66.
Tuần thi chính thức đến gần, môn Kinh tế vi mô thi đầu tiên, thi ngay tại trong lớp nên rất có thể Sunghoon sẽ giám thị.
Trong lòng Sunoo không muốn để Sunghoon làm giám thị, vì lo quan tâm đến chồng chưa cưới không thì cậu lấy đâu tâm tư để làm bài thi.
Chồng chưa cưới, hì hì.
Sunoo tự mình ngọt mình.
Sunoo cho rằng Sunghoon không coi thi thì sẽ ổn thôi nhưng cậu không ngờ mình đã nổi tiếng trong giới các thầy cô rồi, bất cứ ai có quan hệ tốt với Sunghoon đều sẽ biết đến cậu.
Trước khi thi, thầy giám thị cố tình đến chỗ Sunoo, vẻ mặt hiền hòa mỉm cười: "Đừng sợ, tôi sẽ không vì giáo sư Park mà cố ý chiếu cố em đâu, cứ phát huy bình thường là được."
Sunoo: "..."
Thầy ơi, thầy không nói em cũng không biết là thầy biết em.
Bài thi đúng giờ được phát xuống, Sunoo nhìn lướt sơ, cả bài đều bằng tiếng anh không có một chữ Hán nào, may mà cậu ôn mấy cái này rất nhiều lần rồi nên thấy rất thân thiết.
Thời gian thi dài 120 phút. Sunoo chỉ tốn 40 phút đã làm xong tất cả các câu hỏi, ngành cậu không học chuyên về kinh tế nên phần lớn câu hỏi là khái niệm, chỉ có bốn năm câu hỏi cần tính toán.
Cậu kiểm tra lại một lần, đảm bảo không sai hay thiếu sót gì mới cầm bài thi đi lên bục giảng.
Thầy giám thị lại ân cần chào hỏi: "Không làm thêm chút nữa à? Còn một nửa thời gian thi đấy."
"Không cần đâu ạ... cảm ơn thầy." Sunoo lễ phép thưa.
Thầy cầm bài thi lên nhìn cẩn thận, nhìn vẻ mặt như là nhịn đầy lời muốn nói nhưng khổ nỗi đây là kỳ thi nên không thể chỉ chỗ sai cho Sunoo, cuối cùng đành bất lực: "Đi ra từ cửa sau đi."
Lúc đầu Sunoo khá tự tin nhưng bây giờ lại bị thái độ của thầy giáo làm cho hoảng sợ, lo lắng bước ra khỏi phòng thi.
Sunghoon làm giám thị ở phòng thi kế bên, anh liếc ra cửa kính vừa hay có thể nhìn thấy cậu.
Sunoo là người đầu tiên nộp bài trong cả ba phòng, trên hành lang không có một ai, cậu dựa vào hành lang nháy mắt với Sunghoon.
Dưới áp lực của giám sát trong phòng thi, Sunghoon không thể đáp lại với Sunoo, vì vậy anh chỉ có thể giả vờ nửa trên coi thi nửa dưới giấu dưới bàn bắn tim cho Sunoo.
Trẻ con muốn chết!
Sunoo cắn môi cười, vừa quay lại đã đối diện với một bạn học vừa rời khỏi phòng, thế là đành thu nụ cười lại ngay và luôn.
Lục tục có người ra khỏi phòng thi, Sunoo không còn dám ngang nhiên tán tỉnh Sunghoon nữa, chỉ có thể khoanh tay lẳng lặng nhìn chồng chưa cưới của mình coi thi.
Đẹp trai quá đi à, Sunoo không khỏi cảm thán, lão này hơn ba mươi rồi sao lại còn đẹp trai vậy chứ?
Sunghoon thuộc loại giám thị không nhân nhượng, tất cả điện thoại di động chất đầy trên bục giảng, thỉnh thoảng anh còn đi dạo lên xuống.
Trong phòng thi của Sunoo thỉnh thoảng còn có tiếng xì xào bàn tán gì đó, thầy giám thị chỉ cảnh cáo rồi cũng thôi, nhắm một mắt mở một, còn phòng thi của Sunghoon thì im phăng phắc nghe được cả tiếng kim rơi, ngay cả tiếng bước chân của anh cũng im lặng, thuộc loại giám thị "biến ảo khôn lường" khiến các thí sinh sợ nhất.
Đôi mắt Sunoo hoàn toàn dõi theo anh, cậu thấy anh bỗng đi đến trước mặt một nam sinh tóc vàng gõ lên bàn cậu ta một cái.
Cậu trai tóc vàng định nói gì đó nhưng Sunghoon ra hiệu im lặng, chỉ ra ngoài bảo cậu ta đi ra.
Xem ra là bị bắt gian lận, nam sinh bị bắt ném bài thi xuống đất, không phục rời khỏi phòng thi.
Sunghoon nhặt bài thi lên đặt trên bục giảng.
Sunoo cảm thấy hành động này của chồng chưa cưới của mình ngầu vãi cả chưởng.
Lúc đầu tâm trạng cậu còn đang rất tốt cho đến khi tóc vàng đi ra, đứng ở một góc chửi: "Tao đụ mẹ mày đồ ngu Sunghoon, mẹ kiếp, chẳng phải ông đây chỉ dùng điện thoại tra định nghĩa thôi hả, làm giáo sư thì hay lắm hả. Giáo sư khác thì tha chỉ có tên ngu này là không, fuck mẹ mày đi."
Sunoo nổi nóng lên chặn đường tóc vàng.
"Người anh em, nói chuyện hợp lý tí đi, ông gian lận bị bắt thì liên quan gì đến Sunghoon?"
"Mẹ nó mày là thằng nào? Bố chửi Sunghoon thì liên quan gì đến mày? Sunghoon là cha mày hả? Tao địt cả cha mày!"
Sunoo nóng tính, đã vậy tên này còn chửi Sunghoon càng làm cậu nổi nóng hơn, cậu giật cổ áo tóc vàng: "Mày chửi thêm một câu nữa coi?"
"Chửi thì sao? Fuck đồ chó Sunghoon!"
Sunoo xách tóc vàng lên làm thằng đó không cựa quậy gì được, khi cậu định đấm một cú đến thì chợt nhớ Sunghoon không thích cậu dùng bạo lực giải quyết vấn đề, thế là nắm đấm dừng lại nửa đường.
"Mày học lớp nào, dám xưng không?"
Tóc vàng thấy cậu không dám đánh thật, nói ngang tàng: "Năm ba khoa tự động hóa, sao?"
Sunoo cười nhạo: "Bà mẹ thì ra là học lại, chả trách phế thế."
"Mẹ mày nói ai phế?"
Hai bên đang chửi nhau thì tình cờ Riki vừa thi xong đi ra từ phòng khác, thấy Sunoo xách người ta còn tưởng sắp đánh nhau, vội vàng tới khuyên can.
"Anh Kim, mày đừng đánh! Bị kỷ luật đấy!"
Sunoo thả áo tên này ra: "Không đánh, tên này thi gian lận bị Sunghoon bắt còn chửi, tao đang làm cho ra lẽ thôi."
Tóc vàng vẫn còn chửi rất hăng: "Sunghoon là thằng ngu thiếu địt! Vậy đó được không!"
Sunoo lười nhây với thằng này, chửi móc thẳng mặt: "Mẹ mày năm ba tự động hóa lưu lạc xuống thi chung với năm hai có thấy xấu hổ không hả? Còn chưa chửi mày đâu đấy?"
Riki ngẩn ra: "Năm ba tự động hóa?"
"Sao vậy?"
Riki thì thầm với Sunoo: "Anh Kim à, bạn trai tao là lớp trưởng tự động hóa á."
Sunoo nhìn bản mặt muốn ăn đòn của tóc vàng, bỗng nở nụ cười.
—
Từ khi thi xong Sunghoon đã thấy Sunoo cứ cười suốt, hỏi cậu: "Cười gì đó? Vui thế à."
"Sunghoon, hôm nay em đã hiểu được câu "'hông cần đánh mà làm kẻ địch khuất phục mới được xem là sáng suốt nhất' rồi."
"Nói nghe xem nào?"
Sunoo cười ranh: "Không nói đâu."
Chuyện của tóc vàng sau đó giải quyết thế nào ấy hả. Cậu cố ý dụ tóc vàng chửi Sunghoon bằng những lời chửi thề khó nghe, bí mật lấy điện thoại ghi âm lại rồi gửi cho bạn trai của Riki, sau đó đưa đến tay cố vấn của bọn họ.
Sau khi bị bắt gian lận không những không nhận lỗi mà còn xúc phạm giám thị, quả là ăn cho đủ.
Sunoo vui lắm, đó giờ luôn là Sunghoon cưng chiều cậu, cuối cùng lần này cậu cũng có thể bảo vệ Sunghoon rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro