Chương 1 : Sự lãnh lẽo và cô đơn

  Trong cung luôn tranh đấu đá lẫn nhau nàng biết chứ và nàng luôn biết đề phòng các phi tử khác của chàng . Nhưng không ngờ nàng không để ý đến tì nữ bên cạnh mình nàng luôn tin tưởng người tì nữ đó, nàng thật không ngờ tì nữ đó lại mê hoặc chàng và được chàng phong là Nhi phi nàng ta đã bao lần đã hãm hại nàng nhưng thật may nàng đã thoát được. Nàng cũng không màng đến vì nàng luôn tin tưởng vào tình yên thương của chàng đối với nàng đáp lại sự tin tưởng đó nàng nhận được ý mắt khinh bỉ của chàng. Sau một lần nàng bị vu oan là có tình ý với tên lính canh  chàng lại tàn nhẫn cho nàng vào lãnh cung nhớ đến gia thế của nàng ( cha nàng là một tướng quân nằm giữ quân nhiều và từng có công lớn được nhân dân ủng hộ, mẹ nàng là tỉ muội tối của Hoàng Thái Hậu trước khi lâm chung) chàng vẫn giữ chức hoàng hậu của nàng. Mặc cho nàng van xin giải thích , xin chàng hãy điều tra rõ lại chàng vẫn không thay đổi quyết định.Mọi người ai cũng nhìn nàng bằng ánh mắt khinh thường cho nàng là người lẳng lơ, tâm địa độc ác
     Từ đó nàng sống trong sự lãnh lẽo cô đơn trong lãnh cung nàng luôn nhờ những tên thị vệ xin chàng hãy gặp mặt nàng nhưng  chàng vẫn không đến.Hôm đó nàng bị bệnh nặng luôn mong mỏi chờ chàng , chợt cánh của có người mở, nàng vui mừng tưởng chàng đã đến nhưng người ở ngoài cửa không phải là chàng mà là  Nhi phi, nàng ta tiến lại gần nàng nhìn nàng bằng ánh mắt thương hại nói 
   -"Tham kiến hoàng hậu tỷ tỷ nghe nói người không được khỏe luôn mong mỏi hoàng thượng đến nhưng hoàng thượng lại không đến thấy người thật tội nghiệp nên muội mới đến thăm người ".
     Câu nói của nàng ta nhưng con dao hai lưỡi một  mặt hỏi thăm mặt khác lại là những lời mỉa mai. Nàng trả lời
    -" không cần ngươi thương hại".
  -" Muội muội thực sự rất lo cho người thực sự  hoàng thượng không đến thăm người được vì phải chăm sóc cho đứa bé trong bụng muội "
     Nói xong nàng ta nhếch mép lên cười nói tiếp
   -" chắc người cũng rất muốn có long thai nhưng e là Không được haha"
   Lúc này sự giận dữ của nàng đã không khống chế được bản thân nên đã xô cô ta xuống sàn. Vừa lúc ấy chàng vừa đến thấy chàng nàng ấy bắt đầu khóc nói
    -" hoàng hậu muội chỉ muốn tốt cho người ...vậy mà khi người biết muội đang mang. ..long thai nỡ nào mà đánh muội ".
    Khi thấy như vậy chàng chạy đến nàng ta đỡ nàng ta lên và tát nàng một cái làm nàng sưng đỏ ở má. Chàng quát .
    -" ta không ngờ nàng là một người như vậy đã phẩm tội mà còn ra tay với  Nhi Nhi khi nàng ấy đang mang long thai nàng quả là một người độc ác. Ta thật thất vọng về nàng ".
   Nàng van xin chàng hãy nghe nàng giải thích mặc cho nàng đang bị bệnh mà cầu xin. Chàng dắt Nhi Phi rời khỏi chỗ đó nàng ta quanh lai nhìn nàng cười khuấy lên một cái và rời đi để mặt nàng nằm ở dưới sàn mà khóc lóc nàng đã hiểu vì sao Nhi Phi đã đến đây. Nàng nằm dưới sàn cảm thấy sự tuyệt vọng cô đơn và lạnh lẽo nàng cần có ai bên cạnh  để an ủi động viên nàng nhưng xung quanh nàng không có một bóng người

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #trả