Chap 40: Điệp viên theo dõi...

Ngày hôm sau...

Sáng sớm, cả đám đã có mặt đầy đủ trong lớp, sẵn sàng cho ngày ngày học tiếp theo. Mỗi người hôm nay một tâm trạng. Soyeon đã đi học lại nhưng hình như tâm trạng không được tốt lắm, hơi ủ dột, nhưng ai hỏi cũng cố tỏ ra vui vẻ như thường. Hyomin và Boram thì bơ phờ mệt mỏi với mấy bài hát + tập nhảy này này nọ nọ, 2 đứa đều cho là đã tham gia thì nhất định phải hoàn hảo nên rất gấp rút luyện tập.
Nó, không hiểu uống nhầm thuốc hay bị ai nhập, hoặc là do một lí do siêu nhiên siêu nhân nào đó mà cứ tung tăng chạy nhảy, chọc phá hết người này đến người khác, hệt như tăng động.Đó là một số gương mặt tiêu biểu đại diện cho ngày hôm nay. Còn bây giờ thì chuyển sang tình hình tăng động của nó trong lớp đi...

-Min ới ơi ời ơiiiiiiii, Min á a à a !!!!!
Là giọng nó. Sáng giờ cứ đeo theo Hyomin nói chuyện xàm xí từ thời ông nội bà ngoại vài trăm năm trước đây. Không hiểu mục đích nó muốn gì nhưng do ảnh hưởng chuyện ca hát mất ngủ cộng việc bị nó chọc phá làm nhỏ phát cáu lên.

-Bấm nút !!! Liền và lập tức !!!!

-Thì Min cứ trả lời tui đi mờ =)))) Hôm qua 2 người làm gì mà sáng nay thâm đen mắt vậyyyyyyy

-Tao nói là tập hát rồi mà. Biến giùm con đi má, sáng giờ đeo đeo theo hỏi có một chuyện hà. Ai cắn mà nay mày chạy nọc vậy con điên ?

Vậy là Min cầm cuốn tập lên, xoăn tay áo chuẩn bị xử. Nó chạy. Min cũng rượt theo. Hai đứa từ trong lớp rượt nhau chạy ra hành lang, rồi lên xuống mấy dãy lầu, chạy luôn xuống sân trường. Vừa chạy vừa hú hét, đứa thì cười sằng sặc, đứa thì vừa bực vừa mắc cười nên cứ chạy tới chạy lui hàng hà vòng. Đến lúc hăng máu nhất, khi Min đuổi gần kịp nó, liền lấy cuốn tập trong tay ném về phía nó đang chạy. May sao lúc ấy nó kịp nhìn thấy đường bay của quyển tập, nhanh chóng né người xuống. Nhưng quyển tập đâu có vì vậy mà rớt xuống theo đâu, nó cứ tiếp tục bay theo quỹ đạo và hạ cánh an toàn xuống đầu một bạn xấu số nào đó. Và tiếp theo, sau cái vẻ mặt nuối tiếc của Min và giọng cười dã man rợ của nó là tiếng la oai oái của người đen đuổi kia.

-Làm cái gì vậy ? Mù hả ?
Người vừa bị trúng kia ngay tức khắc cáu gắt cất giọng chanh chua lên. Và đó cũng không ai xa lạ, chính là Suzy "tàn tạ" của những chap trước. Lần này tác giả đã gọi hồn bạn ấy về rồi đây.

-Xin lỗi. Không cố ý đâu.
Min chạy đến gần xin lỗi, vì dù gì thì nhỏ cũng là người có lỗi. Nhưng cũng do vẫn còn "ấn tượng" những lần trước nên lời nói không được tình cảm cho lắm, cơ mà có ý xin lỗi cũng tốt rồi. Mà phía bên kia đâu có vừa, sẵn tính õng ẹo khó chiều đáng ghét đó giờ ấy, đả kích lại bên đây.

-Cố ý nói ra đi nha. Đừng có làm mấy trò dơ bẩn vậy.

-Nói ai chơi dơ bẩn vậy ? Đã nói không cố ý mà, vô tình trúng thôi.

-Sao biết được lòng dạ người ta ? Ai chứng minh là vô tình ?
Rồi xong, chiến tranh kéo đến. Mây đen mưa bão bao phủ cả vùng trời. Chỉ cuộc "nói chuyện nhỏ" thôi mà lại thu hút được một số bạn trẻ đang đi trong trường chú ý rồi, toàn nhân vât hot mà. Nó nãy giờ còn im lặng, mà hình như không chịu được nữa rồi nên ra dứt nhỏ kia luôn. Kệ, nói 2 hiếp 1 cũng không sao, miễn thắng là ok hết.

-Vậy chứ ai chứng minh là cố ý ?

-Her, bạn lớp trưởng a10. Lâu rồi không gặp nhỉ ?

-Ừ. Vậy nên dạo này tui cũng may mắn lắm.

-Maá... Muốn gì đây ?
Từ đầu tiên nhỏ kia chửi thầm trong miệng vì ở đây có nhiều người nên ảnh hưởng đến nhỏ. Vẻ mặt từ đỏ khi bị trúng "đạn" đến móc khóe người khác, rồi cuối cùng là đen ngòm vì tức mà không biết làm gì.

-Mày nhìn coi, có chỗ nào đáng để muốn không ?
Đến lượt Min bật lại, nhỏ vừa cười khinh bỉ vừa quay sang vờ như hỏi nó để chọc tức Suzy. Và đúng như dự đoán, mặt nhỏ Suzy lại càng đen thêm rồi.

-Không biết. Dạo này mã Hàn Quốc mà hàng Trung Quốc nhiều lắm. Nhìn ngoài đẹp chứ đâu có biết bên trong có xài được không ? Đồ Trung Quốc giờ ghê gớm lắm, tràn lan thị trường hà =))))
Nó nhanh chóng tiếp lời bạn mình. 2 đứa nhếch mép cười. Xung quanh một số người theo dõi cũng cười khúc khích làm Suzy vừa tức vừa xấu hổ, chỉ biết ước có thứ gì đó để chui mất ngay bây giờ.

-Con..._ Suzy tức không nói ra lời, mà chắc cũng không dám nói ra vì ở đây còn nhiều người nên không thể chửi bậy được.

-Con gì ?
Nó biết Suzy không dám chửi ra nên cố tình hỏi tiếp. Biết không nói lại nên Tiên đành hậm hụi cúi mặt xuống đi về lớp trong tủi nhục. 2 đứa nó cũng thấy hả hê trong lòng một ít, vui vẻ nắm tay lên lớp mà bỏ quên vụ án lúc đầu.

Vào đến lớp, trống vào học vẫn chưa đánh. Min sẵn tiện chạy vòng vòng tìm người kể lại chuyện lúc nãy cho vui chung =))))) Còn nó thì tiếp tục sự nghiệp sáng giờ : Đi ám người khác.

-Soyeon em yêuuuuuuu
Yes, và đối tượng lần này của nó là Soyeon. Người sáng giờ tâm trạng không được thoải mái cho lắm. Không biết lần này nó cứu vớt tâm trạng người ta hay người ta kéo mất tâm trạng nó đây ?

-Gì ?

-Sao nay nhìn buồn dzạ ???? Thất tình hả cưng ???

-Thất cha mày ! Tao có buồn gì đâu ?

-Đừng xạo tớ. Rõ ràng là cậu đang buồn mà. Không lừa được tớ đâu, tớ chuyên gia tâm lí đó nha =))))

-Con điên này. Khùng hay sao mà xưng hô cậu cậu tớ tớ vậy má ?

-Cậu nói chuyện không có má má cha cha như vậy. Học sinh như thế là vô văn hóa, nô giáo dục đó cậu. Cậu ngoan đi tớ thương !
Nó lại càng nặng hơn nãy giờ nữa. Đổi cách xưng hô, nói chuyện cực kì ngọt ngào sến súa làm mấy đứa đi ngang muốn ói hết đồ ăn sáng giờ ra ngoài. So cũng không ngoại lệ...

-Phắng ngay cho tao >_<

-Uầy, cậu lại nói chuyện kém duyên rồi. Như vậy không tốt đâu. So của tớ hông có nói chuyện như vậy. Rõ ràng là cậu có vấn đề mà.

-Con lạy má. Biến cho con nhờ, đừng có ám con nữa.

-Hic hic hic. Sao cậu lại làm vậy với tớ ? Tớ có làm gì cậu đâu...
Lên cơn đến đỉnh điểm. Nó sụt sịt như khóc luôn, sẵn tay lấy chai nước quệt quệt vài giọt nước lên mắt cho giống khóc. Nhìn y như diễn viên chuyên nghiệp diễn vai đứa trẻ đáng thương bị hành hiếp. Ai cũng nhìn hai đứa nó mà không nhịn được cười, có cả Eunjung nữa. Cuối cùng thấy Soyeon bất lực với nó nên Eunjung chạy vào kéo nó ra, định bàn với nó một số chuyện. Đi ra khỏi đám đông đó thôi, nó và Jung nghĩ vậy, cơ mà tụi trong lớp nghĩ khác.
Sau khi hai người ra khỏi đấy thì hàng trăm câu chuyện cực kì hấp dẫn + hư ảo được dệt ra và truyền miệng với tốc độ ánh sáng. Từ chuyện Jung đau lòng khi thấy nó khóc ( giả =))))) ) đến đây là câu chuyện về cuộc tình tay ba giữa Jung, nó và So hoặc là So bắt nạt nó vì cạnh tranh nhan sắc... được kể ra khiến một Fan ngôn tình như So cũng phải nể sợ về độ hư cấu của lớp mình.

Còn Eunjung thì kéo nó ra luôn góc cầu thang, lúc này gần vào học nên ít ai lui tới. Nhìn cảnh này mới giống truyện nè ( cái này truyện thiệt mờ ~~' ). Một nam một nữa kéo nhau ra góc, nữ thì đang lệ rơi, ngược rồi rơi lệ ( do nãy giờ vẫn chưa lau nước trên mắt đi ) làm người ta tưởng nhầm cảnh tùm lum tà la à >_<

-Gì vậy cha ?_ Nó hỏi khi Eunjung vừa kéo nó dừng lại.

-Ra đây chơi !_ Jung trả lời, thanh niên tỉnh nhất năm là đây.

-Đầu cưng có vấn đề à ? Tự nhiên kéo ra đây đứng chơi ?
Sốc -_- Nó không nghĩ mình bị kéo đi vì lí do củ chuối như thế

-Mát !

-Cái gì mát cha ?

-Gió thổi mát !

-Ờ, công nhận
Nó nói rồi lấy tay vén mấy sợi tóc gió thổi rớt ra. Không la lối thêm gì Jung nữa mà im lặng hưởng thụ gió mát. Và đây là sự xuất hiện của thanh niên tỉnh thứ hai hôm nay.

-Lau đi má ! Mốt đừng có đi cãi với mấy đứa kia nữa.
Eunjung đột nhiên quay sang đưa khăn giấy cho nó bảo lau nước mắt (giả) kia đi.

-Thanks cún. Mà ý mày là cãi với ai ? Con Suzy ý hở ?

-Ừ. Kệ nó đi, ham hố cãi chi vậy ?

-Tại nó trước mà, sao không nói được. Dù gì nó cũng có cãi lại đâu. Hehehe.

-Suốt ngày làm người khác chú ý. Mỗi lần cãi là có nguyên đám bu lại coi à, có con trai nữa đó.
Ai dà. Không hiểu câu này có ý gì đây ? Ai hiểu chứ nó là không rồi đó. Dửng dưng trả lời lại không suy nghĩ.

-Thì sao ?

-Không sao. Về lớp. Sắp đánh trống kìa.
Eunjung ghét không thèm nói gì thêm. Trả lời đại một câu rồi xách butt đi về. Nó ngu người nhìn theo rồi cũng lếch về đại, có chút suy nghĩ lời Jung nói nhưng mà vẫn như không. Không hiểu và không thông được vào đầu nó.

Tua qua chuyện nó và Eunjung trên lớp đi. Trở lại nhà Jung vào buổi chiều. Tan học, Jung về, chị Sica cũng về. Dạo này Eunjung cứ thấy chị Sica hơi bất thường sao sao ý, ra về là chạy thẳng về nhà rồi ngồi yên trên phòng đến tối mới xuống. Nếu Jung hay nó có rủ đi chơi cũng đều đi chỉ sau 7h tối, ngoài ra là không và không dù bất kì trường hợp nào đi nữa. Và cũng bởi vậy nên Eunjung quyết định theo dõi chị mình, tìm ra lí do biến đổi gen ham chơi của Sica. Hành trình lén lút bắt đầu sau khi Sica lên phòng vào 5h30 chiều.

Eunjung mang dép bông rón rén bước đến gần phòng Sica. Rất tốt, không gây ra tiếng động. Áp sát tai vào cửa phòng, không hề có âm thanh nào dù là tiếng nhạc hay nói chuyện điên thoại. Được, tạm thời bác bỏ nghi vấn đối tượng nói chuyện với "tình nhân". Mà khoan, nhỡ đâu không điện thoại mà nhắn tin hay chat chit gì thì sao ta ? Không ổn, chuyển phương án !
Giờ phải tìm cách thăm dò tình hình trong phòng và tịch thu điện thoại xem đối tượng còn muốn ở trong phòng không đã. Eunjung gõ cửa, Sica ra mở ngay. Để coi, ăn mặc bình thường không phải trang phục hở hang gợi cảm để chat bậy bạ trên mạng. Tốt ! Cẩn trọng nhìn lén vào trong, căn phòng vẫn gọn gàng không hề có bày bừa gì cả. Vậy không phải giấu diếm làm quà tặng bất ngờ hay thứ gì đại loại như vậy rồi. Rốt cuộc Sica làm gì trong khoảng thời gian đó đây ?

-Làm gì vậy ? Sao gõ cửa đã rồi im ru không nói gì hết ? Cưng kêu chị có chuyện gì ?
Sica sốt ruột khi Eunjung cứ đứng dòm dòm ngó ngó mà không hề nói gì cả. Điều tra lộ liễu ghê ta ơi >_<

-À à chị cho em mượn điện thoại xíu được không ? Điện nhờ cho bạn chút thôi. Điện thoại em quên sạc pin nên nó tắt máy rồi.

-Ok. Đây nè. Rồi xong nha, tối trả cũng được. Chị vào phòng à.
Sica ngay lập tức lấy điện thoại trong túi ra đưa Eunjung . Không thèm hỏi thêm gì nữa, đóng cửa lại ngay chưa kịp cho Jung nói thêm bất kì lời nào.
Sica không cần sử dụng điện thoại. Trong phòng chỉ còn Laptop để kết nối thôi. Không còn cách nào khác, Eunjung đi xuống nhà tắt Wifi để kiểm tra thử phản ứng của chị. Vẫn không hề có hành động nào cho thấy Sica cần sử dụng hay liên lạc cho ai. Đến cả điện thoại cũng không có số hay cuộc nhắn tin nào lạ.
Vậy Sica làm gì trên đó suốt một tiếng rưỡi đây ?

Còn tiếp...

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: