CII: FINDING TRUTH

ep eight.

past.

.

mùa hè năm 2107.

khi minjeong đang gối đầu lên đùi của jimin, nó tận hưởng cảm giác thoải mái bình yên bên cạnh người nó yêu, không màng đến tiếng kim loại của robot kiểm tra đang tới gần, mặc kệ cả những âm thanh kim loại va chạm vào nhau.

mái tóc vàng của nó hơi rối nhẹ vì gió điều hoà, ánh đèn trắng nhân tạo chiếu lên những khuôn mặt non nớt chưa từng biết đến tự do có nghĩa là gì. hai mắt minjeong nhắm nghiền, để bàn tay của jimin luồn vào da đầu, vuốt ve những lọn tóc của em.

"minjeong."

giọng em dịu dàng khẽ gọi, ngón tay khác vuốt lên gò má nó, ánh mắt jimin đưa về xa xăm, nơi ánh nắng biết đâu sẽ không còn gắt gỏng như vậy nữa.

"nếu có thể ra ngoài, em muốn đến đâu đầu tiên?"

nó không mở mắt, im lặng một khoảng.

"em không biết nữa. nhưng em mong tụi mình có thể nắm tay nhau rời khỏi đây."

bên ngoài cửa kính, một nhóm người mặt giáp đen đi ngang qua, bên ngực trái của họ là logo của ORDIS sáng lên khiến người khác kinh hãi.

chiều hôm ấy, ORDIS lạnh lẽo ra lệnh,

[mã đỏ, tách hai cá thể 01114 và 01010 ra.]

đó là lần đầu tiên hệ thống trực tiếp đưa ra cảnh báo, ngay lập tức trong tối đó, minjeong liền bị đưa đi, những con robot không cảm xúc ập vào, hai tay nó bị khoá trong còng từ tính, ngay khi jimin lao đến, nó chỉ kịp đưa mắt nhìn em quỳ sụp xuống gào lên.

minjeong được đưa về buồng thí nghiệm, minjeong liên tục gào lên chống trả, nó bị cố định lại trên ghế thí nghiệm, lưng bị luồn dây kim loại vào trong, nó chậm rãi hít thở, ánh mắt thù hận nhìn chăm chăm vào những con robot.

đó là lần đầu tiên minjeong bị tiêm một liều override vào người, kỹ thuật viên cài lại chip điều khiển mới, sâu hơn, mạnh hơn, được lập trình để xóa hoàn toàn hình ảnh jimin.

[tiến trình tiêm override, cấy thiết bị xoá ký ức lên đối tượng.]

[xoá liên kết cảm xúc hoàn tất 71%]

nhưng rồi hệ thống chợt dừng lại, minjeong gào lên đau đớn, một đoạn ký ức trong đầu cháy sáng, không thể xoá.

"em...mong tụi mình có thể rời khỏi đây."

đoạn ký ức liên tục lặp lại, khoá minjeong trong cơn đau lạnh buốt từ đầu xuống đến chân, trong đầu minjeong đầy những khoảng trống, mồ hôi đó ướt đẫm lưng, trái tim đập mạnh trong lồng ngực.

không rõ ràng, không chắc chắn có gì là thật, nhưng lời nó nói với jimin, từng cái vuốt tóc vẫn in hằn trong đầu như một lời nguyền không thể xoá.

.

sau bốn năm bị giam giữ trong buồng thí nghiệm, minjeong âm thầm lập nên kế hoạch khởi nghĩa chống lại ORDIS, chỉ vì ba ngày trước minjeong nhìn thấy jimin đã bị đưa đi. minjeong cắn răng để những người đi cùng mình rạch dọc sống lưng, lấy ra từng con chip được cấy vào trong tuỷ sống, mạch cổ tay cũng bị cắt, con chip định vị ghim sâu dưới gân tay cũng bị minjeong lấy ra bằng dao mổ.

không một tia dao động trong ánh mắt, minjeong chỉ nghiến răng, thì thầm.

'phải cứu được jimin.'

sau khi thoát ra, nó lê dọc bước chân qua khu thí nghiệm số bốn, những buồng cách ly đầy những đứa trẻ ngồi bệt dưới sàn nhà, minjeong không sợ hãi siết chặt quả bom, vung tay đập vào tấm kính.

ba lần đập liên tục vào kính khiến mu bàn tay nó rướm đầy máu, tấm kính vỡ tung, minjeong lập tức lao như tên bắn vào trong, tàng hàng robot lao vào, minjeong rút kiếm plasma, xoay vòng chém xuống, ánh sáng từ cây kiếm như phượng hoàng tung cánh trong đêm tối.

hàng loạt robot máy móc ép buộc nó đầu hàng nhưng ánh mắt minjeong hoàn toàn không sợ hãi. 

"chạy đi, nhanh lên."

giọng minjeong gào lên, hàng loạt những đứa trẻ chạy khỏi buồng thí nghiệm.

ánh đèn đỏ quét loang trên tường xám lạnh, lưỡi kiếm plasma cắt ngang một robot tấn công, tia điện liên tục chập chờn, máu từ mu bàn tay rỉ dọc xuống chui kiếm, nhỏ xuống sàn nhà, nhưng ánh mắt minjeong không hề thay đổi.

nó hoàn toàn không sợ hãi, không thể khi jimin vẫn chưa được cứu.

phía sau lưng nó, lũ trẻ đang chạy. những bước chân bé nhỏ, hoảng loạn mà tuyệt vọng, dẫm lên tiếng nổ chập chờn. một bé gái khoảng bằng tuổi nó và jimin ngã xuống bên cạnh, trước khi cánh tay robot kịp chạm vào.

"chị ơi!!"

minjeong lập tức xoay lại, chém chéo qua một robot khác rồi nhào kéo cô gái đứng dậy, kiếm cứ vung mở đường, từng nhát kiếm đều chính xác và dứt khoát.

"chạy đi."

.

[01114 đây là cảnh báo cuối cùng, dừng lại hoặc bị tiêu diệt.]

robot đồng loạt vung kiếm, cả người nó xoay một hình vòng cung, tia sáng xé không khí đỡ trọn những thanh kiếm chém xuống, minjeong hất tay, xoay người phá huỷ toàn bộ robot trước mặt.

'đã cứu được 01010, nhắc lại đã cứu được yu jimin.'

minjeong quay đầu nhìn những đứa trẻ sau lưng, hơi thở nó nặng nhọc, nhắm mắt một giây rồi khi nó mở mắt ra lần nữa, ánh mắt dứt khoát lạnh lẽo hơn bao giờ minjeong khụy gối, chống một tay xuống sàn. vết thương ở lưng rách toạc, mạch cổ tay vẫn rỉ máu. nhưng nó không có thời gian để đau, nó đứng dậy lần nữa, thanh kiếm plasma nặng trĩu trong tay,

'01114 sẽ câu giờ, mang lũ trẻ ra ngoài.'

minjeong quay đầu.

'đi tiếp đi, đừng dừng lại.'

thanh kiếm nó chắn trước những đứa trẻ, lưỡi kiếm vẫn vung lên đều đặn, tiếng kim loại vỡn vụn va chạm xuống sàn kim loại, cảnh tượng hỗn loạn nhưng minjeong vẫn đứng vững chải, không hề lùi bước hay chùn xuống.

đối diện hàng phòng vệ cuối cùng, nó ném quả bom nano trong tay, nhanh chóng nấp xuống gầm bàn bên cạnh.

đêm 2111.
khu thí nghiệm số 4 sụp đổ.

minjeong trở thành huyền thoại dẫn đầu cuộc nổi loạn.
dù sau đó bị bắt, nó đã hoàn thành nhiệm vụ của chính mình.

giải cứu Jimin.
và thiêu cháy một phần của ORDIS.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro