next to you.
từng nốt nhạc phát ra từ chiếc piano đã cũ, như dải lụa mềm mại quấn lấy hyunsuk.
ánh trăng hắt vào cửa sổ, dịu dàng như nụ cười của em, một cậu bé luôn thầm lặng quan tâm đến mọi người.
người ra nói em là mặt trời, là lửa nóng đầy nhiệt huyết, thế nhưng hyunsuk chỉ thấy em của gã thật giống như mặt trăng: luôn mang đến cho gã cảm giác dễ chịu, mát mẻ, và trong lành.
vì thế, gã thường gọi em là mặt trăng.
mặt trăng của gã.
hyunsuk tình nguyện trở thành mặt trời của em, dù tự thiêu cháy thân mình cũng dành lấy ánh sáng cho em, để rồi em sẽ mang thứ ánh sáng bàng bạc đó, dịu dàng soi sáng cho mọi người.
nhưng hỡi ôi, em nào có cần đến gã. bởi lẽ, gã chỉ là một ngôi sao nhỏ nhoi, phát ra thứ anh sáng yếu ớt.
hyunsuk thở dài, lướt tay trên phím đàn. gã chỉ là một thằng nhạc sỹ nghèo, với vài ba ngón đàn cùng vài câu hát dở dang, nào có sánh được với em, một cậu ca sỹ trẻ trung, tươi sáng, chung quanh là biết bao kẻ đón người đưa.
dạo chơi với vài nốt nhạc, gã bật cười khi thấy em khẽ nhăn mặt. chắc là lại hồi hộp đây mà. bài hát này em đã diễn bao nhiêu lần, gã cũng đã đệm cho em chẳng nhớ rõ bao nhiêu lần, thế mà mỗi lần gã lại ngẫu hứng thêm vài nốt, một phần để khán giả không nhàm chán, một phần để che đi tâm trạng rối bời của mình, nôn nao, xen chút rung động. gã chẳng rõ về cảm giác này, không biết là vì giai điệu bài hát, hay vì lời ca, hay vì cậu ca sỹ trước mặt.
về phần em, ồ, em cũng thế. em cũng hồi hộp không kém khi gã lại lang thang trong mê cung của âm nhạc. em cũng lo sợ khi bao ánh mắt phía dưới đang đổ dồn về mình, chàng ca sỹ vô danh đột nhiên nổi tiếng khắp vùng vì giọng hát lạ tai nơi phòng trà nhỏ hẹp tồi tàn.
tất cả khách đến đây đều phải thừa nhận em thật sự toả sáng. dù chỉ đứng trên sân khấu làm bằng vài khúc gỗ thùng bia chắp nối, dù ánh đèn vàng hiu hắt đến nao lòng, và dù giai điệu piano nhanh chậm thất thường có thách thức đến mức nào, em vẫn luôn như vậy, vẫn sống trong những khát khao truyền tải những giai điệu cùng sự đồng cảm đến với mọi người.
"đúng vậy, tôi vẫn tin rằng một ngày nào đó
tôi sẽ được ở đấy, bên cạnh người như ngày xưa.
nhưng thật khó quá, ngày ấy sao mà xa vời
ánh trăng này, và những vì sao xinh đẹp này,
đã chẳng còn ý nghĩa khi thiếu vắng người"
giọng hát của jihoon hoà với tiếng đàn của gã, đưa tất cả mọi người chìm vào mê đắm. nhìn em kìa, đôi mắt trong veo đang khép hờ lại, hàng mi mềm mại cong vút, có lẽ còn hơn cả những cô gái ngày ngày trang điểm phấn son. đôi môi nhỏ khép rồi lại mở, từ cuống họng phát ra những âm thanh tuyệt đẹp. em thậm chí chẳng cần cố gắng, cứ cất lên lời hát, tự nhiên và ấm áp như đang tâm tình cùng người bạn tâm giao.
"và dù đã dặn lòng không khóc khi người ra đi,
tôi vẫn chẳng thể kiềm chế được
thứ cảm xúc mạnh mẽ ấy,
đang chiếm ngự tâm hồn bé nhỏ này."
hyunsuk cười buồn. đau đớn chưa kìa, khi gã đang ở ngay cạnh người mình thương, cùng chia sẻ bao điều. thế mà suốt bấy lâu, người ta vẫn chẳng hiểu lòng mình...
bài hát nhanh chóng kết thúc. một khoảng lặng. rồi tiếng vỗ tay, tiếng reo hò nhanh chóng lan ra, bao trùm khắp căn phòng. rồi thì những đoá hoa hồng đỏ thắm, những ly rượu đầy, và những lời mời gọi bủa vây lấy jihoon, bỏ lại một hyunsuk trong góc tối.
gã xếp lại vài bản nhạc, cẩn thận phủ tấm vải lên đàn rồi lui vào trong. gã muốn nán lại một chút, để bảo vệ em khỏi những phiền phức, những câu từ khiếm nhã của lũ đàn ông say xỉn, thế nhưng lại thôi. em quen rồi, em sẽ tự biết cách giải quyết. gã cũng quen rồi, quen nhìn thấy em miễn cưỡng bên cạnh những người đàn ông đó, tiếp chuyện với chúng dù em chẳng hề thoải mái gì.
hyunsuk đẩy cánh cửa gỗ cũ, cửa sau của phòng trà, mở ra một mênh mông khoảng trời đầy ắp sao đêm cùng vầng trăng đang toả sáng dịu hiền.
gã nằm xuống bãi cỏ mềm mại, thấm đẫm sương đêm, rụt rè cất lên câu hát,
"tôi có thể nằm cạnh người không?
ngay cạnh người,
sát bên người..."
giọng hát đứt quãng, nghèn nghẹn. gã chẳng hiểu tại sao mình lại bật ra câu hát đó, và cũng tự bật cười khi nghe giọng mình, nhủ trong lòng rằng chỉ có mặt trăng của gã hát bài này là hay nhất. đây cũng là bài hát đầu tiên gã viết tặng em.
rồi hyunsuk thiếp đi. tuyệt vọng, mệt mỏi khi cứ phải chạy theo mối tình đơn phương, hyunsuk nhiều đêm mất ngủ. thế nhưng hôm nay thì khác, gã đã có một giấc ngủ say, không mộng mị, dưới bầu trời sao sáng mùa hè. hôm nay, gã ngủ trong bình yên.
nửa đêm thức giấc, hyunsuk thấy jihoon đang ngồi cạnh mình.
em ngồi yên, nhìn lên trời.
hyunsuk thấy trên người mình đang phủ tấm áo lông của em. gã cử động cơ thể, vô tình chạm vào chân em.
- anh dậy rồi à? ngoài này lạnh lắm. anh mệt sao?
- không. chỉ là tự nhiên thấy muốn ngủ một giấc. lâu rồi anh mới ngủ ngon như thế này.
- em có chuyện muốn nói...
hyunsuk nín thở chờ người thương tỏ lòng. gã đang chộn rộn, bao nhiêu suy nghĩ dồn dập ập đến.
- em sẽ lên thành phố làm ca sỹ.
hyunsuk như chết lặng. lẽ ra gã không nên trông chờ gì.
- anh sao vậy? ổn chứ?
- à-- ừ, anh ổn.
- vậy anh thấy sao, chuyện em đi ấy?
- đó là quyết định của em mà. nhưng em định đi thế nào? ý anh là, mình đâu có biết gì về nơi thị thành xa hoa đó--
- sẽ có người đưa em đi. là jaehyuk, một người đàn ông giàu có, và rất lịch thiệp. ông ta hứa sẽ giúp em toả sáng. ông ấy sẽ chu cấp cho em mọi thứ, anh không cần phải lo.
- anh hiểu...
- em biết anh buồn lắm hyunsuk à. em cũng vậy. nơi này đã gắn bó với em suốt bao năm tháng qua, đâu thể cứ nói đi là đi được. nhưng anh nghĩ xem, cứ loay hoay mãi nơi tỉnh nhỏ này, đến khi nào mình mới nên danh? nhìn cuộc sống của mình đi, buổi sáng phải quần quật làm việc, đến tối mới có thể tự do sống với đam mê. anh muốn cực khổ như vậy cả đời sao?
jihoon ngả lưng xuống thảm cỏ.
- em nhất định sẽ đi. ngày mai jaehyuk sẽ sang đưa em đi. anh ở lại mạnh khoẻ nhé.
ừ, anh sẽ ở lại mạnh khoẻ.
hyunsuk ngồi nhìn em đang khép dần đôi mắt, mơ màng nghĩ về tương lai trải ra trước mắt.
cuối cùng thì, gã, vì sao nhỏ bé này cũng chẳng thể nào trở thành mặt trời, và em, mặt trăng, chẳng bao giờ thuộc về gã.
cánh tay gã vươn ra, mong ôm lấy em lần cuối, nhưng rồi lại thẫn thờ buông xuống.
vì trên bàn tay của em, từ đâu xuất hiện một chiếc nhẫn gã chưa thấy bao giờ.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro