Chap 11

Cậu theo chân ông đến một cái bàn gần đó. Ông trầm mặc hỏi cậu:

"Matthew... Người đó có phải là mẹ trò không?"

"Ý giáo sư là ai?"

"Người phụ nữ lúc nãy"

" Vâng... Đúng là mẹ em"

"Thật không ngờ... Chúng tôi cứ tưởng con đã chết vào lúc đó rồi chứ"

"Là sao giáo sư"

"Ta lúc trước là bạn thân của bố mẹ con"

"Vậy giáo sư có quen chú Jung Jinhyuk không?"

"À, ta có quen nhưng chẳng biết giờ ông bạn già đó ở đâu, chắc lại lủi vào trong rừng rú rồi chắc" (ông lắc đầu)

"Chú ấy đang sống trong rừng cấm đó giáo sư"

"Ta biết chắc kiểu gì cũng vậy mà. Con đã gặp ông ấy sao?"

"Vâng, hôm bữa con bị lạc ở trong rừng"

"Thôi bỏ qua ông bạn già đó đi. Có ai biết con là con trai của Seok Dohyuck chưa?"

"Có thầy Dumbledore, bác Hagrid, chú Jinhyuk và Hanbin"

"Làm sao Jinhyuk và trò Hanbin lại biết?"

"Hôm mà con bị lạc vào rừng có cả Hanbin nữa, con với cậu ấy gặp chú Jinhyuk mà chú Jinhyuk lúc ấy lại định đùa với con. Kết quả là chẳng biết tại sao bị hất ra xa, sợi dây chuyền con cũng rơi ra luôn rồi tóc con liền biến thành màu xám, hai mắt thành màu tím ánh xanh"

"Con phải cẩn thận, đừng để ai biết thân phận của mình. Tên kia sắp quay về rồi, con sẽ gặp nguy hiểm" (ông cảnh báo)

"Tại sao vậy ạ?"

"Lúc xưa bố mẹ của con gần như là phù thủy mạnh nhất, họ cùng nhau chiến đấu và chống lại tên X, vì thế giới lúc đó bị hắn làm loạn hết cả lên. Hắn cũng rất mạnh nên không phải muốn bắt là bắt. Kết quả khi bố mẹ con đám cưới, hắn vượt ngục và giết chết bố con, mẹ con đang mang thai nên không thể chống trả chỉ có cách chạy trốn. Còn chuyện sau đó chắc con cũng biết rồi"

"...."

"Bởi vì vậy, hắn ta sắp trở lại rồi, con sẽ gặp nguy hiểm vì con sở hữu sức mạnh của hai người họ. Nếu biết con còn sống, con sẽ bị săn lùng"

"Con sẽ cẩn thận"

"Ta chỉ nói vậy thôi, con đừng căng thẳng quá. Cứ như bình thường là được rồi"

"Vâng"

"Sau này có việc gì cần giúp thì cứ nói với ta. Con có thể về rồi"

"Tạm biệt giáo sư, con đi trước"

Cậu đứng dậy ra khỏi phòng. Thở dài một cái, cậu quyết định nên đến chỗ nào đó yên tĩnh để ổn định lại, dù sao hiện giờ cậu cũng chẳng có tiết. Nên đến đâu nhỉ? Có lẽ là sân sau của trường, mặc kệ nó là của nhà Slytherin đi nữa, cậu chẳng sợ đâu.
Có lẽ cậu đã quên nói, ở sân sau này có một cây tử đằng và nó cũng đang nở hoa rất đẹp.  Những bông hoa này lại làm cậu cảm thấy bình yên đến lạ. Cứ nghĩ cậu sẽ được ngồi dưới gốc cây hưởng thụ một chút không ngờ lại có một người hốt tay trên trước. Cậu lại gần hơn một chút:

"Hình như là con trai... A là người chung nhà nè, nhìn cũng quen quen... Đang ngủ sao?"

Cậu nghĩ trong đầu rồi bước đến gần hơn. Người bạn này cực kì đẹp trai luôn, chắc cũng ngang ngửa cậu hoặc hơn. Gió thổi nhẹ làm bay tóc bạn. Bạn xinh đẹp như một tiên tử vậy đó. Bạn đột nhiên cau mày rồi mở mắt ra làm cậu giật mình, có lẽ người bạn đó cũng giật mình không kém. Bạn bỗng nói:

"Thiên thần... Cậu làm gì ở đây vậy?"

Đôi mắt bạn tròn xoe nhìn vào cậu. Lúc bạn đứng dậy cậu mới thấy bạn cao hơn cậu. Cậu cũng ngạc nhiên tròn xoe mắt hỏi lại bạn:

"Cậu gọi tớ là thiên thần á?"

"Cậu đã giúp tớ mà, ai giúp tớ đều sẽ là người tốt mà người tốt thì sẽ là thiên thần" (bạn vui vẻ trả lời)

"Tớ giúp cậu gì vậy?"

"A... Cậu quên rồi sao, cậu đã giúp tớ lấy lại quả cầu tuyết mà"

Bạn có vẻ hơi giận dỗi. Cậu cũng tự trách sao mình có thể quên mất bạn vậy chứ? Lúc lấy được quả cầu tuyết về cậu liền trả lại bạn, mà bạn lại còn đang bất tỉnh nên cũng chẳng nói chuyện gì. Cậu cười trừ:

"Tớ xin lỗi, bỗng nhiên tớ quên mất. Tớ là Seok Matthew"

"Còn tớ là Myung Jaehyun, cứ gọi tớ là Myungjae được rồi"

Cậu bạn này dù có hơi gầy không mũm mĩm nhưng rất dễ thương, nhìn cưng lắm. Mà với cái tính của cậu thì rất thích những người đáng yêu như Yujin vậy đó, Gunwook thì nó lại man quá nhưng được cái nó vui.

Cậu vui vẻ làm quen với bạn. Rồi đột nhiên cậu nhớ ra một việc:

"Myungjae, mà sao cậu lại ở đây? Đây là cấm địa của nhà Slytherin mà, bộ cậu muốn bị giáo sư Snape chửi chết sao?"

"Ủa cậu nói gì vậy? Làm gì có cấm địa nào? Ở trường này chẳng có phân biệt khu vực nào của nhà nào đâu" (bạn ngạc nhiên nhìn cậu)

"Ơ... Ơ thế à?" (cậu ngơ ngác)

"Ừm... Cậu nghe ai nói vậy?"

"Bị một thằng cha nhà Slytherin lừa, đã vậy tớ còn tin nườm nượp" (cậu hối hận)

"Ây dô... Mấy cái người đó chẳng tốt lành gì đâu. Cậu đừng tin mấy người đó, đừng buồn hen" (bạn ôm cậu vỗ về)

"Ta nói nó buồn rớt nước mắt, bị lừa mà không biết, còn người ta kêu gì liền làm theo như vậy" (cậu thuận thế, ôm lại bạn cùng tâm sự tuổi hồng)

"Thôi, tụi mình vào trong đi, tớ cũng muốn làm quen với hai bạn của cậu. Hai người đó cũng chăm sóc tớ trong lúc tớ bất tỉnh đấy. Tớ chưa kịp chào hỏi gì liền đi luôn"

"Thế thì đi thôi, ngại ngùng gì nữa"

Cậu cùng bạn vào trong trường. Bạn Myungjae này rất hợp tính với cậu nha, giọng nói ngọt ngào, ăn nói dễ nghe. Duyệt, cậu quyết định rồi, phải kéo cả bạn này vào hội mới được. Đi một lúc thì cũng thấy cậu ta và nó. Kế bên còn có ba người kia nữa. Cậu vui vẻ kéo bạn đến, ho nhẹ một cái rồi nói:

"Yujin, Gunwook, tớ có chuyện muốn thông báo nè"

"Gì đây? Bồ chẳng lẽ..." (cậu ta ngạc nhiên nhìn cậu và bạn)

"Hai người hẹn hò sao?" (nó cũng tròn mắt hỏi)

Aha, thật ra thì hai người đó nghĩ thế cũng đúng thôi vì cậu đang khoác tay bạn mà. Cậu nhanh chóng bỏ tay ra:

"Không không, bạn mới của tớ đó" (cậu mỉm cười)

"Chào hai bạn thiên thần, tớ là Myung Jaehyun, hai người cứ gọi tớ là Myungjae" (bạn cũng cười lên thật đáng yêu)

"Cậu nói bọn tớ là thiên thần sao?" (cậu ta và nó hỏi)

"Hai cậu đã chăm sóc tớ lúc tớ ngất mà. Ai giúp tớ thì sẽ là người tốt, mà đã là người tốt thì sẽ là thiên thần. À tớ có cuốn sách pha chế độc dược của Astrenmi này, cậu thích mà đúng không?" (bạn lục lọi trong túi rồi lấy ra một quyển sách)

"Cậu tìm được cuốn này ở đâu vậy? Sách này tớ đi mấy nhà sách cũng không thấy, khó tìm lắm luôn á" (cậu ta ngạc nhiên)

"Cái này anh tớ cho tớ đấy chứ tớ đâu có tìm, cậu thích thì tớ cho cậu mượn nè, dù sao tớ cũng không có hứng thú với môn này"

"Cậu thật tuyệt vời đấy! Tớ là Han Yujin, cậu cứ gọi tớ là Yujin" (cậu ta vui vẻ lấy quyển sách)

"Hihi, tớ cũng rất vui được làm bạn với cậu. À đúng rồi, tớ nghe nói cậu thích sữa choco đúng không? Nè cho cậu đấy" (bạn lấy hộp sữa trong túi cho Gunwook)

"Yahhh anh bạn à, sao cậu lại có thể tâm lí đến vậy chứ? Tớ kết cậu rồi đấy! Tớ là Park Gunwook, cứ gọi là Quốc hoặc gì đó mà cậu thích" (nó mắt sáng rỡ lấy sữa từ bạn)

"Myungjae thật hay nha, chỉ trong chốc lát mà thu phục được hết cả hai người đó" (cậu ngưỡng mộ)

"Vì tớ muốn làm bạn với mấy cậu lắm nên mới tìm hiểu kĩ càng trước thế đấy" (bạn gật đầu tự tán thưởng mình)

"Haha, Myungjae giỏi quá ta"

Ba con người kia nãy giờ cứ nghĩ mình là không khí. Chẳng ai thèm ngó ngàng tới, Ricky buồn rớt nước mắt nói:

"Tên đó định đến tranh sủng với tao kìa mày! Gunwook mê tên đó rồi kìa" (Ricky bám vào người anh)

/Tui để Ricky ch thường cho d đọc nha=))/

"Mày đừng có mách tao, Yujin cũng giống vậy kìa tao còn chưa biết nói gì. Mày tránh ra đi không người ta lại bảo đang yêu nhau" (anh đẩy Ricky ra)

"Hứ... Một mình Park Gunwook là tao đủ mệt rồi, ai rảnh quan tâm đến mày"

"Tụi mày cũng đừng lo quá" (hắn nói)

"Mày lúc nào cũng vậy hết á" (Ricky càu nhàu)

"Ê mấy người coi tụi tôi là không khí à" (Gyuvin bực bội nói)

"Ủa mấy người ở đây hồi nào vậy?" (Yujin giả vờ không biết)

"Móa nó tao tức á" (anh nhăn mặt)

"Matthew, cậu nói xem tên nào lừa cậu, tớ xử tên đó cho cậu xem" (bạn nhìn bọn hắn rồi nói)

"Là tên này nè Myungjae" (cậu cũng hùa theo chỉ vào hắn)

"Cái gì nữa?" (hắn nhíu mày)

"Cậu lừa tôi, cái sân sau đó là của trường mà" (cậu phụng phịu nói)

"Ai bảo ngươi ngốc tin làm gì? Giờ đã làm khế ước rồi, ngươi muốn chối cũng không được" (hắn nhún vai)

"Cái tên khó ưa, không thèm nói chuyện với cậu" (cậu hất mặt)

Cả bảy người nói chuyện vui vẻ thì chợt nghe loa thông báo các học sinh năm nhất nhà Slytherin và Gryffindor đến phòng học thảo dược. Chắc là giáo sư đã tìm ra được thủ phạm rồi.

Căn phòng yên ắng đến lạ thường. Mọi người đều chăm chú nhìn vào cái huy hiệu mà giáo sư đang cầm trên tay. Là của nhà Gryffindor. Điều này cũng chẳng ngạc nhiên đối với tụi nhà Slytherin vì tụi nó rất khôn ngoan. Không ngu ngốc đến nỗi làm việc xấu mà lại không biết hủy hết bằng chứng. Giáo sư đen mặt nói:

"Ta tìm thấy cái này ở trong phòng thảo dược. Điều này đồng nghĩa với việc thủ phạm là một trong số học sinh nhà Gryffindor. Ta sẽ kiểm tra, mấy đứa lấy hết huy hiệu ra cho ta xem. Mỗi học sinh chỉ có một cái, ai không có thì người đó là thủ phạm"

Mọi người nhanh chóng lấy huy hiệu ra. Cậu cũng lục lại trong túi nhưng bỗng thấy trống rỗng không có cái nào hết. Mấy hôm trước cậu không lấy ra, chỉ để trong túi, lí nào lại mất được. Thấy cậu vẫn mãi loay hoay, bạn quay sang hỏi:

"Cậu làm sao đấy! Mau lấy huy hiệu ra đi"

"Tớ... Tớ không biết tại sao huy hiệu của tớ lại mất nữa"

"Cậu tìm kĩ lại xem"

"Không có"

"Huy hiệu của trò đâu?" (giáo sư bước đến hỏi)

"Huy hiệu của em bỗng nhiên bị mất rồi giáo sư"

"Làm gì mà có chuyện tự nhiên được? Mọi người đều có chỉ có mỗi trò không có. Vậy chắc chắn thủ phạm là em"

"Không có... Em không có làm"

"Bằng chứng rõ ràng như vậy mà trò còn dám chối"

"Ra là lúc ăn trưa hôm trước cậu ra ngoài một chút là để làm việc này sao?"

Luna đột nhiên chen ngang nói to làm cậu bất ngờ. Cô không tin cậu sao?

"Tớ về phòng viết thư gửi cho cô chú ở nhà. Lúc trong phòng ăn, chim đưa thư bay đến đưa cho tớ" (cậu nhanh chóng giải thích)

"Ai biết được lỡ cậu lấy cái đó làm cái cớ thì sao chứ?" (cô vẫn tiếp tục công kích)

"Tớ..."

"Trò không cần nói nữa, ta sẽ xem xét lại chuyện này. Các trò về đi"

Giáo sư dừng cuộc tranh luận lại rồi ra khỏi lớp. Cậu ta và nó liếc cậu rồi nói:

"Tớ không ngờ là bồ lại làm vậy" (cậu ta tức giận)

"Không phải, tớ không có làm mà"

"Bồ làm bọn tớ thất vọng thật sự"

Nó lộ rõ vẻ khinh bỉ rồi kéo cậu ta và bạn đi về. Để lại cậu đứng đó. Bọn Slytherin cũng chỉ nhếch mép rồi đi, bỏ lại cho cậu một câu:

"Nếu đã muốn làm chuyện xấu thì nhớ phải cẩn thận chút. Để lại bằng chứng ngay hiện trường như thế thì thật là..."

Tại sao vậy? Tại sao không ai tin cậu hết vậy? Đến cả hắn cũng đi về mà không thèm liếc mắt đến cậu. Cô đến giờ mới lộ ra vẻ mặt đắt thắng:

"Cảm giác thích chứ bạn tôi?" (cô cười nhạo)

"Cậu... Ý cậu là sao?"

"Tớ biết là cậu không làm việc này "

"Cậu tin tớ sao?" (cậu ngạc nhiên, có hơi cảm động)

"Tất nhiên rồi vì người làm chuyện này là tớ mà"

Cậu nghe cô nói mà suy sụp, tay run bần bật, trợn mắt không tin được. Cô cười lớn thích thú nhìn vẻ mặt cậu:

"Không ngờ đúng không, tớ biết mà"

"Tại sao cậu lại làm vậy? Tớ đã làm gì cậu đâu?"

"Còn dám nói là không làm gì!" (cô ta hất mặt)

"Tại mày, tất cả là tại mày nên Hanbin mới từ chối tao. Cái thằng ngốc như mày thì được cái gì chứ? Bây giờ thì nhìn xem, tất cả đều quay lưng với mày rồi đó haha"

Cô ta cười như điên. Có vẻ là hả dạ lắm? Tất nhiên rồi, cô còn nhớ rõ. Phải nói là rất rõ ngày mà cô tỏ tình hắn là một ngày đẹp trời. Cô lấy cho hắn một cái bánh sandwich và một lon coca. Cũng là vì cô nghe nói hắn rất thích hai cái đó. Cô thẹn thùng đến gần đưa cho hắn. Hắn còn chả thèm liếc mắt nhìn lấy cô một cái. Cô mới ho nhẹ nói:

"Hanbin, tớ nghe nói cậu thích cái này nên tớ cho cậu này"

Cô mong chờ nhìn hắn, hắn chẳng mặn chẳng nhạt nói lại một câu:

"Đúng là ta thích cái đó nhưng có người lấy đồ ăn cho ta rồi. Với cả cũng đừng đến gần ta, cậu ấy sẽ ghen"

Cô nào biết lúc đó hắn chỉ lấy cậu ra để làm cái cớ để tránh bị đeo bám. Cô lại tin là thật liền đem lòng ghen ghét với cậu. Giả vờ vui vẻ làm quen cậu. Bây giờ thì xong rồi, cho cậu ta biết mặt, này thì dám dành hắn với cô. Cậu nhìn cô, nhẹ nhàng nói:

"Này Luna, tớ không có ngốc đến vậy đâu" (cậu buồn hiu nói)

"Tao không quan tâm, mày bị thế là đúng rồi" (cô vẫn rất khoái chí)

"Nếu tớ bị vậy mà cậu thấy vui là được rồi! Chắc cậu ghét tớ lắm nhỉ nhưng xin lỗi... Tớ lại thích cậu Luna à"

Trước lời thổ lộ như vậy cô chợt đứng hình. Đột nhiên bao vui vẻ chợt biến mất thay vào đó là thấy tội lỗi. Thật ra thì cô cũng có hơi rung động trước cậu đấy. Cậu đến gần cô một chút rồi nói:

"Luna, tớ... Tớ có thể hôn cậu không? Làm ơn, chỉ một cái thôi"

Cậu đưa mắt cầu xin nhìn cô. Tim cô bỗng mềm nhũn ra. Thôi thì coi như từ thiện đi, cũng chẳng mất mát gì. Cô gật đầu một cái. Cậu mừng rỡ cúi đầu xuống chạm nhẹ lên môi cô, khung cảnh hiện giờ thật lãng mạn.





"Cậu mới là người ngu ngốc đấy Luna"

Cậu đứng thẳng dậy nhếch miệng cười làm cô ngạc nhiên.

"Chết tiệt! Sao bỗng nhiên cô buồn ngủ thế này? Chẳng lẽ cậu ta..."

Cô chỉ kịp suy nghĩ, chưa kịp nói đã liền ngất đi. Cậu định bế cô thì liền bị ngăn lại:

"Cứ để cô ta ở đó, tí nữa giáo sư Snape và giáo sư Masey sẽ đến. Ngươi giữ chân cô ta đến thế là được rồi"

Hắn mở cửa bước vào theo sau đó là các anh em chí cốt lúc nãy vừa mới bỏ mặt cậu. Yujin chạy đến ôm cậu:

"Xin lỗi bồ, tớ không nên nói như vậy"

"Tớ cũng xin lỗi bồ, vì tớ nghĩ chỉ có như vậy mới làm cô ta tin" (nó cũng xin lỗi)

"Tớ thì chả biết gì luôn, tự nhiên bị hai người này kéo ra ngoài núp núp nghe lén" (bạn nói)

"Không ngờ cậu diễn đỉnh vãi" (Ricky cảm thán)

"Ừ, xém thì tao tưởng thiệt luôn á" (Gyuvin cũng gật đầu khen ngợi)

"Mọi người cứ quá lời, tớ làm gì giỏi đến thế. Tớ diễn với cảm xúc thật đấy" (cậu ngại ngùng xua tay)

"Vậy ý ngươi là ngươi thích cô ta thật?" (hắn đen mặt)

"Không không... Cảm xúc thật ở đây là cái cảm giác bị bạn bè đâm sau lưng á chứ làm gì mà thích"

"Biết điều đấy"

À chưa nói mọi người biết. Hôm mà các giáo sư đi họp ở bộ pháp luật, lúc hắn chẳng thấy cô ở phòng ăn liền có cảm giác nguy hiểm liền cùng cả đám đi tìm. Hắn đứng trước phòng thảo dược đột nhiên nghe thấy tiếng nói:

"Kì này mày chết chắc rồi Seok Matthew, đúng là thằng ngu. Tao lấy được cái huy hiệu của mày dễ dàng như thế thì chán quá rồi đấy. Để xem hôm sau có chuyện gì vui nhé"

Hắn liền nấp vào nhà vệ sinh gần đó. Cũng may là vừa kịp lúc cô đi ra nên không thấy. Kế hoạch này cũng bắt đầu từ đó. Hôm nay vì giáo sư Snape bận công việc ở bộ pháp luật nên sẽ về trễ, chỉ sợ cô trốn mất. Vì giáo sư Snape có Chân Dược nên sẽ dễ dàng làm cô ta khai ra sự thật. Tất nhiên chuyện này cũng đã bàn với giáo sư Masey rồi nên bà để cho tụi học sinh muốn làm gì thì làm, miễn sao đem thủ phạm về cho bà là được.

/ Chân Dược có th làm mt người phi nói ra toàn b bí mt ca h /

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro