11.
-Yeonjun-
Renggg...Mới sáng chuông báo thức của đứa nào reo lớn thế, tôi nhớ là đâu có đặt báo thức đâu. Tôi lần mò một hồi vẫn không thấy nguồn phát tiếng ồn ở đâu hết mới kéo cái tay đang ôm chặt eo mình ra.
"Soobin...tắt báo thức đi..."
"Mày không định đi học hả?"
Ai kéo rèm vậy, nắng chiếu thẳng mặt tôi rồi, chói quá. Tôi quay người vào trong tránh nắng, vừa vặn dụi đầu vào ngực nó luôn, thôi thì dựa nó ngủ tiếp vậy.
"Không, mệt lắm".
Hình như nó tắt báo thức rồi, chuẩn bị ngồi dậy nhưng tôi không có định nghỉ học một mình đâu nhé. Tôi coi nó như gối mà ôm, tay chân bám chặt lấy nó.
"Yeonjun làm gì đó, không cho tao di à?"
"Ừmmm".
Tôi còn không nhận ra là mình cố kéo dài giọng ra, nghe giống đang làm nũng ghê.
"Tao đi mua thuốc cho mày mà, nằm ngủ tiếp đi, lát nữa rồi dậy".
"Thuốc gì?"
"Mày nói mệt mà, chỗ đó có đau không? Để tao mua thuốc luôn".
Nó xoa đều trên lưng tôi, rồi cả đầu tôi nữa, coi tao là thú cưng hay gì đó thằng quần này. Tôi lắc đầu, hôm qua thì đau lắm, nhưng sáng nay ok rồi, cũng đâu có "làm" đàng hoàn hẳn hoi đâu mà đau.
"Tao muốn ngủ thôi".
Hai đứa tôi ngủ lúc 2 giờ sáng, dĩ nhiên là không đứa nào muốn dậy vào giờ này hết. Sở dĩ nó dậy vì muốn đi mua thuốc cho tôi, nhưng tôi không cần thuốc lắm nên khỏi mua cũng được. Và rồi chúng tôi ôm nhau ngủ đến tận trưa, khi mà điện thoại tôi lần nữa reo liên tục.
"Alo..."
Tôi bắt máy mà không nhìn xem ai gọi đến.
"Ê Yeonjun, đừng nói là mày chưa dậy nhé. Gần đến giờ học luôn rồi, mày nghỉ buổi sáng nhưng buổi chiều mày phải đi học chứ. Hôm nay có bài thuyết trình mà".
Toi rồi, tôi quên mất. Giọng thằng Jisung vẫn oang oang bên đầu dây, còn tôi vội vàng đẩy thằng Soobin ra rồi đi rửa mặt, còn quần áo nữa, không kịp rồi.
"Soobin lấy áo của mày cho tao mau lên, trễ đến nơi rồi". Còn có 20 phút là đến giờ, chiều nay không biết nó có học hay không nhưng thấy nó thảnh thơi quá nên tôi nhờ nó luôn. May mà đến vừa kịp lúc, tôi vào lớp ngay trước khi cô vào. Thằng Jisung nhìn tôi như thể sinh vật lạ vậy, tôi gạt nó sang một bên set up máy chiếu rồi bắt đầu thuyết trình. Bài này tôi với nó chuẩn bị từ lâu rồi nên khi thuyết trình cũng khá trơn tru, điểm cũng cao.
"Sáng nay sao mày nghỉ học vậy?"
Mới vừa về chỗ mà nó hỏi ngay lập tức luôn ạ, mày để tao thở tí được không?
"Thì ngủ quên, lúc mày gọi tao mới dậy."
"Hôm qua mày ngủ ở đâu?"
Tôi định nói là ở nhà thằng Seonju rồi, nhưng khi thấy nó cầm chùm chìa khóa nhà của Seonju trên tay thì thôi, tôi im luôn.
"Mày nói thật đi nhé, cái laptop này không phải của mày, cả cái áo này, nó quá rộng".
Dĩ nhiên rồi, nó là của thằng Soobin, tất cả là của thằng Soobin hết, có cái thân này là của tao thôi.
"Và cái cổ mày".
Nghe đến đó thôi là tôi vội vàng lôi điện thoại ra mở camera soi thử, chết tôi rồi. Nói xạo là muỗi cắn được không? Dù con muỗi này nó to như con trâu.
"Tao..."
"Mày làm sao? Thằng Soobin nó đến cùng mày nữa, dù hôm nay nó không đi học?"
Nó vừa nói vừa cười như ghẹo gan tôi. Tao muốn đánh mày, đánh thẳng vô cái mặt cợt nhả của mày, thằng khốn ạ.
"Tao ở với nó, được chưa. Mày giữ kín cái miệng mày đi, mẹ mày".
Biết là không giấu được nó nên tôi nói luôn, dù sao nó cũng là đứa bạn duy nhất mà tôi chơi cùng trong khoa. Nhưng nhìn nó không có vẻ gì là ngạc nhiên lắm, kiểu đã biết rồi vậy.
[Hội vì hạnh phúc của Yeonjun]
Jisung: Chúng mày ơi, cách mạng thành công mĩ mãn rồi.
S_ju: Cách mạng gì?
Cha.wo: Mày ngu thế Seonju, thằng Soobin cuối cùng cũng bắt được Yeonjun rồi hả @Jisung
Jisung: Sáng nay thằng Soobin có đi học không?
Tan: Không
Jisung: Thế thì chuẩn kèo. Sáng nay Yeonjun suýt thì muộn học. Lúc nãy tao còn thấy thằng Soobin đưa nó đến tận lớp, cả laptop lẫn quần áo nó mặc nhìn lạ lắm. Của thằng Soobin chắc luôn
S_ju: Tao hiểu rồi. Kakaaa
Cha.wo: Sao bọn này nhanh thế?
Tan: Thằng Soobin gấp lắm rồi, sợ mất vợ đó. Phải đi trước vị hôn phu của thằng Yeonjun
[...]
"Jisung, mày nhắn tin gì lắm thế, cô nhìn nãy giờ."
Tôi quay sang nhắc nó, nhưng không biết sao nó chột dạ rồi che giấu gì nữa, nhắn cái gì mà khí thế đến mức không để ý gì hết.
"À, để tao cất vào. Cô nói tới cái gì rồi?"
"Giờ mày mới chịu học đó hả? Cô hỏi cái gì gắn liền với nhau, không thể tách rời".
Tôi chỉ lên bảng chiếu, câu hỏi to oạch ở đó không thèm nhìn mà còn hỏi.
"Ồ, là tình dục với tình yêu còn gì nữa".
Tôi thẳng tay đánh nó luôn, thằng này học hành không lo, nói xàm thì giỏi. Đang học mà tình yêu cái mẹ gì không biết.
"Mày học hành hay quá đấy. Là nội dung và hình thức, đang học Mac mà mày nói vớ vẩn gì đấy".
"Nhưng nó đúng mà? Mày có quan hệ với người mày không yêu được nhưng nếu mày yêu mà mày không quan hệ thì thành không yêu đó".
Mày nói cái gì nghe rối vậy Jisung? Tao chả hiểu gì luôn.
"Không hiểu hả?"
"Không hiểu mẹ gì hết".
Tôi thừa nhận, mấy chuyện linh tinh này thì tôi thua nó, không thể hiểu được.
"Bây giờ mày đang có người yêu này, mày với nó không lẽ lại không kéo nhau lên giường hả?"
Không, bọn tao lên được giường rồi, nhưng để ngủ thôi.
"Aishh, nói vậy mà có người yêu là chỉ để lên giường thôi hả?"
Tư tưởng của mày cũng lạ lắm rồi đó Jisung.
"Dĩ nhiên là không rồi, mày cố tình hiểu sai ý tao phải không. Nói thế này cho dễ hiểu, yêu đương mà không quan hệ khác mẹ gì tình đồng chí, hiểu không. Rồi nó cũng sẽ chán mày rồi đi tìm đứa khác thôi".
Tìm người khác?
"Sao mặt mày đơ ra vậy, tao không nói mày, tao nói chung chung vậy đó".
"Ai cũng vậy hả?"
"Không biết, theo kinh nghiệm của tao thì là vậy đó. Nhưng mà mày thì lo gì, hôm qua nồng nhiệt thế cơ mà".
Nó chỉ tay lên cổ tôi, rồi cười mờ ám.
"Nhìn nó là tao biết nó yêu mày cỡ nào rồi, không phải lo".
"Sao tao không nhìn được?"
"Vì mày cũng đang yêu mà. Yêu vào ngu lắm, chẳng nhìn thấy phải trái đúng sai gì đâu".
Mày đang cố ý chửi tao đúng không? Nhưng mà tôi với nó chưa có cái gì hết. Hôm qua tôi với nó chỉ ôm nhau ngủ thôi mà.
Tôi không hỏi nó nữa, dù nó nói rất nhiều nhưng trong đầu tôi chỉ đọng lại mấy chữ "tìm người khác" của nó thôi. Soobin sẽ tìm người khác hả? Nó nhìn khỏe như trâu vậy hẳn là nhu cầu cũng nhiều nhỉ, nhưng mà tôi lại không chịu được nó, nên nó sẽ bỏ tôi hả? Nói chuyện với thằng Jisung xong trong lòng lại khó chịu ghê.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro