Chương 14 - H

Sau câu nói này, bầu không khí giả bộ bình tĩnh hiện tại liền dậy sóng, không ngăn được, cũng không dừng được. Park Seoham cảm thấy quá nóng, hầu kết có chút khô khốc, anh không tự chủ nuốt xuống một chút.

Muốn hung hăng làm em ấy...

Trong đầu Park Seoham chỉ còn lại mỗi suy nghĩ này, đương nhiên, anh cũng sẽ lập tức làm, đây chẳng qua chỉ là nhận được sự cho phép từ con mồi.

Nụ hôn không hề khắc chế dần hạ xuống, đầu lưỡi cũng bắt đầu truy đuổi đảo khách thành chủ, nước bọt rơi xuống. Nhưng tư thế này lại hơi mỏi cổ, Park Seoham đưa tay nâng đầu Park Jaechan lên một chút, giữ lấy cậu thật chặt.

Park Jaechan dần cảm thấy không kịp thở, cậu chủ động nâng người lên, dưới tình huống này vẫn còn muốn làm loạn trêu đùa. Híp mắt, hài lòng nhìn người đàn ông thuộc về mình, tuyến thể lại bắt đầu rung động phát ra tín hiệu, tuyên bố mình đang động tình.

Phim còn đang chiếu, nhạc đệm rất êm tai, khơi gợi một màn dạo đầu đầy kích thích.

Park Seoham đặt người cậu xuống ghế salon, bản thân anh nửa quỳ, cẩn thận cởi bỏ quần áo vướng víu trên người Park Jaechan, lộ ra thân thể trắng nõn khiến anh điên cuồng. Chóp mũi anh chầm chậm di chuyển từ chỗ rốn đi lên, hơi thở ấm áp khiến Park Jaechan ngứa run rẩy, cậu bắt lấy tóc của anh, muốn ngăn cản lại không nỡ bảo anh dừng lại.

Cuối cùng, chóp mũi đối chóp mũi, miệng đối miệng, Park Seoham nhẹ nói, "Bảo bối, trên người em thơm quá."

Park Jaechan khó nhịn uốn éo người, liền cảm giác hạ thể của mình bị bàn tay to lớn hoàn toàn nắm giữ. Bàn tay anh có chút thô ráp, mài cọ tính khí của cậu vừa đau đớn lại tê dại, khiến nó dựng đứng thẳng tắp, mật động phía sau cũng càng ngày càng trống trải khó nói.

"Hyung..." Park Jaechan thoải mái cong tấm lưng mỹ miều lên, hai cánh tay vòng qua cổ anh, lộ ra xương hồ điệp xinh đẹp.

"Bảo bối, đừng nóng vội." Park Seoham nhẹ liếm vành tai cậu, nhẹ giọng trấn an. Nhưng động tác dưới thân không hề ngừng lại, lột động trên dưới, ngón tay thậm chí bắt đầu tập kích trên linh khẩu.

"Hôn em... Ưm... Anh hôn em đi..." Park Jaechan đã bị dục vọng khống chế, cậu dùng sức kéo lấy áo anh.

Park Seoham cố ý không muốn thỏa mãn cậu, nhìn bé người yêu trầm luân theo tiết tấu của mình nhưng lại không thể phóng thích, cố ý khiến cậu đói khát. Sau đó ngón tay chầm chậm hướng về cánh mông trắng tròn, không nhanh không chậm xoa nắn, vô tình hoặc cố ý lướt qua cửa huyệt đang không ngừng đóng mở, làm cho người dưới thân càng rên rỉ mê hoặc.

Bờ môi, tính khí cùng huyệt sau của Park Jaechan hết thảy không chiếm được thỏa mãn, cậu bắt đầu trở nên cháy bỏng. Ra sức nâng đầu lên đòi hôn, khát vọng muốn có người giải toả cho cậu.

Park Seoham đã thành công câu mất thần hồn của cậu.

"Hyung... cho em..." Park Jaechan mở mắt ra, khuôn mặt hiện ra sắc tình đỏ ửng, trên môi còn mang theo mấy giọt nước bọt, tiếng thở dốc không ngừng phóng đại, bắt đầu lôi kéo quần áo Park Seoham.

Park Seoham thuận theo bị cậu cởi áo ra, giữ lấy cổ tay cậu đặt trên đỉnh đầu, cúi xuống bắt đầu gặm lấy núm vú hồng hào của Park Jaechan, tinh tế thưởng thức, tựa như một loại mật ngọt hảo hạng làm người say đắm, hạ thân gồ lên bị quần Tây bao quanh cũng ép chặt giữa hai gốc đùi Park Jaechan.

"Bảo bối, rất ngọt."

Cậu gắt gao giữ lấy sau gáy anh, ngón tay quyện vào từng sợi tóc.

Bóng của hai người lờ mờ in xuống sàn nhà, Park Jaechan nhìn rất chân thành, cậu nhìn nơi hai chiếc bóng giao nhau, một bên là cậu, bên còn lại là người thuộc về cậu.

Park Jaechan động tình rên rỉ.

Chiến trường của Park Seoham chậm rãi di dời, chạm tới bụng dưới, anh cực kỳ yêu phần bụng của bảo bối trắng nõn dưới thân, từng chút từng chút mút cắn thỏa thích, sau đó lại liếm láp.

Đợi đến khi chơi chán, Park Seoham lật người cậu lại, đưa lưng về phía anh.

Bàn tay to rộng bắt đầu lưu luyến sờ lên cánh mông trơn mềm của người yêu, tách hai bắp đùi của cậu ra, rốt cuộc tìm được kho báu giấu trong nơi thầm kín, nơi đó đã run run rẩy rẩy chảy ra đầy đủ chất lỏng bôi trơn, ẩm ướt không tưởng nổi, thuận theo giữa đùi chảy xuống. Park Seoham không hề báo trước, liền đâm ngón tay vào, bắt đầu càn quấy.

Sắc mắt của anh càng ngày càng mờ, nhìn tấm lưng Park Jaechan cong lên sau khi bị mình chạm trúng điểm mẫn cảm, cảm giác ngón tay mình dính chất lỏng trơn nhẵn, kéo theo một chuỗi tơ tình.

"A..."

Hô hấp của Park Jaechan càng ngày càng gấp rút, ghé vào ghế salon phóng đãng bày ra vòng eo, vô tình lại cố ý nổi lên gợn sóng trong lòng Park Seoham.

Sau đó Park Seoham bôi chất lỏng vừa rồi lên tính khí đã không kìm nổi của mình, từ từ dừng tại cửa huyệt phiếm hồng, nhẹ nhàng cọ cọ.

"Bảo bối, đã được chưa?"

"Anh vào đi..."

Lời còn chưa nói hết, côn thịt đã vùi vào mật huyệt. Park Jaechan cứng người ngay khoảnh khắc bị lấp đầy, sau khi hòa hoãn một chút lại bắt đầu thỏa mãn thở dốc. Cho tới bây giờ cũng chưa nghĩ tới, thân thể mình có thể khát khao một nam nhân khác như vậy.

Không phải tin tức tố, không phải bản năng trong máu của Omega, mà là chính bản thân cậu khát vọng.

Park Seoham để Park Jaechan nằm nghiêng, bắt lấy mắt cá chân tinh tế của cậu nhấc lên, sau đó tính khí dưới thân bắt đầu không ngần ngại xuyên xỏ ra vào.

Thân thể anh chống phía trên Park Jaechan, nghiêm túc hôn môi, trong gian phòng tràn ngập tiếng nước sắc tình. Nụ hôn của Park Seoham bắt đầu hỗn độn, hôn từ đuôi lông mày tới vành tai, chóp mũi, cuối cùng là bờ mi run rẩy ướt sũng.

"Hyung... A..."

"Sao vậy bảo bối?"

"Thật tuyệt..."

Park Jaechan phát ra âm thanh đứt quãng, tiếng rên khàn khàn nhưng lại ngọt ngào. Thân thể đã nóng sắp bạo tạc, nhưng lại cảm giác dưới thân được cứu sống, dùng sức kẹp chặt côn thịt, eo thon cũng lắc lư theo tiết tấu.

Park Seoham bị kẹp rên khẽ một tiếng, dùng bàn tay vỗ vỗ bờ mông trắng nõn, "Thả lỏng... bảo bối." 

Mỗi lần Park Seoham rút ra rồi đi vào, đều có thể chạm tới điểm mẫn cảm trong nội bích, làm cho thịt mềm trong tràng đạo tự chủ co lại, gắt gao bao bọc vũ khí xâm nhập cấm địa, thậm chí có thể cảm nhận được gân xanh phía trên tính khí.

Bàn tay Park Seoham vòng qua trước người cậu, lột động tính khí của Park Jaechan, mật huyệt phía sau đạt được khoái cảm làm cho đỉnh đầu phía trước không ngừng chảy ra chất lỏng trong suốt, thẳng thắn biểu đạt sự đói khát của chủ nhân.

Park Seoham nhìn cậu đăm đăm, "Jaechan của chúng ta thật là lợi hại, chỉ mới thao đằng sau mà đã sắp bắn, vậy thao bắn luôn có được không?"

"Không muốn..."

"Vậy em muốn cái gì? Nói đi." Park Seoham không ngừng dẫn dụ.

"Muốn cùng bắn với anh... Ân..."

Omega động tình bắt đầu tản ra tin tức tố, câu dẫn Park Seoham.

Park Seoham trực tiếp dùng hành động đáp lại, anh hít một hơi thật dài, rút tính khí ra, tiểu huyệt dưới thân vậy mà phát ra tiếng 'chóc', trống rỗng co rút mấy lần. Anh để Park Jaechan nửa ngồi dậy, bản thân thì nửa quỳ áp lên cậu, hai tính khí sáp lại với nhau, tay gắt gao nắm chặt.

Phần đỉnh chạm vào nhau, linh khẩu kề cận, bọn họ có thể rõ ràng cảm nhận được hai tính khí hưng phấn hoà hợp, không ngừng cương lên cứng ngắc, ma sát qua lại lẫn nhau. Park Jaechan đã thoải mái đến thất thần, lưng cậu tựa vào nệm ghế phía sau, không nhúc nhích thở hổn hển.

Phía trước kích thích đến gấp gáp, đằng sau trống rỗng đến phát run.

"Hyung... Em không xong rồi..." Thanh âm đã mang theo giọng nghẹn ngào.

Nhưng Park Seoham mắt điếc tai ngơ, không ngừng lột động lên xuống, túi thịt dưới thân cũng đụng vào nhau, kích thích tất cả giác quan, bộ phim không biết đã chiếu xong từ khi nào, trong phòng chỉ còn lại tiếng hít thở mập mờ của hai người.

Cả phòng kiều diễm.

Bọn họ khẽ thở dốc, phóng túng lôi kéo đối phương trầm luân, phổ thành một bản hoà âm mê hoặc.

"Em muốn..."

"Muốn cái gì?"

"Muốn... bắn."

"Bé ngoan, đợi anh cùng nhau."

Tốc độ càng lúc càng nhanh, hôn cũng càng ngày càng sâu, phần ngực của hai người cũng hấp dẫn nhau, ma sát trêu đùa, không chịu tách ra.

"A..."

"Ân..."

Tiếng rên rỉ cùng đồng thời vang lên, tinh dịch của hai người lần lượt bắn ra, trên thân cả hai đều dính chất lỏng màu trắng đục, không biết là của ai, dính dấp lẫn nhau.

Miệng Park Jaechan mở lớn thở hào hển, đầu lưỡi có chút vểnh lên, hoàn toàn chìm đắm trong sắc tình diễm lệ, trong đầu thậm chí như có ánh sáng trắng vụt qua, thân thể mẫn cảm đụng một cái liền run rẩy, ngẩng cần cổ ưu mỹ lên, lộ ra hầu kết yếu ớt và tuyến cằm đẹp đẽ, thậm chí khóe mắt còn rơi xuống một giọt nước mắt.

Không ai có thể không bị hấp dẫn, Park Seoham càng không ngoại lệ.

Anh lâm vào vòng xoáy, tình nguyện bị tình yêu cầm tù.

Anh không muốn được cứu rỗi, anh chỉ cần em.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro