(PN) Chương 144: Bước thứ năm khi hấp bánh bao là...
Trước khi Thiện Sùng tung ra làn sóng cập nhật về việc làm cha này, đã lâu rồi anh không cập nhật bất kỳ video ngắn nào liên quan đến Vệ Chi--
Video ngắn của anh trong thời gian này là gì?
Huấn luyện, huấn luyện, và huấn luyện.
Nói theo cách này, trong video ngắn, Vương Hâm là người ngày nào cũng gào cổ chửi bới và Đới Đạc là người thỉnh thoảng lướt qua đứng nhìn, còn xuất hiện thường xuyên hơn Vệ Chi.
Điều này khiến những fan CP sẵn lòng xem Thiện Sùng vì biến thành blogger tình yêu lãng mạn rất không hài lòng--
Tại sao người đàn ông này đột nhiên bắt đầu yêu sự nghiệp? Mặc dù nhảy big air rất đẹp nhưng chúng tôi muốn thấy bạn yêu đương nhiều hơn nữa!
Bạn có thể đặt quảng cáo và sản phẩm trong cập nhật câu chuyện tình yêu hài hước của mình!
Nhưng anh không làm vậy.
Video ngắn cũng chưa từng bỏ gắn đường link sản phẩm, cực kỳ giống một người sống vì tiền.
Với sự trở lại của Thiện Sùng, một lượng lớn người hâm mộ mới dần dần đổ về. Dưới những video huấn luyện vô cùng đơn giản không hề có lồng tiếng trên nền tảng mà anh ấy đăng tải, ngoài việc khen lố từ nhiều người, cuối cùng trong những tháng gần đây, thỉnh thoảng xuất hiện bình luận về phong cách này --
【Chủ kênh đã chia tay bạn gái rồi à? 】
Khi loại bình luận này lần đầu tiên xuất hiện, Thiện Sùng còn để lại một dấu chấm hỏi.
Sau đó, Thiện Sùng không trả lời nữa mà trực tiếp xóa đi.
Nhắm mắt làm ngơ.
Cũng không vội làm rõ hay làm gì khác, dù sao thì cứ muốn nghĩ gì cũng được.
Cho đến hôm nay, cuối cùng anh cũng cập nhật lại về bạn gái của mình.
Lần này trực tiếp phong thần luôn, không gặp cô ấy mấy tháng, khi gặp lại, cô ấy không còn là một người nữa mà là hai người.
Khu vực bình luận bùng nổ, người hâm mộ CP hỏi Thiện Sùng tại sao lại có thai khi đang yêu và liệu anh có đạo đức gì không.
Bên dưới, cuối cùng cũng có những người đam mê trượt tuyết (người thân) và những người (bạn bè) muốn phổ cập khoa học: Người ta đăng ký kết hôn rồi, sồn cái gì vậy ba?
Khu vực bình luận khá sôi nổi một lúc.
Phong cách của những người đam mê trượt tuyết luôn là như thế này--
Fan 1: Chết tiệt, yêu đương làm máy trượt tuyết vô tình số 1 Sùng Lễ trượt đến OOC đến tôi cũng nhận không ra!
Fan 2: Tên ngốc đang cười ngây ngốc này chính là ai! ! ! Who! ! !
Fan 3: Con trai (con gái) của bạn sẽ nhìn ba nó nhảy big air từ trong bụng mẹ, được rồi, sau này nó sẽ là hạt giống tốt của trượt tuyết ván đơn.
Fan 4: Tầng trên, theo câu chuyện xa xưa, đứa trẻ mà mọi người cho là hạt giống tốt của trượt tuyết ván đơn cuối cùng sẽ chơi trượt tuyết ván đôi.
Người hâm mộ 5: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha mẹ nó lầu trên quá đáng lắm rồi!
Fan 6 (Huấn luyện viên đội tuyển trượt tuyết ván đôi tự do quốc gia): ...Vậy thì tôi có nên xếp hàng và đăng ký trước không?
Buổi tối.
Vệ Chi nằm trên giường đọc từng bình luận dưới đoạn video ngắn cho Thiện Sùng.
Khi nghĩ đến tương lai đứa nhỏ này sẽ trượt tuyết ván đôi, cô đã cười vui đến mức không thể đứng thẳng được.
"Không có khả năng."
Cách đó không xa, người đàn ông cởi đồ bảo hộ ra với giọng nói bình tĩnh--
"Không liên quan đến việc anh luyện cái gì, có quan hệ với em."
"Ý anh là gì?" Vệ Chi ngẩng đầu lên khỏi điện thoại, mỉm cười.
"Dù sao, anh không có nhiều kiên nhẫn, và dường như em cũng không đi con đường kia," người đàn ông bình tĩnh nói, "Không phải con cái giống cha mẹ à?"
Vệ Chi do dự: "Nghe có vẻ không phải lời hay."
Thiện Sùng lông mày giãn ra: "Không phải sở dĩ ván đơn được ưa chuộng hơn ván đôi là vì ván đơn bắt đầu nhanh hơn, chỉ cần khổ luyện một tháng là có thể trượt đẹp, nên những người trẻ tuổi không đủ kiên nhẫn đều yêu thích?"
Trong ánh sáng vàng rực của căn phòng, anh vừa cởi áo bảo hộ, từ từ kéo bộ quần áo nhanh khô trên người lên, vết sẹo trên lưng giống như một con bướm đang bay lượn, khi anh từ từ kéo bộ quần áo nhanh khô, cơ bắp hơi căng ra, con bướm dường như đang vỗ cánh.
Hai chân của Vệ Chi giơ lên hạ xuống trong không trung.
Cô một tay chống cằm, chớp chớp mắt, thưởng thức vẻ đẹp trai của người chồng hợp pháp một lúc rồi nghiêm túc hỏi: "Đều nói ván đôi khó, khó như nào?"
Thiện Sùng suy nghĩ một chút: "Anh nói như thế này, ví dụ như carving, hiện tại mọi người đang gọi là khắc hoạt, đối với ván đơn thì chỉ cần bắt đầu từ đeo ván trượt, nghiêm túc học tập, một tháng cũng có thể lừa người ngoài nghề.... còn ván đôi để có được một chút dáng vẻ, anh ngẫm lại, chắc phải ba năm?"
Vệ Chi: "...nhưng nhập môn ván đôi đơn giản, anh nhìn xem ở những khu trượt tuyết nhỏ người mới đều học chơi ván đôi!"
Thiện Sùng khóe miệng cong lên: "Chỉ bởi vì ván đôi đeo ván trượt vào là có thể đứng lên, ván đơn thì không được.... Ván đôi đơn giản hơn ván đơn? Ai nói với em vậy? Cũng chỉ là đứng lên mà thôi, đứng vững, trượt về phía trước một chút có thể lừa gạt người, những người chơi ván đôi có thể học ván đơn nhanh hơn."
Vệ Chi: "Thế còn ván đôi tự do thì sao!"
Thiện Sùng: "Em không thấy rất ít ván đôi chơi Jibbing ở công viên à, không phải bởi vì xấu mà là vì ít người."
Vệ Chi: "Trời ạ, thật sao? Hôm trước em có xem một đoạn video, có một đại lão ván đôi chơi Jibbing nhảy tới nhảy lui trên côn đẹp muốn xỉu!"
Thiện Sùng cởi bộ quần áo nhanh khô vứt đi, tóc có chút rối bù, cúi đầu dùng tay vỗ nhẹ...
Hành động này cũng rất đẹp.
Có lẽ đã lâu không gặp, cũng có thể là bị ảnh hưởng do tiết hormone khi mang thai, nhịp tim của cô đập không kém gì lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy đại lão ở khu trượt tuyết trên đỉnh núi...
Tim đập thình thịch, Vệ Chi trừng mắt nhìn anh, cho đến khi anh bỏ tay xuống, ngẩng đầu lên, nhìn cô hỏi: "Ai?"
Vệ Chi sửng sốt: "Hả?"
Thiện Sùng cúi người cúi xuống, một tay đỡ mép giường...
Bóng tối bao bọc lấy cô.
"Cái người chơi jibbing ván đôi mà em bảo đẹp," người đàn ông cụp mắt xuống, nói ngắn gọn: "Là ai?"
Trước đây thực sự không nghĩ rằng ván đôi và ván đơn có cái gì không đội trời chung a, chỉ là người bên ngoài ăn no rửng mỡ mới so đo, thật ra trong mắt Thiện Sùng thì mấy chiêu thức cũng đều giống nhau, chỉ có như thế thôi--
Tất cả đều trượt tuyết, còn phân đắt rẻ sang hèn cái gì chứ?
Bây giờ anh nếm ra điểm không giống nhau, cặp ván trượt chơi jibbing có chỗ khó còn có thể đẹp hơn hẳn so với ván đơn à?
Anh chơi jibbing trước mặt cô mỗi ngày, các cột địa hình trơ trọi ở công viên Sùng Lễ, núi Trường Bạch và Tân Cương, hơn phân nửa trong mười khu trượt tuyết hàng đầu cả nước, sự bóng loáng đó nào thiếu sự cống hiến đánh bóng của anh?
Tại sao không nghe thấy cô khen ngợi anh một câu a?
Anh vừa nói, Vệ Chi nói xạo "Em lướt ngang qua a, sao biết là ai được", anh đã trực tiếp lấy điện thoại từ trong tay cô bé, click mở danh sách theo dõi, kéo lên kéo xuống vài người đã tìm được em trai trượt tuyết ván đôi...
Còn lướt ngang qua cơ đó!
Gặp được cái đẹp còn không nhanh tay follow à?
Thiện Sùng cười khẩy, thay cô bỏ theo dõi, xong rồi thì nhét điện thoại vào tay cô.
Vệ Chi kéo danh sách theo dõi của mình-- không có ai ở đó-- và cô không thể nhớ được một từ nào trong ID của anh ta ngay lập tức... Mẹ nó, thật quá đáng.
"Tại sao anh lại hủy theo dõi!"
"Nếu một ngày nào đó em xem điện thoại của anh phát hiện anh follow một cô bé khác, anh nói với em là vì cô ấy chơi bình hoa đẹp--"
"Em sẽ chặt đầu anh."
"..." Người đàn ông cởi quần trượt tuyết, nhẹ nhàng liếc nhìn cô, "Trong cuộc sống em không thể có tiêu chuẩn kép. Em hiểu không? Em phải công bằng."
"..."
"Bớt xem trượt tuyết ván đôi đi, phải giáo dục từ trong bụng mẹ, giáo dục từ trong bụng mẹ -- con của Thiện Sùng hoặc là trượt tuyết ván đơn, hoặc anh tình nguyện đưa nó đi múa ba lê."
"...Con trai cũng múa ba lê à?"
"Con trai cũng múa," Thiện Sùng nói, "Hỏi thì chính là do mẹ của nó khi mang thai đã xem em trai trượt tuyết ván đôi, cho nên cái trò vận động này bị cấm ở trong nhà này."
"Anh sẽ trượt ván đôi chứ?"
"Sẽ không."
Nói xong, người đàn ông quay người bước vào phòng tắm.
"Không" này quá dứt khoát, Vệ Chi thực sự không tin, rất chăm chỉ mà quay đầu đặt một câu hỏi trong nhóm--
【Thiếu Nữ Kỷ: Cho nên, sư phụ sẽ chơi ván đôi không?】
Bối Thích luôn là người phản ứng nhanh nhất, cậu ta vừa gửi một đoạn video về Thiện Sùng và nhóm của họ không trượt ván đơn mà vui vẻ trượt ván đôi làm hỏng mì tuyết khắp núi...
Ở cuối video, người đàn ông đã carving hết con đường cao cấp, vui vẻ đến độ có thể vô duyên vô cớ làm một cái 360° khiến cho những người vác theo con rùa đen ngồi bên đường tuyết ngây người.
【CK, Bối Thích: Bà nói anh ấy làm được không? 】
【Sakura Yến: Vấn đề là, không thể trượt tuyết khi đang mang thai, ván đôi cũng không được.】
【 Nhan Nhan: Vấn đề là, không thể trượt tuyết khi đang mang thai, ván đôi cũng không được.】
【CK, Bối Thích: Vấn đề là, không thể trượt tuyết khi đang mang thai, ván đôi cũng không được.】
......
Mọi người trong nhóm vui vẻ xếp hàng.
Người đàn ông trong nhà vệ sinh rõ ràng đang nhìn vào điện thoại của mình cười khúc khích đầy tự hào.
Có mùi giống như lần anh ra lệnh cho cả nhóm người tản ra khắp năm khu trượt tuyết lớn ở Sùng Lễ, giống như đàn chó săn chạy tán loạn để bắt sư muội.
......
Về cuộc chiến giữa ván đơn và ván đôi, có vẻ như Thiện Sùng đã giành được chiến thắng đậm.
Tuy nhiên, cư dân mạng cho rằng "Tương lai đứa nhỏ có thể trượt ván đôi" này có lẽ không bao giờ ngờ rằng tin nhắn vô tình của mình lại trở thành trò đùa yêu thích của những người xung quanh Thiện Sùng.
Ngay cả Vương Hâm cũng sử dụng nó.
Ngày hôm sau, Vệ Chi cùng Thiện Sùng đi huấn luyện, dưới sân gió lớn nên cô ngồi trên đài nhìn người đàn ông khởi động, lười biếng xoay FS 1800°, khi tiếp đất thì cong eo đứng thẳng.
Đến điểm xuất phát của đài nhảy, Vương Hâm tức giận đến mức cong người: "Lười biếng! Trung tâm không có thì phát lực thế nào! Mẹ nó khi tiếp đất, vòng eo cong như hạt gạo trong mùa thu vàng tháng mười!"
Thiện Sùng ôm tấm ván trèo lên, nghe ông ấy mắng, mắng xong, chậm rãi nói: "A, hôm nay trời có chút lạnh -"
Như thể anh đã nhớ ra điều gì đó.
Áo khoác được cởi ra, áo khoác trượt tuyết có thêu lá cờ đỏ năm sao ở tay áo còn mang theo nhiệt độ cơ thể của anh trùm lên đầu cô bé đang ngồi co ro trong góc.
Lúc cô vén áo khoác lộ đầu ra, cô nghe thấy một người đàn ông cách đó không xa nói: "Trong túi có đồ sưởi tay, lấy ra dùng... Có lạnh không?"
Vệ Chí lắc đầu.
"Nếu lạnh thì đi xuống đi," Thiện Sùng cau mày, "Trên này gió rất lớn."
Thiện Sùng tiến lên mặc áo khoác cho cô, suy nghĩ một chút liền trùm mũ áo khoác lên đầu cô, che kín toàn bộ cơ thể cô...
Vương Hâm chống nạnh đứng ở phía sau hai người: "Che kín như vậy làm gì? Chừa đôi mắt ra. Không phải cô ấy đến xem cậu nhảy big air à? Còn nói cái gì giáo dục tiền sản, làm màu."
Buổi sáng, Vệ Chi chào Vương Hâm trong nhà hàng và mỉm cười nói rằng cô muốn đến xem người chồng hợp pháp của mình nhảy big air để giáo dục tiền sản, nhưng huấn luyện viên thông thạo đã bị dọa ngây người--
Đã gặp qua người nghe "Little Wisdom Tree" hay Châu Kiệt Luân để giáo dục tiền sản...
Nhưng xem nhảy big air để giáo dục tiền sản là thể loại gì vậy?
"Ừ đúng rồi, vợ cậu ở đây nè sao cậu còn không làm động tác cho tốt vào," Vương Hâm càng hưng phấn nói, "Con của cậu đang trong bụng mẹ, xem ba của nó làm biếng nên nhảy big air thấy gớm, không banh được trung tâm, liền đứng ở đó vỗ tay: Trượt tuyết ván đơn xấu quá mẹ ơi, con muốn trượt ván đôi cơ!"
Ông ấy nhại giọng, người đàn ông trung niên dầu mỡ biến thành một người đàn ông trung niên dầu mỡ thiểu năng trí tuệ.
Vệ Chi vẻ mặt u ám nhìn Vương Hâm, trong lòng thầm nghĩ, nếu mình là người của Cục Thể thao, biết hàng tháng đều trả lương cho học sinh mẫu giáo, sẽ bực đến thế nào?
Vẫn chưa nghĩ xong.
Ở đằng kia, một bàn tay đang che bụng mình.
Vệ Chi sửng sốt một chút, sau đó ngẩng đầu nhìn người đàn ông trước mặt--
Người nọ vô cảm ngồi xổm ở đó, một tay ấn vào bụng cô, nghĩ nghĩ lại đặt một bàn tay khác lên: "Không được nghe."
Lớp mẫu giáo tới rồi.
"Anh ngủ trong giờ sinh học cấp hai hay là lúc đó tai anh mọc nhiều lông?" Bản năng làm mẹ của Vệ Chi trỗi dậy mạnh mẽ, vô cảm nói, "Đứa bé hai tháng tuổi, là phôi thai? Chưa kể có nghe hồ ngôn loạn ngữ của mấy người hay không, nếu hiện tại nó có thể mọc ra lỗ tai thì phỏng chừng khi diễn ra Thế vận hội mùa đông là có thể gọi ba ba đó."
Thiện Sùng trầm mặc một lát.
Một lúc sau, anh bỏ tay ra và nói "ồ".
"Một lần mang thai ngốc ba năm," Vệ Chi hỏi, "Gia đình chúng ta là ngốc trên người ba ba sao?"
"..."
Anh ngồi xổm dưới chân cô và không nói gì.
Cô đá anh một cái để ra hiệu cho anh tỉnh lại.
Một lúc sau, người đàn ông đưa tay chọc vào bắp chân cô, nói: "Kêu lần nữa đi."
"Cái gì?"
"'Baba'." Anh dừng lại và cụp mắt xuống, có lẽ anh cảm thấy xấu hổ, "Đại loại như vậy."
"..."
Vệ Chi đột nhiên nhớ tới lần đầu tiên cô gặp Thiện Sùng, anh đi phía trước, mang theo ván trượt tuyết thuê của khu trượt tuyết, dẫn cô đi khắp sảnh lớn của khu trượt tuyết trên đỉnh núi. Hết người này đến người khác, gọi anh là anh Sùng, rất có mặt mũi... Cô còn nói với Khương Nam Phong, chị em, huấn luyện viên của tui rất giống Scar trong 《Vua sư tử》.
Chưa đầy một năm.
Anh biến thành một con sói đồng cỏ.
Chỉ là con sói đồng cỏ chảy nước dãi, vẻ mặt đần độn, dùng móng vuốt chọc vào Simba kêu nó "lại kêu lần nữa".
Vệ Chi đang cố gắng sắp xếp lời nói và nghĩ cách dỗ người đàn ông rời đi, cô nhìn thấy anh giữ tư thế ngồi xổm, áp sát vào bụng cô, nghiêm túc nói: "Nhảy một cái FS cork 2520° hay triple cork 1980° a?"
Người đàn ông suy nghĩ một lúc: "Trượt ván ván đơn vẫn dễ hơn trượt tuyết ván đôi."
Trong sự im lặng của mọi người.
Anh nói thêm: "Trượt tuyết ván đơn vẫn tốt hơn."
Vệ Chi quay đầu nhìn Vương Hâm: "Từ nay về sau ngài đừng đe dọa anh ấy nữa."
Vương Hâm: "Chỉ là đầu óc của cậu ta không bình thường thôi."
Vệ Chi: "Là lỗi do ngài đe dọa."
Vương Hâm: "Cũng có lẽ là bị em dọa đó."
Đới Đạc từ trên lầu đi lên, nhìn thấy người đàn ông ngồi xổm bên cạnh Vệ Chi, không chịu rời đi mà còn muốn nói chuyện với bụng cô: "Sao anh còn không đi xuống đi? Em nhảy xong hai cái luôn rồi, Vương Hâm, vợ anh ấy mang thai chứ không phải anh ấy mang thai, sao có thể lười biếng như vậy chứ"
Đài xuất phát, gà bay chó sủa.
Dù gió bắc thổi qua cũng không thể làm tiêu tan sự náo nhiệt này.
......
Ván đơn hay ván đôi?
Trò đùa này kéo dài đến tháng 2 năm sau.
Thế vận hội mùa đông Bắc Kinh.
Hôm nay trời nhiều mây, có tuyết rơi nhẹ trên bầu trời, theo những người đam mê trong vòng trượt tuyết thì đây là thời tiết tốt để trượt tuyết.
Vòng loại của trượt tuyết ván đơn hạng mục big air đã bắt đầu vào ngày này.
Do môi trường dịch bệnh nên Thế vận hội mùa đông Bắc Kinh không bán vé cho công chúng nên vào ngày này, toàn bộ khán đài trở thành một biển đỏ--
Trước ngày hôm nay, không ai có thể ngờ rằng hạng mục trượt tuyết ván đơn hạng mục tự do lại có tỷ lệ người tham dự tốt như vậy.
Tại địa điểm thi đấu lúc này, mọi người rất nhiệt tình và vẫy những lá cờ Tổ quốc nhỏ trên tay...
Ba trăm triệu người đi tham gia hoạt động băng tuyết, trải qua vô số cuộc rèn luyện bởi tiền bối trong vòng băng tuyết, rốt cuộc cũng làm được.
Khi nói đến trượt tuyết, mọi người không còn nghĩ đây là một hạng mục giải trí không phổ biến, khi một số điều khoản và quy tắc cạnh tranh phù hợp xuất hiện, không phải ai cũng nhầm lẫn về nó...
Trượt tuyết ván đơn.
Trượt tuyết ván đôi.
Ván trượt tuyết.
Thiết bị cố định.
Kính trượt tuyết.
Gậy trượt tuyết.
Trượt tuyết tự do.
Carving.
Công viên.
Bình hoa.
Ngày càng có nhiều người nói về những điều đằng sau những thuật ngữ này, nhiều người cả đời ở nhà bỗng mong chờ mùa đông, bước ra khỏi nhà, đeo kính đi tuyết và quay trở lại với thiên nhiên phủ đầy tuyết.
Vào ngày này, một ngôn ngữ quen thuộc vang lên khắp địa điểm thi đấu trượt tuyết.
Màn hình lớn độ phân giải cao trên sân khấu thi đấu hiển thị khuôn mặt của vận động viên hiện tại, khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông khiến người xem khó quên, trên màn hình chiếu giấy chứng nhận của anh, một đôi mắt đen láy bình thản nhìn vào camera...
Tóc hơi rối một cách tự nhiên.
Nốt ruồi nhạt trên sống mũi, trông anh đầy lạnh lùng và có cảm giác cấm dục.
【Sau đây là một lão tướng trượt tuyết ván đơn hạng mục big air của đất nước ta. Anh ấy đã trải qua cơn chấn thương và đã giải nghệ. Vào cuối năm 2020, mùa tuyết của năm 2021, anh ấy đã xuất hiện tại X-GAMES, dùng thành tích cao để quay lại... 】
......
【Chỉ trong một năm rưỡi và hai mùa tuyết rơi, hiện tại điểm trong liên đoàn trượt tuyết quốc tế xếp hạng thứ 21. 】
......
【Như người trong vòng trượt tuyết thường nói, chỉ cần làm việc chăm chỉ và để phần còn lại cho thời gian. 】
......
【Chúng ta hãy chào đón các vận động viên của chúng ta bằng những tràng pháo tay nồng nhiệt. 】
......
【 Thiện Sùng! 】
Cánh cổng dành cho vận động viên bước vào từ từ mở ra.
Từ trong bóng tối, một bóng dáng mảnh khảnh mặc đồng phục của đội tuyển quốc gia chậm rãi bước ra.
Giữa những bông tuyết bay trên bầu trời, trong đại dương cờ đỏ tung bay, và trong tiếng vỗ tay như sấm, anh bước về phía bục xuất phát của đài big air...
Kéo kính trượt tuyết xuống, đội mũ bảo hiểm, bám vào lan can và bước về phía đài thi đấu.
Anh đã chờ đợi khoảnh khắc này từ rất lâu rồi.
Kể từ lúc anh giành đôi găng tay đầu tiên trong một cuộc thi vào năm 8 tuổi và tuyên bố rằng mình sẽ trở thành một vận động viên trượt tuyết chuyên nghiệp, anh đã bỏ lỡ rất nhiều và cũng đạt được rất nhiều--
Những gian khổ không đánh bại được anh cuối cùng đã trở thành báu vật quý giá nhất.
Hôm nay, anh đã có được thứ mình muốn và đứng ở đây--
Đó là đất vàng.
Đó là đài thi đấu trong mộng tưởng.
Đó là hy vọng đạt được huy chương ở trượt tuyết ván đơn hạng mục big air.
Đó là Thế vận hội mùa đông Bắc Kinh, và cuối cùng anh cũng đứng được ở đây.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro