Chương 10. (Hoàn)

Buổi diễn tập kết thúc, bầu trời hoàng hôn nhuộm đỏ rừng thông. Tất cả sĩ quan, tân binh đều rút lui về doanh trại, chỉ còn lại hai con người đứng giữa sân rộng, nơi mùi đất, mùi thông và mùi mưa chiều hòa lẫn.

Tịnh Hy đứng đó, vẫn mang bộ quân phục lấm bụi, mồ hôi còn đọng trên trán. Cô thở hổn hển, cơ thể mệt rã rời nhưng đôi mắt vẫn sáng, nhìn về phía anh.

Lục Sâm bước ra từ bóng râm, bộ quân phục chỉ huy nghiêm trang, khuôn mặt bình thản, nhưng đôi mắt không giấu được tia thẳm sâu của đêm qua, của bốn năm dài dằng dặc.

Anh dừng lại trước cô. Không nói. Không hỏi. Không ra lệnh. Chỉ đứng đó, cách cô vài bước chân. Khoảng cách vừa đủ để người ngoài nhìn thấy sự lãnh khốc, nhưng với Tịnh Hy, nó vừa đủ để cô thấy anh vẫn quan tâm, vẫn dõi theo từng nhịp thở của mình.

Cô nhấc tay, ngập ngừng. Một giây chần chừ, rồi cô đưa tay ra.

Anh cũng nhấc tay.

Hai bàn tay chạm nhau. Không lời an ủi, không lời tỏ tình. Chỉ là chạm, nhưng đủ để những ngày tháng đau khổ, giằng xé, im lặng đều dồn nén trong khoảnh khắc ấy.

Tịnh Hy cảm nhận sự ấm áp len lỏi qua lớp vải quân phục, một sự ấm áp không phải của tình yêu ồn ào, mà là của một người đàn ông từng bỏ đi, từng tổn thương, nhưng giờ đây không rời xa nữa.

Lục Sâm nhìn thẳng vào mắt cô. Giọng anh trầm, chỉ đủ nghe trong khoảng cách gần.

"Tôi sẽ không bao giờ để em một mình nữa."

Cô mím môi, nhắm mắt. Không cần lời hứa nào khác. Bởi trong tim cô, câu nói ấy đủ để cô hiểu: anh vẫn đứng đó, đúng vị trí của mình, nhưng trái tim đã hòa vào cô từ lâu.

Họ buông tay, lặng lẽ quay về doanh trại. Không nắm tay, không ôm, nhưng trái tim họ đi cùng nhịp. Giữa quân phục nghiêm cẩn, giữa kỷ luật thép, tình yêu nở ra trong im lặng, day dứt mà bền bỉ.

Chiều rơi, gió đêm nhẹ nhàng thổi qua rừng thông, hòa cùng nhịp tim hai con người từng tổn thương, nhưng giờ đã chọn đứng cùng nhau, dù vẫn là những chiến binh.

Và trong lòng họ, không ai nói, nhưng cả hai đều biết: dù tương lai có ra sao, có bao nhiêu lệnh và luật lệ ngăn cản, trái tim họ đã chọn nhau từ khoảnh khắc đầu tiên gặp lại.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro