CHƯƠNG VIII

"Đó không phải là vấn đề, vấn đề là tại sao hai người lại có thể làm thế với tôi?" Jay nói với giọng cay đắng.
Jake đứng dậy muốn đấm Heeseung nhưng bị Sunoo kéo xuống.
"Jake hyung không được!" Sunoo giữ chặt cổ tay Jake lại.
"CÁI GÌ VẬY hyung!? Em tôn trọng anh mà! Sao anh lại có thể làm vậy với họ?!"
"Anh Jake ơi, làm ơn!!"
"Cứ tự nhiên! Đấm vào mặt tao đi, tao đáng bị như vậy đấy" Heeseung ngắt lời, Jake giơ nắm đấm lên, anh không ngờ người anh mà mình luôn kính trọng lại có thể gây ra chuyện tai hại như vậy.
Nhưng Jake vẫn đặt ý muốn kiềm chế mình của Sunoo lên hàng đầu, nên Jake ôm Sunoo, vùi mặt vào cổ cậu em để lấy lại bình tĩnh.
Nhưng thay vào đó, Jay lại là người đứng dậy và đấm thẳng vào mặt Heeseung, khiến các thành viên khác đều há hốc mồm, Heeseung lau máu ở môi dưới nhưng không hề trừng mắt nhìn Jay, như thể anh ta thực sự chờ đợi cú đấm này, Jay túm lấy cổ áo Heeseung và định tung thêm một cú đấm nữa cho đến khi Jungwon đứng dậy. "Đủ rồi!" Cậu ta hét lên.
"Không phải lỗi của Heeseung hyung, là lỗi của em, em là người đã quyến rũ anh ấy" Jungwon thừa nhận và Jake sắp phát điên.
"Mọi người ngồi xuống đi, tôi sẽ nói chuyện rõ ràng!" Jungwon nài nỉ.
Jay từ từ buông cổ áo Heeseung ra, ngồi xuống. Sunoo nhẹ nhàng đặt tay lên lưng Jay, cái chạm nhẹ nhàng ấy như một bài hát ru, xua tan mọi nỗi buồn sâu thẳm trong anh và anh nhìn thẳng vào đôi mắt đầy lo lắng của cậu em, anh sắp chìm đắm trong đôi mắt hổ phách ngây thơ ấy thì Jungwon cất tiếng.
"Em đã thích anh Heeseung từ hồi ở i-Land" và mọi người đều quay đầu nhìn với vẻ không tin nổi.
"Các Anh thấy đấy, tôi không phải là người lãnh đạo hoàn hảo như hầu hết mọi người biết, tôi là một người rất tệ và anh Jay biết điều đó, hầu như là vậy".

"Tôi có vấn đề rất nghiêm trọng với ham muốn tình dục của mình, đến mức tôi đã cố gắng chinh phục hầu hết các anh của mình bằng những cách tinh tế. Có lúc, tôi đã rất khó khăn để kìm nén sự say mê dành cho anh Heeseung và tìm được một người để trút bầu tâm sự, và đó chính là anh Jay."

"Chúng tôi đã có mối quan hệ bí mật này mỗi khi ở chung phòng trong suốt chuyến lưu diễn, và tôi nghĩ rằng cuối cùng tôi đã quên anh Heeseung và phải lòng một người mới."

Anh ấy hướng sự chú ý về phía Jake "Nhưng sau đó Jake hyung và em bắt đầu trở nên không thể tách rời, em thích và yêu sự đồng hành của anh ấy, em yêu Jake hyung, nhưng anh ấy không làm tôi hưng phấn và bất ngờ nên tôi nghĩ rằng có lẽ tình cảm của tôi dành cho anh ấy chỉ là tình cảm trong sáng."

Jungwon quay sang nhìn Heeseung, người đang nhìn lại cậu "Rồi tình cảm của em dành cho anh Heeseung lại trỗi dậy khi anh ấy trở nên quấn quýt và ngọt ngào với em, rồi một đêm, em không thể kiềm chế được bản thân và hôn anh ấy mà không được sự cho phép. Em thực sự cảm thấy ghê tởm chính mình và thấy thương anh Heeseung, rồi em đến gặp anh Jay để xin anh ấy làm bạn trai để có thể quên đi nỗi đau mà em đang trải qua. Đó là một quyết định bốc đồng bởi vì em thật sự là một mớ hỗn độn. Em không biết mình thực sự muốn ai, không biết liệu mình có đưa ra quyết định đúng đắn hay không. Một người hiểu em, Một người khiến em mỉm cười mỗi ngày và Một người thực hiện được những tưởng tượng của em."
"Rồi khi em và anh Jay bắt đầu hẹn hò, em vẫn còn những thôi thúc muốn chinh phục anh Heeseung đến mức bắt đầu quyến rũ anh ấy sau lưng anh Jay. Em không biết điều gì khiến em cảm thấy như vậy, có thể là do cảm thấy thiếu thốn tình cảm của Jay, hay là do anh Jake dần dần rời xa, khiến em cảm thấy bất an và phát điên, thèm khát cơ thể của anh Heeseung và đó là cách mọi chuyện xảy ra, em rất xin lỗi, thực sự xin lỗi! đã làm hỏng tâm trí của mọi người và rằng em thậm chí không xứng đáng là người lãnh đạo của nhóm này, đã non nớt và ích kỷ đến mức nào." Jungwon kết thúc bài phát biểu với những giọt nước mắt lăn dài trên má, đầu không dám ngẩng lên nhìn các anh và em trai của mình.

Bình thường các thành viên sẽ an ủi cậu em cho đến khi cậu ngừng khóc. Nhưng giờ đây, họ cảm thấy như mình thậm chí còn không nhận ra leader của mình nữa.
Phòng khách chìm trong im lặng, không ai có thể nói gì về những thông tin mới tìm được về leader mà họ yêu quý. Đặc biệt là Jake, người nghĩ rằng mình đã biết rất nhiều về chàng trai mà anh từng yêu, âm thanh duy nhất có thể nghe thấy là tiếng nức nở của Jungwon.

Nhưng Jake đứng dậy phá vỡ sự im lặng "Được rồi mọi người, chúng ta hãy nghỉ ngơi và bình tĩnh lại, rồi tiếp tục chuyện này vào ngày mai hoặc sau vài ngày rảnh rỗi, chúng ta vẫn còn lịch trình và cần nghỉ ngơi đầy đủ?" Anh nói, cố gắng nở một nụ cười và mọi người gật đầu đồng ý.
Mọi người bắt đầu đứng dậy cho đến khi Jake lại lên tiếng "Còn một điều nữa nữa, Em hy vọng sau đêm nay sẽ không có gì thay đổi ở chúng ta. Em biết thật khó để chấp nhận sau tất cả những tiết lộ đó nhưng em vẫn hy vọng rằng mỗi chúng ta vẫn coi Heeseung hyung là hyung của mình và Jungwon là leader của mình. Vì vậy, xin đừng để cơn bão này chia cắt chúng ta, bởi vì em thừa nhận rằng cũng đã đưa ra rất nhiều quyết định ngu ngốc. Có lẽ mỗi chúng ta đều có những khuyết điểm và bản thân tồi tệ mà chúng ta giữ trong sâu thẳm tâm trí mình." Anh quay sang đối mặt với Jungwon với một nụ cười dịu dàng.
"Chúng ta mới chỉ là một đội được gần 5 năm, chúng ta vẫn còn nhiều năm nữa để hiểu rõ nhau hơn và nếu ngày này là ngày bắt đầu để hiểu nhau, hy vọng tất cả chúng ta vẫn học cách yêu thương nhau".

Anh quay sang Heeseung "Em xin lỗi anh, vì suýt đấm vào mặt anh".

Heeseung cười khúc khích "Không sao đâu, tôi cũng xin lỗi mọi người vì mọi chuyện, tôi hứa sẽ cố gắng đền bù cho mọi người" anh nói trước khi quay trở lại phòng mình và không thể nhìn vào mắt Jay.

Sunghoon và Niki chào tạm biệt trước khi trở về phòng của mình.

"Tôi chỉ cần chút không khí trong lành thôi" Jay nói trước khi đi ra ngoài.

Jake và Sunoo nhìn nhau, ánh mắt họ liên tục đảo qua đảo lại giữa cánh cửa đóng kín và Jungwon đang nhìn chằm chằm vào khoảng không, tiếng khóc cuối cùng cũng lắng xuống.

"Em sẽ đi tìm anh Jay" Sunoo nói, Jake gật đầu, cậu ôm chầm lấy anh trước khi ra ngoài tìm Jay.

Và bây giờ anh ngồi cạnh Jungwon, vòng tay ôm lấy em trai vào lòng.

Jungwon định lên tiếng nhưng Jake đã nói trước: "Em không cần phải xin lỗi Jungwon, anh hoàn toàn hiểu em và anh tha thứ cho em. Những người thực sự cần lời xin lỗi của em chỉ có Jay và anh Heeseung thôi".

Jungwon gật đầu "Cảm ơn anh Jake đã hiểu em đang cảm thấy ngột ngạt vì mọi tội lỗi của mình".

Jake cười khẽ và vỗ nhẹ vào lưng Jungwon "Không sao đâu, Jungwon-ah, chúng ta sẽ sửa chuyện này".
Jungwon đắm chìm trong hơi ấm mà Jake mang lại, dù Jake không khơi gợi những ham muốn như Heeseung hay tình yêu nồng nàn như Jay dành cho anh, sự đồng hành của Jake vẫn luôn đủ để lấp đầy cả hai. Hơi ấm mà cậu luôn cần nhưng chưa bao giờ thừa nhận, giờ cậu lại hơi ghen tị khi Jake và Sunoo bắt đầu gần gũi hơn. Nhưng không thể trách ai được, bởi vì giờ anh đã có Jay, hoặc có thể là đã từng.

"Jungwon-ah, anh có thể hỏi em một điều không?"

"Vâng?"

"Em đã bao giờ nghĩ đến chuyện yêu anh chưa?"
"Em đã từng" cậu em trả lời sau một hồi suy nghĩ, "Nhưng như em đã nói lúc trước, em thật sự rất tệ khi nghĩ đến chuyện yêu đương. Đôi khi, chỉ muốn từ bỏ vai trò thủ lĩnh của nhóm này. Có lẽ anh hoặc anh Jay có khả năng làm điều đó hơn, thậm chí Niki cũng có thể. Bởi vì em là một kẻ vô dụng-"

"Này, này! Đừng nói thế nữa," Jake nói rồi vòng tay ôm lấy người em. "Anh thừa nhận, anh hơi đau lòng và thất vọng trước lời thú nhận của em. Nhưng khuyết điểm không nên định nghĩa tài năng và kỹ năng của em, sức hút của em là khả năng lãnh đạo, giọng hát và kỹ năng nhảy của em thật phi thường, sự quyến rũ và thần thái trên sân khấu của em khiến Engenes phát cuồng vì em."

Jake thở ra và rời mắt khỏi Jungwon "Anh biết vì anh cũng cảm thấy như vậy" anh thú nhận khiến Jungwon đột nhiên quay đầu lại nhìn Jake với đôi mắt mở to.
"Đúng vậy, Jungwon-ah, anh đã từng rất yêu em" Jake thú nhận trước khi nhìn Jungwon, người đang nhìn anh với vẻ khó hiểu.

"Thật?" Giọng Jungwon hỏi có chút ngập ngừng.

"Nhưng rồi chuyện giữa em và Jay xảy ra, anh đã đau lòng lắm, anh cũng muốn mừng cho hai người vì hai người là bạn của anh, nhưng lại đau lòng quá. Bởi vì anh nghĩ chúng ta vẫn còn cơ hội, rằng chúng ta thực sự có thể làm nên chuyện bất chấp áp lực trong cuộc sống thần tượng. Anh muốn nguyền rủa em lắm, muốn căm ghét em vì em đã nuôi hy vọng cho anh mà không đáp lại tình cảm của anh"

"Rồi Sunoo xuất hiện, em ấy đã ở bên anh qua mọi nỗi đau, em ấy hiểu anh rất nhiều. Anh bắt đầu thích bầu bạn với em ấy và mặc dù đôi khi em ấy hơi trẻ con và hỗn láo nhưng luôn ở bên cạnh anh để làm anh cười và cảm thấy thoải mái. Anh bắt đầu thấy em ấy quyến rũ và thấy mình gắn bó với nhau hơn. Anh bắt đầu quên em, bởi vì anh đã tìm thấy một người cho anh câu trả lời rõ ràng chứ không phải những tín hiệu lẫn lộn khiến anh bối rối".

Jungwon cắn môi dưới "Em xin lỗi, em thực sự xin lỗi. Anh và Sunoo hyung trông rất đẹp đôi, em mừng là cuối cùng anh cũng tìm được người tốt hơn, người có thể làm anh hạnh phúc hơn em" Jungwon nói.

"Em nợ anh Heeseung và Jay một lời xin lỗi và một khi xin lỗi, em có định quay lại với Jay không?"

"Em nghĩ em và anh Jay cần xa nhau một thời gian, em đã làm anh ấy tổn thương quá nhiều nên không thể đối diện với anh ấy được, em không chắc anh ấy có thể tha thứ cho em không nữa!" Rồi Jungwon lại khóc nấc lên.

"Nhưng em vẫn yêu cậu ấy phải không?"

"Em không biết nữa Jake hyung, em không nghĩ mình có khả năng hẹn hò với ai cả vì em là một người thần kinh, có lẽ em vẫn cần thời gian để chữa lành vết thương lòng trước đã", Jungwon nói một cách khó khăn.

Jake mỉm cười với cậu em và kéo người trẻ hơn vào vòng tay ấm áp. "Anh tự hào về em, Jungwon-ah. Em sẽ ổn thôi, anh chắc chắn em sẽ ổn thôi."

Jungwon sụt sịt trong vòng tay Jake "Nếu lúc đó em không quá bối rối, có lẽ chúng ta đã có thể trở thành một đôi, anh không nghĩ vậy sao?"

Jake chậm rãi gật đầu: "Có thể lắm chứ". Nhưng trong thâm tâm, một phần anh lại thấy vui vì điều đó không xảy ra, nhất là khi hình ảnh một chàng trai với đôi mắt màu hổ phách bắt đầu chiếm trọn tâm trí anh, biết mình đang yêu Sunoo và anh hạnh phúc vì điều đó.

"Bây giờ anh có coi đây là một sự kết thúc không?" Jungwon hỏi.

"Cuối cùng thì anh cũng thừa nhận tình cảm của mình dành cho em rồi sao? Ừ. Ừ, giờ anh có thể buông tay và bước tiếp với Sunoo rồi sao? Thật tuyệt!".

"Anh biết đấy, em ủng hộ hai người, hai người xứng đáng được hạnh phúc bên nhau"

"Cảm ơn em, Jungwon-ah".
Vài phút sau, Jungwon ngủ thiếp đi trên vai anh, anh thấy quầng thâm mắt Jungwon bắt đầu xuất hiện vậy nên là anh bế cậu bé vào phòng rồi đặt lên giường.

Anh vén mái tóc che trán Jungwon, anh nhớ lại mình thích ngắm nhìn khuôn mặt ngủ say của người nhỏ tuổi hơn gần như mỗi ngày. Anh nghĩ rằng mình có thể quen dần với điều đó mỗi ngày. Nhưng những ký ức đó chỉ mang lại cho anh nỗi đau và hy vọng tan vỡ và giờ đây, cuối cùng anh cũng buông tay người con trai mình từng yêu thương.

"Anh hy vọng em sẽ hạnh phúc Jungwonie" anh thì thầm trước khi ra ngoài hít thở không khí trong lành.
.CÒN TIẾP.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro