CHƯƠNG 15

Hôm sau Tịnh Nhã dậy sớm, cùng với An Nhiễm dùng qua bữa sáng với sữa đậu và mì trứng, sau đó hai chị em sang nhà bà ngoại của An Nhiễm, giúp bà dọn dẹp và chuẩn bị một số đồ vậy cho lễ Thu hoạch ngày mai, bởi vì bà đã lớn tuổi, con trai cùng con dâu đã đi làm xa trên thành phố nên giờ đây bà ở nhà trông hai cháu nhỏ, ăn uống mỗi ngày đều là cây nhà lá vườn. Tịnh Nhã mang theo một ít thuốc bôi và thuốc xịt chống muỗi, sau đó giúp chị An Nhiễm lau dọn, sắp xếp lại đồ vặt trong nhà gọn gàng hơn. Sau buổi sáng, hai chị em cật lực dọn dẹp và chăm sóc vườn rau sau sân của bà thì mọi thứ đều ổn hơn rất nhiều, bà thương hai chị em, bà nấu cho hai người tô canh cá và đĩa rau xào thơm ơi là thơm.

Buổi trưa, sau khi nghỉ ngơi cho khỏe thì Tịnh Nhã cùng An Nhiễm đi nhờ xe của chú Vương, lên chợ trấn mua một ít đồ vật và một ít quần áo cho bà cùng hai bạn nhỏ. Đúng là phụ nữ, đi chợ là gom gom gom, gom đến khi hai tay xách nặng nề mới hài lòng về làng. Đến chiều mát mát, hai chị em ra sông bắt cá.

-A Nhiễm, cạnh chị kìa-Tịnh Nhã nhẹ khều, nhìn xuống gần chỗ chân của An Nhiễm.

-Aiyaa, em lên tiếng để nó chạy rồi nè- An Nhiễm đang định bắt, chú cá có vẻ cảm thấy nguy hiểm nên đã quẫy đuôi bơi đi mất, An Nhiễm bĩu môi, Tiểu Nhã lên tiếng dọa cá chạy mất thì có.

-Chị không nhanh tay thì có, hứ- Tịnh Nhã trề môi, chị đừng có đổ thừa em.

Hai chị em hất mặt "hứ" một cái liền cúi đầu bắt cá tiếp. Hai chị em đã bắt được vài con rồi, nhưng vì thi nhau nên chả ai muốn dừng cả.

-Ha, lại là chị...-Tịnh Nhã vốn sắp bắt được con cá kia thì lại bị chị An Nhiễm vỗ một cái vào lưng làm cho giật mình, dọa con cá chạy mất.

-Aiyaa, chị chỉ định chỉ em con cá đó thôi, ai ngờ em giật nảy người, dọa chị giật cả mình đây- An Nhiễm nhún vai, chớp chớp mắt vô tội, thật ra trong lòng cười thầm vì biểu cảm của Tịnh Nhã thật sự rất thú vị.

Ha, vậy thì đừng trách cô, Tịnh Nhã cầm viên đá lên, canh lúc chị cúi mặt xuống thì ném lại gần chỗ đấy, nước văng lên, bắn cả vào người An Nhiễm.

Một cuộc chiến tạt nước diễn ra, hai cô gái tạt nước,đùa nhau cười vang cả một đoạn sông đấy. Hai cô gái, một đáng yêu, một yêu kiều, hai người tạt nước đùa nhau đến vui vẻ, cười tít cả mắt. Những người dân xung quanh dừng việc làm dở, nhìn hai cô gái trong dòng nước đuổi nhau, tạt nước, cười đùa, phía xa xa kia mặt trời chỉ còn phát ra những tia nắng nhẹ buổi chiều tàn, khung cảnh làm lòng người vui vẻ, mệt mỏi như tan đi khi tiếng cười vang như chuông bạc rất dễ nghe.

Cách đó không xa, R1SE cũng đang bắt cá, từ đầu họ đã để ý Tịnh Nhã và cô gái kia đến bắt cá rồi, xem xem hai cô gái cũng rất khá, bắt được vài chú cá to béo, nhìn hai người chơi đùa tạt nước nhau, nhìn xem kìa, Tịnh Nhã cười như vậy thật đáng yêu muốn chết luôn, còn giở trò trẻ con chọc người khác nữa.......Họ đứng đó, nhìn bóng dáng cô bé đang cười đùa kia, trong lòng đều rất vui vẻ, môi không tự chủ nở nụ cười, trong mắt đều là cưng chiều, xem đi, em gái của R1SE đấy, đáng yêu và xinh xắn, nụ cười kia như vitamin.

-Coi chừng lạnh đó- Hà Lạc Lạc cởi áo khoác của mình ra khoác cho em gái, con bé chơi hăng đến tóc mai cũng ướt. Chơi mệt thì hai chị em nhìn nhau cười rồi vuốt lại tóc mai cho nhau, Tịnh Nhã nhìn thấy anh hai đang hướng cô vẫy tay cười, chưa kịp nói gì thì An Nhiễm bảo cô sang với anh đi, chị mang cá về nhà bà.

-Không có đâu nè- Tịnh Nhã lắc lắc đầu, đứng yên để anh hai khoác áo cho mình. Bởi vì vừa chơi đùa một trận nên Tịnh Nhã đang trong trạng thái vui vẻ, chào các anh thì cười rộ khoe trọn má lúm đáng yêu.

-Em đó, tóc mai ướt hết cả rồi- Triệu Lỗi cười, cô bé trông như vậy thật tốt.

-Hắt xì, hítt-Gió thổi qua làm Tịnh Nhã run người, hắt hơi một cái, tay dụi dụi mũi.

-Mau về tắm nước ấm đi, em cảm lạnh thì biết tay anh.- Hà Lạc Lạc nhíu nhíu mày, hắt hơi rồi, bé con cảm thì sao?

-Về tắm gội đi, chốc sang nhà bên, Lưu Dã đang mở một nhà trẻ bên đấy đấy. – Nhậm Hào cười cười, hiện tại thì trừ Lưu Dã đang chơi với các bạn nhỏ thì các anh đây cũng chuẩn bị vận chuyển cá về.

-Vâng ạ, các anh về cẩn thận- Tịnh Nhã gật đầu, vẫy vẫy tay rồi đi về nhà chị An Nhiễm tắm gội.

Tắm gội nước nóng xong liền thoải mái cả người, Tịnh Nhã dùng khăn lông vò vò tóc trên đầu sau đó cuốn tóc lại rồi thay đồ, lúc nãy đùa giỡn dưới nước xong gặp thời tiết chiều tối lạnh dần nên Tịnh Nhã dứt khoát mặc chiếc swaeter màu xanh pastel và chân váy dài màu trắng, thay đồ xong liền thả tóc ra mà ngồi trước quạt, lau lau tóc để mau khô, bởi vì cực kì không thích sử dụng máy sấy tóc nên Tịnh Nhã mỗi lần gội đầu xong thường sẽ ngồi trước quạt để thổi cho tóc khô, ngoài trừ mùa đông bất khả kháng hoặc có việc gấp thì mới dùng đến máy sấy tóc. Ngồi tầm 30' thì tóc cũng khô, còn hơi chút ẩm ẩm nhưng kệ, để tí lại khô ngay. Sau đó Tịnh Nhã dọn dẹp khăn rồi mang quần áo dơ lúc nãy giặt đi phơi, dọn dẹp lại phòng khách rồi mới mang vớ, mang giày sang nhà bên với các anh.

-Sấy tóc khô chưa đấy?- Hà Lạc Lạc nhìn em gái mình bước vào cổng nhà liền đi ra, nhìn mái tóc chắc là không sấy tóc rồi đây.

-Em quên mang máy sấy tóc rồi.-Tịnh Nhã nhe răng cười, được rồi, cô là nói dối trắng trợn, cô hoàn toàn loại bỏ máy sấy tóc ra khỏi danh sách đồ vật cần mang. Thật vừa vặn, chị An Nhiễm cũng giống cô, không hề thích sử dụng máy sấy nên hai chị em chẳng ai mang theo.

-Em đó, lần nào cũng không chịu dùng máy sấy, ngồi trước quạt mãi sẽ cảm mất.-Hà Lạc Lạc lắc đầu, vò vò tóc em gái rồi thở dài.

-Được rồi, được rồi, em biết rồi. Nè, há miệng ra- Sợ nghe anh hai lải nhải nên Tịnh Nhã vội lấy viên kẹo trong túi ra, xé vỏ rồi đưa lên miệng để anh ăn vào rồi im lặng.

-Táo xanh à? Thơm quá. Đây, há miệng- Hà Lạc Lạc sao lại không biết em gái nghĩ gì. Chỉ có thở dài trong lòng liền bóc vỏ viên socola rồi đút vào miệng em gái. Nể tình kẹo táo xanh, tha cho em vậy.

-A, chị gái xinh đẹp, chị gái xinh đẹp.- Đám trẻ chơi đùa với Lưu Dã lão sư thì vô tình nhìn thấy anh Lạc Lạc đang nói chuyện với người nào đấy. Nhìn kĩ liền phát hiện là chị gái xinh đẹp nha.

-Chị gái xinh đẹp?- Hạ Chi Quang thắc mắc.

-Đúng vậy ạ, chị ấy vừa xinh lại còn rất tốt nữa, hôm qua chị ấy cùng với chị A Nhiễm đã cho chúng em rất nhiều bánh kẹo, còn hôn chúng em mỗi người một cái nữa- Một bé trai khá nhỏ nói, nhớ hôm qua chị gái xinh đẹp cho mình cùng các bạn kẹo, bánh rồi còn hôn bọn mình nữa.

-Đúng vậy, chị ấy mang rất rất nhiều bánh cho tụi em- Bé gái đáng yêu A Miêu nói.

-Chị Nhã Nhã, chơi với chúng em đi.- Bé trai kéo kéo tay Tịnh Nhã.

-Máy quay?- Tịnh Nhã nhìn thấy các anh vẫn còn đang ghi hình liền tự giác lắc lắc đầu.

-Không sao, lúc nãy đã ghi được một đoạn, chắc là đủ rồi, em cứ chơi với mấy đứa đi. Tắt máy quay nào!- Chị đạo diễn rất dễ thương, giơ tay bảo tắt máy quay đi, để cho các bé và mấy đứa chơi được thoải mái.

-Chị ơi, chị ơi, nhảy cước đi, nhảy cước đi- Nhóm bé gái thấy Tịnh Nhã gật gật đầu đi vào trong sân liền hồ hởi, trong tay là nắm dây nhảy.

-Mấy đứa chơi đi, chị giăng dây cho, chị mặc váy.- Tịnh Nhã cầm dây cước, vỗ vỗ đầu cô bé, nếu biết chơi nhảy cước thì cô sẽ không mặc chân váy đâu.....cô thích chơi nhảy cước lắm đó.

Nói giăng dây cho tụi nhỏ chơi, nhưng mà Tịnh Nhã chẳng bao lâu liền bị tụi nhỏ kéo vào nhảy cùng, mới đầu còn hơi ngại ngùng vì chân váy vướng víu, cuối cùng vì chơi hăng mà túm thẳng chân váy lên trên đầu gối, một tay túm chân váy, hơi cúi người, nhảy đến hăng say.

Hà Lạc Lạc đứng ngoài, mặc đầy bất lực.......có con gái con lứa nào như em cậu? Nhưng mà thôi, nó vui là được, nhìn đi, cười khác nào đứa trẻ không, chụp lại vài tấm, hiếm dịp đáng yêu, tươi tắn như này.

Chơi đến gần 6h hơn mới chịu dừng lại, bởi vì phải quay phân đoạn tiễn các bé nhỏ đi về nữa. Lưu Dã lão sư vô cùng vui vẻ khi nhận được phần kẹo của em nhỏ kia, aiyaa, Lưu lão sư vui vẻ cười còn ngọt hơn kẹo, nhận một viên rồi lại chia cho các em nhỏ ăn.

-Còn bạn nhỏ này nữa, đến giờ ăn cơm rồi này, đi vào ăn cơm thôi- Nhậm Hào nhìn Tịnh Nhã đang ngồi trên ghế con, thân hình nhỏ nhắn, nhìn thế nào cũng giống một bạn nhỏ đáng yêu. Liền mở miệng, giọng điệu hài hước gọi bạn nhỏ đi ăn cơm. R1SE nhìn sang chỗ Tịnh Nhã, bắt gặp cô bé dùng ánh mắt ai oán trừng Nhậm Hào, hệt như một đứa con nít đang dỗi điều gì đó, không hẹn mà cùng nhau bật cười đến run người. Đoàn hồn đôi lúc bộc phát một cách thật khó hiểu.

-Bạn nhỏ đi ăn cơm nào- Hà Lạc Lạc đi đến, dắc tay, kéo em gái đứng dậy, đi vào trong nhà.

Tối đó, Tịnh Nhã cùng các anh và tổ chương trình cùng nhau ăn cơm, mọi người lại được dịp chứng kiến Hà Lạc Lạc cẩn thận gắp cá từ nồi canh không cay của Yên Hủ Gia, lấy hết xương rồi mới để vào chén cho Tịnh Nhã, còn luôn rót trà vào ly cho cô nữa, quả nhiên có em gái bên cạnh liền trở thành anh trai mẫu mực. Ăn tối xong thì chia nhau rửa bát, dọn bàn, rồi ai làm việc nấy, Hà Lạc Lạc, Hạ Chi Quang thì luyện thổi nhạc cụ, Châu Chấn Nam, Yên Hủ Gia, Trương Nhan Tề, Nhậm Hào, Triệu Lỗi thì luyện lại bài hát, các anh em còn lại thì kéo nhau chơi game, còn lôi kéo Tịnh Nhã. Ồh, đừng nhìn vậy mà tưởng cô ấy không biết chơi, PUBG thì khỏi bàn, rất tốt, chỉ có Vương Giả là không giỏi thôi. Cứ như thế, cùng các anh ồn ào chơi PUBG, lúc thắng thì ầm ĩ tung hô, thua mất thì láo nháo chơi ván tiếp, mãi đến hơn 10h mới yên tĩnh mà đi ngủ, còn nhắc nhở Tịnh Nhã về nhớ khóa cửa cẩn thận này kia đủ thứ.

Sáng hôm sau, là lễ hội thu hoạch. Các chàng trai từ sớm đã thay trang phục dân tộc, đi quay cảnh thu hoạch lúa rồi. Có Tịnh Nhã là an tĩnh chờ An Nhiễm mang quần áo sang, đã đến đây thì nhập gia tùy tục, tham dự lễ thì phải mặc trang phục của bản làng chứ.

Ngày hôm đấy, Tịnh Nhã trải nghiệm một buổi lễ thu hoạch vô cùng vui vẻ, bởi vì năm nay có R1SE nên náo nhiệt và đặc biệt hơn hẳn. Quả thực, R1SE là một nhóm nhạc "ồn ào" nhưng đi đến đâu đều mang đến những năng lượng tích cực đến đấy.

Trước khi chia tay nơi vùng thôn quê yên bình này, Lưu Dã đã đến thăm nhà anh em sinh đôi kia, tặng cho nhà hai bé một số vật phẩm cần thiết, như túi ngủ, thuốc, thức ăn và một số đồ dùng, các anh em biết liền lục lọi, tìm những gì có thể đưa liền cho Lưu Dã lão sư, bảo anh ấy đại diện, tặng cho hai bé ấy. 

-----------------END CHAP 15---------

Xin chào, xin chào, Nhu đây, hihi đăng chương mới giờ này có ai xem không ta. 

Dạo này Nhu học online hơi nhiều nên là chắc không ra thường được đâu, nhưng mà xong chương nào là ra liền cho mọi người xem đó nhaaaa.

Tình hình dịch bệnh ở thành phố ngày càng phức tạp rồi, các bạn thân yêu nhớ cẩn thận giữu gìn sức khỏe đó nha, chung tay phòng chống dịch bệnh nào. 

Yêu thương các bạn <3 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro