Lyrics by Bánh Đậu Tinh Tinh
~~~~~
Ánh hoàng hôn dần tàn nơi chân trời
Bất chợt gợi nhớ bóng dáng của chàng
Hoài niệm ấy càng níu giữ sẽ càng thương đau
Cứ luyến lưu, khoảnh khắc đẹp đẽ của đôi ta
Đêm dần buông,sao băng khẽ lướt qua
Đánh rơi mười một tia sáng nơi này
Gió thoáng qua,ánh nến lay động lung linh,chẳng ai xem
Gió khẽ lay,cánh hoa tung bay
Ánh dương mờ phai phía chân trời xa
Thiếp phải chôn dấu những ảo mộng này
Vì ảo giác kia chỉ khiến xác thân úa tàn
Những tâm sự cũng chẳng có ai cùng chia sẽ
Bến bờ của thiếp chỉ có mỗi chàng
Bi thương là chàng giúp thiếp vượt qua
Gió đã tàn,cố nhân xưa, giờ đây ái tình lưu đày
Lệ tuôn trào trong những tổn thương
Ánh hoàng hôn dần tàn nơi chân trời
Màn đêm sẽ mãi lưu chuyển ngân hà
Trời trong xanh,quang cảnh đẹp tựa như tranh vẽ họa lên
Nhưng thiếu chàng chỉ hóa hư không
Lòng cô đơn trên chiếc thuyền trôi giữa không gian
Lệ thành sương bao phủ khắp chốn hoang vu
Buồm đi xa,thiếp chẳng ngại dù khổ đau
Nhưng làm sao vứt bỏ được những đau thương
Chàng là chốn thiên đàng của riêng thiếp
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro