung sắc quan kinh hoa, tài danh động thiên hạ, lại thua ở một cái mọi thứ không bằng chính mình nữ nhân trong tay.Thẳng đến sau khi chết, Cố Thịnh Nhân mới hiểu được, chính mình bất quá là một cái nữ xứng nghịch tập chuyện xưa nữ chính, xứng đáng chính là xuyên qua nữ xứng pháo hôi......Thuần trắng không gian nội, Cố Thịnh Nhân mặt vô biểu tình tiếp thu hệ thống truyền cho nàng ký ức......Hệ thống: "Đầu năm nay, nữ xứng muốn xoay người, pháo hôi muốn nghịch tập, người qua đường muốn xoát tồn tại cảm, thân là nữ chủ, ngươi chính là các nàng lớn nhất chặn đường thạch."Cố Thịnh Nhân trong ánh mắt lập loè hàn mang, cười phong hoa tuyệt đại: "Vậy để cho ta tới nhìn xem: Ai, mới là hẳn là bị đá rớt chướng ngại vật, ai, lại là cuối cùng người thắng!"Những cái đó muốn xử lý nữ chủ thượng vị nữ xứng nhóm pháo hôi nhóm, các ngươi tưởng hảo, muốn chết như thế nào sao?Bổn văn 1V1.___((( nếu có vấn đề về truyện hay nhận xét, nhớ cmt và vote nhe~ )))___…
Editor: AtomNội dung: giới giải trí | cổ xuyên kim | điềm văn | hàiLạc Huyền Ca cuối cùng đánh bại minh chủ võ lâm nhất thống giang hồ, còn chưa kịp thiên thu vạn tái liền trúng độc bỏ mình.Tỉnh lại, trọng sinh trên người một tiểu cô nương ở dị thế. Nhiều thêm một phần hôn ước không nói, đối tượng còn là nữ.Vì giúp tiểu cô nương hoàn thành ước nguyện, vì kiếm tiền dưỡng gia sống qua ngày, Lạc giáo chủ quyết định tiến vào giới giải trí trở thành minh tinh nổi bật nhất .Vấn đề một: Xin hỏi ngươi có sở trường gì?Lạc giáo chủ: Ta biết vượt nóc băng tường đao thương kiếm kích, còn biết cầm kỳ thi họa múa hát xướng khúc, những thứ này có xem như sở trường không?Phóng viên: ...Vấn đề hai: Nghe nói ngươi cùng An ảnh hậu qua lại đã hơn một tháng, đây là thật sao?Lạc giáo chủ: Giả, chúng ta đã kết hôn hơn một năm.Phóng viên: ! ! !Nhân vật chính: Lạc Huyền Ca, An Nhược Thủy ┃ vai phụ: quá trời vai phụ ┃ khác:…
Tác giả: Úc KhanhNguồn: Truyện HDBeta: Meochan1311Tình trạng: Đã fullLịch đăng: chương trước đủ 100 sao sẽ đăng chương mớiHướng Dĩ Mạt bất ngờ thức tỉnh.Phát hiện mình là kẻ điều tiết tình cảm cho nam nữ chính, là một nhân vật tép riu tận chức tận trách.Đồng thời, còn được báo trước là mạng không dài?Nếu muốn sống thì phải tấn công chiếm lấy mấy người anh em tốt của nam chính, lúc ở cùng ba người kia, còn phải thu thập điểm số tình yêu và điểm số tinh dịch để hoàn thành mục tiêu nhiệm vụ.Hướng Dĩ Mạt: "???"Mẹ kiếp! Phẩm hạnh là cái thá gì?Vì mạng sống, Hướng Dĩ Mạt không tiếc bất cứ giá nào.P/s: NP, toàn xử, 3 nam chính, nữ chính đối phó nam chính, nam chính đối phó tất cả, thế giới giả tưởng, viết linh tinh đừng nghiên cứu.…
Thể loại: nhất thụ lưỡng công, hiện đại, 3P, song tính, sinh tử, hơi ngược, sủng.Nhân vật chính: Triển Tô Nam, Kiều Thiệu Bắc x Cố KhêEdit: Lenivy, Nấm RơmTại sao?Khi nhìn thấy khuôn mặt giân dữ của Thiệu Bắc và Tô Nam, suy nghĩ của Cố Khê chính là: Tại sao?Cuối cùng thì cậu đã làm gì sai?Cơn đau từ thể xác không thể nào so sánh với sự tổn thương trong tim.Liệu rằng điều đó có đúng? Cố Khê mang theo vết thương đó luôn tự hỏi bản thân mình.Bí mật của thân thể cùng với một bí mật khác.Vì nó mà nhất định cậu phải sống sót, phải cắn răng chịu đựng.....Mười hai năm, tất cả đều muối bỏ biển...Gặp lại nhau, nỗi niềm xúc động cùng sự bi thương giờ chỉ còn lại sự bình thản...Cậu vẫn là Cố Khê nhưng là một Cố Khê đã thay đổi.Tựa như dòng suối đã chảy xuôi thì vô phương chảy ngược lại.TRUYỆN ĐĂNG CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ NÊN ĐỪNG MANG ĐI ĐÂU NHÁ !…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…