Đào Hoa Nặc - Đặng Tử Kỳ

Lyrics by Tiên Tiên
___________

Lời thề quấn quít ngày ban đầu như ngàn mây trôi đi
Dòng thời gian giữa đêm tối nay là bao
Lòng cầu muốn chấp niệm luân hồi mãi theo ta ngàn năm
Đào hoa kia lại cứ rơi đến bao giờ ngưng

Dằn vặt cả kiếp người lay động tơ lòng này không vơi
Liệu nhân gian sẽ cho kiếp sau gặp nhau?
Còn lại chút nỗi niềm, âm thầm, vẫn lưu nơi đào hoa
Lòng tương tư còn mãi trên nét khuôn mày kia

Cánh haa này, gốc cây này, từng tấc đất với những mong chờ
Tình yêu kia làm ta mù quáng người ơi
Xóa con đường, xóa kỉ vật cùng năm tháng ban sơ cùng ai
Còn lại lối đi cũng hoang vắng như lòng ta

Dằn vặt cả kiếp người lay động tơ lòng này không vơi
Liệu nhân gian sẽ cho kiếp sau gặp nhau?
Còn lại chút nỗi niềm, âm thầm, vẫn lưu nơi đào hoa
Lòng tương tư còn mãi trên nét khuôn mày kia

Cánh hoa này, gốc cây này, từng tấc đất với những mong chờ
Tình yêu kia làm ta mù quáng người ơi
Xóa con đường, xóa kỉ vật cùng năm tháng ban sơ cùng ai
Còn lại lối đi cũng hoang vắng như lòng ta

Vẫn cứ mong chờ đến sau này
Niềm mong nhớ giao cho duyên trời
Niềm ưu tư vẫn còn vương theo mãi tháng ngày
Ngắm mưa rơi, ngắm hồ trời
Tình kêu thán nhân gian ngàn năm
Còn lại lối đi cũng hoang vắng như lòng ta

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro