chapter 2
"Chào buổi sáng thưa giám đốc" Joohyun chào Yonghwa như thường lệ
"Chào buổi sáng Joohyun-ssi" anh trả lời cô với nụ cười
Khi Yonghwa bước vào văn phòng của mình,anh nhìn thấy một tách trà thảo mộc và bánh sandwich với rau và bánh mì,anh mỉm cười rồi nhấp ngụm trà.
"Sẽ tốt nếu mình có một người vợ như thế này!" Anh vô thức buộc miệng
Khi anh nói vậy, Joohyun bước vào văn phòng của anh,cô sẽ nhắc nhở anh về lịch trình của anh như thường, Yonghwa nhìn Joohyun lâu hơn một chút nó làm cho Joohyun lo lắng,cô hằng giọng và đề cập tất cả các lịch trình của anh cho ngày hôm nay.
Yonghwa chỉ đơn giản là gật đầu sau khi cô đọc xong tất cả các lịch trình của mình
"Cảm ơn Joohyun-ssi,cô có thể đi"
Joohyun cúi đầu sau đó bước đến cửa.
"Ah, Joohyun-ssi!" Yonghwa gọi cô
"Vâng thưa giám đốc"
"Vợ tôi muốn tổ chức một bữa tiệc,cô có thể giúp cô ấy không?"
Joohyun thở dài,cô không bao giờ thích tiếp xúc với vợ của anh, nhưng đó là mệnh lệnh của anh,cô không thể từ chối.
"Vâng thưa giám đốc" Joohyun nói
"Được rồi, tôi sẽ yêu cầu cô ấy đến đây và thảo luận với cô"
"Vâng thưa giám đốc" Joohyun trả lời.
**
Joohyun đã không mong đợi điều này, bà Jung xinh đẹp đến quá muộn so với cuộc hẹn thực tế, Yonghwa đã nói rằng Bora sẽ đến vào lúc 5 giờ chiều, nhưng đã 8 giờ tối nhưng Bora vẫn chưa đến, trời ạ,cô ấy không cho mọi người về nhà và nghỉ ngơi,phong cách hư hỏng của cô ấy là quá nhiều đối với Joohyun.
Yonghwa vẫn còn trong văn phòng của mình, tất nhiên vợ anh sẽ đến đây, vì vậy anh cũng phải đợi cô,Yoon Bora này thực sự xinh đẹp được nhiều người phụ nữ ngưỡng mộ những cô không có trái tim và khối óc. Thời gian càng trôi qua Joohyun càng nguyền rủa bà Jung này trong đầu.
Joohyun thực sự mệt mỏi và buồn ngủ,cô liếc nhìn văn phòng của sếp, nó vẫn đóng cửa. Chà cô phải chợp mắt một tý mà sếp không biết, vì vậy cô đặt đầu trên bàn và nhắm mắt mệt mỏi,a thật là một ngày mệt mỏi.
"Joohyun-ssi?"
"Dạ vâng" Joohyun giật mình và đứng dậy quá nhanh khiến đầu óc của cô choáng váng.
"Joohyun-ssi,cô ổn chứ?" Yonghwa hỏi
"Tôi không sao" Joohyun thở hỗn hển, thật là sếp của cô bắt gặp cô đang ngủ
"Tôi xin lỗi giám đốc"
"Không được ngủ khi đang làm việc,cô đang được trả tiền mặc dù đã qua giờ hành chính" Yonghwa nói.
"Tôi xin lỗi, nó sẽ không xảy ra lần nữa thưa giám đốc"Joohyun ngượng ngùng nói.
"Nhưng đây cũng là lỗi của tôi, nếu Bora đến đúng giờ thì có lẽ cô đã hoàn thành công việc của mình một cách nhanh hơn, vì vậy sẽ không sao nếu cô ngủ ngay bây giờ, nhưng không phải là những ngày khác" Yonghwa nói
"Vâng thưa giám đốc"
Joohyun chế nhạo Yoon Bora bên trong,cô ấy thực sự may mắn, chồng cô thực sự bênh vực cô rất nhiều, thậm chí còn tự trách mình vì lỗi của cô,chó cái may mắn.
"Tôi sẽ cố gắng gọi cho cô ấy một lần nữa" Yonghwa nói.
Joohyun chỉ gật đầu.
Sau gần một giờ chờ đợi cuối cùng nữ hoàng cũng đến,cô ấy luôn mỉm cười như thể cô không phạm tội gì cả, thật là ,cô đã làm lãng phí thời gian của Joohyun.
"Chào" cô vui vẻ nói
"Bora,em đến muộn, và em có biết rằng" Yonghwa nói
"Sao vậy!" Cô bĩu môi một cách đáng yêu.
Nhanh danh chúa, Joohyun thực sự muốn tát thật mạnh vào người phụ nữ này,cô ấy hành động dễ thương? làm sao nó có thể trả bốn giờ lãng phí? Trời ạ, hãy mở rộng sự kiên nhẫn của Joohyun.
"Đủ rồi" Yonghwa nghiêm khắc nói.
"Oppa~" cô rên rỉ
Joohyun co rúm ở bên trong
"Chỉ cần làm nó nhanh hơn và thảo luận bữa tiệc với Joohyun,anh không muốn làm việc quá mức với thư ký của mình và bị buộc tội là người khai thác con người"
"Tại sao anh lại thô lỗ thế oppa" Bora khịt mũi.
"Palli,jigeum" anh cảnh báo.
"Được rồi" cô bĩu môi, rồi cô quay lại phía Joohyun
"Ah..cô là thư ký của oppa phải không?"
"Vâng, Seo Joo Hyun imnida" Joohyun cúi đầu.
"Còn về bữa tiệc, tôi muốn nó tuyệt đẹp và tao nhã mà mọi người không thể quên"
Joohyun lấy giấy của mình và viết nó
"Nó cần những chi tiết cụ thể nào không?"
"Không, chỉ vậy thôi, tôi tin tưởng vào cô, vì vậy hãy sắp xếp thật tốt" Bora mỉm cười rộng rãi như thể cô đã giải quyết được một vấn đề lớn nhất lịch sử.
Trời ơi, nghiêm túc, cô gái này khiến Joohyun và Yonghwa chờ đợi trong bốn giờ chỉ để thông báo thông tin vô dụng này, Joohyun thực sự muốn hét lên.
"Hít vào, thở ra.." Joohyun đang cố gắng làm dịu cơn bão có trong cô
"Tôi xin lỗi nhưng cô có thể cho tôi khái niệm cụ thể không?" Joohyun cẩn thận hỏi. Cô hành động cẩn thận không phải vì Bora mà là vì bản thân cô,cô sợ cơn giận của mình sẽ bùng phát.
"Đầu tôi sẽ đau nếu như tôi nghĩ quá nhiều, oppa nói rằng cô rất giỏi, nên vì thế tôi sẽ giao mọi thứ cho cô" Bora nói
Joohyun thở dài thật sự cô không thể nhìn vào Bora hoặc Yonghwa.
Ở phía bên kia Yonghwa lo lắng nhìn Joohyun,anh thực sự không tham gia vào cuộc thảo luận của họ mà chỉ uống trà không xa chỗ của Joohyun và Bora, nhưng anh đã nghe tất cả.
"Bora-yah, ít nhất là cung cấp cho Joohyun-ssi các chi tiết,anh đã nói với em trước khi đưa ra đề xuất" Yonghwa nói.
"Chi tiết,đó không phải là chuyện của em" Bora rên rỉ.
Yonghwa véo sống mũi của anh"em chỉ cần gặp rắc rối với cô ấy nếu em như thế này"
"Nhưng cô ấy không thể làm điều đó,cô ấy làm việc cho anh nên điều đó có nghĩa là cô ấy cũng làm việc cho em"
"Nhưng em không thể làm điều đó như em muốn,cô ấy là thư ký của anh chứ không phải là người hầu của em!"
"Tại sao anh lại nói như vậy!!" Bora gần như hét lên.
"Tại sao em lại như thế này,em không bao giờ có thể thay đổi" Yonghwa cáu kỉnh
Joohyun đã nổi điên nhưng bây giờ cô cảm thấy bối rối,cô đã là nguyên nhân để hai người cãi nhau, cô không thể chịu đựng được cô chỉ muốn kết thúc sớm và về nhà ngủ.
"Không sao, tôi sẽ sắp xếp bữa tiệc một cách phù hợp" Joohyun lẩm bẩm dưới hơi thở của mình.
Cả Bora và Yonghwa đều nhìn cô
"Thật không?" Bora siết chặt tay cô,"Được rồi" cô tự hào khi nhìn Yonghwa
"Nhưng, Joohyun-ssi,cô..." Yonghwa cố gắng tranh luận
"Không sao thưa giám đốc" Joohyun nói
Yonghwa nhìn Joohyun lâu hơn rồi anh thở dài" Fine,Fine"
"Yeah, về nhà thôi oppa,em phải chuẩn bị cho chuyến bay tới Milan" cô nói
"Milan, để làm gì?"Yonghwa hỏi
"Có chương trình thời trang ở đó,em phải đến và mua một cái gì đó!"
"Vui lòng,em chỉ cần hạ thấp?"
"Anh đang nói gì vậy,em là Yoon Bora, phụ nữ xã giao,em sống vì điều này!"
Joohyun chỉ khịt mũi cay đắng,cô ấy sống vì điều đó,Bora chỉ sống để tiêu tiền của cha mẹ với số tiền vô lý và lối sống lố bịch, Joohyun thực sự không thể có được lối sống đó.
Yonghwa chỉ tròn mắt nhìn vợ,anh không thể nói gì nữa và chỉ nói
"Được rồi, hãy đi về nhà"
Bora vui vẻ đi theo sau lưng anh.
"Ah, Joohyun-ssi có tài xế đang đợi cô ở dưới tầng hầm,anh ta sẽ đưa cô về" Yonghwa nói trước khi anh rời đi.
"Cảm ơn rất nhiều thưa giám đốc" Joohyun cúi đầu
"Không có gì, đi cẩn thận và chúc ngủ ngon" Yonghwa chào tạm biệt cô
Joohyun chỉ ngây người nhìn vào bóng lưng của Yonghwa và Bora, cảm giác như thế nào khi cô trở thành Bora? Cô có thể hạnh phúc khi có Yonghwa làm chồng, chắc chắn rằng mình sẽ mua sắm rất nhiều, nhưng cô không nghĩ mình sẽ tiêu tiền một cách liều lĩnh và ngoài ra cô sẽ chăm sóc Yonghwa thật tốt không khiến anh phải đau đầu nhiều.
Joohyun cuối cùng đã giải phóng trí tưởng tượng của mình,sau đó cô nói ra suy nghĩ của mình.
"Tôi ước mình có thể là của anh ấy, tôi ước mình có thể là vợ của Jung Yonghwa" cô nói.
****
Công việc chính của Joohyun đã được sắp xếp tất cả lịch trình của Yonghwa theo dõi và mọi điều nhỏ nhặt liên quan đến vấn đề quản trị và tất cả mọi thứ. Cô đã bận rộn và kiệt sức nhưng cô phải quản lý bữa tiệc của Yoon Bora. Joohyun không có thời gian cho việc đó cho đến giờ ăn trưa, vì vậy cô đã sử dụng quỹ thời gian nghỉ ngơi của minh để duyệt địa điểm cho bữa tiệc của Bora.
Cửa văn phòng của Yonghwa đã được mở, Joohyun cúi đầu và đứng thẳng nhìn anh.
"Giám đốc,tài xế đang đợi trước tòa nhà để đưa anh đến nhà hàng Crystal Jade." Joohyun nói
Yonghwa đã có một cuộc hẹn với Lee Jonghyun, chủ sở hữu của Lee corp,Lee Jonghyun là bạn cũ của anh và họ đang ở giữa kế hoạch dự án kinh doanh mới. Vì vậy Yonghwa đã gặp Lee Jonghyun rất thường xuyên trong những ngày qua,họ thường thỏa thuận trong giờ ăn trưa vì cả hai đều rất bận rộn.
"Cảm ơn" Yonghwa mỉm cười với cô
"Chúc anh có một bữa trưa ngon miệng thưa giám đốc" Joohyun nói
"Cô cũng vậy" Yonghwa vỗ vai cô.
Joohyun cứng người và tim cô đập rất nhanh, đây là lần thứ hai Yonghwa vỗ vai cô và cảm giác còn ly kỳ hơn nữa,cô thích điều đó, tất nhiên, đó là skinship duy nhất mà Yonghwa có thể cho cô.
"Cảm ơn thưa giám đốc, hãy cẩn thận trên con đường của anh"
Joohyun nuốt một lượng lớn không khí,cô tự xì hơi và đột nhiên cô cảm thấy nóng.
"Chúa ơi, mình đang nghĩ gì vậy? Cô lắc đầu
Joohyun trở lại với máy tính của mình và duyệt tất cả các khách sạn và bất kỳ nơi nào phù hợp với sở thích của Yoon Bora, chà không phải cô biết sở thích của Bora,cô chỉ thích sử dụng trí tưởng tượng của mình, đối với một người xã hội như Yoon Bora với một CEO là chồng,cô phải chọn một nơi sang trọng nhất trong thành phố, tiền sẽ không thành vấn đề.
Cô chọn khách sạn Shilla làm địa điểm. Cô bị quyến rũ bởi phòng ở đây, nó được trang trí với màu trắng và một phong cách Victoria,có đèn chùm pha lê đẹp trên đầu và đồ nội thất thanh lịch, vâng nó có thể phù hợp.
Cô bấm số của The Silla Hotel để đặt chỗ,Bora muốn bữa tiệc vào cuối tuần này,cô phải có được đặt phòng vào ngày đó không có vấn đề gì,may mắn thay cô có thể đặt phòng khiêu vũ và cô đã hẹn tối nay để đến xem địa điểm.
Joohyun nghĩ lại những gì cô cần,cô liệt kê trong cuốn sổ của mình nhưng về chi tiết thì cô muốn hỏi nhân viên của khách sạn, thực phẩm, năng lực phòng khiêu vũ, trang trí,hmmm,cô nghĩ thêm một số hoa và nhạc cổ điển hay là nhạc sống, vì vậy mọi người có thể nhảy trên sàn nhảy. Điều đó khá độc đáo, những người giàu có này sẽ phải mất cơ bắp của họ.
Cô duyệt một lần nữa về các loại hoa có thể phù hợp cho sự kiện này, hoa loa kèn trắng,hoa hồng có vẻ thanh lịch,cô hỏi thêm cho người bán hoa, đối với nhạc sống cổ điển cô sẽ liên lạc với dàn nhạc cổ điển Philarmonic.
Joohyun quá mải mê với nghiên cứu của mình, đến nỗi cô không nhận ra thời gian nghỉ ngơi của mình đã kết thúc,cô rên rỉ,cô chưa ăn trưa. Có lẽ cô sẽ lẽn ra ngoài trong khi Yonghwa đi để lấy bánh sandwich. Nhưng khi cô đứng dậy,thang máy dừng lại, Yonghwa bước ra khỏi thang máy,Andwae! Cô không thể rời đi nếu Yonghwa đã đến.
"Anyeong haseyo giám đốc" Joohyun nhìn anh.
"Anyeong haseyo Joohyun-ssi" Yonghwa trả lời cô và bước vào văn phòng của anh.
Joohyun thở dài,cô sẽ ăn trưa và tối khi cô hoàn thành xong công việc.
*** Joohyun hoàn thành xong công việc của mình vào lúc 6 giờ chiều,cô đã cố gắng hoàn thành công việc của mình nhanh hơn vì cô phải gặp người quản lý của khách hàng The Silla,cô đang đóng gói đồ đạc thì Yonghwa ra khỏi văn phòng của anh, chiếc cặp táp của anh trong tay và sẵn sàng về nhà.
"Sugohasyeoumnida, hãy đi cẩn thận thưa giám đốc" Joohyun cúi đầu chào Yonghwa.
"Cô cũng về nhà đúng không? Chúng ta hãy đi cùng nhau bước xuống cầu thang" Yonghwa nói
"Ne, nhưng tôi phải đi đến The Silla để kiểm tra địa điểm tổ chức bữa tiệc của Bora sii"
Anh nhìn chằm chằm vào cô" tôi sẽ đưa cô đến đó"
"Neee?" Cô thở hỗn hển" nhưng anh không cần phải làm vậy"
"Đây cũng là trách nhiệm của tôi, đó là lỗi của tôi vì đã liên quan cô đến bữa tiệc của Bora, tôi thực sự xin lỗi"
"Không sao, giám đốc" Joohyun lắc đầu.
"Nhưng tôi muốn như vậy" Yonghwa nói
Giám đốc của cô đã nói như vậy, và cô không thể từ chối, hơn nữa điều đó có nghĩa là cô sẽ giành nhiều thời gian hơn để ở gần Yonghwa, thậm chí chỉ là vấn đề chuyên môn,nhưng Joohyun thừa nhận cô thích ở bên cạnh sếp .
**
Thật đáng ngạc nhiên khi Yonghwa nói anh muốn lái xe đưa cô đến khách sạn Shilla, nhưng có điều khiến cô ngạc nhiên hơn đó là Yonghwa đã sử dụng ô tô riêng của mình và Yonghwa tự lái nó, Joohyun đã cầu xin với Yonghwa rằng hãy để cô lái xe nhưng anh đã từ chối.
"Tôi không bao giờ giao xe cho người khác, tôi luôn tự lái" Yonghwa nói.
"Tôi xin lỗi, nhưng đó không phải là ý định thô lỗ của tôi, nhưng cảm giác thật sai lầm nếu tôi chỉ ngồi ở ghế hành khách" Joohyun nói
Yonghwa chỉ cười thầm"có lẽ tôi nên để cô chở tôi nhưng tôi cảm thấy mình bớt đàn ông hơn nếu phụ nữ lái xe chở tôi, và như tôi đã nói tôi luôn tự mình lái xe"
"Nhưng..!"
"Không sao, giờ thì hãy vào trong xe"
Joohyun ngoan ngoãn ngồi vào ghế hành khách,cô dùng dây an toàn và ngồi im bênh cạnh Yonghwa.
Việc ngồi gần với Yonghwa trong xe, khiến cô có thể ngửi mùi hương của anh mạnh mẽ hơn, không phải là cô không ngửi thấy mùi hương của anh khi cô đi qua văn phòng của anh, mà là trong xe của anh, nó dữ dội hơn. Ôi chúa ơi Joohyun cảm thấy mình ngày càng bị ám ảnh bởi sếp,cô không nên làm điều đó.
"Đến Silla?" Yonghwa hỏi
"Vâng thưa giám đốc"Joohyun trả lời một cách lo lắng
Yonghwa khởi động xe và lái đi,chuyến đi bị từ chối bởi sự im lặng, Joohyun không bao giờ dám bắt đầu một cuộc trò chuyện, Yonghwa chỉ tập trung vào con đường trước mặt anh.
"Cô còn làm điều gì nữa cho bữa tiệc?" Yonghwa bất ngờ hỏi.
"Ngày mai tôi sẽ đến cửa hàng bán hoa và trang trí,sau đó là dàn nhạc Philarmonic, và tất nhiên tôi sẽ thường xuyên đến The Silla,ah tôi phải thực hiện những lời mời thưa giám đốc" Joohyun trả lời
"Tôi sẽ đi cùng cô" Yonghwa thản nhiên nói
"Ne? Anh không cần phải như thế, lái xe hôm nay cho tôi thế là đủ rồi" Joohyun nói.
"Không, tôi bắt cô làm những điều này, nên ít nhất là tôi nên đi cùng cô để giảm bớt cảm giác tội lỗi của tôi" Yonghwa nhìn Joohyun và mỉm cười
"Giám đốc?!" Joohyun cau mày
"Được chứ?"
Joohyun thở dài"được rồi" cô chưa bao giờ nghĩ nó sẽ biến thành như thế này, đây thực sự là một twist tuyệt vời,cô cảm thấy phấn khích nhưng vẫn sợ.
***
Yonghwa sững sờ khi nhìn vào phòng khiêu vũ, căn phòng mà không có bất kỳ một trang trí nào đã hét lên một sự sang trọng cao cấp, thật vậy thư ký của anh luôn làm mọi thứ một cách tốt đẹp.
Anh đi dạo xung quanh phòng khiêu vũ, trong khi Joohyun nói chuyện với người quản lý khách sạn,anh dựa vào tường và nhìn Joohyun,cô gật đầu trong khi nghe người quản lý giải thích Joohyun khẽ mỉm cười khi cô vòng tay trước ngực, Yonghwa mỉm cười vô tình. Anh không bao giờ thực sự xem xét kỹ thư ký của mình như thế này và anh nghĩ rằng Joohyun thực sự rất đẹp.
"Cảm ơn anh,Bujanhnim" Joohyun cúi đầu và bắt tay người quản lý.
Yonghwa đi về phía họ và gật đầu với người quản lý.
"Anh Jung, chà ai mà không biết CEO nổi tiếng Jung Yonghwa"người quản lý bắt tay Yonghwa
"Tôi sẽ mong đợi mọi thứ ở đây đều tốt đẹp!" Yonghwa nói
"Không vấn đề gì, Joohyun-ssi nói đây là bữa tiệc của phu nhân, làm thế nào anh có thể tự chuẩn bị nó" người quản lý nói
Yonghwa chỉ mỉm cười" tôi chỉ muốn giúp đỡ"
Người quản lý gật đầu rồi quay sang Joohyun"ngày mai cô có thể đến đây để nếm thử đồ ăn và chọn đồ ăn cho bữa tiệc"
"Ne, Bujanhnim" Joohyun nói
Họ chào nhau và nói lời tạm biệt với người quản lý, Joohyun và Yonghwa đi xuống tầng hầm Yonghwa lên xe nhưng Joohyun chỉ đứng đó.
Yonghwa mở cửa sổ" hey tại sao cô lại đứng đó?"
"Tôi sẽ đợi cho đến khi anh lái xe đi thưa giám đốc"
"Ý cô là gì? Vào đi tôi sẽ chở cô về nhà"
Joohyun mở to mắt vì sốc, có bao nhiêu việc sốc mà Yonghwa đã cho cô tối nay? Trái tim cô không thể chịu đựng được.
"Không cần đâu giám đốc, tôi có thể tự về nhà"
"Đã muộn rồi nên chỉ cần vào đây"
Joohyun cắn môi nhưng cuối cùng cô cũng mở cửa ghế hành khách,cô ngồi xuống và nhìn Yonghwa đang bận thắt dây an toàn.
"Giám đốc thực sự ơn anh,anh không nên lo lắng như thế này"
"Không sao" anh nhún vai
Joohyun không trả lời anh,cô đã quá mệt mỏi, mặc dù cô thực sự muốn cảm ơn anh rất nhiều và cho anh thấy cô cảm thấy khó chịu như thế nào khi kéo anh vào trong việc này,cô không còn chút năng lượng nào, hơn nữa Joohyun đã không ăn trưa và ăn tối.
Trong sự im lặng đột nhiên bụng của Joohyun kêu lên, Joohyun thở hỗn hển và chạm vào bụng cô, ôi chúa ơi nếu có một lỗ hổng trên chiếc xe này,cô thực sự muốn vào bên trong trốn cho đến hết đời, vì chúa bụng cô kêu lên trước mặt sếp của mình.
"Tôi xin lỗi" Joohyun ngượng ngùng nói
Yonghwa chỉ cười thầm"cô có đói không?"
"Thật ra vâng , tôi đã không ăn gì từ trưa"
"Gì? Yah... tại sao cô lại như thế này? Cô nên ăn ngay cả khi mình bận rộn!"
"Tôi xin lỗi giám đốc"
"Tại sao cô lại xin lỗi? Tôi chỉ lo lắng thôi, hãy ăn tối trước khi về nhà" Yonghwa nói
Joohyun thở dốc, nếu cô bị bệnh tim cô có thể chết ngay bây giờ, chúa ơi, Jung Yonghwa đầy bất ngờ tối nay.
"Tôi sẽ không nhận được câu trả lời từ chối?" Anh nói
"Arraseo" Joohyun nói.
***
Họ ăn tại nhà hàng Ý ưa thích, Joohyun chỉ nhìn xung quanh trong nỗi sợ hãi,cô chỉ tưởng tượng làm thế nào cô có thể trả tiền thức ăn? Cô sẽ ăn gì ở đây? Bởi vì từ sự xuất hiện của nhà hàng cô chắc chắn giá của nó rất đắt.
"Chỉ cần kêu món, tôi sẽ trả tiền" Yonghwa nói
"Giám đốc!" Joohyun bĩu môi. Cô trong rất bối rối với Yonghwa.
Yonghwa chỉ mỉm cười, anh thấy Joohyun bĩu môi thật dễ thương, đôi môi cô hồng hồng và đầy đặn,anh thực sự muốn chạy ngón tay lên nó. Nó có mềm như vẻ bề ngoài của nó không? Anh nhếch mép và lắc đầu,suy nghĩ của anh thật không phù hợp, tốt hơn anh nên gạt nó đi.
"Tôi nói nghiêm túc, đây là chuyện bình thường,khi sếp trả tiền thức ăn cho nhân viên, hơn nữa cô đã giúp tôi rất nhiều ngay cả trong thời gian ngắn này kể từ khi cô bắt đầu làm việc với tôi!" Yonghwa nói
Joohyun cảm thấy đã quá mệt mỏi để tranh luận, tất cả những gì cô muốn làm là ăn, vì vậy Joohyun gật đầu và nói"cảm ơn rất nhiều"
Họ đã có món đặt biệt mà nhà hàng có , bắt đầu từ món khai vị, món chính và món tráng miệng ngọt ngào, Joohyun đã hạnh phúc hơn khi ăn hết thức ăn trước mặt, chiết tiệt,cô đã chết đói.
Yonghwa chỉ nhìn Joohyun trong sự thích thú,anh nghĩ rằng cô thực sự dễ thương như thế này,anh luôn nhìn thấy sự nghiêm túc và điềm tĩnh và có tổ chức của cô, vì vậy nhìn thấy cô như thế là một điều mới,cô có thể trong giống như một đứa trẻ.
Joohyun có thể cảm nhận được đôi mắt xuyên thấu của Yonghwa nhìn cô,cô ngừng ăn và ngước lên để bắt gặp ánh mắt mê hoặc của anh
"Giám đốc?" Cô hỏi
"Trong cô ăn rất ngon" anh đã mỉm cười
Joohyun ngượng ngùng lâu miệng bằng khăn
"Tôi xin lỗi, nếu tôi ăn tối có thể là mớ hỗn độn này"
"Không đâu nó thật đáng yêu"
Anh nói nó đáng yêu, ôi chúa ơi, Yonghwa nói cô dễ thương, Joohyun đỏ mặt và cúi thấp đầu,tim cô đập rất nhanh và cảm thấy như muốn nổ tung.
Yonghwa chỉ nhìn Joohyun nhút nhát,anh chỉ thích thú và mỉm cười vui vẻ.
Chà, đều này là không bình thường, sếp và thư ký không nên như thế này
****
Sau khi họ ăn tối cùng nhau , Yonghwa nài nỉ Joohyun để anh chở cô về nhà, Joohyun cảm thấy không thoải mái khi cô làm phiền sếp nhiều như vậy. Nhưng Yonghwa cứ khăng khăng, cuối cùng thì Joohyun cũng chấp nhận với đề nghị của anh.
"Tôi xin lỗi,khu phố của tôi không đẹp lắm, nó quá hẹp so với xe của anh" Joohyun nói
"Tôi lái xe, tôi có thể quản lý ở bất kỳ loại đường nào" anh thản nhiên nói
Joohyun không trả lời mà chỉ mỉm cười ngượng nghịu.
"Nhà của cô ở đâu?" Yonghwa hỏi
"Ngôi nhà màu trắng đó" Joohyun nói
Joohyun chỉ vào ngôi nhà màu trắng hai tầng, nó có một khu vườn xinh đẹp trước nhà với những bông hoa nở rộ tuyệt đẹp.
"Wow, ngôi nhà của cô rất đẹp" Yonghwa bình luận
"Tôi sống ở tầng hai,tầng một thuộc về chủ nhà của tôi"
"À cô thuê nó à?"
"Vâng thưa giám đốc"
Yonghwa chỉ gật đầu rồi anh đỗ xe trước cổng
Joohyun tháo dây an toàn của cô và quay sang Yonghwa
"Giám đốc, thực sự cảm ơn anh cho ngày hôm nay"
"Không có vấn đề gì, bây giờ chỉ cần vào trong và nghỉ ngơi"
"Vâng hẹn gặp lại vào ngày mai thưa giám đốc"
"Được rồi" anh gật đầu
Joohyun mở cửa xe và Yonghwa gật đầu với cô.
"Joshimhaseyo, giám đốc" Joohyun cúi đầu
"Cảm ơn"
Xe anh đi qua và Joohyun vẫn đứng đó nhìn chiếc xe của anh đi mất,cô thở dài,Ettohkae? Cô sẽ tiếp tục điều này hay cô nên lùi lại và xa anh.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro