Lạnh Lẽo - Dương Tông Vỹ & Trương Bích Thần

Lyrics by Sakura Shan
________

Ver1:

Đêm âm u lạnh căm ngàn hoa rơi tan thành sương
Chốn xa kia ai đợi mong, ngàn mây che đi hoàng hôn
Không tưởng nhớ cớ sao chẳng quên

Cô đơn hoa đào rơi, chuyện xưa sao có thể buông
Trái tim mong lung trầm mê còn cố gắng không bận tâm chẳng mơ chẳng mong
Chỉ đang lừa dối

Màn đêm buông lạnh căm nhớ thương tựa sông dài
Như hương xuân ấp ôm chở che ta
Thời gian qua nhẹ vương đầy tay áo ai
Nhẹ nhàng hương sắc tan vào mây
Trời cao vô tình nỡ cuốn trôi hình bóng người
Như hoa rơi thế gian lòng tan nát
Tình duyên bao khổ đau đời ai thấu đến nay trong tim còn chăng nỗi hận sâu từ kiếp trước
Oán than ngàn xưa có ai còn lưu?

Ver2:

Sương pha mái đầu xanh vì ai ta quay về đây
Tháng năm qua bao tịch liêu làm sao lãng phí thời gian
Đi thật xa (đi thật xa) chỉ riêng mình ta

Muôn hoa khoe màu tươi một kiếp nhân sinh buồn vui
Chỉ mong trong tim còn yêu nguyện bên nhau ba đời ba kiếp không lìa đôi (mãi không lìa đôi)

Màn đêm buông lạnh căm nhớ thương tựa sông dài
Như hương xuân ấp ôm chở che ta
Thời gian qua nhẹ vương đầy tay áo ai
Nhẹ nhàng hương sắc tan vào mây
Trời cao vô tình nỡ cuốn trôi hình bóng người
Như hoa rơi thế gian lòng tan nát
Tình duyên bao khổ đau đời ai thấu đến nay trong tim còn chăng nỗi hận sâu từ kiếp trước

Trải qua ba đời ba kiếp chỉ như giấc mộng
Bao nhiêu năm tháng phai nhòa lệ đắng
Từng mang câu thề ước mà sao nỡ quên? Tình đành rơi xuống nơi trần ai

Giờ xa muôn trùng mây nét xuân còn giữ được?
Vi vu cơn gió lat ngàn cây lá
Nhìn hoa rơi còn vương mà dòng nước cớ sao vô tâm lặng trôi oán hận xin đừng lưu luyến
Vẫn nguyện thề có nhau

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro